Bà cụ Đỗ rời khỏi nhà họ Lục thì đi thẳng tới bệnh viện.
Bà ta kìm nén một bụng lửa giận.
Hôm nay thực sự là làm mất hết mặt mũi rồi.
Đỗ Di Nhiên mới uống canh gà xong, đang đợi bà cụ đòi lại “lẽ phải” cho mình.
Bà cụ Đỗ đi tới đầu giường, giơ tay tát bốp vào mặt cô ta, đánh cô ta sững sờ không hiểu vì sao lại bị đánh. “Bà nội, vì sao bà lại tát cháu?”
“Bà hỏi cháu, rốt cuộc là Hoa Hiền Phương đẩy cháu thật, hay là cháu sai vệ sĩ hại cô ta không thực hiện được, trái lại hại mình?”
Đỗ Di Nhiên run lẩy bẩy, nức nở khóc to.
“Là Hoa Hiền Phương hại cháu, đều là cô ta hại cháu”.
“Hình ảnh trong camera theo dõi đã rất rõ ràng, vệ sĩ của cháu cũng đã khai hết hành vi phạm tội với cảnh sát, cháu còn gì để nói. Cháu còn dám nói dối ở trước mặt bà, làm hại bà mất hết mặt mũi ở nhà họ Lục rồi” Bà cụ Đỗ vô cùng tức giận.
“Đều tại Hoa Hiền Phương chiếm lấy Kiển Nghi không chịu buông tay, làm hại cháu không thể ở bên cạnh Kiến Nghi, cháu chỉ cho cô ta chút giáo huấn nhỏ mà thôi” Đỗ Di Nhiên không cảm thấy mình làm sai, chỉ buồn bực vì mọi chuyện không thành công, không thể khiến Hoa Hiền Phương một thi hai mạng.
Bà cụ Đỗ tức giận tới mức vỗ mạnh lên bàn: “Lục Kiển Nghi là chồng cô ta, không phải của cháu, cháu chỉ là kẻ thứ ba mà thôi. Cháu đùa giỡn giở trò gây tổn hại như vậy, không chỉ làm mất mặt nhà họ Đỗ, còn chọc giận nhà họ Lục và Lục Kiến Nghi. Lúc bà trở về, phòng thị trường gọi điện thoại tới, Đế Vương đơn phong tuyên bố tạm dừng toàn bộ hợp tác với Đỗ Thị. Cháu có biết lúc này mang tới tổn thất lớn như thế nào đối với Đỗ Thị hay không?”
Toàn thân Đỗ Di Nhiên run rẩy dữ dội: “Vì sao Lục Kiến Nghi lại làm như vậy, rõ ràng là anh ấy nói anh ấy căn bản không thích Hoa Hiền Phương, đã sớm muốn đá cô ta đi. Vì sao đột nhiên lại để ý cô ta rồi hả? Có phải Hoa Hiền Phương lại đùa giỡn giở trò gì từ bên trong, phá hủy quan hệ giữa cháu và Kiển Nghi hay không?”
Bà cụ Đỗ nghĩ tới những lời bà cụ Lục nói.
“Bà hỏi cháu, có phải cháu lén gặp mặt Lục Kiến Nghi nhiều lần hay không?”
Đỗ Di Nhiên gật đầu: “Ừm, anh ấy còn cho cháu số điện thoại bí mật, có thể liên lạc với anh ấy bất cứ lúc nào”
Sắc bén hung ác nham hiểm xuất hiện ở trong đáy mắt bà cụ Đỗ.
“Cháu có biết có một thứ gọi là mặt nạ mô phỏng hay không? Người ở bên cạnh cháu rất có khả năng không phải là Lục Kiến Nghi, mà là một người đeo mặt nạ mô phỏng giả mạo cậu ta”.
Đỗ Di Nhiên thấp thỏm, sửng sốt một lúc lâu, sau đó liều mạng lắc đầu: “Chuyện này không có khả năng, chính là Lục Kiến Nghi, cháu tuyệt đối không nhận nhầm được.”
“Lúc cháu gặp mặt cậu ta có phải đều là buổi tối, lúc đó ánh sáng rất mờ hay không?” Bà cụ Đỗ hỏi.
Sống lưng Đỗ Di Nhiên cảm thấy lạnh lẽo, nhưng cô ta cảm thấy đây nhất định là âm mưu của Hoa Hiền Phượng, muốn hại chết đứa bé trong bụng cô ta.
Cô ta tuyệt đối sẽ không thừa nhận, không thể để bà cụ có chút hoài nghi đối với đứa bé của cô ta.
“Không phải, chúng cháu gặp mặt vào ban ngày, ở dưới ánh mặt trời, ngay cả lỗ chân lông của anh ấy cháu đều có thể thấy được. Nếu là người khác giả mạo, cháu liếc mắt một cái có thể nhận ra được. Còn có giọng nói, cho dù người khác có thể giả mạo, giọng nói cũng không thể giả mạo, giọng nói của Lục Kiển Nghi cháu còn có thể không quen thuộc sao? Chỉ cần anh ấy mở miệng, cháu nhắm mắt đều có thể phân biệt ra được có phải là anh ấy hay không?”
Bà cụ Đồ nhìn chằm chằm cố ta xem xét thật kỹ: “Chuyện này không phải chuyện nhỏ, cháu nhất định phải nói thật với bà”
“Những lời cháu nói đều là nói thật, bà nội, cháu có thể thề, người ở bên cạnh cháu là Lục Kiến Nghi, đứa bé trong bụng cháu cũng là của Lục Kiến Nghi” Đỗ Di Nhiên nói chắc như định đóng cột. Ở trong lòng cô ta đã nhận định người kia là Lục Kiến Nghi, tuyệt đối không thể tiếp nhận loại khả năng thứ hai, chết cũng không thể.
