Dừng một chút Lục Cẩn Phi nhìn Đoàn Vũ Sơn bằng ánh mắt thăm dò, nhìn thấy Đoàn Vũ Sơn không có ý cự tuyệt anh lập tức nói tiếp.
“Người đó chính là Tần Gia Uy, chủ tịch của tập đòan Tần Thị.
Đoàn Lão Đại, ngài có nghe qua về người này chưa?.”
Thật ra thì Lục Cẩn Phi không hề có ý định làm hại đến Tần Gia Uy, anh chỉ muốn mượn thế lực của Đoàn Vũ Sơn trong hắc đạo cho Tần Gia Uy một bài học để Tần Gia Uy quên đi ý định tranh giành Đường Vịnh Hi với anh.
Khi Đoàn Vũ Sơn nghe Lục Cẩn Phi nhất đến ba chữ Tần Gia Uy, nét mặt phách lối tự cao tự đại đột nhiên biến sắc.
Hắn lập tức dùng ánh mắt nghi ngờ quan sát Lục Cẩn Phi, sau một lúc hắn đã khẳng định Lục Cẩn Phi không biết về thân phận thật sự của Tần Gia Uy.
Hắn với nét mặt e dè nhìn Lục Cẩn Phi nói với giọng nghiêm túc.
“Lục công tử, tôi khuyên cậu một câu.
Tốt nhất cậu đừng đụng đến người phụ nữ của Tần Gia Uy, hắn không phải là loại người cậu có thể chọc tới.”
Lục Cẩn Phi nhìn Đoàn Vũ Sơn với ánh mắt giận dữ, trong lòng anh thầm nghĩ Đoàn Vũ Sơn không muốn giúp anh nên mới nói như vậy.
Với thế lực hiện giờ của Đoàn Vũ Sơn trong hắc đạo, còn ai có thể chống chọi lại hắn.
Lúc này Lục Cẩn Phi mới chợt nghĩ ra trên thế gian này không có việc gì là miễn phí, tiền là sức mạnh có thể giải quyết tất cả vấn đề.
“Đoàn Lão Đại, ngài đừng lo.
Nếu ngài chịu giúp, tôi sẽ chuyển ngay 20 triệu đô la vào tài khoản của ngài. “
Lục Cẩn Phi nói một cách đầy vẻ tự tin, tiền đối với anh không thành vấn đề.
Chỉ cần Đoàn Vũ Sơn chịu giúp anh, bao nhiêu tiền cũng được.
Nghe Lục Cẩn Phi nói vậy, Đoàn Vũ Sơn liền hừ lạnh một tiếng nói với giọng giễu cợt.
“Hừ........
Lục Công Tử nếu tôi đồng ý giúp cậu, tôi chỉ sợ dù có tiền tôi cũng không còn mạng để hưởng.”
Nghe Đoàn Vũ Sơn nói vậy, trong lòng Lục Cẩn Phi liền hiện lên sự nghi ngờ.
“Đoàn Lão Đại, ngài đừng nói đùa.
Với thế lực hiện giờ của ngài, tôi không tin còn ai có thể uy hiếp đến ngài.”
Lục Cẩn Phi nói ra những lời anh suy nghĩ trong lòng, nếu Đoàn Vũ Sơn không chịu giúp anh, anh tin chắc không còn ai có thể giúp anh nổi.
“Đúng! Hiện tại trong thế giới Mafia chỉ còn lại hai thế lực lớn.
Một là Đoàn Gia của Đoàn Vũ Sơn tôi, chỉ cần nghe đến cái tên Đoàn Vũ Sơn này, ai nấy đều phải e dè sợ hãi.”
Dừng một chút Đoàn Vũ Sơn quan sát sắc mặt của Lục Cẩn Phi, Lục Cẩn Phi với nét mặt thích thú nhìn chăm chăm vào Đoàn Vũ Sơn muốn biết thế lực còn lại thuộc về nhân vật tai to mặt lớn nào.
“Thế lực còn lại thuộc về Tần Gia............!
Tần Gia Uy chính là Lão Đại của Tần Gia, hiện tại hắn mới là ông trùm Mafia.”Nói đến Tần Gia Uy, ánh mắt nham hiểm của Đoàn Vũ Sơn đột nhiên hiện lên tia độc ác, trong lòng hắn ước gì có thể đem Tần Gia Uy ra chém thành trăm mảnh.
Tần Gia Uy không chỉ là tình địch của Lục Cẩn Phi, Tần Gia Uy còn là kẻ thù lớn nhất của Đoàn Vũ Sơn, chỉ khi hắn trừ khử được Tần Gia Uy vị trí ông trùm Mafia mới thật sự thuộc về hắn.
Lục Cẩn Phi thất kinh trong lòng, sắc mặt liền thay đổi theo từng chữ Đoàn Vũ Sơn vừa nói ra. Từ sắc mặt hồng hào chuyển sang trắng bệch, trong lòng Lục Cẩn Phi không thể nào tin nổi, ông trùm mafia khét tiếng là khát máu với lối hành sự độc ác vô tình lại là Tần Gia Uy.
