Edit & Dịch: Emily Ton.
Hạ Tình Không vẫn luôn cúi đầu không nói lời nào. Hạ Tình Xuyên nhìn bộ dáng xa cách và khuôn mặt xinh đẹp của cô, càng thêm chán ghét cô.
Tại sao mọi điều tốt đẹp đều đến trên người cô, trở về Hạ gia còn ăn mặc thành dạng này, cứ như vậy cũng có thể kết hôn cùng với hào môn?
“Tình Không à?”
Hạ Tình Không vẫn luôn cúi đầu chịu đựng những lời mỉa mai của Hạ Tình Xuyên, lúc này lại nghe thấy một giọng nói trầm thấp, vừa ngẩng đầu lên, nhìn thấy đúng là cha cô —— Hạ Chính Hoa.
Hạ Chính Hoa đi lên phía trước, vừa mới chuẩn bị hỏi vì sao đưa đại tiểu thư về, không vào phòng khách mà còn đứng ở cổng lớn, lúc này cũng nhìn thấy quần áo trên người Hạ Tình Không.
Một thân váy áo thấp ngực bó sát người, phơi bày bộ ngực, làn váy rất ngắn cũng chỉ có thể che khuất trên đùi, huống hồ chiếc váy còn là một mớ hỗn độn.
“Điều này......”
“Ba ơi, ba hỏi anh Vân Thâm xem, anh ấy đã đón chị Tình Không từ đâu về.” Nhìn thấy Hạ Chính Hoa bối rối, Hạ Tình Xuyên lập tức tiến lên kéo tay Hạ Chính Hoa, không vui nói.
“Câu lạc bộ Crown.” Chu Vân Thâm thấy Hạ Chính Hoa nhìn về phía mình, thành thật trả lời.
Hạ Chính Hoa lập tức biết rõ bản chất của câu lạc bộ Crown từ cách ăn mặc của cô. Ánh mắt Hạ Chính Hoa tối sầm lại, nhìn về phía Hạ Tình Không.
Hạ Tình Không cúi đầu không nói lời nào, cam chịu tất cả mọi thứ.
Hạ Tình Không đã sống một cuộc sống khó khăn ở bên ngoài, làm người phục vụ cũng không có gì lạ. Hạ Chính Hoa thở dài một hơi, vừa đang định bỏ qua, lại nghe thấy Thẩm Diệu Ngọc nói.
“Đại tiểu thư đã lưu lạc ở bên ngoài nhiều năm, không cần phải hà khắc quá đối với cô ấy. Sau tất cả, cô ấy vẫn là một đứa nhỏ chưa hiểu chuyện.”
Hạ Tình Xuyên không muốn thế, chu miệng lên nhìn mẹ mình.
“Điều đó cũng cần phải biết được thân phận của mình là gì, ba sớm đã phái người đi tìm chị Tình Không, ăn mặc như vậy chắc chắn sẽ khiến người khác chê cười Hạ gia chúng ta!”
Hai người kẻ xướng người hoạ, Hạ Chính Hoa vốn đã giãn mày ra lại nhíu chặt mày lần nữa.
Thân phận Hạ Tình Không sớm đã lan truyền ở SH Thị. Tài chính của Hạ gia gần đây vốn đang gặp khó khăn, sự hợp tác lâu dài chưa được thông qua. Nếu như bất kỳ vụ bê bối nào bị truyền ra lúc này, đó sẽ là một đả kích rất lớn.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Hạ Chính Hoa nhìn về phía Hạ Tình Không lập tức mang theo một tia chán ghét. Khi ông vừa mới nhìn về phía Hạ Tình Không, lại không khỏi ngây ngẩn cả người.
Hạ Tình Không vẫn mang bộ dáng yếu ớt nhu nhược, nhưng con ngươi rất trong trẻo. Cách cô ấy nhìn ông có vẻ như lòng tràn đầy hy vọng đã rơi vào khoảng không.
Lời nói của Hạ Chính Hoa đang bị mắc trong cổ họng, còn chưa lên tiếng đã bị Hạ Tình Không chặn lại.
