Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 302: Q.14 - Chương 302: Ngoại truyện 42: Chị em nói chuyện.




Trải qua sự kiện ép buộc lần trước một thời gian rồi,mà sau đó quan hệ giữa Dung Thi Âm và Lăng Thiếu Nghị cũng thay đổi rất kỳ diệu.

Lại một tuần trôi qua, mẹ Dung đang bận rộn với bữa ăn tối,ba Dung và Lăng Thiếu Nghị đang đánh cờ,kể từ khi ông phát hiện ra Lăng Thiêu Nghị đánh cờ tướng rất tốt thì chỉ cần khi không làm gì sẽ lôi kéo anh theo mình chơi cờ.

Mà Dung Thi Tinh lại đang kéo Dung Thi Âm vào phòng của mình.

“Chị, nhìn dáng vẻ của chị rất mệt nha, chủ nhật cũng rất ít về nhà nghỉ ngơi!’’

Dung Thi Âm khéo léo ngồi ở đầu giường, cực kỳ hâm mộ nhìn chị gái.

Chị gái là người trong nhà rất hãnh diện,mà chị ấy cũng là một người phụ nữ rất đáng kiêu ngạo,vô luận là diện mạo hay vóc người cũng luôn tỏa ra ánh hào quang khắp nơi,điều này làm Dung Thi Âm có chút tự ti nhưng cũng vô cùng hâm mộ.

Dung Thi Tinh cũng ngồi xuống,bên môi miễn cưỡng nâng lên nụ cười,ánh mắt cô ta nhìn Dung Thi Âm có chút quái dị,một lát sau, nhẹ giọng hỏi: “Âm Âm, chị hỏi em một chuyện,em phải thành thật trả lời cho chị!’’

“Chuyện gì ạ?’’Dung Thi Âm ôm gối vào trong ngực,ngây thơ hỏi.

Tại sao chị gái lại phải nghiêm túc như vậy,mặc dù lần trước cô bắt gặp A Nghị và chị gái ở đây...Nhưng mà,trái tim khoan dung của cô rất nhanh đã tha thứ cho chị,dù sao cũng là người chị gái thân nhất của mình.

Dung Thi Tinh đứng dậy,đi tới cửa,nhìn ba Dung đang đánh cờ với A Nghị ở phòng khách, nhẹ giọng hỏi:

“Em thích A Nghị, phải không?’’

Một câu nói làm khuôn mặt Dung Thi Âm đỏ bừng,cô vội vã cúi đầu, quanh co nói: “Chị,em....Em...’’

Cô không biết nên nói như thế nào.

“Âm Âm....’’

Dung Thi Âm thấy vậy, vội kéo cánh tay của cô: “Sẽ không phải thực sự thích anh ta chứ?’’

Trên mặt Dung Thi Âm thoáng qua vẻ mất tự nhiên,một lát sau, cô mới lấy hết dũng khí, khẽ nói:

“Chị, em....Em thật sự vô cùng thích A Nghị...’’

“Cái gì?’’

Dung Thi Tinh không thể tin nhìn em gái: “Âm Âm, em hiểu anh ta sao?’’

Nếu như đổi lại là người khác,cô sẽ không lãng phí lời nói đâu,nhưng mà, Âm Âm là em gái của mình, mặc dù cô rất thích A Nghị,nhưng trong mắt Dung Thi Tinh, A Nghị chỉ là một người nghèo hai bàn tay trắng mà thôi,vui đùa một chút thì có thể, nhưng tuyệt đối không phải là đối tượng để lập gia đình.

Sau khi Dung Thi Âm nghe xong, ngượng ngùng lắc đầu: “Đối vơi A Nghị, em không phải rất hiểu rõ,nhưng mà, chị, em biết rõ chị cũng rất thích anh ấy,đúng không?’’

Cô cuối cùng cũng lấy hết dũng khí nói ra những lời này,một tuần rồi, cô đã nhịn lời nói này suốt một tuần.

Dung Thi Tinh nghe xong cười cười:

“Âm Âm, chị biết rõ chuyện ngày đó khiến em hiểu lầm,không sai, chị chính là rất thích A Nghị,nhưng mà, chị rất rõ ràng,chị tuyệt đối sẽ không gả cho một người nghèo,không chỉ có thế, nếu như em quyết định có ý với anh ta, như vậy chị cũng sẽ phản đối!’’

