Sáng sớm ngày hôm sau Lôi Lạc Thần gọi Storm đến phòng của anh có chuyện cần bàn.
Storm như thường lệ tập xong thể thao buổi sáng, tắm rửa ăn diện thật xinh đẹp.
Tuy trên người cô lúc này không phải là những bộ quần áo đắt tiền hay quyến rũ, thế nhưng sự hấp dẫn tỏa ra từ trên người cô lại khiến nam nhân khó có thể cưỡng lại.
Sau khi hài lòng với trang phục trên người, Storm vui vẻ đi đến phòng riêng của Lôi Lạc Thần tìm anh.
Đứng trước cửa phòng Storm chỉnh lại chiếc áo sơ mi trắng trên người thêm một lần nữa, cô vươn tay vuốt vuốt mái tóc dài mềm mại tém những sợi tóc bồng bềnh phía trước về phía sau.
Bàn tay trắng nõn vươn lên còn chưa kịp gõ cửa, cánh cửa phòng đột nhiên được ai đó mở ra.
Từ phía sau cửa xuất hiện một bàn tay cường tráng, bắt thình lình choàng qua vòng eo nhỏ của cô, kéo cô vào bên trong căn phòng.
Hành động có phần đột ngột nhưng với tầm quan sát nhạy bén của Storm, cô biết ngay đó chính là anh.
Theo phản ứng tự nhiên cô choàng tay qua cổ, ôm anh thật chặt tránh cho mình ngã xuống.
Lôi Lạc Thần mỉm cười thuận theo hành động của cô, ôm thân thể mềm mại thơm phức vào lòng, chân thản nhiên đá cánh cửa phòng phía sau lại.
“Cạch......”
Cạch một tiếng, cánh cửa phòng khép chặt.
Storm còn chưa bình tĩnh lại, đôi môi kêu ngạo đã phủ lên môi cô.
Anh dịu dàng ngậm lấy cánh môi mềm mại, mút lấy mật ngọt thuộc về riêng cô.
Storm vui vẻ đáp trả nụ hôn đầy nồng nhiệt của anh, trước khi Storm ý thức được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nút áo sơ mi trắng trên người cô đã bị anh cởi ra từ lúc nào không biết.
Khi Lôi Lạc Thần buông đôi môi đầy đặn của cô ra, Storm cúi đầu xuống mới phát hiện trước ngực cô lúc này chỉ là cái áo lót ren màu đen khêu gợi che lại phần ngực đẩy đà của mình.
Ánh mắt của anh lúc này đã không còn sự sắc bén của ngày thường mà thay vào đó là một tầng mây mờ của dục vọng, một đướm lửa đang bừng bừng cháy trong con ngươi đen huyền kia.
Nhìn thấy cảnh xuân trước mắt, áo lót bằng ren mỏng tanh mặc trên người cô nhìn thật nhỏ bé chỉ đủ che đi nụ hồng quyến rũ, phần da trắng nõn lộ ra ngoài khiến yết hầu của anh không tự chủ di chuyển lên xuống không ngừng.
Lôi Lạc Thần nuốt một ngụm nước bọt, hít vào một hơi thật sâu cố ổn định lại hơi thở gấp gáp của mình.
Anh khom tới vùi gương mặt anh tuấn vào hổm cổ của Storm, đôi tay cường tráng khoá thân thể của cô vào lồng ngực rắn chắc.
Gương mặt đầy vẻ ngạo mạn tiến đến gần mặt cô, hơi thở mang theo mùi hương đặt trưng của riêng anh phà thẳng vào mặt cô, khiến hai gò má của Storm đỏ bừng lên.
Giọng nói trầm trầm, cố kiềm nén ngọn lửa dục vọng trong lòng vang lên bên tai cô.
- An Nhi...... Anh yêu em.....
Nói xong anh không do dự cắn nhẹ tai cô, đầu lưỡi nóng bỏng trêu trọc trái tai của Storm.
Hành động khiêu khích khác thường này của anh khiến Storm nổi da gà, toàn thân cô cảm giác kích thích lâng lâng.
Đôi môi hấp dẫn của anh bất đầu hôn lên trán cô rồi di chuyển xuống chớp mũi, từ từ đến đôi môi hồng hào.
Anh ngậm lấy cánh môi mềm mại của cô, mùi hương quen thuộc ngọt ngào thuộc về riêng cô xông thẳng vào mũi anh.