Bà cụ Đỗ im lặng.
Bây giờ bà ta không biết nên tin ai, nhất định phải điều tra cẩn thận chuyện này mới được.
“Bà bảo Trần Phúc ở lại chăm sóc cháu, lần sau cháu muốn đi gặp Lục Kiến Nghị kia nữa, thì dẫn theo Trần Phúc đi cùng, tất nhiên là Trần Phúc sẽ phân biệt ra được”
Tay của Đỗ Di Nhiên ở dưới chân nhanh chóng nắm chặt lại.
Lục Kiến Nghi từng nói với cô ta, cô ta chỉ có thể tới một mình, tuyệt đối không thể dẫn theo người khác, nếu không sau này anh sẽ không gặp lại cô ta nữa.
“Bà nội, cháu lấy tính mạng của cháu ra để thề, cháu sẽ không nhận sai được, bà thực sự đừng hoài nghi cháu”
Dưới cái nhìn của bà cụ Đỗ, sở dĩ Lục Kiển Nghi tạm dừng hợp tác, có lẽ có quan hệ với Hoa Hiền Phương.
Nhân vật nổi tiếng ở thành phố Long Minh đều biết, Lục Kiến Nghi là thê nô, đối với Hoa Hiền Phương ngoan ngoãn phục tùng. Gió thoảng bên gối của cô khẽ thối, Lục Kiến Nghi sẽ khai đao với dự án hợp tác cùng Đỗ Thị.
“Bà mặc kệ Lục Kiến Nghi kia là thật hay giả, bà đã thấy được sự thật là Lục Kiển Nghi và nhà họ Lục đều vô cùng bảo vệ Hoa Hiền Phương, quyền lực của cô ta ở nhà họ Lục lớn hơn cháu tưởng tượng nhiều, cháu muốn thay thế vị trí của cô ta lên nắm quyền, trên cơ bản là không có khả năng”
Những lời này khiến Đỗ Di Nhiên chịu ba mươi triệu điểm thương tổn đánh mạnh vào.
“Bà nội, cháu chỉ tin tưởng một câu, nếu có chí nhất định sẽ thành công, chỉ cần cháu cố gắng, không có chuyện gì không làm được”
Bà cụ Đỗ lắc đầu: “Hôm nay thái độ của bà cụ Lục đã vô cùng kiên quyết, bà ấy sẽ không chấp nhận cháu”
Đỗ Di Nhiên nghiến răng nói: “Cháu sẽ không từ bỏ, trên thế giới này chỉ có Lục Kiến Nghi mới xứng đối với cháu”
“Cháu đúng là không tới tường năm không quay đầu, bà nói cho cháu biết, cháu không được phép hành động thiếu suy nghĩ nữa, nếu Hoa Hiền Phương thực sự xảy ra chuyện gì, nhà họ Lục tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cháu” Bà cụ Đỗ cảnh cáo. Mặc kệ cô ta làm chuyện gì, cũng không thể tổn hại tới lợi ích của nhà họ Đỗ..
Bà ta biết, bây giờ chỉ có một người có thể giải quyết được nguy cơ này, giảm bớt mâu thuẫn với nhà họ Lục, đó chính là Hoa Vô Song.
Bà ta gọi điện thoại cho Hoa Vô Song, bảo bà ấy đến thành phố Long Minh.
Thực ra Hoa Hiền Phương cũng không biết Lục Kiến Nghị tạm dừng hợp tác với Đỗ Thị.
Sao Lục Kiển Nghi có thể dễ dàng tha cho Đỗ Di Nhiên.
Nếu không phải vì hạnh phúc cả đời của em gái, anh nhất định sẽ xé xác cô ta ra.
Tất nhiên là Hoa Vô Song cũng sẽ không bỏ qua cho Đỗ Di Nhiên, không ở sau lưng chém cô ta mấy đạo, bà ấy không họ Hoa.
“Hiền Phương, may mà lần này cháu không sao, bằng không Đỗ Di Nhiên nhất định phải chết. Kiến Nghi dừng hợp tác đã hù dọa bà cụ một chút cũng được, đỡ để bà ấy đứng về phía Đỗ Di Nhiên”
Hoa Hiền Phương hơi chấn động: “Kiển Nghi dừng hợp tác với Đỗ Thị ạ?”
“Cháu không biết chuyện này sao? Cô còn tưởng rằng..” Hoa Vô Song che miệng lại, vô cùng kinh ngạc.
Hoa Hiền Phương nhún vai: “Nhà họ Lục luôn phân công rõ ràng, nam ngoài nữ trong, chuyện liên quan tới tài chính của tập đoàn, trừ khi anh ấy chủ động nói với cháu, nếu không cháu sẽ không hỏi”.
“Bà cụ chắc chắn nghĩ cháu lại gió thoảng bên gối với Lục Kiển Nghi, cho nên mới bảo cô tới nói chuyện này” Hoa Vô Song nói.
Hoa Hiền Phương uống một ngụm trà xanh, chậm rãi nói: “Thực ra cháu muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Dù sao cũng là thông gia, trở mặt, sau này Sênh Hạ gả đi, khó tránh khỏi xấu hổ”
“Bây giờ cháu là bà chủ của nhà họ Lục, Đỗ Di Nhiên động vào cháu, là đang khiêu khích nhà họ Lục, đương nhiên Kiến Nghi phải cho cô ta chút giáo huấn rồi. Bà cụ Đỗ không nguyện ý nhìn thấy lợi ích của Đỗ Thị chịu tổn hại, Kiến Nghi làm như vậy là uy hiếp bóp chặt bà ấy, bà ấy muốn che chở cho Đỗ Di Nhiên cũng không được”