Nhìn Sính Đình lên giường, Mạc Thiên Kình nhếch môi cười đầy ẩn ý, khiến cô cảm thấy tê dại cả da đầu.
Ngồi cứng ngắc trên giường, mắt không khỏi nhìn tới màn ảnh khổng lồ ở đối
diện, nam nữ quấn lấy nhau, thân thể lõa lồ, bộ phận sinh dục của người
đàn ông hiện ra phóng đại trước mắt Sính Đình.
Tiếng đàn ông thở dốc thô ráp, tiếng rên rỉ kiều mỵ của cô gái, kèm theo tiếng va chạm thân thể, ngày càng lớn tiếng.
Sính Đình liếc mắt nhìn, mặt đỏ như nước thủy triều, trái tim nhỏ đập thình thịch, xấu hổ nhìn Mạc Thiên Kình.
Vừa quay đầu lại, liền phát hiện ánh mắt Mạc Thiên Kình đang nhìn cô chằm
chằm, Sính Đình ho khan mấy tiếng, hắng giọng, giả bộ bình tĩnh.
"Mạc Thiên Kình, anh có phản ứng sao?"
Hỏi xong, mặt đầy lo lắng nhìn anh, thật sự sợ anh lắc đầu.
Nếu đúng thì không được rồi, điều đó chứng tỏ về sau cô thật phải gả cho anh sao?
Nghĩ đến đây, Sính Đình liền khẩn trương, hoàn toàn không phát hiện, hô hấp
của Mạc Thiên Kình bắt đầu thay đổi trở nên nặng nề hơn, ánh mắt đã dâng đầy dục vọng.
"Ngọc Sính Đình!" Mạc Thiên Kình khô khốc gọi,
nuốt nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm làn môi đỏ mọng của cô, thật sự rất
muốn hôn lên đó.
"Mạc Thiên Kình, rốt cuộc anh có phản ứng hay không hả?"
Sính Đình bị anh gọi tên, lập tức nóng nảy hỏi, đột nhiên Mạc Thiên Kình
nhào tới, đè cô xuống, âm thanh trầm thấp vang lên bên tai.
"Tôi
nghĩ tôi sẽ dùng sự thật chứng minh cho em xem, cô nam quả nữ ở một
phòng, nằm trên một cái giường xem phim cấm, hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào!"
Sính Đình còn chưa kịp phản ứng liền bị môi của anh
chận lại, cơ thể bền chắc đè lên trên người cô, hai chân kìm chặt hai
chân của cô, hai tay nâng mặt cô lên, điên cuồng hôn.
"Ưmh ưmh. . . . . ."
Sính Đình bị hành động của anh dọa sợ, anh bị cô làm cho như thế, nên muốn thử cảm giác trên người cô hay sao?
Nếu như không được, cô có thể giữ được trong sạch, nếu như có thể, cô sẽ thất thân!
Sính Đình nhanh chóng phân tích, vừa định kêu, đầu lưỡi Mạc Thiên Kình liền
linh hoạt đưa vào bên trong, dùng cái lưỡi của mình quấn lấy, làm cho cả người cô nhất thời giống như bị điện giật, tê dại vô lực.
"Sính Đình, anh muốn em!"
Qua một hồi lâu, Mạc Thiên Kình mới thả cô ra, Sính Đình cố gắng hít thở,
mặt đỏ như gấc, nhìn ánh mắt Mạc Thiên Kình dâng đầy dục vọng, không
nhịn được mà rùng mình một cái.
"Mạc Thiên Kình, anh không thể đối với tôi. . . . . . Ưmh. . . . . ."
Sính Đình còn chưa nói xong, mới vừa lấy được chút oxi thì môi đã bị che
lại, đôi tay không ngừng giãy giụa, đột nhiên nụ hoa trên ngực bị nắm
lấy, cả người tự dưng mềm nhũn, run lên bần bật.
Mạc Thiên Kình
cũng giống như vậy, nhưng giờ phút này cái anh cần nhất không phải là
cái này, đôi tay dao động ở trước ngực của cô, một tay vê nắn, một tay
trượt đến phía sau lưng của cô, cởi quần áo cô ra.
"Mạc Thiên Kình! A!"
Mạc Thiên Kình buông môi Sính Đình ra, Sính Đình vừa tính kêu ngừng, nụ hoa trước ngực đã bị anh gặm cắn, nhất thời kêu lên sợ hãi, trong TV lại
truyền tới tiếng rên rỉ mập mờ của nam nữ, Mạc Thiên Kình ngồi dậy,
nhanh chóng cởi quần áo của mình đi, lộ ra thân thể cường tráng.
"Anh. . . . . ."
Đúng lúc đó Sính Đình cũng nhìn thấy nơi nào đó của Mạc Thiên Kình, giờ phút này trở nên to lớn, vừa cứng vừa dài, rất hùng dũng, so với người đàn
ông trên ti vi còn dọa người hơn!
"Sính Đình, cho anh. . . . . ."
Mạc Thiên Kình nói xong, nhào tới cô.