Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 198: Chương 198: Cô làm sao vậy?




Sính Đình ung dung đi tới trên ghế sô pha ngồi xuống, mắt nhẹ nhàng quét qua tấm chi phiếu kia, liếc nhìn con số phía trên, là một trăm vạn.

Nhếch môi, cười lạnh, nhìn tấm chi phiếu kia nhàn nhạt hỏi: "Cô đây là có ý gì? Cho con tôi phí dinh dưỡng hay sao?"

Không ngờ Mạc Thiên Kình mới đi ra ngoài, cô ta đã bắt đầu tiến công ngay, xem ra thật sự rất gấp, rất khẩn trương muốn cô rời khỏi đây. Chỉ là Ngọc Sính Đình cô cũng không phải là ăn không ngồi rồi, lại muốn dùng một trăm vạn đuổi cô đi đúng thật là buồn cười.

"Cô nghĩ hay lắm, tôi cho cô một trăm vạn, cầm tiền rồi mau chóng rời khỏi Thiên Kình, về sau không được quấn lấy anh ấy, còn nữa đem đồ tiện chủng trong bụng cô bỏ đi!"

"Cô nói ai là tiện chủng hả!"

Sính Đình nóng giận quát lên, cô ta cầm chi phiếu ra để giao dịch với cô đã là chuyện rất buồn cười rồi, nhưng lại còn nói đứa bé trong bụng của cô là tiện chủng, thật sự là chán sống rồi mà!

"Đương nhiên là nói cô rồi, chẳng lẽ cô cho rằng trong bụng cô chính là hoàng tử cao quý sao."

Xấu xí như vậy sinh đứa bé ra thì làm sao có thể là công chúa xinh đẹp hoặc hoàng tử cao quý được, chỉ có cô mới có thể sinh ra những đứa trẻ đẹp đẽ như vậy mà thôi nghĩ vậy Lam Thiến Thiến liền cao ngạo hất cằm lên.

Sính Đình lạnh lùng nhìn cô ta chằm chằm:

"Lam Thiến Thiến, đừng tưởng rằng cha cô và cha của Mạc Thiên Kình là chiến hữu mà có thể càn rỡ như thế, tôi cho cô biết, Ngọc Sính Đình tôi cũng không phải là người mà cô chọc nổi, tốt nhất đến từ đâu thì cút ngay về chỗ đó!"

Tức chết cô rồi, gặp phải người phụ nữ khiếm nhã, thiếu lịch sự, lại còn không có lòng tốt, không có chút tử tế nào như vậy thật làm cô sắp tức chết.

Nếu như không phải là đang vác cái bụng lớn như vậy thì cô thật rất muốn tát cô ta một cái, dạy dỗ người phụ nữ này cho thật tốt.

Lam Thiến Thiến không ngờ cô cư nhiên lại phách lối như thế, một trăm vạn cũng không động lòng, hơn nữa còn rất khí phách bảo cô cút khỏi đây.

Mạc Thiên Kình còn chưa nói cô rời khỏi đây mà cô ta cư nhiên bảo cô cút, thật sự là quá buồn cười rồi.

"Ba tôi và ba của Mạc Thiên Kình là bạn bè tốt, chiến hữu tốt, còn cô thì sao? Cô là cái gì, đúng là người quái dị, đừng tưởng rằng cô mang thai con của Mạc Thiên Kình mà có thể gả cho anh ấy, bay lên cành cao mà làm phượng hoàng. Tôi cho cô biết, có Lam Thiến Thiến tôi ở chỗ này, cô muốn gả cho Mạc Thiên Kình thì tuyệt đối không thể nào!"

Lam Thiến Thiến lớn tiếng nói, Sính Đình nhìn cô ta châm chọc:

"Cô cho rằng mình rất đẹp sao? Không phải chỉ là ngực lớn thôi sao? Ngực bò sữa của công ty sữa so với cô còn lớn hơn nhiều!"

Sính Đình vừa dứt lời thì nụ cười trên môi của Lam Thiến Thiến lập tức tắt lịm, cư nhiên đem cô ra so sánh với bò sữa, thật quá quá đáng mà!

"Cô cư nhiên dám mang tôi ra so với bò sữa . . . . . ."

"Tôi không có so sánh cô và bò sữa, cô làm sao có thể so được với bò sữa của công ty sữa được!"

Sính Đình rất nghiêm túc nói, nhìn Lam Thiến Thiến tức giận mặt lúc xanh lúc trắng, tâm tình càng trở nên vui vẻ.

"Cô. . . . . ."

"Tôi thì sao, tôi rất tốt, cô làm sao vậy, có phải vì thấy không bằng bò sữa cho nên tâm tình không tốt, vì vậy nói cũng không thốt nên lời?"

Sính Đình ngồi ở trên ghế sô pha, rất là điềm tĩnh, nhìn Lam Thiến Thiến tức giận đến nghiến răng, hận không tiến lên mang người phụ nữ này đánh cho nhừ tử, nhưng lại nghĩ tới cô ta bây giờ là phụ nữ có thai, một khi động thủ, cô nhất định sẽ gặp chuyện không may, cho nên vẫn nhịn là hơn.

Dù sao cô cũng chỉ muốn đuổi người quấn lấy Mạc Thiên Kình chứ không muốn xảy ra án mạng!

"Hừ, đừng tưởng rằng mồm miệng lợi hại mà có thể kết hôn với Mạc Thiên Kình, tôi cho cô biết, tôi chính là vợ đã được chỉ định từ trước của anh ấy!"

Cô cũng không tin cô gái này lại không biết xấu hổ như vậy, Lam Thiến Thiến nhìn cô chằm chằm, càng nhìn thì lại càng tức giận.

Sính Đình nhìn cô ta, rất là đồng cảm.

