Mạc Thiên Kình nhìn
chằm chằm ông nội, tức giận nói: "Cô ấy không thích cháu, ông nội,
chuyện này ông không cần phải lo, cháu sẽ tìm cho ông một cháu dâu tốt
hơn!"
Giọng nói chứa đầy uất ức, anh đẹp trai, vóc dáng cao lớn
rắn rỏi, có tiền có thế, là người đàn ông cực phẩm của những người phụ
nữ, tại sao người phụ nữ Ngọc Sính Đình kia lại không thích chứ?
Trước kia anh vẫn còn rất tự tin cảm thấy cô sẽ cúi đầu trước mình, nhưng bây giờ hình như mình lại quỳ gối dưới váy cô rồi!
Ai, thật không có tiền đồ!
Mạc Thiên Kình âm thầm thở dài, xem ra phải đi tìm một người phụ nữ thôi,
không phải nói sau khi thất tình, yêu một người phụ nữ khác là thuốc
chữa vết thương tốt nhất sao?
"Ta mặc kệ, trừ Ngọc Sính Đình ai
cũng không thể vào của chính nhà họ Mạc, tiểu tử thúi thành thật nói với ta, Sính Đình lên giường với anh chưa?"
Mạc Tử Khiêm mặc dù biết bọn họ có quan hệ, nhưng vẫn muốn chính miệng cháu trai nói ra, tối thiểu cũng tương đối đáng tin!
Mạc Thiên Kình gật đầu đáp: "Lên rồi, không phải ông nói cháu mau sớm giải quyết cô ấy sao?"
Nghĩ tới việc cô ở dưới anh, tiếng kêu mất hồn, Mạc Thiên Kình rất buồn bực, tại sao cô lại không thích mình, thật buồn bực!
Mạc Tử Khiêm nhìn anh: "Đã bao lâu?"
Lên giường, giữa bọn họ mà nói có thể đã có em bé rồi?
Mạc Tử Khiêm ngăn chận kích động trong lòng, nếu Sính Đình thật sự không gả cho tiểu tử thúi này, vậy chắt trai của ông chẳng phải không có sao?
Mạc Thiên Kình suy tư: "Lần trước khi thương thế đã khá hơn, đại khái khoảng chừng mười ngày!"
Mạc Thiên Kình cũng biết ông nội có ý tứ gì?
Lần trước không phải cô cũng hỏi mình có ngừa thai hay không sao? Anh đoán
chừng người phụ nữ này nhất định là sợ mang thai, nếu như thật sự mang
thai, chẳng phải cô ấy sẽ đem con của mình phá hủy đi sao?
Mạc Thiên Kình càng nghĩ trong lòng lại càng không thoải mái!
"Tiểu tử thối, mau thay quần áo, chúng ta đi qua nhà bọn họ!"
Mạc Tử Khiêm vội vàng nói, vì chắt trai của ông, ông chỉ có thể xuất ra tuyệt chiêu!
Mạc Thiên Kình nhìn ông nội, hỏi: "Đi qua nhà cô ấy làm gì?"
Anh tin tưởng, nếu đi tới nhà cô ấy, nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi cửa, đến lúc đó thật mất mặt!
Mạc Tử Khiêm vỗ một cái lên đầu anh nói: "Tiểu tử thối, ông nội dạy anh
theo đuổi vợ thế nào, Sính Đình có thể đã mang thai con của anh rồi, anh còn ở đây không đi, đến lúc đó bị người khác theo đuổi, anh cũng không
còn hy vọng!"
Lời của ông nội khiến Mạc Thiên Kình không khỏi nhớ tới người đàn ông đêm qua đưa Sính Đình trở về kia, đoán chừng chính là người giúp Sính Đình nghe điện thoại, giữa bọn họ có quan hệ gì?
Còn có Cody, Sính Đình không phải rất thích Cody sao? Hôn ước của bọn họ
giải trừ, cô liền có thể quang minh chánh đại kết giao với Cody rồi?
Nghĩ tới Sính Đình như chim nhỏ nép vào lồng ngực bọn họ, Mạc Thiên Kình cảm thấy tức giận, gương mặt đẹp trai tệ tới cực điểm!
"Ngọc Sính Đình, em là của tôi, ai cũng không thể cướp đi em!"
Tuyên bố với khí thế hào hùng, Mạc Tử Khiêm vui mừng vỗ vỗ bờ vai của anh.
"Tiểu tử thúi, tốt lắm, ông nội sẽ dạy cháu làm sao để đoạt Sính Đình về! Mau thay quần áo đi!"
Sính Đình và ông nội ở siêu thị mua thật nhiều sách dạy nấu ăn rồi chuẩn bị về nhà.
"Sính Đình!"
Diệp Thần Băng mừng rỡ kêu lên, Sính Đình quay đầu lại, nét mặt kinh ngạc, không ngờ ở chỗ này lại gặp cô.
"Diệp Thần Băng !" Sính Đình cũng rất kinh ngạc, nhìn nụ cười trên mặt Diệp
Thần Băng, hôm nay anh mặc một bộ âu phục màu vàng nhạt sang trọng cắt
may vừa vặn, gương mặt tuấn dật, tinh thần phấn chấn, càng lộ ra vẻ đẹp
trai!
"Sính Đình, vị này là?"
