Võng Du – T Bất Kiến T

Chương 34: Chương 34




Hạo khí minh đối với Ác nhân cốc mà nói là ý gì?

Tên đỏ! Tất cả đều là tên đỏ a!

Thủ vệ tên đỏ sẽ đến đâm ngươi, người chơi tên đỏ sẽ đến chém ngươi, ai kêu ngươi một tên Ác nhân cốc lại dám bước vào đại bản doanh của phe đối địch.

Lý Kiêu nghĩ nghĩ lại hỏi.

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Trước kia cậu là người bên Hạo khí minh, vì cái gì chưa hoàn thành thành tựu này?”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Khi đó cứ nghĩ khi nào đến nhảy cũng không muộn, vì thế vẫn bỏ qua, đến giờ liền bỏ lỡ luôn.”

Lộ Viễn tựa hồ có điểm phiền muộn, dù sao cậu cũng đã từng chuyển phe một lần.

Ở nơi tràn đầy tên đỏ lại leo lên tòa nhà nơi người chỉ huy cao nhất của phe Hạo khi minh ở, Lý Kiêu ngẫm lại cảm thấy cũng rất kích thích.

Vì thế, Lý Kiêu và Lộ Viễn cùng nhau hướng về Hạo khí minh tiến quân.

Bởi vì người Ác nhân cốc không thể thông qua xa phu mà trực tiếp tiến vào bản đồ Hạo khí minh, cho nên hai người trước tới Nam bình sơn, theo điểm truyền tống mà tiến vào.

Ở trên đường, Lộ Viễn hỏi Lý Kiêu.

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Anh cùng Hạ Lạc Khắc rất quen thuộc?”

Lý Kiêu nghĩ thầm cũng không thể nói Hạ Lạc Khắc là cậu của tôi a, rất dọa người, vì thế hàm hàm hồ hồ trả lời.

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Hoàn hảo đi, trước kia quen được.”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Như thế nào quen được ?”

Lộ Viễn bình thường rất ít khi hỏi nhiều như vậy, lần này cậu truy vấn một câu, Lý Kiêu không biết trả lời như thế nào, đành phải tìm đại cái lý do.

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tôi trước kia chơi trò chơi khác thì quen được, đến khi chơi kiếm tam, hắn theo Hạo khí, tôi lại vào Ác nhân, liền ít liên hệ.”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Nga.”

Lý Kiêu mẫn tuệ cảm giác được Lộ Viễn khác thường.

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Làm sao vậy?”

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Không có gì, mau vào Hạo khí minh, chúng ta chọn đường nhỏ mà đi.”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ân.”

Vào Hạo khí minh, phong cảnh xanh tươi hoàn toàn bất đồng với Ác nhân cốc, thời điểm Lộ Viễn lên cấp sáu mươi bảy thì vào Hạo khí minh, ở đây thăng cấp, sau đó làm người phe chính khí cũng được hai năm, gần đây đánh công phòng chiến cậu thường đi tắt, đối với địa hình bên Hạo khí minh cậu nhắm mắt cũng có thể đi được.

Bọn họ hai người dọc theo bờ sông đi đến phía sau Lạc nhạn thành, sau đó khinh công theo đường núi lên, bay qua tường vây của Lạc nhạn thành, đứng ở phía sau chính khí thính.

Trên đường cũng không có thủ vệ, Lý Kiêu không khỏi nghĩ thầm, cũng đơn giản thôi.

Bất quá giống như làm kẻ trộm mà lẻn vào kiểu này thực kích thích a.

Hai người bắt đầu hướng lên trên tòa nhà mà nhảy.

Nói tóm lại, Lý Kiêu người này bình thường vẫn rất là thông minh, nhưng có đôi khi cũng sẽ gặp rối rắm.

Hắn không nghĩ qua là lại trượt chân rớt xuống dưới, rơi xuống cũng không có gì, ngã chết cũng không có gì, chính là đổi lấy vài tiếng cười khẽ của Lộ Viễn.