Nụ hôn bang đầu thật dịu dàng cẩn thận, đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Hành động vừa nâng nêu vừa dịu dàng của anh khiến toàn thân Storm căng cứng, một luồng khí chạy khắp nơi trên cơ thể của cô, cảm giác thân thể của mình có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Nhìn vào gương mặt ửng hồng, ánh mắt mông lung của Storm, Lôi Lạc Thần không thể chịu nổi.
Môi anh rời khỏi môi cô, đầu lưỡi nóng hừng hực lướt qua lướt lại trên làn da trắng nõn cuối cùng dừng lại nơi xương quai xanh xinh đẹp.
Từng nơi môi lưỡi anh lướt ngang qua khiến người Storm rung lên trong tê dại.
Tay anh vẫn ung dung choàng qua eo cô, ép thân thể của cô sát vào người anh.
Mùi hương quen thuộc tỏa ra từ trên người cô khiến tâm trí anh điên đảo, anh khom người bế Storm đến chiếc giường lớn, anh cẩn thận đặt cô xuống.
Thân hình vạm vỡ áp lên người cô, hai tay chống xuống giường khoá thân thể kiều diễm của Storm trong lòng.
Storm nằm phía dưới nhìn anh cười ngọt ngào, người đàn ông này luôn tạo cho cô sự bất ngờ, cô phải công nhận anh là một người tràn đầy năng lượng.
Hôm qua muốn cô, vậy mà sáng nay lại muốn.
Storm nào biết, Lôi Lạc Thần càng lo lắng thì anh càng muốn có cô bên cạnh, nếu có thể anh muốn khiến cô và anh tuy hai mà một.
Sau một trận mây mưa đầy kịch tính, Lôi Lạc Thần rời giường khom người nhặt lên cái quần tây màu đen của mình đang nằm dưới mặt đất mặc vào.
Anh nhìn Storm lúc này y như một con mèo nhỏ nằm thoải mái trên giường, thân thể trần truồng chỉ được che bởi một tắm chăn trắng mỏng để lộ bờ vai trần và xương quai xanh khêu gợi.
Mái tóc dài màu đen óng ánh càng khiến sắc đẹp của Storm rạng rỡ hơn.
Kỳ thật Storm là một người phụ nữ mạnh mẽ, cá tính nhưng khi ở trước mặt anh cô cũng giống như những người phụ nữ khác, cũng dịu dàng, yếu đuối cần có người đàn ông mình yêu che chở.
Lôi Lạc Thần nhếch môi cười, nụ cười anh dành cho An Nhi luôn rạng rỡ như ngày nào.
Anh khom người đặt lên má cô một nụ hôn yêu thương, rồi bế Storm lên đi vào trong phòng tắm.
Storm chẳng quan tâm đến điều gì cả, cô choàng hai tay qua cổ ôm chặt anh, từng bước chân anh bước đi đều thể hiện sự oai phong của một quân nhân, vừa dũng cảm cũng đồng thời ngang tàng không kém gì những người trong hắc đạo.
Anh đặt cô ngồi trong bồn tắm, bật lên vòi xen nước ấm.
Anh ngồi bên cạnh bồn tắm, bàn tay rộng lớn đặt dưới vòi nước để mặc cho những giọt nước trông suốt thản nhiên chảy xuống tay mình.
Đến khi nhiệt độ của nước vừa vặn, anh mới cầm vòi xen tắm cho Storm.
Từ lúc bước vào phòng tắm, Storm không rời mắt khỏi anh.
Anh nhìn thật phong độ, mái tóc ngắn gọn gương mặt đẹp trai y như tượng điêu khắc Hy Lạp và nhất là ánh mắt lạnh lẽo một cách đáng sợ của anh càng khiến trái tim cô xao xuyến.
Storm dựa người về phía sau, cô để mặc cho bàn tay rộng lớn của anh lướt qua lướt lại trên người cô.
- Lạc Thần, em thích cái cảm giác được anh yêu như thế này.
Lôi Lạc Thần nhếch môi cười nhẹ, anh vươn tay vuốt ve mai tóc dài của cô đáp.
- Chỉ có An Nhi mới xứng đáng nhận lấy tình yêu của anh.
Storm lắc đầu, người đàn ông này nói chuyện có cần phải bá đạo như vậy không?
Thế nhưng có điều cô lại rất rất thích.