Nếu đúng như lời của Đoàn Vũ Sơn vừa mới nói ra, ý nghĩ tranh giành Đường Vịnh Hi với Tần Gia Uy xem như tan thành mây khói.
Nghĩ đến đây khuôn mặt buồn phiền của Lục Cẩn Phi càng thêm phiền muộn, trong lòng anh thầm nghĩ.
“Chưa bắt đầu trận chiến anh đã thua một cách thảm hại, anh có tư cách gì để đấu với một người nắm trong tay toàn bộ thế lực ngầm của Italy như Tần Gia Uy.”
Trong lúc Đường Vịnh Hi và Lục Cẩn Phi đang trò chuyện, họ không hề biết có một cặp mắt chứa đựng đằng đằng sát khí từ phía trên đang quan sát nhất cử nhất động của bọn họ.
Tần Gia Uy với nét mặt tối đen như mực ánh mắt phát ra tia lửa không rời khỏi người của Đường Vịnh Hi.
Tần Gia Vỹ không ngờ sự việc lại phát sinh ra như thế này, vừa rồi khi anh nhìn thấy Đường Vịnh Hi bước vào Bar Night Angel, anh liền gọi điện thoại cho anh hai ngay.
Nếu anh biết Lục Cẩn Phi cũng có mặt anh tuyệt đối sẽ không cho anh hai biết.
Sau hai lần gặp Lục Cẩn Phi ở bên cạnh Đường Vịnh Hi, Tần Gia Uy đã cho Nhật Trung điều tra về lai lịch của người này.
Nhật Trung điều tra được Lục Cẩn Phi và Đường Vịnh Hi là bạn thân từ nhỏ, hai người được xem là thanh mai trúc mã.
Nhật Trung còn điều tra được Lục Cẩn Phi muốn ba mình đến nhà xin cưới Đường Vịnh Hi nhưng còn chưa kịp hỏi cưới, Đường Vịnh Hi đã được Đường Chấn Nam gả cho Tần Gia Uy.
Tần Gia Vỹ nhìn thấy nét mặt ăn tươi nuốt sống người khác của anh hai, trong lòng thầm xin lỗi Đường Vịnh Hi.
Nếu không phải anh nhiều chuyện thì anh hai sẽ không đến đây chứng kiến cảnh này.
Tuy Đường Vịnh Hi và Lục Cẩn Phi không có hành vi quá mức lễ giáo, nhưng Tần Gia Vỹ biết đối với anh hai người với tính chiếm hữu mãnh liệt, chỉ cần người đàn ông khác nhìn chăm chăm vào Chị dâu anh hai cũng sẽ nổi giận.
Đường Vịnh Hi ngồi trước mặt Lục Cẩn Phi nhưng trong lòng luôn suy nghĩ đến Tần Gia Uy, cô có cảm giác Tần Gia Uy đang ở đâu đây gần bên cạnh cô.
Đường Vịnh Hi bất giác đảo cặp mắt của mình một vòng tìm kiếm bóng dáng quen thuộc của anh.
Cô ngước mặt lên nhìn lên tầng hai nơi cô có cảm giác Tần Gia Uy đang ở đó, nhưng nhìn mãi Đường Vịnh Hi cũng không thấy được gì vì anh đang đứng sau tấm kính phản chiếu, người bên ngòai không thể thấy vào bên trong, nên cô không nhìn thấy được Tần Gia Uy đang quan sát cô.
Đường Vịnh Hi lắc đầu trong lòng hơi thất vọng cô còn tưởng anh đến đón cô, bây giờ trong người cô rất khó chịu nên người đầu tiên cô muốn gặp chính là anh.
Đường Vịnh Hi liền chuyển tầm mắt của mình ra sàn nhảy tìm Thiết An Lâm, để nói với Thiết An Lâm rằng trong người cô không được khỏe nên về trước.
Lúc này Thiết An Lâm đang cùng mấy người bạn lượn lờ trên sàn nhảy nhưng ánh mắt không ngừng quan sát Đường Vịnh Hi và Lục Cẩn Phi.
Nhìn thấy nét mặt của Đường Vịnh Hi không tốt, cô liền rời khỏi sàn nhảy đi đến bên cạnh hai người.
“Chị Vịnh Hi, chị thấy chỗ nào không được khỏe?.”
Lục Cẩn Phi nghe Thiết An Lâm nói vậy liền quan sát Đường Vịnh Hi.
Lúc này anh mới ý thức được có chuyện không ổn.
Sắc mặt của Đường Vịnh Hi thật nhợt nhạt, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại.
“Vịnh Hi, em có sao không?.”
Lục Cẩn Phi vội vàng đứng lên bước nhanh tới bên cạnh Đường Vịnh Hi, một tay chống trên bàn tay còn lại đặt trên vai cô.
Tần Gia Uy nhìn thấy liền sa sầm mặt ánh mắt hiện lên sát khí rõ ràng làm ba người đứng bên cạnh rùng mình trong lòng thầm cầu nguyện cho Đường Vịnh Hi.