Lý Kiêu nằm trên mặt đất, nhìn thời gian sống lại cư nhiên còn tới mấy phút, vì thế một khắc kia, hắn bị não tàn bám vào người.

Hắn điểm vào hồi doanh địa.

Kết quả Lý Kiêu liền trở về cửa vào bản đồ Hạo khí minh…

(đây là bản đồ của phe đối địch nên chỉ có duy nhất một cái điểm hồi sinh cho người phe mình chính là ngay chỗ truyền tống vào bản đồ này, mà từ đây cách chính khí thính khá xa)

Lộ Viễn nhìn Lý Kiêu tiêu thất bóng dáng, mở bản đồ ra mới thấy, hắn đang ở cửa vào…

【 đội ngũ 】Tám ngàn dặm đường: “Anh là tên ngốc hả!!!, là giả vờ ngu ngốc hay là tên ngốc thật sự a”

【 đội ngũ 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”

Thời điểm Lý Kiêu chạy trở lại nào có may mắn như vậy, lúc hắn hướng Lạc nhạn thành mà nhảy lên thì đi nhầm đường, dẫn tới một đám thủ vệ trông coi, dẫn tới thủ vệ coi như xong đi, nhân tiện kinh động luôn người chơi phe haọ khí minh đang ở gần đó.

Kỳ thật bình thường mọi người không có việc gì sẽ không quay về Hạo khí minh, có vấn đề gì đều ở chủ thành giải quyết, nhưng là luôn luôn có tiểu hào còn ở lại nơi này làm nhiệm vụ.

Vì thế Lý Kiêu liền bi kịch.

【 thế giới 】Chính khí giáp: “Dũng mãnh thiện chiến ở Hạo khí minh a!”

【 thế giới 】Chính khí ất: “Hắn đến Hạo khí minh làm gì? Hôm nay cũng đâu có công phòng chiến.”

【 thế giới 】Chính khí giáp: “Không biết! Hắn ở ngay chính khí thính này!”

【 thế giới 】Người qua đường giáp: “A, đi giết hắn a ngu ngốc!”

Lý Kiêu nằm trên mặt đất, chờ đến thời gian sống lại, bên cạnh hắn đã muốn có vài cái tên đỏ vây quanh.

Mọi người dùng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh mà xem hắn.

Lý Kiêu vừa sống lại, đám tên đỏ lập tức tiến lên, đem hắn giết chết.

Tiện đà người Hạo khí minh còn phát hiện ra Lộ Viễn, lúc này Lộ Viễn đang đứng trên đỉnh của tòa nhà, nhìn đám người phía dưới đang hướng lên trên mà nhảy. Bởi vì muốn khinh công phải cần tới khí lực, mà bình khí lực của đám người lại không đều nên có người nhảy nhanh có người chậm hơn.

Lộ Viễn liền đứng ở trên nóc nhà, đi lên một cái liền đánh một cái, hiện tại tụ tập tới được hơn phân nửa là đều tiểu hào, Lộ Viễn cũng giết vài người, hơi có chút ý tứ giống như thủ vệ canh cửa.

Nhưng là trên thế giới càng nói càng náo nhiệt.

Nói Dũng mãnh thiện chiến cùng một tên hòa thượng đến Hạo khí minh, nói đến đây liền lòi ra tên Tám ngàn dặm đường, có rất nhiều người chơi lâu đã từng cùng Tám ngàn dặm đường đánh phó bản, sau đó mọi người lại bắt đầu nói đến Lộ Viễn, đem ân oán của cậu cùng Cửu cung các nói ra một lần, nói cậu lúc đầu là người bên Hạo khí minh sau đó chuyển qua Ác nhân cốc, nguyên lai cũng là một tên phản đồ.

Thất chủy bát thiệt, đến khi người bên chính khí đến càng nhiều, Lý Kiêu nằm trên mặt đất, hoàn toàn không đứng dậy nổi.

