"Quả thật cô ta đối
với mày rất quan trọng!" Nam Cung Tước cười lạnh, đối với siêu năng lực
này hắn chỉ là muốn xác nhận một chút, nhưng mà hiện tại tận mắt nhìn
thấy, hắn cảm giác được hi vọng của mình lại tăng thêm một tầng!
"Hãy bớt sàm ngôn đi, thả người trước đã!" Liễu Nghị Hiên lãnh khốc nói,
nhìn chằm chằm sắc mặt đang trắng bệch của Thủy Nhi, trong lòng càng
thêm đau đớn!
Thủy Nhi nhìn Liễu Nghị Hiên, không ngờ lúc mình
cần nhất lại có thể được Liễu Nghị Hiên che chở, người đàn ông này
vì cứu cô mà phải bại lộ thân phận mà mình đã cất giấu!
"Liễu
Nghị Hiên, mày chữa khỏi mặt của tao trước đã, nếu không tao làm sao
biết được mày có phải gạt tao hay không. Nếu như mà tao thả Tiếu Thủy
Nhi, mà mày lại không giữ lời chữa trị cho tao như vậy chẳng phải là
uổng phí một phen lao tâm khổ tứ cảu tao hay sao.
Liễu Nghị Hiên nhìn hắn, tức giận đến xanh mặt, hắn ta cư nhiên lại xảo trá như vậy!
Nhưng mà vì Thủy Nhi, coi như chịu uất ức một chút, anh cũng phải nhịn!
Bên trong biệt thự của Mạc gia, Mạc Thiên Kình nhìn tư liệu trong máy vi
tính, vệ tinh đang định vị vị trí của bọn họ, đã tìm được địa điểm nhưng mà bây giờ chỗ chết người nhất chính là bên kia hình như có rất nhiều
người!
Lấy điện thoại di động ra gọi cho Thượng Quan Quân Triết
nói vị trí cụ thể, phân phó cậu ta không nên lộn xộn, chờ gặp nhau ở đó, đến lúc đó cùng nhau liên hiệp hành động để tiêu diệt đám lưu manh
kia.
Chỉ là cụ thể là người nào làm, anh cũng không đoán được rõ ràng!
Thượng Quan Quân Triết sau khi nhận được tin tức, lập tức ngồi lên xe lái đến
nơi đó, nghĩ tới tình cảnh bây giờ Thủy Nhi, cả người như ngồi trên đống lửa, khổ sở cực kỳ!
Thủy Nhi, em nhất định phải đợi anh...anh sẽ đến cứu em!
Trong lòng của Thượng Quan Quân Triết thầm nói, tay cầm tay lái càng thêm
siết chặt, chân đạp thẳng chân ga, nhanh chóng đi trước.
"Thượng Quan Quân Triết, anh có phải điên rồi hay không, không muốn sống nữa sao?"
Thật là tức chết cô, nhìn thấy anh nhanh chóng lái xe, anh ta không muốn
sống, nhưng mình thì muốn. Mặc dù biết Thủy Nhi hiện tại rất nguy hiểm,
nhưng cô sợ anh ta đi nhanh như vậy chưa tìm được người, bọn họ đã gặp
tai nạn rồi!
"Sợ chết thì xuống ngay!"
Thượng Quan Quân
Triết rống giận, Lý Băng tức giận xanh mặt, anh ta đi với tốc độ như
vậy, cô mà xuống không phải là sẽ chết sao?
Nhìn anh đạp chân ga đến tận cùng, một đường siêu tốc chạy đến địa điểm mà Mạc Thiên Kình báo cho!
Bọn họ dừng xe cách khu vực xưởng bỏ hoang khoảng 100 thước, nhìn bốn phía
cỏ mọc hoang vu, mặt Thượng Quan Quân Triết căng thẳng, đi xuống xe!
Tròng mắt đen Sắc bén quan sát chung quanh, cảm nhận được một luồng sát khí
cực lớn, Thượng Quan Quân Triết nắm chặt súng lục bên hông, chậm rãi đi
tới gần! !
Lý Băng nhìn Thượng Quan Quân Triết, biết bây giờ có
khuyên anh ta cũng vô ích liền gọi điện cho Mạc Thiên Kình sau đó liền
đi theo!
Liễu Nghị Hiên nhìn chằm chằm khuôn mặt xấu xí của Nam
Cung Tước, yên lặng niệm chú ngữ, chỉ trong nháy mắt gương mặt vốn xấu
xí của hắn lập tức khôi phục lại diện mạo tuấn dật ban đầu.
"Xong rồi!"
Liễu Nghị Hiên mặt lạnh nói, tuấn dật trên mặt có chút tái nhợt, mới vừa rồi dùng siêu năng lực có chút nhiều, làm cho cả người anh có chút mệt mỏi!
Nam Cung Tước run rẩy vuốt ve gương mặt nhẵn nhụi bóng loáng của mình, ánh
mắt lóe lên hưng phấn, lực độ trên tay cũng yếu đi rất nhiều!
Thủy Nhi thấy vậy liền nhân cơ hội hất tay hắn ra đạp một cước lên bụng hắn
sau đó vội vàng nhảy ra, Nam Cung Tước tức giận trắng bệch cả mặt, mượn
cơ hội này đá một cước vào trên bụng cô làm cô bay đến góc tường.
"Ưmh. . . . . ."
Thủy Nhi đau sắc mặt tái xanh, ngã xuống đất, chỉ cảm thấy ở chỗ bụng chậm
rãi chảy ra một luồng nhiệt nóng bỏng, dòng máu đỏ tươi chậm rãi từ giữa hai chân chảy ra vô cùng chói mắt khiến người ta run sợ.
