Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 244: Q.13 - Chương 244: Máu tươi nhuộm đỏ áo cưới




"Hinh Nhi, mau - -" Lăng Thiếu Đường quyết định, lập tức kéo Kỳ Hinh xuống xe, chiếc xe mất phương hướng, điên cuồng tiến lên phía trước- -

Ngay trong nháy mắt, một tiếng nổ mạnh vang lên, cả chiếc xe đều bay lên, ngay sau đó, trở thành một đám lửa vĩ đại- -

"Thiếu Đường, Kỳ Hinh, nguy hiểm - -" Lúc Cung Quý Dương chạy đến nhìn thấy cảnh tượng này, điên cuồng hô to.

Lăng Thiếu Đường bổ nhào về phía trước, áp ở trên, để Kỳ Hinh nằm dưới thân thể mình, dùng thân thể của chính mình che chở cho Kỳ Hinh - -

Tất cả đều yên lặng - -

Cung Quý Dương cũng thất thần ngay tại chỗ - -

Khi Lãnh Thiên Dục và Hoàng Phủ đuổi đến nơi, cũng thất thần ngay tại chỗ - -

Dần dần, giống như thấy Kỳ Hinh đang động đậy, bọn họ điên cuồng chạy lên phía trước - -

"Đường - -" Khi bọn họ kéo Kỳ Hinh đang nằm ở dưới thân thể Lăng Thiếu Đường ra, Kỳ Hinh lập tức bổ nhào về phía Lăng Thiếu Đường!

Thiếu Đường vẫn không nhúc nhích nằm trên mặt đất, trên người anh toàn là máu, máu tươi nhuộm đỏ áo cưới của Kỳ Hinh - - giống như những cánh hoa hồng trải đầy đường, tạo thành một vũng máu lớn...

“Đường...” Kỳ Hinh cảm thấy máu của bản thân cũng đang chảy ra ngoài, cô run run, vươn tay nhỏ bé vuốt ve khuôn mặt Lăng Thiếu Đường!

Vẻ mặt Cung Quý Dương và Hoàng Phủ trở nên nghiêm trọng, còn Lãnh Thiên Dục lập tức gọi xe cấp cứu!

Tất cả mọi chuyện đều xảy ra rất bất ngờ, khiến cho mọi người đều không thể tưởng tượng ra được!

Càng làm cho người ta không thể tin hơn là, ở trên xe hoa của Lăng Thiếu Đường có giấu Blown Away!

Đáng chết! Cung Quý Dương đấm mạnh lên cửa kính, nếu như mình có thể phát hiện sớm hơn một chút - -

Tuy rằng trên cổ tay Cung Quý Dương đeo một chiếc đồng hồ rất xa hoa, nhưng trải qua những lần được hắn sửa đổi, chiếc đồng hồ này trở thành thứ nhận biết xem nơi nào có boom và vũ khí, nhưng mà Blown Away thuộc loại vũ khí kiểu mới, cho nên tốc độ kiểm tra chậm hơn bình thường!

Ai biết - -

Kỳ Hinh vẫn không nhúc nhích, ngồi dưới đất, vào lúc này cô chỉ có thể nắm tay đè lại vết thương trên đầu Lăng Thiếu Đường, để máu không chảy ra quá nhanh - -

“Đường... Anh nói chuyện với em đi...” Bàn tay của cô bị máu của Lăng Thiếu Đường nhuộm đỏ, giọng nói nghẹn ngào trở nên khàn khàn - -

Lăng Thiếu Đường vẫn khép chặt hai mắt như cũ, không có một tý ý thức nào - -

Kỳ Hinh như người mất hồn, ghé vào bên tai anh nói: “Ông xã, anh tỉnh lại đi có được không, anh đừng làm em sợ, anh đã nói sẽ còn sống để gặp lại em, anh nói... Anh sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh em...”

Giọng nói của cô trở nên vô lực, nước mắt che kín khuôn mặt cô, đập nát mọi hi vọng của cô - -

Nhất định Đường sẽ không có việc gì, giống như ở trong trận động đất ở ngày đó, không phải anh cũng che chở, bảo vệ mình như vậy sao? Chỉ cần có anh ở đây, thì sẽ không có việc gì cả, không phải sao?