Có nhiều người nhảy lên nóc nhà, đem Lộ Viễn giết chết. Lộ Viễn biết cậu nếu như sống lại khẳng định sẽ bị đẩy xuống, cũng nằm luôn không đứng dậy nữa.

Trừ bỏ những người đến xem náo nhiệt, còn có vài cừu nhân của Dũng mãnh thiện chiến cũng đến, Lý Kiêu tối không thiếu chính là cừu nhân, mấy người kia liền vây quanh hắn mắng.

Lý Kiêu phiên cái xem thường.

【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “… Lão đại, đại sư… Các ngươi đi Hạo khí minh để làm chi…”

【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Lấy thành tựu.”

【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “…”

【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Có cá tính.”

【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Như vậy kỳ thật là do lão đại kéo đại sư đi, chính ngươi dọa người coi như xong, còn liên lụy tới đại sư.”

【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “Là ta gọi anh ta đi.”

【 bang hội 】Oa oa không khóc: “…”

【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Hiện tại bên kia rất đông người đi? Các ngươi nhảy được chưa?”

【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tiểu Viễn nhảy được rồi, ta vẫn chưa.”

【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “oo, vậy còn có thể nhảy sao?”

【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Bị canh xác.”

【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “╭╮ chúng ta đi Hạo khí giúp lão đại giết người!”

【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Đừng đến đây, dù sao cũng là vấn đề cá nhân, cũng không phải công phòng chiến, các ngươi tới cũng là chết.”

【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “╭╮ chúng ta mà sợ chết sao!”

Vì thế người Phiêu Kị doanh tự phát mà chạy đến Hạo khí minh giúp Lý Kiêu, thời điểm bọn họ vừa mới xông vào, liền đem những người chính khí vây quanh dọa sợ , lập tức đã bị tách ra.

Lý Kiêu thừa cơ hội này vội vàng sống lại, vú em trong hội liền đem thanh máu của hắn bơm đầy.

Lý Kiêu nhìn xem tình huống, cân nhắc một chút, lập tức hướng lên trên mà nhảy…

Kết quả mới nhảy đến tầng một, đã bị một tên hòa thượng đem hắn đẩy xuống…

Vì thế hắn dưới cơn nóng giận cùng người trong bang giết người bên chính khí, rốt cuộc bọn họ ít người vẫn là đánh không lại, bị diệt.

Người Phiêu Kị doanh đến, trên thế giới thật nhiều người mắng chửi, sau đó cũng có thật nhiều người chạy đến xem náo nhiệt, người phe Ác nhân cốc nghĩ muốn đến xem nhưng là sợ bị giết, vì thế mở tiểu hào trung lập mà tiến vào.

【 thế giới 】Người qua đường giáp: “Dũng mãnh thiện chiến hình như thật sự là chỉ muốn nhảy lên chính khí thính thôi a.”

【 thế giới 】Người qua đường ất: “Thời điểm mẫn cảm này lại chạy tới Hạo khí minh chỉ vì muốn nhảy lên tòa nhà thôi sao? Bộ hắn ngu ngốc hả?!”

Lý Kiêu nghĩ thầm hắn chính là ngu ngốc đó thì thế nào.

Trên thế giới nói xong, lại nhắc tới Hạ Lạc Khắc.

【 thế giới 】Chính khí bính: “Hạ Lạc Khắc ngươi già trước tuổi, có người đi chính khí tìm ngươi, ngươi như thế nào không hiện thân ~ “

Vì thế đề tài lại biến thành Hạ lạc khắc, Dũng mãnh thiện chiến, Tám ngàn dặm đường còn có Hư không trảm không ngớt yêu hận tình cừu, CP đại loạn đấu.

Lý Kiêu đối với sức tưởng tượng của quần chúng thật tình là bội phục sát đất.

Lộ Viễn vẫn luôn nằm ở trên đỉnh của tòa nhà, cũng không hé răng nói chuyện, không biết thế nào. Lý Kiêu đã sớm đem kênh mật tán gẫu đóng lại, muốn hỏi tình hình của Lộ Viễn một chút, nên chỉ có thể ở kênh bang hội đánh chữ.

