Sính Đình chợt quay đầu lại nhìn Mạc Thiên Kình: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Hình như là âm thanh ở sát vách!"
Hơn nữa nghe âm thanh kia hình như là của Thị trưởng , thật là không biết bên trong đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Mạc Thiên Kình cũng không biết, hai người vội vàng mở cửa đi sang phòng bên cạnh!
Mới đi tới cửa đã nghe thấy tiếng rất tức tối của Diệp Duệ.
"Lý Băng, cô lại dám cắn tôi!"
Cô gái đáng chết, anh hôn cô mà cô cư nhiên lại cắn vào lưỡi của anh thiếu chút nữa cắn đứt rồi trong miệng toàn mùi máu tanh làm cho tâm tình
của Diệp Duệ vô cùng kém.
"Hừ, ai bảo anh không biết xấu hổ như
vậy, tôi cho anh biết, đừng tưởng rằng anh là thị trưởng mà có thể cường bạo tôi... Lý Băng tôi cũng không phải là người dễ bắt nạt, chọc giận
tôi thì tôi sẽ làm cho anh cả đời cũng không thể chơi gái được!"
"Cô dám!"
Diệp Duệ giận dữ hét lên, đôi tay theo bản năng ôm lấy nửa dưới của chính mình, tức giận trắng bệch cả mặt!
Lý Băng nhìn động tác này của anh, khinh bỉ châm chọc:
"Dám hay không, anh cho rằng chỉ có mình anh bá đạo hay sao?Lý Băng tôi cũng không phải là người dễ bắt nạt đâu!" Trong tay cầm dao giải phẫu vung
vẩy mấy cái, lưỡi đao trắng vô cùng sắc bén khiến Diệp Duệ không khỏi
run sợ.
Thân thủ của anh cũng không tệ, nhưng khi đối mặt với con dao giải phẫu kia thì tâm cũng có chút hoảng hốt!
"Tại sao còn chưa đi?"
Lý Băng cười lạnh nói, Diệp Duệ nhìn cô thân hình vẫn bất động như cũ!
"Lý Băng, cô nói đây là ý gì!"
Diệp Duệ lấy ra tờ một trăm tệ bị vò thành nhiều nếp nhăn tức giận hỏi.
"Thị trưởng anh không phải biết chữ sao?Tôi đã viết rất rõ ràng, cảm tạ sự
phục vụ của anh, chẳng lẽ ngài Thị trưởng cảm thấy mình không xứng với
cái giá này, muốn đòi thêm tiền?"
Lời nói của Lý Băng khiêu khích khiến cho Diệp Duệ tức giận sắp phát điên, còn chưa kịp nổi đóa đã nghe cô nói tiếp:
"Thật ra thì với thái độ phục vụ kìa thì 100 tệ có hơi nhiều! Hơn nữa tôi
cũng không có nhiều tiền như thị trưởng ngài, một trăm đồng cũng là chấp nhận được rồi!"
"Cái gì gọi là thái độ phục vụ kém?"
Diệp Duệ có chút không hiểu rõ ý của cô, mình và cô xxoo một đêm mà cô chỉ
cho anh có một trăm tệ! Một trăm tệ còn chưa đủ tiền một bao thuốc lá
của anh !
Cô cũng quá hẹp hòi rồi !
"Chẳng lẽ lại muốn nói ngày hôm qua tần suất của tôi và cô ở trên giường có chút nhiều sao?"
Cô cũng nhớ là mình đã hô ngừng lại, nhưng anh cư nhiên lại không thèm làm toàn thân cô vừa trướng vừa đau nhức như vậy mà lại nói là không có
chuyện gì sao?
Diệp Duệ cười lạnh: "Cô cảm thấy nhiều sao? Tôi
lại có chút cảm thấy ít đi! Cô biết không? Thân thể của cô đẹp như thế
nào, lúc kêu ra âm thanh nghe mất hồn như vậy. Tư vị của cô thật tốt mà
thân thể của cô lúc ấy lại rất khát vọng tôi, hai chân còn câu lên hông
tôi, nói rằng cô muốn tôi, đó là có ý muốn tôi nhiều hơn không phải
sao?"
Từng câu từng chữ của Diệp Duệ như tiếng chuông gõ vào đầu
của Lý Băng làm cô nhớ tới kích tình tối hôm qua. Bụng của anh liền có
phản ứng, cô gái này anh vẫn còn muốn!
Lý Băng nhìn anh đi tới, tức giận mặt đỏ rần!
"Anh không được đi tới, tôi cho anh biết cách xa tôi ra một chút!"
Lý Băng bị lời nói của anh làm cho trong đầu hiện lên hình ảnh bọn họ quấn lấy nhau, đỏ mặt sắp nổ tung!
"Anh không cần không biết xấu hổ như vậy, giữa chúng ta đã kết thúc rồi!"
Lý Băng không ngờ mình tìm được người đàn ông lại là thị trưởng, quan lớn
như vậy cô không chọc nổi, vậy thì phải trốn xa một chút!
Diệp Duệ híp mắt, nhìn chằm chằm vào bộ ngực cao ngạo của cô liếm liếm cánh môi.
"Cô nói sai rồi, giữa chúng ta bây giờ mới bắt đầu! Tôi muốn ngươi làm người phụ nữ của tôi!"
Vô cùng bá đạo phách lối nhìn Lý Băng tuyên bố, giống như anh chính là thiên tử, là chúa tể của thế giới Chúa Tể!
