Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 195: Chương 195: Em muốn gả cho anh!




"Ước định?" Mạc Thiên Kình rất kinh ngạc, giữa bọn họ có ước định gì, tai sao anh lại không nhớ rõ?

Lam Thiến Thiến nhìn anh, môi đỏ mọng cong lên, đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn chằm chằm vào gương mặt anh tuấn của Mạc Thiên Kình, cười càng thêm tươi.

"Dĩ nhiên, chẳng lẽ anh quên năm năm trước, lúc anh đến Mĩ đã đáp ứng em là chờ đến lúc anh hai mươi sáu tuổi thì hãy tới tìm anh, đến lúc đó chúng ta sẽ liền kết hôn hay sao!"

Cô thế nhưng lại nhớ rất rõ ràng, lúc ấy anh và cô đi chơi, chính miệng anh nói là cô rất đẹp, vô cùng xinh đẹp, lại rất mê người, là hình tượng phụ nữ mà anh rất thích đợi khi cô trưởng thành, lúc anh được hai sáu tuổi sẽ cưới cô.

Sính Đình nghe Thiến Thiến nói vậy, sắc mặt liền xanh mét, Mạc Thiên Kình không phải vẫn nói luôn thích cô, vẫn luôn muốn cùng cô kết hôn, cô là người vợ đã được đính ước của anh hay sao?

Tại sao bây giờ lại xuất hiện một cô gái ở đây, hơn nữa còn xinh đẹp như vậy, vóc người tốt đến như vậy.

Cô bây giờ mặc quần áo bà bầu, bụng to đùng, chẳng những không hấp dẫn, hơn nữa chính là rất xấu.

Mạc Thiên Kình nghe Thiến Thiến nói vậy, đầu tiên là sửng sốt sau đó cẩn thận suy nghĩ một chút thì laiij nhớ hình như trước kia quả thật anh đã từng nói một câu như vậy. Bất quá khi đó anh chỉ là đùa giỡn mà thôi, vì lúc ấy cô ấy khen anh khí độ tuấn tú, anh vui miệng nói đùa theo như vậy, không ngờ cô lại cho là thật!

Mạc Thiên Kình liếc nhìn Sính Đình, sắc mặt của cô bây giờ thật rất kém đây là cô đang tức giận sao?

Còn không có đợi anh mở miệng giải thích, Lam Thiến Thiến lại lắc lắc tay Mạc Thiên Kình nũng nịu hỏi.

"Thiên Kình, anh nói xem có phải anh từng nói những lời này hay không!"

Mạc Thiên Kình nhìn Lam Thiến Thiến, gật đầu một cái.

“Đúng vậy, thật sự là anh có nói những lời này, nhưng mà. . . . . ."

Mạc Thiên Kình lời vẫn chưa nói hết liền bị Lam Thiến Thiến nâng đôi môi đỏ mọng hôn anh một cái, Sính Đình nhìn bọn họ như vậy liền trầm mặc đi lên lầu.

"Sính Đình. . . . . ."

Mạc Thiên Kình nhìn thấy Sính Đình đi lên lầu vội vàng gọi, chỉ tiếc là cánh tay lại bị Lam Thiến Thiến giữ chặt, khiến cho anh muốn đuổi theo cũng không thể được.

"Thiên Kình, cái bà bầu đó là ai!"

Dáng dấp cũng không có gì đặc biệt, làm sao lại xuất hiện ở trong nhà của Thiên Kình, hơn nữa anh cũng không có chị em gái nào, mà xem ra Thiên Kình rất quan tâm đến cô ta, chẳng lẽ là anh ấy lấy vợ rồi?

"Thiên Kình, có phải anh lấy vợ rồi hay không! Người kia có phải là vợ của anh hay không?"

Lam Thiến Thiến không khống chế được hỏi một hơi, nụ cười sáng lạn trên mặt lập tức biến mất thay vào đó là vẻ uất ức đáng thương, Mạc Thiên Kình nhìn cô lại nhìn một chút Sính Đình đã đi lên lầu.

Đúng thật là càng lúc càng rối loạn, bên này cũng còn chưa chuẩn bị xong, bên kia lại tới!

"Thiến Thiến không nên ồn ào, năm đó anh chỉ nói đùa với em mà thôi, Sính Đình đang mang thai đứa bé của anh, bọn anh sắp kết hôn rồi! ’

Mạc Thiên Kình không muốn cùng cô tiếp tục dây dưa, hiện tại anh cái gì đều không lo lắng, chỉ lo lắng Sính Đình sẽ bởi vì chuyện của Thiến Thiến mà càng ghét mình hơn.

Thiến Thiến là con gái của một chiến hữu của cha anh, bởi vì định cư lâu dài ở nước Mĩ, cho nên bọn họ thỉnh thoảng cũng sẽ đi bên kia thăm một chút, không ngờ chỉ vì một câu nói đùa giỡn năm đó lại làm cho anh hôm nay cảm thấy nhức đầu không thôi.

Lam Thiến Thiến nghe Mạc Thiên Kình nói vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng suy sụp xuống, uất ức nhìn anh.

"Thiên Kình, anh không yêu em sao? Em cũng có thể gả cho anh, có thể sinh con cho anh, lại còn có thể sinh thật nhiều con, người phụ nữ kia dáng dấp xấu như vậy, dù sao các người cũng chưa có kết hôn nên anh và em ở chung một chỗ là tốt nhất!"

