Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 238: Q.13 - Chương 238: Muốn cánh tay phải của mày




"Buông Hinh Nhi ra!" Lăng Thiếu Đường chau mày, ngay sau đó anh xoay người nhặt con dao găm trên mặt đất lên, rống to nói: "Cái tay này tao có thể cho mày, nhưng tao muốn mày thả cô ấy ra trước!"

Kỳ Hinh liều mạng lắc đầu, liều mạng giãy dụa: "Lăng Thiếu Đường, anh nghe cho rõ, nếu anh thực sự dám làm như vậy, cả đời này em sẽ không tha thứ cho anh, em sẽ hận anh cả đời!" Nước mắt như những hạt chân trâu xinh đẹp nhỏ giọt xuống, bao bọc lấy khuôn mặt đau thương của cô.

"Hinh Nhi, đừng khóc, em khóc anh sẽ đau lòng!" Lăng Thiếu Đường hận không thể lập tức tiến lên, giật lấy khẩu súng để ở trên trán Kỳ Hinh giết chết hai tên đang giữ chặt cô!

"Lăng Thiếu Đường, tôi nói rồi, anh không có tư cách mặc cả với tôi, tôi muốn tay phải của anh, chỉ cần anh chặt đứt nó, Kỳ Hinh sẽ không có chuyện gì!" Lăng Thiếu Nghị dùng khí thế bức người nói.

Lăng Thiếu Đường chậm rãi cầm lấy con dao: "Hi vọng mày nói lời giữ lời, bằng không tao sẽ cho mày biết hậu quả của việc chọc giận tao!" Ánh mắt anh tràn ngập vẻ khát máu tàn nhẫn.

"Không - -" Trái tim Kỳ Hinh giống như bị xé tan, dập nát, cô hét khàn cả giọng, tiếng hét đầy đau đớn.

"Chậm đã - -" Giọng nói lười nhác của Cung Quý Dương vang lên, một tay của hắn gian xảo dò xét bên hông.

Ánh mắt sắc bén của Lăng Thiếu Nghị quét về phía Cung Quý Dương.

Cung Quý Dương cười tà ác: "Không phải mày muốn khiến cho Lăng Thiếu Đường sống khổ sở cả đời sao?"

Lăng Thiếu Nghị không nói gì, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Cung Quý Dương, ánh mắt tràn ngập vẻ đề phòng.

Cung Quý Dương chậm rãi đứng dậy - -

"Không cho đứng lên!" Ngay sau đó Lăng Thiếu Nghị lập tức dùng súng nhắm về phiá Cung Quý Dương ý bảo hắn ngồi xổm xuống.

Cung Quý Dương miễn cưỡng cười: "Tao nói này Thiếu Nghị, mày có biết ngồi xổm trên mặt đất trong thời gian dài như vậy chân sẽ rất tê không? Như vậy đi- -" Hắn còn chưa nói xong, liền ngồi xuống dưới đất, duỗi đôi chân dài ra dùng hai tay liền vuốt:

"Được chứ?"

Lăng Thiếu Nghị không dám xem thường, vì Cung Quý Dương là một người bí hiểm, tuy rằng quen biết đã lâu, hắn vẫn không thể dễ dàng đọc được suy nghĩ của người này!"Vừa rồi mày muốn nói cái gì?"

Cung Quý Dương nghĩ một chút nói: "Kỳ thực nếu mày chặt đứt cánh tay phải của Thiếu Đường thì chỉ khiến Thiếu Đường đau đớn một thời gian thôi, nếu muốn khiến Thiếu Đường khổ sở cả đời thì có rất nhiều biện pháp đấy!"

"Dựa vào cái gì mà tao phải tin tưởng mày?" Theo phản xạ, Lăng Thiếu Nghị hỏi.

Cung Quý Dương nhếch đuôi lông mày, chỉ nói một câu: "Dựa vào việc tao rất hiểu cậu ấy!" Nói xong, hắn nở nụ cười nhìn Lãnh Thiên Dục và Hoàng Phủ, rồi lập chuyển ánh mắt nhìn sang Lăng Thiếu Đường- - đối mặt với Cung Quý Dương là Lăng Thiếu Nghị, giờ phút này Cung Quý Dương không thể nhìn rõ vẻ mặt của Lăng Thiếu Đường mà chỉ nhìn lướt qua trong giây lát.

Không sai, Cung Quý Dương rất hiểu Lăng Thiếu Đường, nhưng mà, Lăng Thiếu Đường cũng rất hiểu Cung Quý Dương, không chỉ riêng hai người, Lãnh Thiên Dục và Hoàng Phủ cũng như vậy, khi bọn hắn làm bộ đảo mắt nhìn bên hông Cung Quý Dương, bọn họ lập tức hiểu hắn đang kéo dài thời gian để hoàn thành mục đích.

