Vợ Yêu Siêu Sao: Chồng Trước, Mời Tránh Ra

Chương 36: Chương 36: Ông xã, mông Thi Mị đau, muốn xoa xoa




“Oa….” Tiếng kêu thảm thiết giống như giết heo vang lên trong căn phòng.

Thi Mị che lấy cái mông của mình, đáng thương ngồi dưới đất.

Nước mắt giống như hạt đậu, không ngừng rơi xuống, giống như cô đã phải chịu nỗi ủy khuất to lớn.

Mặt Thời Lệnh Diễn đen như than.

Anh sải bước đi tới phòng tắm, một giây sau, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy.

Thời Lệnh Diễn vừa cởi quần áo, còn nghe thấy Thi Mị ở bên ngoài, lớn tiếng lên án: “Ông xã xấu xa! Hu hu…”

Thời Lệnh Diễn: “….” Biết anh xấu xa thì nhanh cút đi, cầu xin cô.

Giọng nói của Thi Mị lại truyền đến: “Ông xã, mông Thi Mị đau quá, muốn xoa xoa!”

Thời Lệnh Diễn: “….”

“Hu hu, Thi Mị muốn đi tiểu.” giọng nói kia đã đến rất gần cánh cửa, cô vươn tay ra, muốn mở cửa!

Thời Lệnh Diễn trầm mặt, giữ chặt khóa cửa, quát: “Cút!”

“Hu hu hu, mông Thi Mị đau quá, muốn đi tiểu, muốn xoa xoa!”

Thi Mị tựa trên ván cửa, thiếu chút nữa cười đến đau cả bụng.

Thế nhưng cười một tiếng, trên mông lại đau đớn.

Thi Mị đau đến mức hít vào một hơi lạnh, che lấy mông, vẻ mặt có chút vặn vẹo.

Con mẹ nó!

Sáng sớm liền ném người ta lên trên mặt đất, cũng không biết tối hôm qua, ai là người nửa đêm ôm cô không buông tay!

Nếu như không phải sợ anh phát hiện cô có ý đồ bất lương…Phi, là có động cơ giết người, cô đã sớm co cẳng chạy rồi!”

Thi Mị sờ mông, đáng thương ngồi xuống trước máy vi tính.

Một hàng dài video được lưu lại.

Ngón tay Thi Mị chạm lên bàn phím mấy lần, còn chưa nhìn thấy gì nhiều, đột nhiên liền xuất hiện một video trực tuyến.

Cửa sổ này hiện lên, Thi Mị giật nảy mình, nhìn xuống, video này có ghi chữ: ban giám đốc công ty TNHH SW.

Nhìn cái tên này, cô liền biết đây là công ty của Thời Lệnh Diễn.

Nhưng sao anh không tự mình đến, lại dùng video hội nghị?

Mặt mũi Thời Lệnh Diễn này cũng quá lớn!

Thi Mị chậc chậc, cảm thán thật đúng là thoái hóa đạo đức, trực tiếp ấn vào nút đồng ý.

Thời gian là 9 giờ sáng.

Thi Mị còn không có đánh răng, rửa mặt, thay quần áo.

Vừa ấn nút đồng ý, Thi Mị đã nhìn thấy mặt mình xuất hiện trên màn hình, mà trên màn hình nhỏ khác, là một căn phòng họp.

Có rất nhiều người ngồi hai bên bàn hội nghị, đi giày tây, nam nữ già trẻ đều nhìn lại màn hình.

Mỗi người đều có vẻ mặt giống nhau.

Từ kinh ngạc, sợ hãi thán phục, khiếp sợ lại giống như thấy quỷ, không ngừng bàn tán.

“Đây là ai?”

“Là em gái của Thời tiên sinh sao? Nhìn rất nhỏ, còn chưa vị thành niên sao?”

“Không thể nào, tôi không nghe nói Thời tiên sinh có em gái!”

“Người này mặc đồ ngủ, nếu không phải là em gái, sao sáng sớm cô ấy đã ở trong phòng Thời tiên sinh?”

“…”

Vẻ mặt Thi Mị ngây thơ, đầu nghiêng sang một bên, nói: “Chào các chú, các dì!”

Các chú, các dì: “….”

Sau đó, Thi Mị quay đầu gọi: “Ông xã, có rất nhiều các chú, các dì tìm anh, anh nhanh lên đi.”

Trong nháy mắt, phòng họp liền an tĩnh, sau đó liền sôi trào.

“Ông xã?”

“Đây là đang gọi ai? Chẳng lẽ là Thời tiên sinh?”

“Không thể nào!”

“….”

Trong lúc mọi người nhao nhao đoán, cuối cùng cũng có người đoán: “Em gái, em là ai?”

“Tôi?” Thi Mị nghiêng đầu nói: “Tôi là Thi Mị!”

“Thời tiên sinh đâu?”

Mặt mày Thi Mị cong cong: “Ông xã đang tắm!”

Đúng lúc này, cửa phòng tắm mở ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.