Thượng Quan Quân Triết cả gan hỏi, Lý Băng nắm chặt quả đấm, tức giận đến xanh cả mặt!
"Chính là tám lần, Thượng Quan Quân Triết, so với anh thì anh ta lợi hại hơn!"
Không cam lòng nhìn anh ta xỏ xiên mình, Lý Băng lớn tiếng quát, còn không chờ anh mở miệng, Lý Băng nói tiếp.
"Tôi thật sự cũng không biết, đẹp trai thì như thế nào, phong độ đàn ông là
như thế nào suy cho cùng tất cả đều là lợn giống, đều là cầm thú tám
ngàn năm không có chạm qua phụ nữ mà thôi!"
Suy nghĩ một chút tối hôm qua bị anh ta một lần lại một lần đòi hỏi vô đọ, Lý Băng liền tức giận đến nghiến răng!
Sính Đình và Thủy Nhi nhất trí gật đầu, bọn họ cũng gặp phải những tên cầm
thú như vậy, cũng chính là hai người đang trợn to mắt rất giống lợn
giống kia.
Mạc Thiên Kình rất vô tội nhìn Sính Đình, uất ức nói:
"Lần đầu tiên, bảy lần cũng không tính là nhiều, cũng giống như cậu ta vô cùng uy mãnh đối với Thủy Nhi cũng làm bảy tám lần!"
Thượng Quan Quân Triết bị Mạc Thiên Kình lôi vào liền cắn răng, hung hăng nhìn anh chằm chằm, chính xác không có tình người!
Sính Đình cũng trừng mắt liếc anh rồi nhíu mày nói:
"Mạc Thiên Kình, đừng tưởng nói như vậy mà có thể thoát khỏi liên quan đến chuyện anh là cầm thú !"
"Đúng vậy, cầm thú chính là cầm thú!"
Thượng Quan Quân Triết ở một bên rất hả hê, Mạc Thiên Kình trừng mắt cảnh cáo
cậu ta. Thượng Quan Quân Triết tâm tình vô cùng tốt chu môi huýt sáo sau đó lại nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Thủy Nhi truyền đến:
"Anh cũng không có tốt hơn bao nhiêu đâu, cũng là một con cầm thú!" . . . . . ."
Thượng Quan Quân Triết lập tức im lặng, cô không thể ngừng đấu khẩu một chút hay sao?
"Đàn ông đều không phải thứ gì tốt!"
Lý Băng rất không khách khí bổ sung thêm một câu.
"Đúng vậy!"
Thủy Nhi và Sính Đình cùng gật đầu phụ họa!
Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ, biết có nói nữa cũng chỉ là vô ích, vẫn nên giải quyết xong chuyện trước mắt đã rồi mới nói tiếp.
"Cậu hãy tóm tắt mọi chuyện cho thật chính xác, một lát nữa thị trưởng đến
sẽ cùng tổng kết lại vụ án của Nam Cung Tước với chúng ta!"
Mạc
Thiên Kình chậm rãi phân phó, giọng nói rất nghiêm túc làm Lý Băng có
chút nghi ngờ, nhưng vẫn nghe lời lên lầu thay quần áo.
Không có việc gì thị trưởng đại nhân tới chỗ này làm gì!
Muốn xem tài liệu thì đem tài liệu đưa cho ông ấy là được, làm sao phải tới đây, nơi này chính là biệt thự tư nhân mà!
Đi vào phòng tắm, ngâm mình trong bồn cảm thấy thật thoải mái thân thể
thấy tốt hơn rất nhiều, lúc này Lý Băng mới đứng dậy mặc quần áo tử tế,
áo sơ mi cao cổ viền hoa và quần dài!
Đi xuống lầu đã nhìn thấy cửa chính bị mở ra, hai bên đều có bốn, năm người mặc mặc vest đen, đeo kính đen đứng thẳng tắp.
Mạc Thiên Kình đang nói chuyện cùng với một người đàn ông mặc bộ vest màu
trắng, bởi vì anh ta đưa lưng về phía cô nên không nhìn thấy mặt!
Nhìn qua cũng biết đây là một người đàn ông cao to, cũng không biết mặt mũi trông như thế nào!
Đoán chừng người này chính là thị trưởng rồi?
Nhớ tới lời nói vừa rồi của Mạc Thiên Kình Lý Băng trầm mặc đi xuống lầu
khi nhìn rõ mặt của anh ta lập tức liền muốn xoay người trốn!
Làm sao lại là người đàn ông này, tên đàn ông mà cô đã mắng ngàn vạn lần
làm sao lại xuất hiện ở đây?" Lý Băng, tại sao lâu như thế, tới đây
nhanh lên, hội nghị bắt đầu rồi!"
Mạc Thiên Kình nhìn thấy Lý
Băng, giọng nói có chút nóng nảy, người ta là thị trưởng nên rất bận
rộn. Mặc dù anh là thượng tướng cũng không thể dùng thân phận của mình
để làm trễ nãi thời gian của người ta!
"Là cô!"
Diệp Duệ
híp mắt, nghe thấy Mạc thượng tướng nói liền quay đầu lại nhìn không ngờ lại nhìn thấy người phụ nữ mà mình đang muốn truy tìm!
Không ngờ hôm nay tới nơi này lại có thể gặp được cô. Nhưng mà cô và Mạc thượng
tướng đến tột cùng là quan hệ như thế nào, người thân của anh hay là
thuộc hạ?
Lý Băng mặt âm trầm, cố ý làm bộ như không biết Diệp
Duệ, đi tới bên cạnh Mạc Thiên Kình còn chưa có ngồi xuống liền nghe
thấy giọng nói trầm thấp của Diệp Duệ vang lên:
"Tên cô là Lý Băng?"