"Chẳng lẽ cô không biết quan hệ của tôi và Mạc Thiên Kình là chỉ phúc vi hôn sao? Lam Thiến Thiến, cô cũng là một người phụ nữ chẳng lẽ lại không biết đàn ông một khi đã yêu một người thì sẽ không yêu người khác nữa! Dù là có yêu lần nữa thì người kia cũng không thể thay thế người yêu đầu tiên được!"

Sính Đình bắt đầu cảm thấy cô ta có chút đáng thương, bởi vì Mạc Thiên Kình lại muốn cởi hết quần áo đi lấy sắc để dụ dỗ.

Nếu như Mạc Thiên Kình thật sự là loại đàn ông bị nữ sắc dụ dỗ mắc câu thì Ngọc Sính Đình cô sao có thể muốn anh được. Lam Thiến Thiến nhìn cô cũng có chút giật mình, thì ra cô ta chính là người vợ đã được chỉ định từ lâu của Mạc Thiên Kình, cũng không ngờ cô ta lại đi sớm hơn một bước lên giường với anh nhưng cho dù như thế cô cũng sẽ không nhận thua.

"Hừ. . . . . ."

Cô sẽ không tin tưởng, Sính Đình thấy cô cố chấp như vậy cũng lười để ý chỉ cần không chọc đến cô thì cô cũng sẽ không đối phó với cô ta còn về phần Mạc Thiên Kình có thật lòng thích cô hay không, bây giờ đúng là một cơ hội rất tốt để khảo nghiệm.

Nếu như Mạc Thiên Kình không chịu được sự hấp dẫn của người phụ nữ này, thì cô cũng sẽ không kết hôn với anh và tất nhiên đứa nhỏ cũng sẽ không có phần của anh trong đó nữa!

"Ngọc Sính Đình, tôi hỏi cô, rốt cuộc cô muốn như thế nào mới rời khỏi Mạc Thiên Kình!"

Cô không muốn cô ta và Mạc Thiên Kình ở chung một chỗ, Mạc Thiên Kình là của cô, không thể để cho cô ta cướp lấy anh được!

Sính Đình lười biếng dịch người lên, lạnh nhạt nói.

"Tôi sẽ không rời khỏi anh ấy, cô nên chết tâm đi!"

Mặc kệ như thế nào, tối thiểu tạm thời cô còn chưa muốn rời khỏi Mạc Thiên Kình, chỉ cần Mạc Thiên Kình không làm chuyện gì có lỗi đối với cô thì cô cũng sẽ không rời khỏi anh.

Lam Thiến Thiến đi theo phía sau cô, nhìn vào cái bụng đang nhô lên kia, tức giận đến nghiến răng.

"Tôi mặc kệ, cô phải rời khỏi anh ấy! Anh ấy chỉ có thể là của tôi thôi!"

Mạc Thiên Kình là của cô, cô không thể để cho Mạc Thiên Kình cưới cô ta được, hung hổ đi theo phía sau ra lệnh, Sính Đình đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, nhìn cô ta lạnh lùng nói:

"Anh ấy không phải là cái thứ gì, nếu như cô có bản lãnh thì cứ đi giành!"

Dù sao Mạc Thiên Kình cũng nói rồi, anh sẽ không thích lam Thiến Thiến , liếc thấy chị Vương đã chuẩn bị xong sữa tươi, Sính Đình liền bê lên uống.

Lam Thiến Thiến nhìn cô uống ly sữa bò kia, liền nhếch môi lên cười lạnh.

Xem cô uống xong có còn bản lãnh khiêu chiến với tôi hay không!

"Sính Đình!"

Sính Đình mới vừa đã uống vài ngụm đã nhìn thấy Lý Băng hấp tấp mở cửa biệt thự đi tới, trên gương mặt xinh đẹp tất cả đều là lo lắng. Hôm nay khi gặp Mạc Thiên Kình anh đã giao phó cho cô trở lại chăm sóc Sính Đình, cô vừa nghe nói nơi này có thêm một người phụ nữ hơn nữa còn có có thể sẽ tổn thương Sính Đình, lập tức theo chỉ thị của Mạc Thiên Kình cấp tốc trở lại!

"Băng, cô về rồi!"

Sính Đình đứng lên, nhìn thấy Lý Băng trở lại, tâm tình tốt rất nhiều.

Mắt Lý Băng lạnh lùng quét qua người đang đứng ở bên cạnh Sính Đình, quần áo trên người vô cùng lộ liễu, trên mặt đầy đề phòng.

Lam Thiến Thiến tự nhiên cũng cảm nhận được địch ý từ ánh mắt của cô, chỉ là Ngọc Sính Đình đã uống vài hớp rồi, đứa bé lần này có thể không giữ được nữa rồi!

Nghĩ tới đây, tâm tình của cô ta vô cùng tốt hoàn toàn không để ý tới ánh mắt đầy địch ý của người vừa mới vào.

"Sính Đình, cô không sao chứ, cô ta không làm gì cô chứ!"

Lý Băng đứng ở sau lưng Sính Đình khẩn trương hỏi, nhìn Sính Đình hoàn hảo bình yên vô sự đứng ở chỗ này thì cả người cũng thở phào nhẹ nhõm.

Sính Đình lắc đầu nói: "Yên tâm đi, tôi không sao, cô ấy không làm thương tổn được tôi đâu. . . . . . Ưmh. . . . . ."

Sính Đình mới vừa nói xong liền cảm thấy bụng có chút đau, Lý Băng vội vàng bảo cô ngồi xuống. ,

"Cô làm sao vậy?"

Sính Đình ôm bụng, sắc mặt đột nhiên trở nên rất yếu ớt, cực kỳ dọa người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.