【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Tiểu Viễn?”

【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Đại sư giống như không ở đây, ta vừa rồi có mật tán gẫu hắn, giống như là hắn đã rời khỏi máy tính.”

【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”

Qua một hồi lâu, Lộ Viễn mới đáp lời.

【 bang hội 】Tám ngàn dặm đường: “A, ta nằm chết cũng không có chuyện gì làm nên đi rửa chén. Người trong bang thật sự đến đây a, cũng đều chết hết.”

【 bang hội 】Dũng mãnh thiện chiến: “…”

【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “… Đại sư ngươi tâm tính thật tốt.”

Lý Kiêu nghĩ thầm cứ nằm hoài như vậy cũng không được, liền cùng người bên Hạo khí minh thương lượng.

【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta chỉ muốn nhảy lên tòa nhà này lấy cái thành tựu, biết không hả?

Kết quả quần chúng đều tỏ vẻ ngươi bệnh thần kinh a, một cái tên đỏ ở Hạo khí minh nào có đạo lý không giết. Huống chi còn có vài cừu nhân của Lý Kiêu không chịu buông tha, Lý Kiêu cảm thấy được hôm nay chắc là nhảy không được rồi…

Sự tình đã muốn diễn biến thành trò khôi hài, vừa lúc này, Lý Thiên Nhai lại đột nhiên đến đây.

Lúc mọi người ầm ầm nói Hạ Lạc Khắc đến, Lý Kiêu còn nói là giả đi, lấy tính cách của Lý Thiên Nhai mới sẽ không quản chuyện của hắn.

Kết quả Lý Thiên Nhai đi đến bên cạnh Lý Kiêu nổi giận đùng đùng.

【 phụ cận 】Hạ Lạc Khắc: “Vốn đã đủ loạn rồi, ngươi thần kinh phát bệnh gì hả?!”

Lý Kiêu vừa thấy khẩu khí này chỉ biết Lý Thiên Nhai thật sự sinh khí.

Hắn thực vô tội a.

【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta chỉ muốn nhảy lên để lấy thành tựu thôi.”

【 phụ cận 】Hạ Lạc Khắc: “Con mẹ nó ngươi chạy đi đâu nhảy cũng được sao lại chạy tới Hạo khí minh nhảy!”

【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ngươi quản được ta.”

Mọi người xem Dũng mãnh thiện chiến cùng Hạ Lạc Khắc tán gẫu, lại bắt đầu ồn ào.

Lý Thiên Nhai ở yy bị người chính khí vây công, nói hắn thân là chỉ huy mà cả ngày cùng người ác nhân ở bên nhau, đâu đáng mặt chính khí linh tinh.

Lý Thiên Nhai biết những điều này chỉ là cái cớ, bọn họ chính là muốn đem chính mình đuổi khỏi vị trí chỉ huy mà thôi.

Hạo khí minh nội chiến không phải ngày một ngày hai, nếu không phải bởi vì còn có kẻ thù bên ngoài là Ác Nhân Cốc, thì bên chính khí đã sớm đánh nhau tới ta chết ngươi bị thương rồi. Lý Thiên Nhai có thể làm chỉ huy, là bởi vì hắn có điều khéo đưa đẩy, cũng vẫn luôn nêu cao chủ nghĩa hòa bình, không tham dự vào nội chiến bên chính khí, hắn chỉ huy khá lâu, bang hội của hắn thế lực càng lúc càng lớn, mặt khác bang hội cũng đã sớm bất mãn.

Lý Thiên Nhai đang ở yy cùng người nói chuyện, thình lình trên thế giới lại bàn tán một trận về Dũng mãnh thiện chiến, vì thế hắn lại có thêm nhiều tội danh để bị người ta nói.

Lý Thiên Nhai bị chọc đến bốc khói, thằng cháu ngoại trai này không thể làm cho người ta bớt lo sao?

Hắn bỏ lại một đám người trên yy, chạy tới Hạo khí minh, kết quả thấy Lý Kiêu là một bộ lợn chết không sợ nước sôi.