Lý Băng gật đầu giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ:
"Đúng vậy!"
Tên gì thì có mắc mớ gì tới anh, tên đàn ông vừa nhìn đã thấy là cực phẩm
trong lợn giống, nghĩ đến chuyện tình tối hôm qua, tức giận muốn xông
tới đập chết anh.
Diệp Duệ nâng lên khóe môi, nhàn nhạt cười:
"Không biết tiểu thư Lý Băng có quan hệ thế nào với Mạc thượng tướng?"
Diệp Duệ từ tốn hỏi, trong giọng nói cũng không nghe thấy có chút tình cảm gì.
Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng rồi rất lễ phép nói:
"Lý Băng là trợ thủ đắc lực nhất của tôi, y thuật của cô rất cao, là một bác sĩ đa khoa!"
Diệp Duệ gật đầu rồi nhìn chằm chằm Lý Băng, gương mặt tuấn tú lại mỉm cười.
"Tôi cũng hiểu rõ, y thuật rất tốt!"
Tối hôm qua cô đem anh chữa trị vô cùng thoải mái, nhớ tới tối hôm qua chỗ
đó của cô khít khao nhỏ hẹp như vậy bụng lập tức lại có phản ứng!
Diệp Duệ ở trong lòng không vui mắng tiểu đệ đệ mình không có tiền đồ ánh
mắt vẫn không rời khỏi Lý Băng. Hôm nay cô mặc quần áo ngày thường, sắc
mặt mặc dù rất lạnh nhưng anh cảm thấy cô gái này mang đến cho mình cảm
giác rất hưng phấn, càng tăng thêm ham muốn chinh phục!
"Ý của Thị trưởng là?"
Mạc Thiên Kình cảm giác trong lời của anh ta có ý gì đó, Lý Băng sao lại
biết Thị trưởng, hơn nữa hình như thị trưởng rất chú ý tới cô !
Diệp Duệ nhàn nhạt cười cánh môi mê người khẽ nhếch lên nhìn Lý Băng.
"Tối hôm qua tiểu thư Lý Băng ở cùng với tôi!"
Sau khi Diệp Duệ nói câu này tất cả mọi người lập tức hiểu được, tại sao
sắc mặt Lý Băng lại lạnh như thế mà nụ cười của Thị trưởng lại mê người
như vậy, thì ra là có mờ ám ở đây!
Sính Đình đi tới ngồi xuống bên cạnh Mạc Thiên Kình, nhìn Thị trưởng phi phàm tuấn mỹ, khí chất cao quý, nhỏ giọng hỏi:
"Băng, tối hôm qua cầm thú tám nghìn năm không có động vào phụ nữ chính là anh ta?"
Lời này của Sính Đình vừa nói ra, khóe miệng của Mạc Thiên Kình lập tức run rẩy khẽ kéo cô tỏ ý cảnh cáo.
Sính Đình cũng không thèm để ý tới anh chỉ nhìn Lý Băng.
Lý Băng gật đầu nói: "Ừ, chính là cầm thú này đấy!"
Cầm thú? Còn là cầm thú tám nghìn năm không có chạm qua phụ nữ?
Diệp Duệ nghe được lời này gương mặt tuấn tú co quắp, cô ấy cư nhiên dám bình luận mình như vậy!
Lý Băng? Được, cô cũng đủ băng lãnh đấy! Nhưng mà tôi thích!
Diệp Duệ ở trong lòng cắn răng nghiến lợi nói rồi nhìn cô cười lạnh lùng
"Mạc thượng tướng, không biết có thể cho tôi mượn tiểu thư Lý Băng một lát
hay, tôi có chút chuyện cần trợ thủ đắc lực như cô ấy giải quyết!"
Diệp Duệ máy móc nói nhưng Lý Băng làm sao có thể đồng ý làm thư ký cho anh được.
"Thị trưởng, tôi là phụ tá Mạc thượng tướng, nhưng không phải muốn mượn mà
mượn được. Nếu muốn mượn anh có thể mượn phụ tá khác, tôi bây giờ vẫn
đang trong thời gian nghỉ phép!"
Mượn?
Hừ, anh ta nghĩ Lý Băng cô là hàng hóa hay sao?
Mạc Thiên Kình nhíu mày khổ sở nhìn Diệp Duệ:
Diệp Duệ lại nhìn Lý Băng: "Tiểu thư Lý Băng, cô cũng đã biết nếu làm việc
cho tôi sẽ có cơ hội để thăng chức, còn tiền lương ... thì sẽ gấp mấy
lần so với hiện tại!"
Cô không phải yêu tiền tài sao? Anh có thể dùng tiền bạc để hấp dẫn cô.
Lý Băng nhếch môi nhàn nhạt cười: "Rất xin lỗi, tôi vẫn luôn trung thành
với Mạc thượng tướng, mời Thị trưởng thỉnh cao minh khác đi!"
Còn trẻ như vậy đã có thể lên làm thị trưởng, nếu nói không có chỗ dựa thì chính là điều không thể nào!
Diệp Duệ không buông tha nhìn cô, nhàn nhạt nói:
"Làm sao cô có thể trung thành với Mạc thượng tướng, tối hôm qua cô còn nói trung thành với tôi đấy thôi!"
Lưu lại một trăm đồng cùng với một tờ giấy cho anh, còn coi anh như Ngưu Lang, thù này không báo thì đợi đến bao giờ!
"Nói đến tối hôm qua, tôi còn cảm thấy xấu hổ, Lý Băng tôi cũng không biết
ngài là thị trưởng mới cho ngài mọt trăm đồng, bây giờ biết được thị
trưởng làm Ngưu Lang nói thế nào cũng phải trả cho mấy vạn nữa?"