“Chị....’’

Dung Thi Âm đứng dậy,hàm răng tinh tế cắn lấy môi hồng, bàn tay bất lực kéo vạt áo:

“A Nghị không phải như vậy, anh ấy không phải là người nghèo,hơn nữa, cho dù anh ấy có nghèo thì như thế nào?’’

Trong lòng của cô đã nhận định anh ,không phải sao? Sau chuyện lần trước,mỗi lần chống lại tròng mắt đen của anh,trái tim cô sẽ đập thình thịch không ngừng!

Lời nói của Dung Thi Âm làm Dung Thi Tinh kinh ngạc.

“Âm Âm, em nói A Nghị không phải người nghèo? Em biết bối cảnh của anh ta sao?’’

“Em...’’

Dung Thi Âm nghẹn lời,cô cũng không biết nên nói làm sao:

“Chị,em không rõ ràng lắm về bối cảnh của anh ấy,chỉ là em đã tới biệt thự của anh ấy,mà anh ấy cũng đã giải thích với em,nhà anh ấy chỉ nhiều tiền hơn một chút so với nhà bình thường chúng ta mà thôi!’’

Trên mặt Dung Thi Tinh thoáng qua tia nghi ngờ: “Biệt thự?’’

Theo lời con nhóc này,A Nghị cũng không phải dạng có tiền bình thường,có thể ở được trong biệt thự làm sao chỉ có ít tiền đây? Chỉ có em gái ngu ngốc của cô mới có thể tin tưởng thôi!

“Âm Âm, bây giờ em và A Nghị đã phát triển đến mức độ nào rồi?’’ Cô ta đột nhiên hỏi.

Đi biệt thự của anh ta? Làm sao có thể vô duyên vô cớ đến biệt thự của anh ta đây?Thật kỳ quái...

“Em....Chúng em...’’

Dung Thi Âm không ngờ chị gái sẽ hỏi như vậy,khuôn mặt nhỏ nhắn của cô như một trái cà chua, đỏ đến không thể đỏ hơn nữa.

“Âm Âm, nói đi, các người thế nào?A Nghị....Tỏ tình với em rồi hả?’’

Dung Thi Tinh không biết vì sao trong lòng lại chua xót.

“Thật ra thì, thật ra thì, hiện tại em....Bây giờ em đã là người của A Nghị!’’

Dung Thi Âm nói xong, liền dùng bàn tay che khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngượng chín của mình, trời ạ, thật mất thể diện, hơn nữa, nếu như bị ba mẹ biết, nhất định sẽ tức giận.

“Cái gì? Âm Âm, em nói là....Em...’’

Dung Thi Tinh không thể tin nhìn em gái của mình,càng không ngờ em gái hay xấu hổ lại có thể làm ra chuyện như vậy.

“Em và A Nghị đã xảy ra quan hệ?’’Cô ta vân chưa tin.

Dung Thi Âm nghe xong, ngượng ngùng gật đầu một cái,như búp bê pha lê làm người ta yêu thích.

“Trời ạ!’’

Dung Thi Tinh dựa người vào trên tường,nhìn em gái một chút, sau đó lại nhìn A Nghị trong phòng khách một chút,trong lòng không khỏi ghen tỵ!

Vóc người người đàn ông này thật đẹp khiến cô khó nhịn,nếu như anh ta có thể cưng chiều mình thì tốt biết bao,dù là một đêm cũng được!

Nghĩ tới đây, nội tâm cô ta càng thêm bất bình! Quan trọng nhất là, A Nghị cũng không phải là kẻ nghèo rớt mùng tơi!

“Chị....’’

Nhìn sắc mặt Dung Thi Tinh không ngừng thay đổi, Dung Thi Âm lo lắng tiến lên,giở tính trẻ con giữ cánh tay cô ta,nhẹ giọng khẩn cầu:

“Xin chị đừng nói cho ba mẹ, được không? Nếu như bọn họ biết em chưa kết hôn đã....Nhất định sẽ thất vọng,hơn nữa cũng sẽ rất đau lòng!’’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.