Hạ Tình Không rút ra bản hợp đồng từ bên hông, dùng hai tay đưa cho Hạ Chính Hoa, trong ánh mắt nhút nhát sợ sệt, giống như một con thỏ con sợ hãi.
Hạ Chính Hoa sửng sốt, duỗi tay tiếp nhận một chồng trang giấy kia, nhìn kỹ, đôi tay lập tức run lên.
Đây là...... Đây là......
Thẩm Diệu Ngọc tò mò liếc mắt nhìn qua, bỗng cảm thấy đầu mình ong lên.
Đây chính là bản hợp đồng mà lúc trước bọn họ cố gắng ký với tập đoàn Chu thị, nhưng đã thất bại nhiều lần!
Tay Hạ Chính Hoa hơi run rẩy. Hợp đồng này với tập đoàn Chu thị, chính là con át chủ bài cho Hạ gia vượt qua cuộc khủng hoảng lần này. Tuy nhiên, bởi vì tập đoàn Đằng Vân vẫn luôn mơ tưởng thâu tóm Hạ gia, cho nên Chu thị cố ý ký hợp đồng liên thủ hợp tác với Đằng Vân. Mặc dù Hạ Chính Hoa đã dùng thành ý tự mình tới cửa và đàm phán với Chu thị, nhưng vẫn không thể ký được hợp đồng.
“Con... làm thế nào mà con có thể ký được hợp đồng này......” Hạ Chính Hoa kinh ngạc nhìn Hạ Tình Không. Đứa con gái đã thất lạc bên ngoài gần hai mươi năm, ngay khoảnh khắc quay về đến nhà, đã mang lại cho mình một sự ngạc nhiên lớn như vậy.
Hạ Tình Không cúi đầu, ấp ủ cảm xúc, sau đó ngước lên nhìn Hạ Chính Hoa với hốc mắt ướt nước.
“Lúc trước ba đã tìm được con và mong muốn con quay về. Con vẫn luôn lưu lạc bên ngoài, còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, con cũng chưa làm được gì cho Hạ gia. Sau khi con nghe nói công ty ba đang gặp khó khăn, con đã nghĩ muốn giúp ba bằng chính khả năng cho phép của mình, như vậy con mới có tư cách trở lại Hạ gia......”
Hạ Tình Không gần như bật khóc với bài phát biểu nhỏ của mình. Lúc trước, lý do vì sao cô không muốn quay lại Hạ gia, là bởi vì không muốn lẫn lộn vào cổng lớn thâm sâu. Nhưng sau đó Thẩm Diệu Ngọc đã phái người tạo ra vụ tai nạn xe hơi nhằm ám sát cô. Vì thế, cô không thể chạy trốn khỏi điều này.
Nếu không thể tránh khỏi phải quay trở về, so với bị động mặc người xâu xé, không bằng chủ động xuất kích!
......Người dịch: Emily Ton.....
Hạ Chính Hoa đã quá ấn tượng về Hạ Tình Không, cũng không rảnh lo cô đang mặc một bộ trang phục khiêu khích, trực tiếp cởi áo khoác của mình và mặc vào cho Hạ Tình Không.
“Chính vì thế nên con mới ăn mặc như vậy đi đến câu lạc bộ Crown, là muốn giúp ba sao?”
“Vâng......” Hạ Tình Không cố ý co thân mình lại. Hạ Chính Hoa vội vàng phân phó người chuẩn bị nước ấm, mang theo Hạ Tình Không đi vào trong sân.
Hạ Tình Xuyên đi theo ở phía sau, lúc này mới phản ứng lại, hung hăng dậm chân, quả thực là quá đáng giận!
Hạ Tình Không đi đến cửa chính, khi một chân vừa mới bước vào trong, lập tức nhìn thấy một cái bóng xám trực tiếp chạy tới.
“Gâu, gâu!”
Một con chó trắng phe phẩy cái đuôi, bắt đầu cắn gặm chân của Hạ Tình Không.