Giọng nói của cô, bộ dáng khóc đến thương tâm của cô khiến người ta phải lo lắng - -

Truyền thông ào ào chạy đến, nhìn thấy cảnh tượng kia họ cũng bị dọa sợ choáng váng, ngay sau đó, phần đông kéo lại ghi hình, chụp ảnh!

Sự lạnh lẽo trên mặt Lãnh Thiên Dục ngày càng đậm, hắn móc súng lục ra, chỉ thẳng lên trời nả một phát súng - -

Khi tiếng sung vang lên, tất cả phóng viên có mặt tại đây đều ngẩn ra!

“Hôm nay - - nếu ai dám tung tin ra ngoài, tôi sẽ không để cho kẻ đó được thấy mặt trời vào ngày mai!” Giọng nói của hắn đầy nguy hiểm, bức ép người!

Đám phóng viên sợ tới mức buông máy ảnh trong tay xuống, bọn họ biết người này là người không thể trêu vào, hơn nữa tên của bọn họ đều nằm trong danh sách khách mời, quả thật nếu như hành động thiếu suy nghĩ, tứ đại tài phiệt có thể dễ dàng tìm được bọn họ!

Đám bảo vệ bao vây nơi này, mãi cho đến khi xe cứu thương khẩn trương đi đến - -

Nhân viên cứu hộ lập tức tiến hành sơ cứu cho Lăng Thiếu Đường, miệng vết thương được băng bó, hơn nữa còn mang theo bình dưỡng khí cho anh - -

“Bác sĩ, chồng tôi sao rồi, anh ấy có bị làm sao không? Anh ấy - -” Kỳ Hinh nói năng lộn xộn hỏi nhân viên cứu hộ.

“Lăng phu nhân, chúng tôi sẽ dốc hết sức để cứu chữa cho Lăng tiên sinh, yên tâm!” Nhân viên cứu hộ vội vàng đáp.

Sắc mặt Kỳ Hinh trắng bệch, cô nhìn về hướng ba người đang ngồi trên xe: “Đường sẽ không có chuyện gì, phải không? Phải hay không?”

Trong lòng cô đang cố tìm ra một câu trả lời chắc chắn!

“Kỳ Hinh, em bình tĩnh chút, vì cục cưng, em phải bình tĩnh!” Cung Quý Dương an ủi Kỳ Hinh.

Kỳ Hinh nhẹ nhàng kéo bàn tay to lớn của Lăng Thiếu Đường, áp lên mặt mình, nước mắt kéo dài trượt từ bàn tay đến cánh tay anh!

Đây là một bàn tay to có lực, hiện tại, vì sao ngay cả một chút sức lực cũng không có? Vì sao?

“Ông xã..... Anh không thể nuốt lời... Anh không thể tàn nhẫn vứt em ở lại đây một mình được, anh còn chưa đặt tên cho cục cưng của chúng ta...”

Kỳ Hinh nói không được nữa, chỉ có thể là yên lặng chảy nước mắt, nước mắt lưu trữ, nhỏ giọt trên gò má của Lăng Thiếu Đường, chảy vào trong lòng anh...

Trên xe mọi người đều cảm thấy chua xót khi nhìn thấy cảnh tượng này!

Xe cứu thương dùng tốc độ nhanh nhất để trở lại bệnh viện. Lăng Thiếu Đường được đẩy vào phòng cấp cứu để tiến hành phẫu thuật - -

Kỳ Hinh tiều tụy đứng ở trước cửa phòng cấp cứu, cô cảm thấy mình sắp té xỉu, ở trên người cô vẫn mặc chiếc áo cưới nhuộm đầy máu tươi của Lăng Thiếu Đường!

“Kỳ Hinh, không cần lo lắng, Thiếu Đường sẽ không có chuyện gì! Anh đã liên lạc với bác sĩ để họ đưa em qua bên kia kiểm tra rồi!” Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn bộ dáng gắng gượng của Kỳ Hinh, trong lòng cũng cảm thấy không đành lòng, tiến lên nói.

Kỳ Hinh không hề chớp mắt nhìn chằm chằm đèn phòng cấp cứu, không dám thả lỏng bản thân, cô lắc đầu, thì thào nói: “Em muốn chờ Đường ra, em muốn chờ anh ấy - -”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.