"Được!" Mạc Thiên
Kình nhìn dáng vẻ Sính Đình cắn răng nghiến lợi, tâm tình tốt tới cực
điểm, người phụ nữ này, nếu vẫn luôn là như vậy thì cuộc sống sau này
của anh sẽ không cô đơn!
Sính Đình giận dữ cắn răng, vào trong tìm một bộ quần áo ngủ màu trắng đi ra.
Nhìn anh đứng ở đó với bộ dạng ngoan ngoãn, chỉ cảm thấy thật buồn nôn, một
người đàn ông đã lớn như vậy rồi mà còn lộ ra bộ dạng ngoan ngoãn, ghê
tởm nhất chính là trên mặt anh thoáng hiện nụ cười, khiến cô nhìn thấy
liền bốc lửa.
Đi tới rút khăn tắm của anh ra, lửa giận cô vốn cố đè nén lập tức phun ra ngoài!
Cô nhìn thấy phía dưới của Mạc Thiên Kình ngay cả quần lót cũng không có,
hơn nữa tiểu đệ đệ của anh lại còn hung dũng oai vệ, trên mặt Sính Đình
lập tức đỏ hồng.
Mặc dù bọn họ đã lên giường rồi, cũng đã nhìn
thấy nơi nào đó của anh, nhưng anh không thể cứ như vậy lộ liễu ở trước
mặt cô, cô còn chưa có kết hôn a!
"Mạc Thiên Kình! Tên biến thái này! Vậy mà lại không mặc quần lót!"
Mạc Thiên Kình cau mày, nhìn sắc mặt cô đỏ hồng, không khỏi muốn trêu chọc cô .
"Ngọc Sính Đình, tôi biến thái chỗ nào, đàn ông ai cũng không thích mặc quần
lót đi ngủ, hơn nữa cái này gọi là thần bột (*cứng buổi sáng), tôi đã
từng nói với cô rồi đấy!"
Mạc Thiên Kình rất không muốn giải thích, nhìn mặt Ngọc Sính Đình càng ngày càng đỏ, tâm tình thật tốt.
"Mạc Thiên Kình mau cho nó nằm xuống, nếu không đừng trách tôi hạ thủ vô tình!"
Sính Đình lạnh lùng uy hiếp, Mạc Thiên Kình lập tức lấy tay che tiểu đệ đệ
của anh, câu nói của người phụ nữ này quả thật rất có tính uy hiếp, nhớ
tới kinh nghiệm hai lần trước đây, anh cũng không muốn thử thêm.
Bởi vì cảm giác đó căn bản không thể hình dung, chỉ có người nào trải nghiệm qua mới biết đau đến thế nào!
Nhìn Ngọc Sính Đình cầm quần áo mặc vào người anh, Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói.
"Ngọc Sính Đình, không phải em giúp tôi mặc quần lót sao?"
Anh cũng không thể chỉ mặc quần áo ngủ, ngay cả quần lót cũng không mặc được?
Sính Đình lạnh lùng trừng mắt nhìn anh, "Phải tự mình động thủ, tôi không muốn nhìn thấy cái thứ ghê tởm kia của anh!"
Mỗi lần gặp anh, luôn là có một đống chuyện mắc cỡ xảy ra, Sính Đình thề,
cô thật sự rất tức giận, rất tức giận, cũng rất ghét nhìn thấy nơi nào
đó của anh!
"Cái gì gọi là thứ ghê tởm, đây chính là hạnh phúc nửa đời sau của em . . . . ."
"Mạc Thiên Kình, tôi đã nói rồi, anh nói đi, cẩn thận đoạn tử tuyệt tôn đấy!"
Sính Đình tức giận hét lớn, CMN, cô sắp điên rồi!
Người đàn ông này không phải nghiêm túc huấn luyện quân nhân sao? Không phải
thượng tướng tư cách cao quý sao? Tại sao lại hạ lưu như thế, ở trước
mặt cô mà nói một đống những lời nói ghê tởm!
"Tôi đói rồi !"
Mạc Thiên Kình rất thức thời câm miệng, đối với tình huống bây giờ, anh cảm thấy an phận dưỡng thương thì an toàn hơn!
Về phần trừng trị cô, chờ sau khi vết thương của anh lành lại, anh sẽ từ từ trừng trị cô!
"Đàng hoàng cho tôi, tôi sẽ cho phía dưới của anh ăn!"
Sính Đình nói xong liền rời đi, Mạc Thiên Kình ở sau lưng cười rất tà ác!
Nhìn người phụ nữ đi tới đi lui trong phòng bếp, Mạc Thiên Kình rất muốn
cuộc sống về về sau cũng sẽ như thế này, chỉ tiếc, người phụ nữ nào đó
căn bản lại không hiểu anh!
Cầm điện thoại lên, Mạc Thiên Kình gọi điện thoại cho Cody!
"Mạc Thiên Kình!"
Cody có chút kinh ngạc khi nhận được điện thoại của anh!
"Cody, sắp xếp cho Ngọc Sính Đình thời gian nghỉ kết hôn và nghỉ sinh, ý định
của tôi là sau khi thương thế tốt lên tôi sẽ kết hôn với cô ấy!"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, Cody nghe thấy anh nói không khỏi cau mày.
"Mạc Thiên Kình, cô ấy mang thai sao?"
Chẳng lẽ Sính Đình thật sự có đứa bé với Mạc Thiên Kình, mình thật sự không có hi vọng gì nữa sao?
Cody nắm chặt tay, nếu không phải chỉ thị của cấp trên, anh thật rất không
muốn kêu Sính Đình đi chăm sóc Mạc Thiên Kình, vì anh biết, nếu đi,cơ
hội của anh và Sính Đình sẽ ngày càng ít đi!