“A!” Hạ Tình Không bị giật mình, vội vàng vung chân lên muốn đá con chó kia đi.
Chỉ dừng lại một cái, Hạ Tình Không đã bị chó cắn nát tất chân. Với một âm thanh sắc bén, chiếc tất bị xé toạc ra. Hạ Tình Không liếc mắt nhìn con chó một cái, rất bình tĩnh thuận thế ngã xuống ở trên mặt đất, bắt đầu cùng lăn với con chó trắng.
“Nhanh, nhanh cứu đại tiểu thư!”
Hạ Tình Không vừa làm bộ chiến đấu cùng với con chó trắng, vừa nhìn đám vệ sĩ bên cạnh.
Những người đó rõ ràng rất nôn nóng lo sợ cô sẽ xảy ra chuyện, tuy nhiên lại không dám tiến lên.
Mặc dù con chó trắng trước mắt này la lối lăn lộn thoạt nhìn rất giống một con chó điên, nhưng da lông đều rất mượt mà, vừa nhìn thấy liền biết nó đã thường xuyên được chăm sóc.
Lại nhìn thấy Hạ Tình Xuyên đang đứng từ xa và ôm cánh tay xem diễn, Hạ Tình Không lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Thì ra là đang ra oai phủ đầu cho mình!
Mắt thấy đám vệ sĩ muốn đi lên vây lại, Hạ Tình Không lập tức la lớn.
“Tất cả đừng nhúc nhích!”
Đám vệ sĩ vừa lúc thở phào nhẹ nhõm một hơi, bởi vì bọn họ không thể khiến thú cưng của Nhị tiểu thư bị thương, cũng không thể để con chó cắn đại tiểu thư bị thương.
Hiện tại, Hạ Tình Không ngăn cản khiến cho áp lực trong lòng bọn họ giảm đi. Tuy nhiên, còn chưa đứng vững, đã nghe thấy Hạ Tình Không quát lên với một bộ dáng hiên ngang lẫm liệt.
“Đây là một con chó điên, mọi người đừng đến gần, nó sẽ cắn người!”
Trong khi đó, Hạ Tình Xuyên và Thẩm Diệu Ngọc đứng ở một bên, mắt lạnh làm khán giả nhìn xem. Đây là một bài học dành cho Hạ Tình Không. Bọn họ mới chính là người Hạ gia!
Nào biết Hạ Tình Không mới vừa kêu xong, cũng không biết từ nơi nào móc ra một con dao găm. Dưới ánh đèn, lưỡi dao sắc bén lấp lánh với ánh sáng lạnh.
Sắc mặt Hạ Tình Xuyên biến đổi, trái tim đột ngột ngừng đập một nhịp, còn chưa kịp hô lên một tiếng, đã nghe một tiếng “ẳng”, điều này khiến hai chân cô ta mềm nhũn.
Lúc này, Hạ Tình Không mới dùng một chân đá văng con chó trắng đã bị mình đâm chết ra. Cô đứng lên và kéo kéo quần áo đã bị chó cắn nát, ném con dao trong tay xuống đất “leng keng” một tiếng.
Một tiếng vang thật lớn khiến cho đám người Hạ Chính Hoa chú ý tới. Hạ Chính Hoa nhanh chóng chạy lên nắm lấy cánh tay Hạ Tình Không và hỏi.
“Con có sao không? Không có việc gì chứ? Xem này, bị chó cắn rồi!”
Hốc mắt của Hạ Tình Xuyên nóng lên, vừa tức giận muốn tiến lên la mắng, nhưng đã mẹ cô ta kéo lại.
Đó là loại chó chăn cừu Hungary mà cô ta yêu thích nhất!
“Con không sao.”
Hạ Chính Hoa nhìn thoáng qua quản gia và trách cứ, “Con chó này từ đâu chạy ra vậy? Vì sao không cẩn thận trông chừng?.”
“Hình như là của Nhị tiểu thư......” Có người nào đó thì thầm ở bên cạnh.
“Đó là con chó của Tình Xuyên?”