Ngọc Kỳ Lân nhìn cậu bé đẹp
trai trước mắt, dáng dấp thực không tồi, so với tiểu tử thúi Mạc Thiên
Kình kia không kém cạnh chút nào, nhìn cậu ta toàn thân mặc hàng hiệu
Ferrari cũng biết giá trị cậu ta không rẻ chút nào!
Trong lòng đánh giá 80 điểm!
"Ông nội, anh ấy là bạn học của cháu, Diệp Thần Băng !"
Sính Đình giới thiệu đơn giản!
"Cháu chào ông!"
Động tác rất nho nhã của Diệp Thần Băng khiến Ngọc Kỳ Lân thoả mãn gật gật đầu, lịch sự lễ phép, tăng lên 100 điểm!
"Ừ, là một chàng trai không tệ!"
Ngọc Kỳ Lân nhẹ nhàng nói, giọng nói mang theo sự tán thưởng!
"Cám ơn ông nội khích lệ!"
Diệp Thần Băng có chút ngoài ý muốn, nhìn trong mắt ông nội Sính Đình tràn đầy tán thưởng, trong lòng thật kích động.
"Tiểu tử, có rảnh không, cùng ăn một bữa cơm!"
Ngọc Kỳ Lân cười hỏi, Diệp Thần Băng liền vội vàng gật đầu.
"Có rảnh ạ!"
Mắt rơi vào túi mua hàng trong tay Sính Đình, cười hỏi.
"Là về nhà mình nấu ăn sao?"
Sính Đình gật đầu, Diệp Thần Băng vội vàng cầm túi mua hàng trong tay cô!
"Vậy để anh giúp một tay!"
Trên mặt vẫn là nụ cười thản nhiên như cũ, Sính Đình nhìn ông nội, không khỏi cau mày.
"Tiểu tử, theo sát, tài lái xe của Sính Đình rất tốt!"
Ngọc Kỳ Lân nói xong, liền lên xe, Sính Đình dặn Diệp Thần Băng một tiếng, liền lái xe trở về nhà.
Diệp Thần Băng đi vào siêu thị, mua thêm một ít đồ nữa liền lái xe đuổi theo!
Sau khi đến biệt thự, Diệp Thần Băng vội vàng giúp xách túi mua hàng, cầm
đồ mình mang tới đi theo vào biệt thự, kinh ngạc nhìn căn phòng có chút
bề bộn.
Sính Đình có chút xấu hổ, nhìn ông nội một cái, có chút
không được tự nhiên giải thích: "Đây là nhà tôi, còn chưa kịp dọn dẹp,
để anh chê cười rồi!"
Nói xong cười gượng hai tiếng: "Không có việc gì, để anh giúp dọn dẹp một chút!"
Diệp Thần Băng xung phong nhận việc, cởi áo khoác ngoài vắt lên thành ghế
sa lon, rồi định xắn tay áo lên, Sính Đình vội vàng giải thích: "Không
cần, để tôi được rồi!"
Gọi người tới dùng cơm, sao lại thành tới nơi này quét dọn, Sính Đình rất lúng túng.
Ngọc Kỳ Lân nhìn Diệp Thần Băng, nhẹ hỏi.
"Tiểu tử, trước kia cháu thường làm việc nhà sao?"
Diệp Thần Băng lúng túng nhìn ông nội, âm thanh có chút trầm thấp!
"Không có, thỉnh thoảng cháu chỉ thu dọn phòng của mình!"
Ngọc Kỳ Lân gật đầu một cái” "Được, cứ coi như nơi này là nhà của mình!"
"Dạ, ông nội!"
Diệp Thần Băng nghe thấy câu này rất kích động vội vàng cầm cây chổi lên
bắt đầu quét dọn, mặc dù không thuần thục, nhưng lại rất nghiêm túc, rất cẩn thận.
Sính Đình cũng vội vàng giúp đỡ, hai người vừa nói vừa cười, giống như một đôi vợ chồng son vậy!
Ngọc Kỳ Lân nhìn bọn họ, ngồi ở trên ghế sa lon, mặc dù mở TV, nhưng ánh mắt lại vẫn quan sát Diệp Thần Băng .
Càng nhìn lại càng thấy hài lòng.
Sau khi hai người quét dọn vệ sinh xong, Sính Đình cầm thức ăn đi xuống bếp, Diệp Thần Băng vội vàng giúp một tay.
"Sính Đình, để anh giúp em!"
Sính Đình nhìn anh, trên mặt mang nụ cười nhẹ.
"Diệp Thần Băng, anh biết làm cơm sao?"
Diệp Thần Băng gật đầu đáp: "Biết, anh làm cơm có thể tương đương với đầu bếp, em tin tưởng không?"
Nói xong liền tự tin mỉm cười, hấp dẫn mê người!
"Thật?"
Sính Đình giật mình nhìn anh, trong ánh mắt đầy sự nghi ngờ.
"Diệp Thần Băng , tôi thật sự rất muốn biết anh rốt cuộc có phải là đàn ông
không, sao cái gì cũng biết, so với phụ nữ như tôi còn biết nhiều hơn!"
Sính Đình trêu ghẹo, Diệp Thần Băng cười nhìn cô , rất nghiêm túc nói.
"Em và anh thử lui tới xem, anh tuyệt đối là người đàn ông tốt!"