Mục Lâm Kiên nhăn mày, dù chỉ ngắn ngủi ba phút thôi, thế nhưng anh lại nhìn hơn nửa tiếng.
“Để hai người đi theo cô ta hai tư trên hai tư cho tôi.”
“Rõ.”
Bây giờ là ba giờ sáng, đám người tìm kiếm bên sông đã tìm được chiếc xe kia, thế nhưng người thì vẫn không thấy đâu.
Hiện tại, tung tích của Vũ Vân Hân và ba đứa bé vẫn không thấy đâu.
“Tổng giám đốc Mục, liệu có phải do ông Mục không?”
Ông ta bắt người phụ nữ và ba đứa bé của anh đi?
Mục Lâm Kiên vừa suy đoán vừa lấy điện thoại ra tìm số.
“Dù sao thì ông Mục cũng không mong anh với cô Vũ ở chung! Hơn nữa trước đây ông Mục cũng từng làm chuyện tương tự như thế này.”
Lời nói của Lục Tâm làm lay động lòng Mục Lâm Kiên.
Nhưng mà!
Ông mục yêu thương ba đứa cháu trai của mình như thế, không thể nào nhẫn tâm sai người làm chuyện thế này được.
Phải biết rằng là, đâm xe bay đến tận sông thì rất dễ chết.
Hơn nữa, ngoài trời đang mưa to như trút nước.
Sấm chớp rền vang phá vỡ đêm tối tĩnh lặng.
Mưa càng ngày càng lớn! Nước sông không ngừng dâng lên.
Mục Lâm Kiên đứng ngồi không yên nhìn mặt sông, cả đêm tìm kiếm vẫn không có thông tin gì.
Cả quần áo cũng không tìm thấy!
“Thông báo cho tôi, nếu ai tìm thấy họ thì thưởng hai mươi triệu!”
Mục Lâm Kiên mua toàn bộ các nhà đài, truyền thông, phát tin tức khắp các màn ảnh tìm Vũ Vân Hân và ba đứa bé.
Trong một đêm, cả thành phố A đều biết Vũ Vân Hân và ba đứa bé là người của Mục Lâm Kiên.
“Búp bê, cuối cùng cũng công khai quan hệ của chúng ta rồi.”
Há Cảo yếu ớt, mặt đầy bùn, cậu vẫn đang nằm trong ngực Vũ Vân Hân chưa tỉnh.
Ngoài ra còn có hai người anh em còn chưa tỉnh dậy.
“Mọi người hãy tỉnh dậy đi, cả thế giới đều biết chúng ta là con trai Mục Lâm Kiên, cũng biết Búp Bê là vợ của bố rồi.”
Há Cảo uể oải nói chuyện, thật ra thì cậu đang cố gắng hết sức mình.
Máu sau lưng vẫn đang chảy, rõ ràng sắp không chịu được nữa thì cậu nghe thấy tiếng ti vi cũ kỹ truyền tới âm thanh Mục Lâm Kiên phát tin tức tìm kiếm vợ con.
Há Cảo màu môi tái nhợt, cưỡng ép bản thân tỉnh táo hơn.
Không thể chết được!
Không thể chết bây giờ được!
“Kỳ lạ, sao tao chỉ tìm được mấy tờ giấy chứng nhận bọn họ là giả?”