Đường Vịnh Hi với nét mặt kiêu ngạo, cô năng cầm ánh mắt đầy vẻ tự tinh mang theo sự lạnh lẽo nhìn thẳng vào Doãn Kỳ.
“Đùa?
Hừ....từ trước tới giờ Peace chưa từng đùa qua.”
Đường Vịnh Hi khinh thường hừ lạnh một tiếng, lời nói vừa thốt ra khỏi miệng làm nét mặt nghi ngờ của mọi người liền chuyển sang bàng hoàng.
Ánh mắt ngỡ ngàng nhìn nhau không chớp.
“Peace!”
Trần Linh Giang lập lại cái tên Peace trong miệng của mình, cô không thể tin Peace trong truyền thuyết lại là phụ nữ, còn là Đường Vịnh Hi.
“Chị dâu, chị là Peace?.”
Trần Linh Giang nói với giọng hân hoan, không thể che giấu được sự phấn khởi trong lòng mình, khi biết Đường Vịnh Hi chính là huyền thoại của tổ chức thần bí Shadow, ngòai Hàn Mạc ra Peace chính là người cô ngưỡng mộ nhất.
Đường Vịnh Hi không trả lời cô chỉ gật đầu một cái, dùng ánh mắt khẳng định nhìn thẳng vào đôi mắt kính trọng của Trần Linh Giang.
“Thì ra là Peace.”
Doãn Kỳ bất giác thốt lên những lời này, chính bản thân anh cũng không ý thức được đó chính là lời khen ngợi phát ra từ tận đáy lòng của anh đến Peace.
Trong thâm tâm của Doãn Kỳ, Peace quả thật là người đáng để người khác kính nể.
Đường Vịnh Hi nhếch môi cười một cách thần bí, ánh mắt nguy hiểm nhìn thẳng vào Doãn Kỳ nói với giọng nghiêm túc.
“Cậu còn nghĩ....tôi nói đùa không?.”
Lời nói chất vấn của Đường Vịnh Hi làm Doãn Kỳ xấu hổ cúi đầu, Doãn Kỳ tự cho rằng năng lực của mình vượt trọi người khó ai có thể sánh bằng, nhưng nếu so với Peace anh quả thật còn thua xa.
Lúc này Đường Vịnh Hi nhìn sang khuôn mặt trầm tĩnh của Tần Gia Uy, nhìn thấy ánh mắt phẳng lặng không gợn sống của anh, trong lòng cô hơi băn khoăn không biết Tần Gia Uy đang nghĩ gì.
Đường Vịnh Hi bước tới vươn tay nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của anh nói với giọng nhỏ nhẹ.
“Anh đã biết?.”
Đường Vịnh Hi lập tức đi thẳng vào vấn đề, cô là người thẳng thắng không thích rào trước đón sau.
Tần Gia Uy không nói gì, anh cong môi cười nhẹ gật đầu một cái, từ cái ngày anh nhìn thấy mặt dây chuyền hình Peace đeo trên cổ của Đường Vịnh Hi khi cô ngủ quên trong bồn tắm, anh đã nghi ngờ về thân phận của cô.
Khi Nhật Trung báo cáo về lai lịch của mặt dây chuyền, Tần Gia Uy đã khẳng định 80% rằng cô chính là Peace.
Cho đến lúc ở trong khu rừng khi Đường Vịnh Hi tiến hành tiểu phẫu cho anh, anh đã chắc chắn 100% rằng cô chính là Peace.
Chỉ có Peace mới có khả năng siêu việt trong lĩnh vực dùng kịch độc và chỉ có Peace mới có năng lực nhìn qua một lần là nhớ ngay.
Đường Vịnh Hi nhìn thấy nét mặt ôn hoà cùng với ánh mắt toát lên sự kiêu hãnh của anh, cô mới thoải mái buông xuống tảng đá đã đè nặng trái tim cô bấy lâu nay.
Tần Gia Uy muốn dùng ánh mắt thỏa mãn này để cho Đường Vịnh Hi biết anh rất tự hào về cô, cho dù cô là Peace hay là một cô gái bình thường, cả đời này cho đến ngàn vạn kiếp sau cô chỉ được làm vợ của Tần Gia Uy anh.Sau khi Tần Gia Uy trấn an Đường Vịnh Hi, anh liền nghĩ đến việc quan trọng, Tần Gia Uy lập tức nhận lấy cái hộp thủy tinh từ trong tay Phan Minh Vũ.
Anh không do dự liền cẩn thận mở nắp hộp ra, ánh mắt tò mò của tất cả mọi người đều châm chú nhìn vào cái hộp, muốn biết cái được Phan Minh Vũ gọi là mắt của Santos thật sự là gì.
Họ không tin cái đựng trong hộp thủy tinh, chính là mắt của Santos.
Đập vào mắt của tất cả mọi người chính là một miếng thấu kính bằng chất dẻo mỏng đặt trên bề mặt của mắt.
“Chị dâu, cái này là kính sát tròng?.”
