Mới vừa đứng lên quay người lại bàn tay mang đôi găng tay lạnh lẽo của Tần Gia Uy đã vươn tới cầm lấy cổ tay cô, anh dùng sức khéo một cái thân thể mảnh mai của Đường Vịnh Hi nằm gọn trong lòng anh.
Ánh mắt lãnh đạm xen lẫn tia phức tạp nhìn Đường Vịnh Hi làm cô cảm thấy bối rối không biết trong lòng anh đang nghĩ gì.
“Chẳng lẽ anh đã nghi ngờ về thân phận của mình?.”
Vừa rồi Tần Gia Uy đã nhìn thấy Đường Vịnh Hi ra tay trừ khử tên thuộc hạ của Mario, trong lòng anh cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Cô vì cứu anh đã không ngần ngại để lộ thân phận của mình.
Tần Gia Uy là một người thâm sâu khó lường, anh không thích sự mờ mịt không rõ ràng nên muốn chứng thực suy nghĩ của mình.
Anh ra lệnh cho Nhật Trung âm thầm điều tra về lai lịch về mặt dây chuyền hình Peace anh vẽ ra và giữ kín việc này, mặc dù Nhật Trung cũng không biết Tần Gia Uy đã nhìn thấy mặt dây chuyền này ở đâu.
Sau khi Nhật Trung điều tra được, Nhật Trung liền báo cáo với Tần Gia Uy.
Mặt dây chuyền hình Peace tượng trưng cho thủ lĩnh của tổ chức thần bí Shadow, một người có quyền lực nhất trong thế giới sát thủ.
Khi Tần Gia Uy nhìn thấy mặt dây chuyền đó, anh đã đoán được phần nào về thân phận thật sự của Đường Vịnh Hi.
Với ánh mắt nhìn người uyên thâm và cảm giác nhạy cảm của loài sói, Tần Gia Uy làm sao không biết Đường Vịnh Hi cố tình đóng kịch trước mặt anh nhưng từ tận trong đáy lòng, anh mong rằng có một ngày Đường Vịnh Hi chính miệng nói cho anh biết về thân phận thật sự của cô.
Tần Gia Uy biết đến lúc đó anh mới thật sự nắm giữ trái tim của Đường Vịnh Hi.
Tần Gia Uy nhíu mày trong vẻ không vui, tay anh giữ chặt cái cằm thanh tú của Đường Vịnh Hi thản nhiên nâng lên, không cho phép cô trốn tránh ánh mắt tỏa ra sự uy hiếp rõ ràng của anh, giọng nói nghiêm túc nhả ra từng chữ một.
“Em có giấu giếm anh điều gì không?.”
Đầu óc Đường Vịnh Hi cảm giác quay vòng vòng theo từng chữ Tần Gia Uy vừa thốt ra.
Cô hít vào một hơi thật sâu ổn định lại tinh thần, nhìn Tần Gia Uy bằng ánh mắt vô tội.
“Không!”
Đường Vịnh Hi cất giọng dứt khoát kèm theo, cái lắc đầu đầy kiên định.
“Anh sẽ có phản ứng gì khi anh biết được, lúc ban đầu cô tiếp cận anh là vì mục đích.”
Trong đầu Đường Vịnh Hi lúc này cứ văng vẳng câu hỏi mà chính bản thân cô cũng cảm giác sợ hãi khi tìm thấy câu trả lời.
Một người ngông cuồng kiêu ngạo như Tần Gia Uy, chỉ cần thuộc hạ của anh nói dối dù chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể, Tần Gia Uy cũng sẽ nổi trận lôi đình giết chết hắn để làm gương.
Đường Vịnh Hi thật sự không dám tưởng tượng Tần Gia Uy sẽ phẫn nộ đến cỡ nào.
“Gia Uy thật ra em chính là Peace, thủ lĩnh của tổ chức thần bí Shadow.”
Suy nghĩ đến nét mặt muốn ăn tươi nuốt sống người khác của Tần Gia Uy khi nghe cô nói ra sự thật, Đường Vịnh Hi lập tức vứt bỏ ý nghĩ điên cuồng đó trong đầu.
