Lúc này Lãnh Bạch Ngôn không còn vẻ mặt đẹp trai, phong độ của vừa rồi, mà thay vào đó là nét mặt tàn ác và nguy hiểm
Giám đốc của cửa hàng mới bước vào, nghe tiếng ồn ào liền chạy ra xem. Ông hỏi mấy cô bán hàng chuyện gì vừa xảy ra. Nghe mấy cô bán hàng khác thuật lại, rồi ông nhìn sắc mặt giận dữ xủa Lãnh Bạch Ngôn và toát mồ hôi lạnh
Tay cầm khăn mùi soa lau mồ hôi trên trán, ông khom người với Lãnh Bạch Ngôn cung kính nói
- Xin lỗi Lãnh tổng, xin ngài thứ lỗi cho Luky, cô ta không phải cô tình
Lãnh Bạch Ngôn không thèm để ý đến ông ta, anh cẩn thận xem xét vết thương trên ngực của Thích Ngọc Phi. Nhìn thấy vết thương của cô trong lòng anh liền cảm thấy khó chịu, liền hiện lên chua xót
Nghe Giám đốc nói như vậy, mấy cô bán hàng liền rùng mình, trong lòng hiện lên sự bất an. Họ chưa từng gặp mặt Lãnh Bạch Ngôn, họ nói Lãnh Bạch Ngôn là người tuổi trẻ tài cao, tướng mạo phi phàm
Nhưng đồng thời cũng là người tàn nhẫn và vô tình. Anh có một cô vợ mà anh hết lòng yêu thương, ngoài ra danh tính của cô vợ này cũng không nhỏ. Người ta nói rằng, cô vợ quý hơn báu vật của Lãnh Bạch Ngôn là Đại tiểu thư của Thích Ảnh, ngoài ra còn là con gái nuôi của một thủ lãnh Hắc Đạo. Thân thế cũng không vừa
Không cần đắc tội đến Lãnh Bạch Ngôn. Chỉ cần đẵ tội Thích Ngọc Phi thì cuộc sống của bạn còn thảm hơn từ thảm
Lúc này sắc mặt của Luky vô cùng hoảng hốt, nước mắt bất giác rơi lã chả trên khuôn mặt tái mét của cô ta
- Em còn đau không? _ Lãnh Bạch Ngôn nhìn cô bằng cặp mắt dịu dàng
Giọng nói êm dịu, khác một trời một vực với vừa rồi. Mấy cô bán hàng không thể tin nỗi. Lãnh Bạch Ngôn vừa rồi hung dữ tàn bạo với Lãnh Bạch Ngôn ôn nhu, lịch thiệp bây giờ lại là một người. Từng ánh mắt, từng lời nói, từng cử chỉ hành động của anh đối với Thích Ngọc Phi đều làm cho mọi người phải hoa mắt, đầu óc choáng váng.
- Không sao, anh không cần lo... Chỉ là vết thương nhỏ _ Thích Ngọc Phi lắc đầu nhẹ giọng
Luky nghe Thích Ngọc Phi nói như vậy liền mừng thầm trong lòng, nếu cô đã nói như vậy chắc là bản thân không sao. Luky bước đến dùng giọng điệu sợ sệt
- Lãnh Tổng, nếu phu nhân đã nói là việc nhỏ. Thì để tôi giúp phu nhân băng bó lại vết thương
Chưa nói hết câu bàn tay của Luky đã vương đến động vào người của Thích Ngọc Phi. Lãnh Bạch Ngôn nổi trận lôi đình, anh tóm lấy bàn tay của Luky, dùng sức giữ chặt. Giọng nói ma quỷ của anh giống như từ địa ngục vang lên
- Chuyện nhỏ? Cô thấy chuyện này là chuyện nhỏ sao?
Lãnh Bạch Ngôn nhích môi lên một cách nguy hiểm, anh lên giọng nói
- Tôi sẽ cho cô thấy, chuyện gì mới là chuyện nhỏ
Lãnh Bạch Ngôn nheo cặp mắt sắc bén của mình lại, tay dùng một chút sức
“Rắc, rắc”
Tiếng xương gãy vang lên
- Ahhh
Tiếng hét chói tai của Luky làm tất cả mọi người đều kinh hãi. Giám đốc cửa hàng thấy vậy liền định bước đến xin lỗi, nhưng đã bị thuộc hạ của anh chặn lại
Lãnh Bạch Ngôn dùng sức xô mạnh Luky xuống mặt đất. Lãnh Bạch Ngôn dùng cặp mắt sắc bén nhìn vào khuôn mặt tái nhợt của Luky nói
- Phế tay của cô, mới là chuyện nhỏ
Lãnh Bạch Ngôn bước đến, dùng sức nâng cằm của cô ta lên, trợn mắt hung hăng nói
- Bất cứ tổn thương gì trên người của vợ tôi. Đối với Lãnh Bạch Ngôn này, đều là chuyện lớn!
Nói xong, Lãnh Bạch Ngôn ra hiệu cho thủ hạ của mình lôi Luky ra ngoài
- Từ nay về sau, tôi không muốn thấy cô ta xuất hiện ở Thành Phố T nữa
Quân Phán và Quân Phàn nghe anh nói như vậy liền đồng thanh
- Dạ, thuộc hạ đã hiểu
Lãnh Bạch Ngôn không quan tâm tất cả mọi người, anh ôm Thích Ngọc Phi đi một mạch ra ngoài
Để lại Quân Phán thanh toán tất cả đồ mà Lãnh Bạch Ngôn đã chọn. Nào là quần áo của Thích Ngọc Phi, giường của em bé, bình sữa,...
Nói chung, tất cả những gì cần thiết anh đều mua đầy đủ. Kể cả con ngựa gỗ
[.............................................]
Sắp hết rồi mấy má ôi:v