Hai ông bà thì thầm to nhỏ mấy câu rồi bà Khang Linh Đan lôi ra hai túi bột gì đó trắng trắng. Một gói là xuân dược, một gói là thuốc mê. Nghe nói xuân dựợc này khi uống vào sẽ nổi nên dục vọng mạnh mẽ. Còn thuốc mê này thì chỉ ngủ trong vòng nửa tiếng, nhưng rất mạnh, muốn dậy trong vòng nửa tiếng là rất khó.
Bà Khang Linh Đan lấy hai cốc nước ép ra, đổ từng gói nhỏ mỗi thứ một ít vào hai cốc nước, để vào khay cùng mấy cốc nước khác rồi nhờ Diễn Vương bưng ra.
“ Nào, nào, nào! Ông xã! Anh giúp em bưng ra đi!”
Hai người bước ra phòng ăn. Diễn Như nhanh nhẹn bưng hộ phần nước ép có xuân dược nhanh chóng chia cho Diễn Tước và Khả Ái. Nếu ai hỏi vì sao Diễn Như không đưa nhầm thì đó là do hai mẹ con bà đã bàn bạc trước từ sớm rồi nên làm sao mà nhầm được. Chỉ có hai bạn được đưa nước mới nhầm khi đã uống nước ép đó thôi.
Khả Ái cầm lấy cười mỉm.
“ Cảm ơn!”
Bà Khang Linh Đan cười đến thập phần vui vẻ nói:
“ Hai con uống đi! Ngon lắm đó!”
Khả Ái uống một hụm, cười cười:
“ Bác Đan công nhận tay nghề thật là giỏi a!”
Bà Khang Linh Đan cười toe toét nói:
“ Quá khen! Con uống thử ngụm nữa đi! Tiểu Tước! Con cũng uống một hụm đi!”
Diễn Tước cũng không nghi ngờ gì mà uống một ngụm, uống xong anh hơi nhíu mày. Mẹ sao mẹ lại làm vậy!
“ Bộp “
“ Bộp “
Diễn Tước và Khả Ái cùng một lúc đều gục xuống bàn. Bà Khang Linh Đan chép miệng, mắt long lanh:
“ Ngay cả ngất cũng ngất cùng nhau! Thật là...nhìn thế nào cũng thấy hai đứa rất xứng đôi vừa lứa nha!”
“ Mẹ bớt nói đi! Nhanh nhanh giúp con dìu hai người này vào phòng đi! Ba! Giúp con với!“. Diễn Như nói.
Thế là kế hoạch thành công. Ba người dìu hai người vào phòng. Diễn Như bước ra khỏi phòng còn tiện tay giúp hai người khoá cửa. Thế là công việc hoàn tất. Bây giờ chỉ cần ngồi đợi kết quả. Về phòng ngủ một giấc ngon lành để giữ gìn nhan sắc, tránh cho nhan sắc tàn phai héo úa. Hai người kia cũng về phòng việc ai nấy làm.
“ Tích tắc, tích tắc, tích tắc...”
30 phút trôi qua, Diễn Tước cũng đã có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng cựa quậy mình một tí lại chạm phải một vật thể mềm mại không rõ nguồn gốc. Mà anh, đang khoả thân, trần như nhộng. Chính xác là khoả thân chứ không phải chuyện đùa. Bỗng một trận khô nóng bất ngờ kéo đến đánh úp thân thể anh, từng trận từng trận một khiến anh khó chịu. Mẹ, quá biến thái! Đã cho thuốc mê liều mạnh rồi, lại còn dùng thuốc kích dục. Con mẹ nó! Muốn anh chết sao!
Người bên cạnh anh động đậy rồi tỉnh lại, cả người nóng đến độ đỏ hồng, nhìn rất mê người. Khoan! Mê người? Không được rồi! Phải tắm nước lạnh! Thế là anh xuống giường chạy vù vào phòng tắm, xối nước lạnh thật lâu. Khả Ái ở ngoài kia cũng khó chịu hết mức, nhiệt độ khô nóng xa lạ khiến cô thập phần khó chịu. Cô lăn qua lăn lại trên chiếc giường xa lạ nhưng lăn đến đâu lại càng khó chịu đến đó.
“ Cạch”
Diễn Tước bước ra ngoài, dù anh đã xối nước rất lâu nhưng vẫn không thể làm dịu lại nhiệt độ nóng bỏng trong người, thấy Khả Ái trần như nhộng lăn qua lăn lại trên giường, ngọn lửa đang cháy trong người Diễn Tước bùng cháy, lan ra khắp người, phía dưới căng trướng khó chịu. Lí trí Diễn Tước mất dần đi, không biết đã đi đến giường lúc nào, đôi mắt nhìn Khả Ái như một con thú đang nhìn con mồi của mình. Cuối cùng, Diễn Tước ôm lấy thân hình mềm mại kia, hôn lấy cái môi nhỏ nhắn, đầu lưỡi thăm dò vào khoang miệng mút mát dần vị ngọt ngào ấy.
“ Ưm....ưm....ưm...”
Khả Ái mơ màng cảm thấy dễ chịu hơn, càng hăng hái cọ sát bầu ngực mềm mại vào người Diễn Tước. Càng đánh thức dục vọng đang nổi lên mãnh liệt của anh.
Anh ngặm lấy vành tai của cô khiến thân thể cô run lẩy bẩy. Quá mẫn cảm!. Hai tay thăm dò xuống bộ ngực sữa nắn bóp như một món đồ chơi(