Kênh phe mắng Hạ lạc khắc cùng Dũng mãnh thiện chiến, trên thế giới nói hai người có cơ tình, nhìn đến Lý Thiên Nhai liền đau đầu.

【 phụ cận 】Hạ Lạc Khắc: “Ngươi còn không mau cút đi, nằm ở đây chết vui lắm hả?.”

Kỳ thật Lý Kiêu đã sớm muốn cùng Lộ Viễn nói chúng ta hôm nào lại đến, nhưng hiện tại bị Lý Thiên Nhai nói, nhất định phải cùng hắn làm phản.

【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Lão tử không nhảy lên được liền không cút.”

Vừa lúc đó, hệ thống toát ra một cái tin tức, đệ nhất đại bang hội bên Hạo khí minh đối với bang hội của Hạ Lạc Khắc tiến hành tuyên chiến.

Lý Thiên Nhai mặt liền đen lại.

Xảy ra chuyện này, hắn liền thật sự đừng nghĩ ở chính khí lăn lộn nữa, trước đem Lý Kiêu đẩy ra khỏi bản đồ Hạo khí minh liền nói sau.

【 phụ cận 】Hạ Lạc Khắc: “Ngươi nhảy lên được liền cút đúng không?”

【 phụ cận 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta vốn chính là đến để nhảy lên tòa nhà này, chuyện khác ta mặc kệ.”

Vì thế hắn nói một câu hiện tại thoạt nhìn rất ngu ngốc, nhưng là lúc ấy hắn đầu óc nóng lên cảm thấy được lời nói như vậy rất bức người.

【 phụ cận 】Hạ Lạc Khắc: “Hảo, mọi người để cho hắn nhảy lên đi, sau đó để cho hắn cút, nếu muốn giết thì giết ta trước này.” (ôi sặc…..)

Lý Kiêu phun ra một ngụm máu tươi.

Lời này thật là làm cho người ta hiểu lầm mà.

Vì thế thế giới lại sôi trào, thiệt nhiều nữ sinh chạy đến nói bọn họ này kia và vân vân, tất cả mọi người đều hiểu.

Lý Kiêu vốn cho là không có ai nghe Hạ Lạc Khắc, kết quả lúc hắn sống lại đứng lên, cũng không có người tới ngăn hắn.

Ở trước mắt bao người, hắn nhảy a nhảy, hướng phía trên nhảy lên, trên đường hắn lại trượt chân một lần, té xuống.

Mọi người không nói gì, nhìn Lý Kiêu sống lại.

Vì thế… Bắt đầu có người cổ vũ cho Lý Kiêu cố lên…

Lộ Viễn cũng sống lại, ở trên nóc nhà tĩnh toạ, chờ đợi Lý Kiêu đi lên.

Nếu không có động tác đứng lên của Lộ Viễn, mọi người đã sớm quên còn có một tên hòa thượng chết ở trên nóc nhà, nhưng hiện tại cũng không ai đi so đo với cậu, tất cả mọi người đều nhìn Lý Kiêu.

Lộ Viễn chính là như vậy, tuy rằng chơi trò chơi này đã lâu, nhưng chính là yên lặng mà chơi, yên lặng đánh phó bản, yên lặng đánh boss, mà ngay cả trước kia ở cửa thành Lạc Dương cắm cờ tỷ thí cũng là yên lặng cùng người luận bàn, một câu cũng không nói.

Lại nói tiếp, tại cái trò chơi này, cậu tựa hồ có điểm giống như vật trong suốt, chỉ ở trong cái vòng nhỏ hẹp của chính mình, mặc kệ nhàn sự, Lộ Viễn chỉ chú ý cái vòng luẩn quẩn của mình, nguyện ý cùng cái vòng luẩn quẩn này làm bằng hữu.

Trái lại, cũng sẽ không có người ngoài đến chú ý cậu.

