Lina liền biến sắc, vẻ mặt không hiểu nhìn Mạc Thiên Kình, đi tới, ôm cổ của anh, nhẹ nhàng hôn lên môi anh.
"Kình, đây là ý gì, ăn xong liền quăng sao? Người ta là con gái trong trắng!"
Lina thẹn thùng nói, cô cũng không muốn buông tha một khối thịt béo như Mạc
Thiên Kình, muốn sử dụng tất cả thủ đoạn để có được anh!
"Buông ra!" Mạc Thiên Kình lạnh lùng nói, Lina bị âm thanh lạnh lẽo của anh làm giật mình.
Nhưng cô ta vẫn không buông tay:" Kình, em thích anh, em muốn gả cho anh!"
Lina thẹn thùng thổ lộ, Mạc Thiên Kình lạnh lùng hất tay của cô ra, giọng nói không hề có nhiệt độ.
"Lina, tốt nhất cô nên tỉnh táo đầu óc một chút, đừng xem tôi như kẻ ngu, có
phải cô trong sạch hay không, chỉ có chính cô biết, đây là một trăm vạn, cầm rồi cút cho tôi!"
Nếu không phải đêm qua cô quyến rũ anh, thì sao anh có thể mất khống chế làm chuyện có lỗi với Sính Đình?
Nếu như Ngọc Sính Đình tới gõ cửa, anh còn có thể giải thích, nhưng suốt cả một đêm, cô đều chẳng quan tâm, cô không có một chút quan tâm anh và
người phụ nữ kia cả đêm triền miên.
Anh biết trong tim của anh
đau đớn nhiều như thế nào, Mạc Thiên Kình đè nén chán ghét trong lòng,
nhìn Lina không muốn tốn hơi thừa lời, một lần nữa quát lên.
"Lập tức cút!"
Lina chu đôi môi đỏ mọng, mặc dù không muốn buông tha, nhưng lại không dám
không vâng lời anh, cầm túi xách của mình cùng chi phiếu xoay người rời
đi.
Sính Đình một đường lái xe trở lại biệt thự của chính mình,
lần đầu tiên cô không đua xe, từ từ lái xe trở về, khóe mắt ướt át,
khiến tầm mắt cô có chút mơ hồ!
Mạc Thiên Kình đáng chết, Mạc Thiên Kình thối tha, cư nhiên đi tìm người phụ nữ khác, còn nói thích mình!
Quỷ mới tin, đều là lời nói dối!
Trở lại biệt thự, Sính Đình nằm trên giường, hai mắt sưng đỏ, cả người như không có lực, càng nghĩ cô càng cảm thấy uất ức.
Tại sao tất cả đàn ông đều là như thế, chỉ cần kích thích liền cùng người
phụ nữ khác lên giường, mà phụ nữ cứ mỗi khi cùng đàn ông lên giường là
kêu lên rất phóng đãng, thật là không công bằng!
Mệt quá, Sính
Đình cũng không biết tại sao mình lại để ý khi thấy Mạc Thiên Kình và
người phụ nữ kia làm chuyện đó, trong lòng rất không thoải mái!
Bĩu môi, Sính Đình nằm trên giường, đúng lúc này điện thoại vang lên, Sính
Đình lơ đãng liếc mắt nhìn, thiếu chút nữa bị hù khiến trái tim nhảy vọt ra!
"Alo, ông nội!"
Ông nội thối, lần này cũng biết gọi điện thoại đến rồi!
"Sính Đình, cháu và Thiên Kình chung sống thế nào, ông đã về rồi đây!"
Hình như tâm trạng của Ngọc Kỳ Lân không tệ, nếu như tình báo của ông không
sai, thì trong bụng cháu gái bảo bối của ông chắc đã có một thằng nhóc
rồi!
Ông sẽ rất mau có chắt trai để ẵm, nghĩ đến đây, tâm tình vô cùng tốt!
"Không có gì, anh ta và cháu giải trừ hôn ước rồi !"
Sính Đình không còn hơi sức nói, khi nói đến câu giải trừ hôn ước thì trong
tim của mình lại có cảm giác đau đớn, thật là gặp quỷ, lỗ mũi cũng vô
cùng chua xót!
Ngọc Sính Đình, mày thật không có tiền đồ!
Sính Đình âm thầm mắng mình, Ngọc Kỳ Lân nghe thấy câu nói của cô thiếu chút nữa tròng mắt rớt ra!
"Sính Đình, cháu nói cái gì, giải trừ hôn ước rồi hả?"
Tiểu tử thối kia không phải đã nói tuyệt đối sẽ không giải trừ hôn ước sao?
Tại sao lại giải trừ hôn ước, hơn nữa âm thanh của Sính Đình nghe rất
mệt mỏi, có điểm giống như đã chịu uất ức?
"Sính Đình, nói cho ông nội, sao các cháu lại giải trừ hôn ước?"
Đã lên giường rồi, lại còn chơi trò giải trừ hôn ước, cái tên tiểu tử thối Mạc Thiên Kình kia có phải muốn đánh đòn hay không, ngay cả cháu gái
của ông mà cũng bỏ rơi!
Đáng ghét, đợi cô trở về, xem ông xử trí tiểu tử kia như thế nào.
"Ông nội, trở về hẵng nói đi! Cháu mệt mỏi, muốn ngủ!"
Sính Đình nói xong liền cúp điện thoại!
Giải trừ hôn ước, đó không phải là điều mình muốn sao!
Thôi, không thèm nghĩ nữa, Sính Đình che chăn, ngủ thật say.
