Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 163: Chương 163: Cô và anh ta hôn môi!




"Ưmh. . . . . . Ưmh. . . . . ." Lý Băng không ngờ đối phương cư nhiên ở trong đêm tối lại có thể tránh thoát được đòn công kích của mình, hơn nữa bản lĩnh thực là không tồi, hơn nữa lại còn rất bá đạo, dám hôn cô!

Nhưng mà tư vị của anh ta cũng không tệ, hơn nữa kỹ thuật hôn cũng rất tốt!

Đầu tiên là khóa chặt sau đó êm ái liếm môi của cô, một dòng điện xẹt qua toàn thân, cả người thấy tê dại, đây chính là cảm giác hôn môi hay sao?

Lý Băng còn chưa kịp phản ứng thì hàm răng đã bị anh ta cạy ra, điên cuồng tùy ý ở trong môi cô trằn trọc hôn, triền miên mà bá đạo, tay cũng càn rỡ dao động trên người cô, từ sau lưng trượt đến trước ngực thăm dò vào nội y sau đó vuốt ve nơi tròn trịa của cô.

"Ưmh ưmh. . . . . ."

Lý Băng đột nhiên bị anh ta chạm tới cả người không được tự nhiên, từng cơn sóng điện liên tiếp dâng lên, cảm giác này làm cho cô không khỏi cảm thấy hoảng loạn, anh ta to gan dám vuốt ngực của cô, không thể để cho anh ta chiếm tiện nghi của cô mãi được.

Bàn tay lần đến đũng quần sờ vào vật đang cứng rắn của anh ta, cảm nhận được thân thể anh ta đột nhiên chấn động, thích thú nắm lấy cái JJ tựa như súng đang lên nòng sau đó dùng sức kéo một cái!

"Ưmh. . . . . ."

Người đàn ông chợt đẩy cô ra, Lý Băng bị đau đến nghiến răng vừa lúc đó lại nghe thấy người chủ trì nói là đã đến giờ, liền tranh thủ sửa sang lại quần áo của mình rồi quay sang nhìn người đàn ông sắc mặt tái xanh đang ngồi chồm hổm trên mặt đất.

Cô còn tưởng rằng người đàn ông này chỉ tương đối tuấn mỹ thôi không ngờ cư nhiên dáng dấp cũng đẹp đẽ như vậy, rất giống với Mạc Thiên Kình. Đẹp trai, trẻ tuổi, mặc dù tiểu đệ đệ đang bị thương nhưng trên mặt vẫn hết sức bá đạo, cả người tản ra khí khái âm trầm lạnh lẽo.

"Anh không sao chứ!"

Lý Băng nhìn anh ta cau mày hỏi.

"Cái người phụ nữ này!"

Tức chết anh rồi, không ngờ tối nay cư nhiên lại gặp một người phụ nữ điên. Vốn là còn tưởng rằng cô ta muốn quyến rũ mình, không ngờ cư nhiên lại đem tiểu đệ đệ đang bành trướng của anh kéo thành như vậy, Diệp Duệ anh chưa khi nào trải qua đau đớn như thế này!

Gương mặt tuấn tú vặn vẹo, chắc giận cũng không nhẹ!

Lý Băng rất vô chớp chớp mắt:.

"Tôi cũng biết rõ mình là phụ nữ, xem anh như vậy có cần tôi giúp một tay không? Tôi cũng là bác sĩ đấy!"

Lý Băng duyên dáng cười, nhìn như rất nghiêm túc, nhưng lại tràn đầy khiêu khích, khiến gương mặt tuấn tú đang xanh mét của Diệp Duệ càng đen hơn!

Sau đó cúi đầu, vuốt vuốt tiểu đệ đệ của mình, cảm giác cũng đã đỡ đau rồi sau đó lại nhìn chằm chằm vào cô.