Kỳ thật tính cách Lộ Viễn chính là như vậy, chẳng qua ở trong hiện thực, bởi vì bề ngoài ngăn nắp, rất khó làm cho cậu cảm thấy có gì bất thương, trái lại vào trong trò chơi lại khác.

Trong trò chơi, Lộ Viễn thầm nghĩ chỉ muốn làm một chủ tank im lặng, không danh không tiếng.

Cho nên, vừa rồi khi cậu nằm ở trên nóc nhà, xem người bên dưới vây quanh Lý Kiêu, lại nhìn thấy Hạ Lạc Khắc đến đây, Lý Kiêu cùng Hạ Lạc Khắc nói chuyện, thế giới bởi vì bọn họ mà náo nhiệt phi thường, duy độc tựa hồ ngăn cách với cậu.

Lộ Viễn lấy ra một bao đồ ăn vặt, hướng miệng mà nhét vào, trong lòng không biết là tư vị gì.

Chờ Lý Kiêu rốt cục nhảy lên đỉnh tòa nhà, hệ thống liền toát ra tin tức Lý Kiêu hoàn thành thành tựu, cư nhiên còn có người vì hắn mà vỗ tay.

Lý Kiêu lau mồ hôi trên đầu, kỳ thật nhảy lên không khó, nhưng bị nhiều người Hạo khí minh vây xem như vậy thật sự rất kích thích.

Hắn đã sớm nhìn thấy Lộ Viễn đang đứng phía trên chờ, nhếch miệng cười, đột nhiên có điểm cảm động.

Lý Kiêu nghĩ muốn cùng Lộ Viễn nói ra điều hắn vẫn muốn nói lâu nay.

Nhưng không đợi hắn nói chuyện, Lộ Viễn liền làm một chuyện khiến cho mọi người khiếp sợ.

Toàn bộ người chơi đang ở tại server này đều nhìn thấy được tin tức từ hệ thống thông báo.

【 hệ thống 】 giang hồ khoái mã phi báo!”Tám ngàn dặm đường” hiệp sĩ ở Hạo Khí Minh đối “Dũng mãnh thiện chiến” hiệp sĩ sử dụng 【 thề non hẹn biển 】trong truyền thuyết! Lấy này hướng thiên hạ tuyên cáo: “Tám ngàn dặm đường” đối “Dũng mãnh thiện chiến” yêu mến, trời không già thì yêu không dứt, đất không liệt thì tình vẫn còn, biển không cạn thì ý vĩnh tồn, đá không mòn thì tâm vẫn tương liên . Không sợ thế gian hiểm trở cao ngất, thề sẽ cùng tư thủ đến cùng. Dệt mây làm lời thề, lấp ngân hà làm hẹn ước, nhờ sao trời bày tỏ, bắc cầu ô thước gặp nhau. Nếu là có tâm như lòng ta, thì liền cùng nhau bỉ dực song phi tiếu ngạo giang hồ!

Ngày đó Oa oa không khóc phóng cho Loan câu là 【 thực cam chi tâm 】giá 9999 vàng, mà Lộ Viễn lần này là đối Lý Kiêu phóng 【 thề non hẹn biển 】giá 52 ngàn vàng…

Lý Kiêu chấn kinh rồi, ngơ ngác mà bị hoa hồng cùng pháo hoa quay chung quanh, quên luôn cả động tác.

Lộ Viễn để đồ ăn vặt sang một bên, sau đó đưa tay lên bàn phím đánh chữ.

【 phụ cận 】Tám ngàn dặm đường: “Cái này để ở trong túi trang bị của tôi thật lâu, đã sớm nghĩ muốn đối với anh dùng rồi.”

____________________

Đây là Hạo khí minh: non xanh nước biếc, phong cảnh hữu tình

Đường chính đi lên :

Đây chính là chính khí thính – chỗ mà 2 anh nhảy lên nè:

Từ trên nóc nhà của chính khí thính nhìn ra phía trước sân – chỗ đánh nhau được nói đến trong truyện. Chỗ này rộng rãi nên đánh nhau đã lắm a >v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.