Trần Linh Giang nhìn vào cái hộp trong lòng khó hiểu, cô xoay qua nhìn Đường Vịnh Hi nói với giọng nghi ngờ.
Kính sát tròng với mắt của Santos là hai thứ khác nhau, cô quả thật không biết Chị dâu sẽ dùng kính sát tròng này như thế nào để vượt qua tầng 3.
“Đây không phải là kính sát tròng bình thường, nó được mô phỏng ra từ mắt của Santos. Kính sát tròng này và mắt của Santos là 99.9% giống y hệt nhau.”
Đường Vịnh Hi thản nhiên nói, cặp mắt sắc bén kiểm tra thật kỹ kính sát tròng.
“Sao Chị có thể mô phỏng được mắt của Santos?.”
Người thốt lên câu hỏi này không phải là Trần Linh Giang mà chính là Đường Tam.
Trong lòng cô thắc mắc, Santos là một người hung hăng tàn bạo, ở Hy Lạp này không ai nghe đến cái tên Santos mà không rùng mình kinh hãi.
Vậy người của Đường Vịnh Hi đã dùng cách gì để mô phỏng mẫu mắt của hắn.
“Các người chưa từng nghe qua bác sĩ nhãn khoa sao?.”
Đường Vịnh Hi cười đắc ý nói, trên thế gian này không có việc gì làm khó được Đường Vịnh Hi cô, trừ phi cô không muốn còn nếu đã muốn cô nhất định sẽ làm được.
Lời nói của Đường Vịnh Hi không chỉ khiến bọn họ kinh ngạc, ngay cả Tần Gia Uy cũng ngỡ ngàng.
Theo như lời nói của Đường Vịnh Hi,
vậy trước khi đến đây cô đã biết trước về sự phòng vệ của thiết bị Iris recognition ( Iris công nhận ) dùng kỹ thuật tối tân nhất để nhận diện và phân tích mống mắt cùng với tọa độ cực của mắt và xét nhận con ngươi.
Tần Gia Uy trầm mặc ánh mắt lạnh lùng quét ngang đám thuộc hạ của mình.
Anh muốn biết tại sao người của Đường Vịnh Hi có thể điều tra được những chuyện này, còn thuộc hạ của anh được huấn luyện đặc biệt xem là những người có tài nhất lại không thể.
Đám thuộc hạ bị ánh mắt lạnh lẽo mang theo nộ khí của Lão Đại chất vấn làm họ cảm thấy bối rối trong lòng.
“Các người có muốn biết tôi đã dùng cách gì, có được những thông tin bí mật này không?.”
Nhìn thấy nét mặt muốn giết người của Tần Gia Uy đang giáo huấn bọn thuộc hạ, Đường Vịnh Hi liền lên tiếng.
Không phải vì thuộc hạ của anh không có khả năng, họ tìm ra được nơi này và đi đến được đây cũng đã đủ chứng minh năng lực bất phàm của bọn họ.
“Chị dâu, chị đã dùng cách gì?
Chúng tôi điều tra rất kỹ nhưng cũng chỉ dừng lại tại địa điểm của khu nghiêng cứu bí mật này.”
Doãn Kỳ liền lên tiếng, nếu đúng như lời của Đường Vịnh Hi nói, năng lực của tổ chức thần bí Shadow thật hùng mạnh không thể khinh thường.
“Gián điệp.”
Đường Vịnh Hi nói đơn giản hai từ này nhưng cũng đã đủ làm mọi người kinh ngạc.
Đối với Đường Vịnh Hi họ là gián điệp còn đối với người trong hắc đạo, họ là nội gián.
“Chị Vịnh Hi, theo em được biết Santos là một người rất đa nghi không dễ gì tin vào người khác, vậy người của chị đã dùng cách gì để tiếp cận được hắn?.”
Đường Tam nhìn Đường Vịnh Hi nghiêm túc hỏi, cô muốn biết Đường Vịnh Hi đã dùng cách gì.
Đường Vịnh Hi đảo cặp mặt sắc bén của mình qua từng người một hỏi.
“Một người tàn bạo như Santos, các người nghĩ thứ gì sẽ khiến hắn lơ là không đề phòng tới?”
Cả hang động lâm vào tình trạng yên tĩnh, ai nấy đều trầm mặc suy nghĩ nguyên nhân.
“Là phụ nữ!”
Đường Tam và Trần Linh Giang nhìn chăm chăm vào Tần Gia Uy đồng thanh lên tiếng, đối với đàn ông dù có tàn nhẫn vô tình đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ bị phụ nữ đánh bại.
Tần Gia Uy chính là điển hình, Tần Gia Uy bị ánh mắt của mọi người nhìn mình liền sa sầm mặt cặp mắt nguy hiểm tỏa ta sát khí nhìn bọn họ đưa ra lời cảnh cáo.
Đường Tam và Trần Linh Giang lập tức cụp mắt không dám đối diện với nộ khí của anh.
“Đúng!
Người phụ nữ của Santos chính là cánh tay đắc lực của tôi. Cô ấy phải tốn thời gian hai năm mới lấy được niềm tin của hắn.”