Lúc này khuôn mặt của hai người gần nhau trong gan tấc, Tần Gia Uy nhìn thấy Đường Vịnh Hi với nét mặt ủ rũ anh biết trong lòng cô đang nghĩ gì, nét mặt hung dữ lạnh lùng của Tần Gia Uy dần dần giản ra, anh yêu thương cong đôi môi mỏng lên thành một nụ cười nhẹ, vì anh biết Đường Vịnh Hi đang tìm cách để nói ra sự thật, vậy anh sẽ không ép buộc cô.
Không biết từ lúc nào Tần Gia Uy đã tháo bỏ đôi găng tay thô nhám, bàn tay ấm áp của anh bất giác sờ vào khuôn mặt diễm lệ của Đường Vịnh Hi.
Hai người nhìn nhau bằng ánh mắt khó hiểu, Tần Gia Uy cúi xuống phủ đôi môi mỏng mang theo tính cách ngông cuồng lên đôi môi đầy đặn mềm mại của cô, tay anh thản nhiên choàng qua eo của Đường Vịnh Hi áp thân thể mềm nhũn của cô vào lòng.
Đường Vịnh Hi không hề có sự kháng cự ngược lại cô thuận theo hành động của anh, tay cô tự nhiên siết chặt vòng eo mạnh mẽ của anh.
Khi môi hai người chạm vào nhau một luồn điện chạy khắp nơi trên cơ thể của hai người, Tần Gia Uy nhẹ nhàng hôn vào môi trên rồi di chuyển xuống bờ môi dưới, anh tận hưởng cảm giác ẩm ướt mềm mại ngọt ngào từ đôi môi cô, anh không dùng lưỡi chỉ dùng môi dịu dàng mút lấy đôi môi gợi cảm của Đường Vịnh Hi, cảm giác mật ngọt của hai người hoà quyện vào nhau làm thân thể cả hai nóng lên vì nụ hôn mãnh liệt này.
Trong lúc Tần Gia Uy nhẹ nhàng mút lấy môi cô, anh không ngờ Đường Vịnh Hi lại đáp trả một cách nhiệt tình, cô dịu dàng dùng đầu lưỡi liếm nhẹ môi anh và tiếp nhận mật ngọt từ miệng anh.
Cảm giác tê dại khi hai thân thể chạm vào nhau làm trái tim của hai người bất giác nhảy loạn nhịp.
Toàn thân Tần Gia Uy cứng đờ vật nam tính cũng vì sự kích thích này làm cho cương cứng.
Hơi thở nặng nề của anh cùng với đôi đồng tử co rút dữ dội làm Đường Vịnh Hi bất giác chợt bình tĩnh lại, cô lính quýnh đẩy Tần Gia Uy ra.
Nhìn thấy khuôn mặt thất vọng cùng với ánh mắt mất mát của Tần Gia Uy, đôi môi gợi cảm của Đường Vịnh Hi bất giác cong lên thành một nụ cười ngọt ngào, cô biết Tần Gia Uy đang nghĩ gì.
Cô nép khuôn mặt kiều diễm của mình sát vào lồng ngực ấm áp của anh, tay cô dịu dàng vuốt ve tấm lưng rắn chắc muốn xoa dịu huyết khí trong lòng anh.
“Ở đây không được.”
Lúc này Tần Gia Uy mới hiểu ý của cô, chắc có lẽ vừa rồi Đường Vịnh Hi lo lắng anh sẽ không kiềm chế được dục vọng trong lòng mình.
Anh nhắm mắt lại ôm cô thật chặt cảm giác thỏa mãn làm Tần Gia Uy lưu luyến không muốn buông cô ra.
Trần Linh Giang vừa bước vào trong, cô nhìn thấy cảnh hai người âu yếm, trong lòng xen lẫn giữa cảm giác vui mừng cùng với sự mất mát.
Trần Linh Giang nở một nụ cười bất đắc dĩ xoay người lại đi ra ngoài để lại không gian riêng tư cho họ.