Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng

Chương 228: Chương 228: Tôi sẽ biến toàn bộ bọn họ thành thái giám!




Thượng Quan Quân Triết quả nhiên là bị oan ức so với Đậu Nga còn oan uổng hơn, điềm đạm đáng yêu nhìn Thủy Nhi uất ức nói.

"Thủy Nhi, em cần phải làm chủ cho anh, anh thật sự không có chạm qua Lý Băng. . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết còn chưa kịp nói xong liền nghe Lý Băng nói:

"Diệp Duệ, nếu như anh không tỉnh lại, tôi liền gả cho Thượng Quan Quân Triết, tôi còn muốn tìm thêm nhiều người tình nữa, để cho bọn họ uống máu của anh, lột da của anh, rút gân của anh!"

Giọng nói của Lý Băng bắt đầu thay đổi từ từ tắc nghẹn, Thủy Nhi tức giận trợn mắt nhìn Thượng Quan Quân Triết, nhỏ giọng cảnh cáo:

"Anh câm miệng cho em, để Lý Băng nói tiếp!"

Thật là ngu ngốc mà, làm sao mà cô lại không biết Lý Băng cố ý nói ra lời này để chọc tức Diệp Duệ, anh lại còn uất ức, oan uổng, thật đúng là ngu ngốc.

Thượng Quan Quân Triết bị Thủy Nhi mắng càng thêm uất ức, nhưng nhìn thấy Lý Băng đau lòng như vậy, đành phải uất ức làm ’ người tình ‘ cho cô ta.

Lấy ai làm người tình không lấy lại lấy anh ra làm bia, để anh phải chịu uất ức như vậy, tự dưng lại mang vào người tội danh người tình.

"Diệp Duệ, nếu như anh tỉnh, tôi sẽ đồng ý ở cùng với anh, không phải lần trước anh nói muốn kết hôn với tôi sao? Chỉ cần anh không chết thì tôi liền đồng ý với anh.

Nhưng điều kiện tiên quyết là không cho phép anh chết, nếu như chết rồi, tôi liền ở trước mặt anh gả cho người khác, ngươi nào là đối thủ của anh thì tôi sẽ gả cho người đó!

Tôi muốn cho anh chết rồi, cũng không có cách nào được yên ổn, muốn cho anh phải tức chết!"

Lý Băng nức nức nở nở mà nói, Mạc Thiên Kình cùng Thủy Nhi sắc mặt đều rất khó coi, bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới người lạnh lùng như Lý Băng lại có thể nói ra những lời như vậy.

Mạc Thiên Kình bê ly trà lên muốn uống một ngụm..., trà sẽ làm cho cổ đỡ tắc nghẹn.

"Còn có sự kiện trọng yếu nhất, nếu như anh thật sự chết đi, tôi cũng vẫn muốn thiến anh, muốn anh dù có làm quỷ cũng không thể phong lưu được!"

"Phụt. . . . . ."

Mạc Thiên Kình mới vừa uống được một ngụm trà liền bị sặc ’ phụt ‘ một cái liền phun ra, những lời này quả thật có lực sát thương vô cùng lớn.

"Anh ấy sống rồi!"

Bên kia hưng phấn kêu lên, câu nói sau cùng kia suýt làm hại hai bác sĩ trưởng thiếu tí nữa đem dao phẫu thuật trong tay cắm vào trái tim của bệnh nhân, có thể thấy được câu nói kia của cô có lực sát thương vô cùng lớn.

Lý Băng lau khô nước mắt, nghe được đầu bên kia nói anh còn sống trên mặt liền nở ra nụ cười từ lâu chưa thấy.

"Trong các câu nói của cô thì câu cuối cùng đã làm tăng thêm ý chí sống sót của anh ta."

Bác sĩ ở đầu bên kia nói.

Lý Băng nhìn Thượng Quan Quân Triết, hung dữ nói.

"Diệp Duệ, tôi cho hai ngày, nếu như anh không tỉnh lại, tôi liền đem anh cùng các bác sĩ phẫu thuật cho anh, lão K, Mạc Thiên Kình, còn có Thượng Quan Quân Triết nữa toàn bộ đều biến thành thái giám, tôi muốn bọn họ hận chết anh!"

"Phụt. . . . . ." Mới vừa phun hết trà ra nên khi Mạc Thiên Kình vừa mới bưng lên uống tiếp nghe được câu này lại đem trà mới vừa vào toàn bộ phun ra, trực tiếp để ly trà lên bàn không dám uống nữa.

Thượng Quan Quân Triết cảnh giác che vào chỗ kín, rất sợ dao giải phẫu của cô lại đột nhiên bay ra ngoài, anh cũng không muốn làm thái giám đoạn tử tuyệt tôn.

Các bac sĩ bên kia đang tiến hành phẫu thuật sợ đến tay cũng run run, nửa ngày không dám xuống tay, một lát sau mới hét lớn.

"Cúp điện thoại!"

Có để cho người ta phẫu thuật hay không đây, nghe những lời như vậy cảm thấy áp lực rất lớn, vẫn còn may không phải gặp trực tiếp bằng không thật sự rất sợ cô gái kia sẽ xông đến thiến bọn họ.

Lão K vội vàng ấn tắt điện thoại, theo phản xạ kẹp chặt hai chân, nhớ tới câu nói kia của Lý Băng trong lòng vẫn còn sợ hãi!

Khi Lý Băng phẫu thuật chỉ có người thử qua mới biết được độ chuẩn xác như thế nào, cho nên anh cũng không muốn thử, một lần cũng không.