"Thủy Nhi!"
"Thủy Nhi!"
Liễu Nghị Hiên và Thượng Quan Quân Triết vội vàng kêu lên, Thượng Quan Quân
Triết cũng không thể ngờ khi mình vất vả chạy tới nơi này cứu cô lại có
thể nhìn thấy một màn như vậy!
"Ha ha. . . . . . Thượng Quan Quân Triết, người của mày đã bị sảy thai rồi!"
Giọng nói lãnh khốc của Nam Cung Tước bay vào tai của Thượng Quan Quân Triết
làm anh có cảm giác mình sắp điên rồi, máu giữa hai chân Thủy Nhi làm
cho anh nổi cơn điên cuồng.
"Nam Cung Tước, tao giết chết mày!"
Thượng Quan Quân Triết lấy súng lục ra bắn về phía hắn, tiếng súng làm cho cả
nhà xưởng lập tức loạn thành một đoàn, thủ hạ của Nam Cung Tước lập tức
rút súng ra, nổ súng về phía Thượng Quan Quân Triết!
Thượng Quan
Quân Triết vội vàng tránh ra, súng trong tay chính xác bắn vào những
người áo đen kia, một người lại một phát. Nam Cung Tước không ngờ khả
năng bắn súng của Thượng Quan Quân Triết lại tốt như vậy, hơn nữa nhanh
như vậy đã tìm tới đây, trên người không có súng, chỉ có thể né tránh!
Thượng Quan Quân Triết hình như nổi cơn điên, giơ súng bắn về phía Nam Cung
tước trối chết đuổi theo, Nam Cung Tước né tránh , Thượng Quan Quân
Triết bắn càng thêm nhanh, càng thêm mãnh liệt, xem những người chung
quanh như không tồn tại !
Lý Băng sau khi đi vào vội vàng giúp
một tay, rất may nơi này chỉ có mười người áo đen, nhưng mà bọn họ chỉ
có hai người, Liễu Nghị Hiên cũng đang rất tức giận, ôm Thủy Nhi, dòng
máu đỏ tươi làm lòng anh đau nhói lòng không ngờ cư nhiên mình không có
cách nào cứu cô cả!
Nam Cung Tước cầm súng, kỹ thuật bắn súng vô
cùng sắc bén, chợt có một viên đạn xuyên qua đùi của anh, Thượng Quan
Quân Triết chỉ có cảm giác chân của mình bị đào thành một cái hố máu từ
đó mà phun ra.
Nhưng là vừa nghĩ tới Nam Cung Tước giết chết đứa con của mình mắt lại đỏ ngầu lên vô cùng khát máu dọa người!
Nam Cung Tước cho là anh sẽ ngã xuống, không ngờ cư nhiên hai mắt đỏ sọng lên trông rất đáng sợ!
"Nam Cung Tước, mày nhất định phải chết!"
Thượng Quan Quân Triết lãnh khốc vô tình, bọ dáng khát máu khiến Nam Cung Tước không khỏi lui về phía sau, đúng lúc này Mạc Thiên Kình cũng mang người xông tới, nhìn súng trong tay của Nam Cung Tước đang nhắm vào ngực của
Thượng Quan Quân Triết vội vàng bóp cò súng ‘ Đoàng, đoàng ’ hai tiếng,
Nam Cung Tước còn chưa kịp phản ứng súng trong tay đã bị hất bay đi!
Máu tươi từ ngón tay phun ra, tay phải súng ầm ầm rơi xuống đất, máu văng khắp nơi!
Tại sao có thể như vậy!
Nam Cung Tước nhìn Mạc Thiên Kình xông tới, hận đến cắn răng, nhìn đến thủ hạ ở bên ngoài sớm bị ngã xuống càng thêm tức giận!
Mạc Thiên Kình còn chưa đi đến trước mặt hắn liền bị Thượng Quan Quân Triết kéo chân phải bị thương đi tới, mặc dù rất đau nhưng vẫn vô cùng tức
giận, dùng chân đạp hắn ngã xuống đất, sau đó đám đá liên tục lên người
hắn.
Nam Cung Tước kêu lên thảm thiết thê lương , Thượng Quan
Quân Triết giống như là nổi điên, Mạc Thiên Kình mím môi, nhìn sang bên
Thủy Nhi, rồi nói với Thượng Quan Quân Triết.
"Thủy Nhi có thể sẽ sinh non, trước đưa cô ấy đi bệnh viện đã!"
Mạc Thiên Kình vừa nói xong, Thượng Quan Quân Triết lập tức phản ứng,
nghiêm mặt đi tới trước mặt Thủy Nhi nhìn sắc mặt trắng bệch của cô đau
đến vặn lông mày sau đó đưa tay ra.
"Ầm!"
Còn không chưa động vào người cô cả người liền ngã xuống!
"Mau lên đưa bọn họ đi bệnh viện!"
Mạc Thiên Kình dìu Thượng Quan Quân Triết còn Liễu Nghị Hiên bế Thủy Nhi lên chạy thẳng tới bệnh viện.
Vừa đến bệnh viện, hai người liền bị đưa vào phòng cấp cứu! !
Mạc Thiên Kình khóa chặt chân mày, nhìn chằm chằm Liễu Nghị Hiên.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, Mạc Thiên Kình nhận lấy điện thoại, một âm lạnh lùng làm cho cả người anh hoang mang!
"Mạc Thiên Kình, người của mày đang ở trong tay tao, nhanh đến ’ Tòa thành
ma quỷ ‘, nếu không tao cũng không dám chắc con của mày cùng người phụ
nữ này có giữ được tính mạng hay không!"