Lý Băng ngáp một cái: "Bệnh thần kinh!"
Cô thật sự rất muốn ngủ, người đàn ông này, làm như thế nào mới có thể làm cho anh ta cút nhanh lên đây?
Nếu nói tiếp nữa, cô nhất định sẽ bởi vì thể lực cạn kiệt mà ngã xuống, đến lúc đó anh ta nhất định sẽ bộc phát thú tính đem cô ăn sạch sẽ!
Đoán chừng ngay cả xương cũng sẽ không để lại!
"Thị trưởng, tôi hỏi anh, anh kết hôn rồi sao?"
Lý Băng lạnh lùng nhìn anh, trong giọng nói tất cả đều là ý lạnh, không
nhìn ra cô nói này lời là có ý gì. Diệp Duệ mím môi, nhìn sang giường
lớn mềm mại, lại nhìn thấy cô liên tục ngáp bèn đi tới ôm chặt lấy cô
ném lên trên giường!
" Anh làm gì thế!"
Lý Băng lập tức
lùi ra xa, mặt đầy đề phòng. Mặc dù cô rất buồn ngủ, nhưng mà cũng không thể ở địa bàn của mình bị anh ăn hết, như vậy sau này cô còn viết làm
thế nào?
Diệp Duệ cũng không để ý đến cô lười biếng ngáp một cái, đêm qua cả đêm chưa ngủ, hôm nay lại xử lý nhiều công sự như vậy hiện
tại cũng thấy mệt mỏi. Hơn nữa nhìn cô cũng rất buồn ngủ cho nên trèo
lên giường, cởi quần áo vứt xuống đất!
"A! !"
Lý Băng thét lên chói tai, Mạc Thiên Kình và Sính Đình vội vàng đẩy cửa đi vào liền
nhìn thấy Diệp Duệ đứng ở trên giường, cả người trần truồng còn Lý Băng
đang che mắt thét chói tai!
"Thật xin lỗi!"
Mạc Thiên Kình vội vàng kéo Sính Đình đi ra ngoài, Diệp Duệ dùng chăn che kín thân
thể, nhìn Lý Băng vẫn còn đang thét chói tai đi xuống giường ôm cô lên!
"Ngủ!"
Giọng của Diệp Duệ trầm thấp rất là dễ nghe, nhưng mà Lý Băng lại không nghĩ
như vậy, giờ phút này trong đầu cô toàn bộ là bộ phận mềm nhũn ở dưới
hông của anh!
Anh cư nhiên cởi hết quần áo để lộ ra bộ phận trọng yếu của phái nam cho cô nhìn thấy, thật là đủ biến thái.
"Tôi không mệt, Thị trưởng thích thì cứ nằm ngủ ở đây đi!"
Lý Băng rất rộng rãi nói, nhưng lại khống chế không được ngáp một cái!
Diệp Duệ lật người cô xuống dưới thân sau đó cưỡi lên áp phần đang rất kiên đĩnh của mình vào!
Lý Băng đã có kinh nghiệm từ chuyện tối ngày hôm qua, tự nhiên biết rõ cái thứ đang nóng rực kia là cái gì!
"Thị trưởng, anh đừng làm loạn, cẩn thận không tôi kiện anh tội cưỡng gian!"
Diệp duệ vốn là còn không có muốn làm nhưng nghe thấy cô nói vậy lại nổi lên ý tưởng!
Tay đột nhiên chui vào nội y của cô, sờ vào bộ ngực căng tròn, cảm thụ thân thể của cô rõ ràng đang chấn động, nụ cười dâng lên càng đậm.
"Diệp Duệ, anh nghĩ làm gì!"
Lý Băng bị hành động quen thuộc của anh làm cho giật mình, cả người đều
thấy căng thẳng hơn nữa đáng chết là rất muốn anh tiếp tục vuốt ve mình!
Diệp Duệ cúi đầu hôn lên môi cô nỉ non nói: "Muốn làm em!"
Lý Băng bị lời nói đó làm cho tức giận gần chết, môi của anh rất mềm, rất
thoải mái, hôn lên môi cô cảm thấy tê tê dại dại làm cho cô có chút mê
mang.
Diệp Duệ vốn chỉ là đang muốn trừng phạt cô một chút rồi
thôi. Anh cũng biết cô đang mệt mỏi, anh cũng mệt mỏi nhưng khi đụng vào cô mới phát hiện ra muốn không động tiếp thật rất khó.
Phía dưới dục vọng đang kêu gào lợi hại, Diệp Duệ đang chuẩn bị tiến vào thân thể của cô lại phát hiện cô cư nhiên đã ngủ thiếp đi!
Thở dài, trượt ra khỏi người của cô nằm ở bên cạnh ôm lấy cô dân dần chìm vào trong giấc ngủ.
Sính Đình và Mạc Thiên Kình trở về phòng, mặt vẫn còn hồng rực, mới vừa bọn họ cư nhiên lại nhìn thấy thân thể trần truồng của thị trưởng đại nhân, không thể không thừa nhận vóc người của anh thật rất tuyệt, hơn nữa đồ
chơi kia cũng rất tốt." Mạc Thiên Kình, tại sao đồ chơi kia của thị
trưởng lại không giống của anh?"
Sính Đình nghĩ đến cô đã từng xem qua bộ phận kia của đàn ông nhưng mà cái của thị trưởng vẫn thuộc loại lạ nhất?