Không ngờ người phụ nữ tàn bạo, ăn mặc hấp dẫn như vậy lại là bác sĩ, thật là không có chút đạo đức nghề nghiệp nào!

"Cũng được! Chúng ta chuyển sang nơi khác để chữa trị!"

Tối nay anh muốn để cho cô chữa trị phía dưới của mình, nhất định phải chữa trị thật tốt!

Cô gái này lại dám chọc giận Diệp Duệ anh lại còn dám đá vào tiểu đệ đệ của anh nữa chứ, cho đến giờ cô chính là người đầu tiên!

Sỉ nhục, quả thật rất là sỉ nhục!

Lý Băng cũng không ngốc, thấy đôi mắt anh ta đang tính toán như vậy làm sao lại không nhìn ra liền nhếch môi cười lạnh.

"Được, tôi là bác sĩ rất có y đức bảo đảm sẽ chữa cho anh rất tốt!"

Bản lĩnh của cô xem như cũng là cao thủ trong cao thủ, người đàn ông này thoạt nhìn cũng không giống với đàn ông bình thường, công phu cũng không tệ, có lẽ tối nay có thể xem xét một chút!

"Thật là bác sĩ hết lòng vì nghề nghiệp!"

Giọng nói của Diệp Duệ không biết là đang ca ngợi hay châm chọc, Lý Băng liền mỉm cười vô cùng quyến rũ mê hoặc!

"Cái đó là đương nhiên, cứ đợi rồi xem tôi sẽ chữa trị cho anh thật tốt!"

Giọng nói mập mờ, nghe thấy ý tứ này của cô có thể làm cho người ta hiểu lầm!

Diệp Duệ liền cười nhạt, ôm lấy eo của cô đi ra khỏi quán bar!

"Anh buông tôi ra!"

Sau khi đèn được bật lên, Thủy Nhi mặt đỏ thở hổn hển nhìn Liễu Nghị Hiên, bọn họ cư nhiên lại hôn môi, cô ngoài Thượng Quan Quân Triết không ngờ lại cùng người đàn ông khác hôn môi!

Tâm chợt thấy giật thót, hơn nữa còn vô cùng không yên !

Liễu Nghị Hiên liếm liếm cánh môi, trong tròng mắt tất cả đều là tình ý, cô gái mềm mại này làm cho anh muốn cả đời giam cầm cô bên cạnh mình, anh quyết định rồi nhất định phải theo đuổi cô.

"Thật xin lỗi, tình huống vừa rồi tôi chỉ có thể lựa chọn cô, bởi vì tôi không muốn hôn môi với cô gái mà mình không thích!"

Liễu Nghị Hiên rất lễ phép nói rồi lại nhìn Thủy Nhi cười hiền lành, giọng nói rất êm tai khiến tâm cô không tránh khỏi xao động!

Thủy Nhi cúi đầu, anh ta nói không muốn cùng với cô gái mà mình không thích hôn môi, vậy là đang ám chỉ anh ta thích mình sao?

Không biết tại sao khi nghe được câu này, Thủy Nhi có lại cảm thấy anh ta đang tỏ tình với mình!

"Cô có bạn trai chưa?"

Liễu Nghị Hiên rất lịch sự hỏi, tim cũng như bị treo lên rất hồi hộp, lo lắng sợ câu trả lời của cô là có.

Thủy Nhi nghĩ đến Thượng Quan Quân Triết, giữa bọn họ trừ quan hệ kia, cũng không tính là quan hệ yêu đương chứ? Hơn nữa anh ta cũng nói bọn họ chỉ là bạn giường mà thôi!

"Không có!"

Tiếng của Thủy Nhi rất nhỏ nhưng Hiên Liễu Nghị lại nghe được rất rõ ràng, trên gương mặt tuấn tú tất cả đều là hưng phấn!

"Tôi có thể theo đuổi cô không?"