Cô mới không tin, Thiên Kình lại thích cô gái xấu xí đó, mà cô lại là một mỹ nhân hiếm có đàn ông thích cô nhiều không kể xiết, chỉ là trong lòng cô chỉ nhớ đến Mạc Thiên Kình, cho nên những năm qua, mặc dù có bạn trai nhưng người trong lòng yêu thích nhất vẫn luôn là Mạc Thiên Kình.

Cô cũng nhớ rất rõ ràng, một tuần nữa chính là đến sinh nhật hai sáu tuổi của Mạc Thiên Kình, cô muốn ở đêm hôm đó dâng bản thân mình làm quà sinh nhật tặng cho anh.

Chỉ là cô không ngờ đến anh lại tìm được một người phụ nữ khó nhìn như vậy, hơn nữa còn khiến cho cô ta mang thai.

Nhưng cô lại cảm thấy nhất định là cô gái kia không biết xấu hổ quấn lấy Thiên Kình, nếu không thì người vừa ưu tú vừa có điều kiện như anh làm sao sẽ coi trọng cô ta chứ!

Mạc Thiên Kình có chút đau đầu nhìn cô, anh lúc nào thì nói là thích cô, nói yêu cô. Anh thiếu chút nữa còn không nhớ rõ cô là người nào, làm sao có thể yêu được đây.

Người mà anh thích vẫn luôn là Sính Đình, kể cả khi không biết Sính Đình là người như thế nào thì trong lòng hắn chỉ biết mình phải cưới mình chỉ cưới người đã được ước định từ trước làm vợ, nhưng mà hiện tại anh chỉ muốn cùng với Sính Đình ở chung một chỗ.

"Thiến Thiến, không nên như vậy, anh thích Sính Đình, người mà anh muốn cưới cũng chỉ có cô ấy. Em không cần phải náo loạn nữa, anh đối với em căn bản chỉ là tình cảm anh em mà thôi!"

Lam Thiến Thiến cau mày, quệt đôi môi đỏ mọng, dùng bộ ngực đầy đặn đè lên người của Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình nhíu mày, muốn lui về phía sau, lại cảm giác cô càng áp sát tới:" Thiên Kình, em nơi nào so với cô ta cũng tốt hơn, có lẽ không bây giờ anh không yêu em, nhưng mà em sẽ dùng hành động chứng minh người em yêu chính là anh!"

Cô sẽ không thua cái cô gái xấu xí đó, cô là một mỹ nữ nhưng vạn người mê giống làm sao sẽ bại dưới tay của cô ta được!

Cô nhất định phải giữ chặt Mạc Thiên Kình cho bằng được, nếu không cô khổ cực chạy đến Trung Quốc làm gì, mười năm qua cô yên lặng thích Mạc Thiên Kình, mười năm tình cảm, mười năm chờ đợi này tại sao chỉ bằng một câu nói đùa của Mạc Thiên Kình mà xong được!

"Em so ra vẫn còn kém cô ấy!" Mạc Thiên Kình cũng không muốn cùng cô gây gổ dù sao cũng là con gái của chiến hữu của cha mình anh không muốn bởi vì chuyện này mà làm cho quan hệ trở nên xấu hổ.

"Hừ. . . . . . Anh nói so ra còn kém thì liền kém hơn sao? Lam Thiến Thiến em xinh đẹp động lòng người như vậy, em tuyệt đối so với cô ta mạnh hơn nhiều! Cô ta có thể sinh cho anh bảo bảo thì em cũng sinh được vậy!"

Lam Thiến Thiến rất tức giận, Mạc Thiên Kình cư nhiên coi trọng cô gái kia như vậy, xem ra chính mình thật không nên để đến bây giờ mới đến tìm anh, khiến cho cô gái kia có cơ hội mang thai đứa bé của Thiên Kình.

Nhưng điều này cũng không có vấn đề gì, đứa nhỏ có thể có cũng có thể không. Hơn nữa chỉ cần cô và Mạc Thiên Kình lên giường thì không phải cô cũng có thể mang thai con của Mạc Thiên Kình sao?

Đến lúc đó thì cô có thể quang minh chánh đại cùng với Mạc Thiên Kình ở chung một chỗ cồn cô gái kia thì cô sẽ nghĩ tất cả biện pháp để đuổi đi!

Lam Thiến Thiến cô khi đã yêu làm sao có thể để cho người phụ nữ khác cướp đi.

"Thiến Thiến, không nên càn quấy, trở về Mỹ đi!"

Mạc Thiên Kình không vui nói, giọng nói cũng lạnh nhạt đi mấy phần, nếu như cô thật sự có ý nghĩ như vậy thì lưu cô lại sẽ chỉ làm cho quan hệ của anh và Sính Đình càng thêm trở nên tồi tệ đi mà thôi.

Lam Thiến Thiến uất ức nhìn anh: "Thiên Kình, em từ nước Mĩ xa xôi chạy đến đây tìm anh, hơn nữa em cũng nói với cha em rồi, em sẽ ở chỗ của anh một thời gian, đoán chừng lát nữa ba em sẽ gọi điện thoại cho anh đấy, anh muốn đuổi em đi thật sao?"

Cô vì anh mà thủ thân như ngọc hai mươi bốn năm, cô vì anh mà hiến dâng bản thân mình, làm như vậy chẳng lẽ còn không đủ sao?

Mạc Thiên Kình nghe được lời của cô..., thấy đau cả đầu, xem ra lại muốn khảo nghiệm chính anh và Sính Đình rồi.

Thở dài, Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói.

"Em có thể lưu lại, nhưng không được làm loạn, Sính Đình là người phụ nữ của anh, cũng là vợ tương lai của anh còn em vĩnh viễn đều chỉ là em gái của anh mà thôi đã hiểu chưa?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.