Cung Quý Dương luôn là người si mê các loại vũ khí tiên tiến, những loại vũ khí này khi vào trong tay hắn, không phải để dùng, mà để cải tạo, bọn họ đều tin tưởng, giờ phút này ở trên người Cung Quý Dương có dấu vũ khí mini nào đó khiến người ta phải khiếp sợ!

Ngay sau đó, Lăng Thiếu Đường đưa mắt nhìn sang chỗ Kỳ Hinh đang đứng- -

Hiện tại có một vấn đề nan giải đó chính là làm thế nào để dùng phương thức nhanh nhất đánh bại bọn sát thủ bên cạnh Kỳ Hinh, mà lại không ảnh hưởng tới Kỳ Hinh.

Lăng Thiếu Đường không biết, giờ phút này Kỳ Hinh cũng lơ đãng nhìn về phía Lãnh Thiên Dục và Hoàng Phủ, trong lúc đó họ trao đổi ánh mắt, tuy chỉ là một cái chớp mắt, nhưng cô vẫn có thể nắm bắt được. Ngay sau đó, cô đưa mắt nhìn về phía Cung Quý Dương, nhìn qua cũng biết hắn đang bày mưu tính kế với Lăng Thiếu Nghị!

Cung Quý Dương phát hiện Kỳ Hinh nhìn về phía mình thì nháy mắt suy tư.

Lăng Thiếu Nghị đi lên phía trước, lạnh nhạt hỏi: "Mày nói đi, có phương pháp gì?"

Cung Quý Dương tỏ ra đau mỏi lưng, sau đó, một tay hạ xuống ra vẻ mát xa phần eo, bộ dáng mệt nhọc, kỳ thực lúc này, ở sau lưng, ngón tay hắn đã ấn vào một cái nút - -

"Chính là cô ấy - -" Cung Quý Dương vững vàng chống lại ánh mắt của Kỳ Hinh nói.

Theo bản năng Lăng Thiếu Nghị nhìn Kỳ Hinh, nhưng vào lúc này, Cung Quý Dương sử dụng một loại ánh mắt khác nhìn Kỳ Hinh.

Kỳ Hinh ra vẻ hoảng sợ nhìn Cung Quý Dương, kỳ thực theo bản năng ánh mắt của cô nhìn vào cánh tay để sau lưng hắn, trong lòng âm thầm cả kinh, lập tức hiểu ra ý tứ trong đó.

Cung Quý Dương - - ở trên eo của hắn nhất định có vũ khí, ngay sau đó ánh mắt của cô lại liếc về phía Lăng Thiếu Đường, bỗng chốc cô hiểu rõ, hiện tại điều tối kị nhất của bọn họ là sát thủ đứng phiá sau mình, còn có sự an toàn của bản thân - -

Nhưng mà Lăng Thiếu Nghị cũng không phát hiện ra bọn họ đang trao đổi ánh mắt, hắn chỉ dương mày, nhìn Kỳ Hinh, rồi lại nhìn Cung Quý Dương.

Cung Quý Dương ra vẻ tiếc hận lắc đầu: "Ngu quá- - thật sự là quá ngu! Aizz, để tao đến dạy dỗ mày- -" Hắn vừa dứt lời, vẻ mặt lười nhác đột nhiên biến thành cười xấu xa, sau đó cấp tốc rút vũ khi mini ra, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai nâng tay phải lên, mà trong nháy mắt Kỳ Hinh dùng cánh tay mới được Lăng Thiếu Nghị buông ra hung hăng thụi vào bụng một sát thủ trong số đó, chỉ trong thời gian hai giây, cục diện đã xảy ra sự biến hóa cực lớn - -

Ngay tại lúc Cung Quý Dương dùng vũ khí mini tiên tiến bắn tên sát thủ còn lại, Lăng Thiếu Đường lập tức phi lên ôm chặt lấy Kỳ Hinh đẩy qua một bên. Mà một tên sát thủ bị Kỳ Hinh đánh còn chưa kịp trở lại bình thường thì Hoàng Phủ đã cấp tốc nhặt súng lên kết liễu hắn! Cùng lúc đó, Lãnh Thiên Dục lưu loát cứơp khẩu súng trên tay Lăng Thiếu Nghị, sau đó tay hắn bóp cò, một viên đạn giống như mũi tên sắc nhọn cắm vào đùi Lăng Thiếu Nghị - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.