Không nghĩ lại nói ra lời này, anh thật rất ưa thích cô gái này, có lẽ đây tựa như trong truyền thuyết vừa thấy đã yêu, nhất kiến chung tình!

Thủy Nhi cúi đầu, đôi tay quấn lấy nhau không biết phải trả lời anh ta như thế nào!

Nếu mà nói đồng ý? Nhưng bọn họ mới quen biết chưa được bao lâu! Mà nếu nói không quen cũng không phải vì môi cũng đã hôn qua rồi! Trong đầu Thủy Nhi rất loạn, lại nghĩ đến quan hệ giữa cô và Thượng Quan Quân Triết cảm thấy thật phiền não!

Trong khi đó thì Thượng Quan Quân Triết đang cố sức đẩy cô gái như bạch tuộc đang dính vào người mình ra, anh còn đang muốn đi hôn cô gái của mình không biết như thế nào lại bị cô ta cường hôn.

Nhìn sang thấy Thủy Nhi và tên kia đang vừa nói vừa cười, hơn nữa mặt của cô lại đỏ như vậy, chẳng lẽ mới vừa rồi bọn họ đã hôn nhau?

Nghĩ đến đây lòng của Thượng Quan Quân Triết tức giận muốn nổ tung, tại sao có thể như vậy, bọn họ tại sao có thể hôn môi cơ chứ.

Sải bước đi tới, hung dữ nhìn Thủy Nhi, lớn tiếng hỏi:

"Tiếu Thủy Nhi, em mới vừa cùng anh ta hôn môi?"

Thủy Nhi nhìn người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình, lại còn rất tức giận lớn tiếng chất vấn, bên trên khóe môi vẫn còn dấu son đỏ chót vẫn chưa lau.

Tim chợt thấy căng thẳng, cười lạnh:

"Không sai, tôi cùng với anh ấy hôn môi đấy! Thì sao, anh có ý kiến!"

Thượng Quan Quân Triết tức giận nhìn cô, tức giận gần chết, không ngờ cô cư nhiên không biết xấu hổ như vậy lại cùng đàn ông khác hôn môi.

"Tiếu Thủy Nhi, em đừng quên mình là bạn gái của anh!"

Lời của Thượng Quan Quân Triết khiến cho Liễu Nghị Hiên kinh ngạc quay sang nhìn Thủy Nhi làm toàn thân cô phát run.

"Thượng Quan Quân Triết, đó đã là chuyện trước kia, hiện tại giữa chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa rồi. Tại sao anh lại can thiệp vào chuyện của tôi, tôi và đàn ông khác như thế nào thì đó là việc của tôi, còn anh thì sao? Khóe môi của anh tại sao lại có son môi, đừng nói với tôi là tự anh thoa lên đấy!"

Thủy Nhi rất tức giận nói một tràng, Thượng Quan Quân Triết theo bản năng sờ lên cái môi của mình, nhìn thấy vết son môi dính trên tay đột nhiên im lặng.

"Thì ra anh tên là Thượng Quan Quân Triết!"

Mỹ nữ mới vừa rồi cùng với Thượng Quan hôn môi đi tới nói, trên người mặc váy ngắn cổ chữ V khoét sâu xuống, toàn thân tản mát ra khí chất cao quý của con nhà đại gia khuê các.

Mắt phượng xinh đẹp nhẹ nhàng nhếch lên, nhìn chằm chằm vào Thủy Nhi, dáng người rất hấp dẫn nhưng hình như vẫn còn nhỏ tuổi nên phong cách vẫn còn mang một chút ngây thơ!

"Thượng Quan Quân Triết, người của anh đang tìm kìa!"

Thủy Nhi thật bình tĩnh nói, cô không ngờ Thượng Quan Quân Triết tới nơi này để tán gái trong khi cô vốn còn tưởng rằng anh đến đây để tìm mình, đúng là không ngờ. . . . . .

Xem ra thật sự là cô tự mình đa tình rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.