"Bùm bùm. . . . . ."
Cho đến khi ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa vang dội, Sính Đình mới cau
mày rời giường đi mở cửa, trên gương mặt đẹp tức giận đùng đùng, nghiêm
mặt mắng to.
"Người nào không muốn sống, lại dám gõ của nhà bản tiểu thư. . . . . ."
Lời vừa thốt khỏi miệng, Sính Đình mở cửa đã nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của ông nội đứng ở cửa, tay vẫn còn giơ lên!
Sính Đình nhất thời dừng lại, thì ra cái người không muốn sống đó chính là ông nội!
Ngọc Kỳ Lân liếc nhìn cháu gái, nét mặt già nua trầm xuống, xem ra trong
khoảng thời gian này Sính Đình không vui, nếu không làm sao lại gầy đi
như vậy!
"Ông nội, ông đến tại sao không gọi điện thoại cho cháu?"
Sính Đình nhẹ nhàng nói, cầm hành lý trong tay ông nội, Ngọc Kỳ Lân đi vào nhà, nhìn nhà cửa lộn xộn, không khỏi cau mày!
"Sao không gọi chị Chu tới đây quét dọn, căn phòng này trở thành ổ chó được rồi !"
Ngọc Kỳ Lân bất mãn dạy dỗ, Sính Đình đi tới ghế sofa ngồi xuống, nhìn ông nội.
"Ông nội, không phải ông đã nói phải một thời gian nữa mới trở về sao, không phải đợi qua ngày giỗ của bà nội mới trở về sao? Sao nhanh như vậy đã
về rồi !"
Sính Đình nhìn thấy ông nội, cũng quên mất Mạc Thiên Kình, ôm ông nội làm nũng .
Chỉ có lúc này, cô mới cảm nhận được mình còn có người yêu thương, có người quan tâm!
Ngọc Kỳ Lân nhìn cháu gái, rất nghiêm túc hỏi.
"Sính Đình, cháu nói xem cháu và Mạc Thiên Kình có chuyện gì xảy ra?"
Sính Đình mở to mắt, không vui nói.
"Ông nội, chúng ta có thể không nói tới anh ta hay không?"
Vừa nói đến anh, cô liền đặc biệt phiền lòng!
Ngọc Kỳ Lân nhìn cháu gái, tuyệt đối có chuyện, chỉ là đến tột cùng đã có chuyện gì xảy ra?
"Sính Đình, nói cho ông nội, có phải tiểu tử kia khi dễ cháu hay không? Ông nội giúp cháu đánh nó!"
"Ông nội, ông tiết kiệm chút sức đi, cháu không thích anh ta, anh ta cũng
không thích cháu...cháu liền giải trừ hôn ước, về sau cháu sẽ tìm cho
ông một cháu rể siêu cấp!" Sính Đình nói nhỏ, trong đầu hiện lên gương
mặt tuấn tú của Cody, tâm tình không khỏi tốt hơn nhiều!
"Không
được!" Ngọc Kỳ Lân lập tức ngăn lại, không vui nói: "Hôn ước do ta và
lão Mạc quyết định, không thể nói giải trừ liền giải trừ, trừ phi tiểu
tử Mạc Thiên Kình kia xin lỗi cháu, nếu không ông nội tuyệt đối không
đồng ý giải trừ hôn ước!"
Ngọc Kỳ Lân rất bảo thủ, ông đã cho
rằng tiểu tử thúi Mạc Thiên Kình kia chính là cháu rể mình, thì những
người khác ông nhìn rất không thuận mắt!
"Ông nội!"
Sính Đình bất mãn kêu lên, nhìn ánh mắt của ông, nói rất nghiêm túc.
"Nếu như Mạc Thiên Kình thật sự có lỗi với cháu, có phải ông sẽ đồng ý giải trừ hôn ước hay không?"
Nếu ông nội chưa từ bỏ ý định, cô cũng đành phải nói ra.
Ngọc Kỳ Lân gật đầu một cái, trong đầu thoáng qua N nỗi nghi hoặc, chẳng lẽ tiểu tử kia thật sự có lỗi với Sính Đình?
"Ông nội, nếu lúc có mặt của cháu anh ta cùng người phụ nữ khác hoan ái,
điên cuồng cả đêm, ông nói xem anh ta có lỗi với cháu không?"
Nghĩ tới anh và người phụ nữ kia làm cả một đêm, âm thanh mập mờ vang lên một đêm, cô đã cảm thấy mình rất uất ức, rất uất ức!
"Cái gì!" Ngọc Kỳ Lân từ trên ghế salon nhảy bắn lên, nổi trận lôi đình nhìn Sính Đình, tức giận đến nỗi khuôn mặt già vặn vẹo.
"Cháu nói lúc cháu có mặt ở đó thì nó lại tìm người phụ nữ, cái tên tiểu tử
thúi này, nó lại dám tìm người phụ nữ khác, lão tử sẽ thiến nó!"
"Ông nội, ông đừng kích động!"
Sính Đình liền vội vàng đứng lên, kéo tay ông nội, Ngọc Kỳ Lân nổi giận, vung tay lên, đập đúng vào mắt cô.
Sính Đình che mắt, đau đến nước mắt chảy như bão tố, khiến Ngọc Kỳ Lân cho rằng cháu gái vì uất ức nên khóc, vội vàng nói.
"Sính Đình, đừng khóc, đàn ông tốt trong thiên hạ còn rất nhiều mà, ông nội
sẽ tìm người tốt hơn cho cháu, không cần tiểu tử thối kia nữa!"