Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 284: Chương 284: Chuyện xưa (1)




Editor: May

“Mấy năm làm người mẫu kia chị ấy vì bảo trì dáng người, không ít lần ép buộc thân thể của chính mình, thể chất không tốt lắm, ba và bác sĩ cũng không đề nghị chị ấy sinh đứa nhỏ này, nhưng dù thế nào chị ấy cũng không chịu phá bỏ... Ba hỏi chị ấy ba đứa nhỏ là ai, chị ấy cũng không chịu nói, chỉ nói chia tay, đứa nhỏ này là của chính chị ấy... Ba tức giận mấy tháng, nhưng vẫn không có biện pháp với chị ấy, đoạn thời gian kia, sự nghiệp chị ấy rơi xuống đáy cốc, tình cảm gặp khó khăn, cả người đều thực hậm hực, vốn thân thể đã không tốt lắm, sau lại...”

Mộc phu nhân nhắm mắt, nhịn xuống cảm xúc dâng lên này, lại lần nữa ép giọng nói trở về bình thản, “Ba đau lòng cho chị ấy... Tự mình đi Pari một chuyến, muốn thăm dò người đàn ông kia là ai, lúc trở về... xảy ra tai nạn xe, đã qua đời.”

“Chị của ta chịu đả kích lớn, cả người đều sắp hỏng mất... Khi đó chị ấy muốn phá bỏ đứa nhỏ, nhưng lúc ấy đã muốn bảy tháng, nhiều tháng như vậy muốn phá bỏ đứa nhỏ rất nguy hiểm, ta và bác sĩ khuyên thật lâu, chị ấy mới buông tha ý niệm trong đầu này, nhưng là sau khi ba ta qua đời mấy tháng... Hiệu thuốc trong nhà không tiếp tục mở được nữa, bị thân thích mạnh mẽ mua đi, chị ấy có thai vẫn làm lụng vất vả, tâm tình cũng hậm hực, lúc sinh lại bị khó sinh... Tuy rằng trong nhà có chút tiền gởi ngân hàng, nhưng là, nuôi đứa nhỏ cần tiền, ta học đại học cũng muốn tiền, chị ấy gần như không nghỉ ngơi liền đi ra ngoài làm việc.”

“Một bên là làm việc cường độ cao một bên muốn nuôi đứa nhỏ, đoạn thời gian kia chị ấy đừng nói dưỡng thân mình, còn là tiêu hao quá độ, con người của chị ta lại quật cường, nói đứa nhỏ không có ba, vậy chị ấy nhất định phải cho nó thứ tốt nhất.”

“Thời Khiêm thằng bé trưởng thành sớm, lúc tuổi còn rất nhỏ liền hiểu chuyện rồi... Đàn ông theo đuổi chị gái ta rất nhiều, nhưng muốn kết giao lâu dài để kết hôn rất ít, tuy rằng chị ấy không hề đề cập tới người đàn ông kia, nhưng ta nhìn ra được chị ấy vẫn là không thể quên được... Huống chi nếu không thể tiếp nhận đứa nhỏ của chị ấy, chị ấy tuyệt đối sẽ không cân nhắc tiến thêm một bước tiếp xúc.”

“Lúc Thời Khiêm ba bốn tuổi giống như bắt đầu biết... Mẹ kiếm tiền nuôi gia đình thực vất vả, nó thậm chí còn biết, rất nhiều người đàn ông thích mẹ nó bởi vì tồn tại của nó mà ghét bỏ chị ấy, trước đây nó đặc biệt ngoan, đặc biệt ấm lòng... Sau lại, chị gái của ta bởi vì bận rộn thời gian dài, hơn nữa hậm hực mà thành bệnh, đã qua đời vào lúc nó bốn tuổi.”

Trì Hoan cúi thấp mặt, mím môi nhẹ giọng nói, “Có phải anh ấy rất thương tâm không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.