Vợ Yêu Khó Thuần Phục

Chương 1: Chương 1: Ánh mắt khoá tình




"Tiểu tử, kỹ thuật bóng của cậu có tiến bộ nha", Mạnh Tử Long vỗ vai Hạ Vũ nói.

"Tôi mỗi ngày đều chăm chỉ khổ luyện với mục tiêu lớn nhất chính là có thể vượt qua cậu". Hạ Vũ lau mồ hôi trên trán.

Mạnh Tử Long và Hạ Vũ là bạn học, thời đại học bọn họ thường cùng nhau chơi bóng. Bây giờ mặc dù vì công việc không thể thường tụ chung một chỗ nhưng chỉ cần là không bận việc gì thì bọn họ liền tới đây PK một trận xem có hay không có người lười biếng tập luyện.

"Vũ, muốn vượt qua tôi sợ rằng cậu còn phải khổ luyện thêm mấy năm nữa mới được nha". Mạnh Tử Long vỗ vỗ bả vai Hạ Vũ, vừa đi vừa nói.

"Long, thời đại học cậu vẫn là coi thường tôi, đến hiện tại vẫn là coi thường tôi thế này, sẽ có một ngày tôi sẽ vượt qua cậu để cậu cũng nếm thử mùi vị thất bại."

Quả thật như thế, Mạnh Tử Long bất kể là từ thời đi học hay thời điểm bây giờ đang ở thương giới anh chưa từng nếm qua thất bại...

Một nữ sinh cầm túi chạy thẳng tới đụng phải lồng ngực kiên cố của Mạnh Tử Long.

"Cô có chuyện gì xảy ra? Đi bộ đều không mở to mắt như vậy sao?" Hạ Vũ rõ ràng có chút tức giận nhìn đến nữ sinh trước mặt đang dùng tay xoa ót mà trách cứ.

"Thật xin lỗi". Cô ngẩng đầu nhìn Mạnh Tử Long.

"Ta không phải cố ý", nhẹ nhàng cúi đầu bày tỏ áy náy.

Làn da trắng nõn, lông mày thanh tú, mắt to lung linh, sống mũi màu hồng, cánh môi mỏng, còn có kia má lúm đồng tiền hãm sâu.

"Về sau đi bộ cẩn thận một chút". Hạ Vũ lỗ mãng hướng nữ sinh kia nói mà Mạnh Tử Long chỉ là cúi đầu lẳng lặng nhìn cô.

"Thật ngại quá, tôi không phải cố ý." Nhìn bộ dạng người nam nhân do mình đụng trúng cô lại lần nữa nói lời xin lỗi.

"Chúng ta đi thôi". Hạ Vũ ý bảo Mạnh Tử Long nếu không có sao thì có thể rời đi.

"Vậy tôi đi trước." Cô hướng về phía Mạnh Tử Long híp híp mắt cười áy náy.

"Bây giờ nữ sinh thật sự là càng ngày càng lỗ mãng, đi bộ cũng không để ý một chút, rõ ràng gấp gáp như vậy chắc đến tám phần là đi hẹn hò bạn trai."

Mặc dù đã xong chuyện nhưng Hạ Vũ vẫn ở bên cạnh Mạnh Tử Long thao thao bất tuyệt.

Cô ấy có bạn trai chưa? Không biết vì sao mà trong Mạnh Tử Long lại có nghi vấn như vậy.

"Long, cậu ở đây nghĩ gì thế? Không nghe thấy lời tôi nói sao?" Từ lúc xảy ra va chạm tới giờ Hạ Vũ phát hiện Mạnh Tử Long không hề có phản ứng với chủ đề của mình.

"Không có gì, chỉ là đang nghĩ một chút chuyện công ty thôi." Cô gái kia nụ cười thật đẹp, Mạnh Tử Long không nghĩ tới chỉ ánh mắt nhìn vào nữ sinh kia thôi cũng có thể trực tiếp khoá trụ tim hắn. Không biết cô gái ấy có bạn trai chưa?

"Long, cậu cũng quá liều mạng với công việc, khó khăn lắm mới ra ngoài thư giãn một chút, không nên nhiều về công việc." Nghe Mạnh Tử Long nói đang suy nghĩ công việc Hạ Vũ cảm thấy cuộc sống nên vào thời điểm cần hưởng thụ hãy hưởng thụ không cần vì sự nghiệp mà hi sinh tất cả.

"Đi ăn cơm đi," Mạnh Tử Long vỗ vỗ vai Hạ Vũ nhưng là trong đầu lại thoáng qua bóng dáng cô gái kia, cô vội vàng như vậy rút cục muốn đi làm gì?

Chưa từng nghĩ tới đối với một nữ sinh vừa gặp đã yêu nhưng hôm nay dường như chuyện đó đã xảy ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.