Diễn Tước ngước lên nhìn người đàn ông trước mặt. Đèn phòng cấp cứu vẫn sáng chói, không biết trong đó xảy ra chuyện gì, chỉ biết tình hình trong đó giường như rất nguy kịch, y tá không ngừng chạy ra chạy vào, người nào người nấy mặt đầy mồ hôi, thở gấp cầm đồ y tế hấp tấp chạy. Một bác sĩ ra ngoài hướng Khả Ái, vội vã nói:
“ Ai là người nhà bệnh nhân?”
Khả Ái vội vã kêu:
“ Tôi...tôi a!!”
Bác sĩ lắc đầu trầm giọng nói:
“ Tình hình bệnh nhân rất nguy kịch, cơ thể của bệnh nhân đã chuyển biến sang giai đoạn xấu nhất, cộng thêm cú sốc không thể chập nhận được, tim bệnh nhân yếu nay yếu hơn, tôi đề nghị gia đình cần phải thay tim gấp cho bệnh nhân, tim cũ yếu ớt rất có thể cậu ấy không chống cự nổi một giờ nữa, mà bây giờ không tìm được tim phù hợp với cậu ấy...”
Khả Ái nghe bác sĩ nói mà tuyệt vọng. Bỗng Diễn Tước lên tiếng:
“ X, đưa tim cho bác sĩ!”
Người đàn ông tên X nãy giờ cầm hộp sắt trên tay cuối cùng cũng lên tiếng:
“ Đây là tim phù hợp với bệnh nhân mà bác sĩ cầm.”
Bác sĩ cầm lấy hộp sắt, rồi đưa cho Khả Ái một tờ giấy bảo cô kí vào. Khả Ái nhìn tớ giấy kia, hốc mắt ngập nước, nói không lên lời. Diễn Tước ôm lấy cô an ủi:
“ Không sao đâu, sẽ không có chuyện gì đâu mà. Đừng lo lắng. Kí đi!”
Khả Ái ngước nhìn Diễn Tước vụng về an ủi mình, trong thâm tâm yếu ớt vô lực oà khóc. Run run tay, cầm chiếc bút kí vào tờ giấy. Kí song, chính mình áp lực quá mà cũng ngất mất đi.
Nhìn người con gái sắc mặt nhợt nhạt nằm trên giường bệnh, đôi mắt sưng húp khiến anh đau lòng không dứt.
Khả Ái mê man tỉnh dậy. Tinh thần sa sút hốt hoảng muốn ngay lập tức xuống giường xem Khả Tư ra sao. Liền phát bị Diễn Tước đẩy xuống giường:
“ Đừng động!”
Khả Ái nhíu nhíu mày, quay sang Diễn Tước hỏi thăm tình trạng của Khả Tư:
“ Em tôi sao rồi!!”
Diễn Tước chỉnh lại chăn cho Khả Ái, bình thản đáp:
“ Tạm thời đã không có việc gì! Nhưng bác sĩ bảo phải kiểm tra thêm, tránh tình huống xấu nhất xảy ra.”
Khả Ái nghe Khả Tư vẫn ổn thì hòn đá trong lòng cũng tạm thời hạ xuống được. Diễn Tước cầm quả táo trên bàn vừa rửa xong đem lau khô, cầm dao gọt hoa quả gọt quả táo. Bộ dạng khiến người ta khó có thể rời mắt.
Ít lâu sau quả táo được Diễn Tước bổ xong, đem thái từng miếng nhỏ, lấy dĩa xiên rồi bón cho Khả Ái. Khả Ái há miệng nhận lấy miếng táo ngon miệng.
Từ khi tỉnh dậy tới bây giờ đã là 4 tiếng đồng hồ, sắc trời cũng đã dần tối. Khả Ái trong lòng hồi hộp không yên, chỉ muốn nhanh chóng vọt đi tìm Khả Tư. Diễn Tước đang chăm chú làm việc trên máy tính cũng phải quay sang nhìn Khả Ái. Bất đắc dĩ gập máy tính để sang một bên, nhẹ giọng dụ dỗ:
“ Tôi đưa em đi gặp Khả Tư!”
Khả Ái ngạc nhiên, mắt sáng lấp lánh. Bốn giờ đồng hồ ở đây cô đã năn nỉ sắp gãy lưỡi mà anh có cho đi đâu.
Vụt nhảy xuống giường, đem dép lê đeo vào chân, bộ dáng nghiêm chỉnh khiến Diễn Tước bật cười. Khả Ái cũng cười khi thấy Diễn Tước cười mình, khoác vai Diễn Tước hào phóng nói:
“ Đại gia cứ cười! Miễn cho tiểu nhân đi gặp đệ đệ của ta là được rồi!”
Diễn Tước nhìn bàn tay ngắn ngủn khoát lên vai mình lòng tràn đầy hạnh phúc.
A, tay Ái Ái cũng quá trắng đi.~~