"Băng, lời này của cô quả thật quá kinh điển rồi!"

Thủy Nhi nhìn Lý Băng khen ngợi, lần này cuối cùng đã được mở rộng tầm mắt rồi, theo ý tưởng này, Diệp Duệ cần phải sống tiếp, nếu không ngay cả chết đi cũng không được thư thái rồi.

Ngẫm lại những lời vừa rồi Lý Băng nói, Thủy Nhi liền không nhịn được run lên, cũng may Lý Băng là người của chính phủ, bằng không cô thật sự cho là giặp cướp thổ phỉ.

Lý Băng nhìn Thủy Nhi khổ sở cười, trước mắt liền thấy hoa lên cả người liền té xuống.

"Băng!"

Thủy Nhi vội vàng đưa tay đỡ cô, Thượng Quan Quân Triết vội vàng đi tới bế cô lên rồi nói với Mạc Thiên Kình: "Anh, em đưa cô ấy đến bệnh viện!"

"Ừhm, cậu và Thủy Nhi cùng đi đi!"

Mạc Thiên Kình để cho bọn họ đi đến bệnh viện còn anh phải trở về phòng của mình, hiện tại anh phải nhanh chóng điều tra xem đối tượng đả thương Diệp Duệ đến tột cùng là người nào!

Nếu như lần này cần trở về, anh cũng chỉ có thể lái máy bay trực tiếp về thôi.

"Ôm cô ấy về phòng đi! Tôi đi gọi bác sĩ tư tới đây!"

Belle nhìn bọn họ, nhàn nhạt nói, sau đó cầm điện thoại lên gọi người.

Mạc Thiên Kình nhìn Belle, cảm giác Belle không giống người bình thường, hắn có bác sĩ tư thì nhất định là người có tiền, trên người hắn đầy vẻ bí ẩn, phong cách càng thêm đặc biệt.

Mặc dù nhìn bề ngoài rất có phong cách đặc biệt, nhưng là cách hắn nói chuyện, tấm lòng rộng rãi, những thứ này không phải người bình thường có thể làm được, không trải qua huấn luyện cao độ làm sao có thể có trình độ như thế.

"Cám ơn anh, Belle!"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, Thượng Quan Quân Triết liền ôm Lý Băng đi lên lầu, Belle nhìn Mạc Thiên Kình, nghiêm túc nói:

"Nếu như anh thật lòng thích Sính Đình, tôi sẽ nguyện ý buông tay, còn nếu như anh chỉ là vui đùa một chút mà thôi, thì cầu xin anh sớm buông tay, bởi vì tôi muốn bảo vệ cô ấy!" Mạc Thiên Kình nhìn hắn, rất nghiêm túc nói.

"Tôi rất nghiêm túc, chúc anh sớm tìm được cô gái mà mình thích!"

"Được, tôi biết rồi! Bất quá tôi muốn hỏi anh một chuyện!"

Belle nhìn anh, trong mắt ẩn chứa tâm tình rất phức tạp khó có thể nói ra.

Mạc Thiên Kình nhíu mày một cái, nhìn Belle.

"Chuyện riêng thì có thể, nhưng nếu là chuyện công thì tôi cần phải xem xét!"

Belle nhìn Mạc Thiên Kình, nhàn nhạt cười nói.

"Mạc thượng tướng chính là Mạc thượng tướng, mức độ mẫn cảm vẫn mạnh như vậy!"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt, cười: "Belle tiên sinh cũng giống tôi không phải sao? Đoán chừng cũng có một tầng thân phận rất cơ mật đi!" Có thể mua được cái nhà đẹp như thế này hơn nữa còn có chút lịch sử nữa với giá tiền như vậy nếu không có chút thân phận bối cảnh thì không thể làm được.

Belle cười ha ha: "Tôi làm vậy chỉ vì mỹ nhân, nào có bối cảnh gì!"

Belle lại cười ha hả, Mạc Thiên Kình nhìn Belle: "Nếu như tôi đoán không sai, anh chính là người của dòng họ Bruce phải không?"

Belle gật đầu một cái: "Không ngờ ngay cả điều này anh cũng biết được!"

Belle có chút ngoài ý muốn, nhưng nghĩ lại thì có lẽ là Sính Đình đã nói cho anh ta biết, theo hiểu biết của anh ta thì tự nhiên sẽ đoán được thân phận của hắn thôi!

Cũng không biết chuyện kia còn có thể giấu giếm được bao lâu.

Mạc Thiên Kình nhìn Belle: "Chúng ta đều giống nhau, chỉ là trình độ của anh so với tôi quả thật tốt hơn nhiều!"

Mạc Thiên Kình không thể không thừa nhận, đối với tầng lớp con cháu nhà quan mà nói thì trình độ của Belle quả thật mạnh hơn anh nhiều!

Belle khách khí cười cười: "Không có gì, chẳng qua tôi không muốn tiết lộ thân phận của mình cũng hi vọng Mạc thượng tướng không cần nói cho Sính Đình biết chuyện này!"

Belle không hy vọng Sính Đình biết được thân phận của hắn, nếu như cô biết thì rất nhanh, trong nhà lập tức cũng sẽ biết được sự tồn tại của cô ấy, đến lúc đó hắn sợ trong nhà sẽ trực tiếp đem Sính Đình mang đi, hắn thật không biết nên giải thích làm sao với cô về chuyện này.

Hắn chỉ muốn thật lòng làm bạn tốt của cô, cũng không muốn lôi cô vào trong chiến tranh của gia tộc mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.