Võng Du Chi Bạo Cùng Bị Bạo

Chương 22: Chương 22: Cái Gọi Là Tiện Nhân (Thượng)




CHƯƠNG 22 : CÁI GỌI LÀ TIỆN NHÂN (THƯỢNG)

【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Lão bà, ngươi trước tiên đi xem cách hạ phó bản này đi.

【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Ta đã nhìn qua . Cũng không cần có dame nhiều, chỉ có một người thêm máu là được. Bị quái truy thì liền chạy OK .

【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Ân.

Hội A Bính, Phi Dương hình như ra đi ăn cơm còn chưa có trở lại. Lăng Quân Diệu quyết đoán lựa chọn thủ đoạn có hiệu suất nhất  —— loa.

【 Loa 】[ Thư Hiệp ] Dame to Thiếu thất sơn mời tổ đội. 

Rất nhanh liền tổ đầy người, và đều là Tiêu Dao 102, Gần nhau là nữ, Triền miên là nam, đoán chừng là một đôi vợ chồng. Sau đó là một người phái Thiên Sơn kêu Băng Ngạo Thiên Hạ, xem hào quang sáng lấp la lấp lánh xung quanh hắn, không nhìn trang bị cũng biết là một nhân vật trang bị cực phẩm a~. Cuối cùng tiến tổ là một Minh giáo kêu Hỏa Uy, máu chỉ có mười hai vạn, tương đương với Tô Bắc Bằng.

Sau khi đi vào, trừ bỏ Nhẹ cười, tất cả mọi người là cao thủ, cửa thứ nhất rất nhanh liền qua. Mọi người máu cùng khí lại rớt hơn phân nửa, sau khi tiếp tế xong, Phiêu Vũ cùng hàn huyên:

Khung chat riêng:

[ Phiêu Vũ] Hai người các ngươi đã trở lại a? Du lịch thế nào?

[Say ‘Gần nhau ] Tạm được đi.

[ Phiêu Vũ ] Các ngươi đang làm cái gì? Phó bản?

[Say ‘ Gần nhau] Đúng vậy, cùng với chồng của ngươi đi Thiếu thất Sơn, sao mà người không đi cùng?

[ Phiêu Vũ ] Mie!  Đừng nói nữa! Nhẹ cười nghiêng thế gian có phải hay không ở cùng đội ngũ với các ngươi?

[Say ‘Gần nhau ] Đúng vậy, như thế nào? Đã xảy ra chuyện gì sao?

[ Phiêu Vũ  ] Hắn chính là cái tên nhân yêu ghê tởm muốn làm kẻ thứ ba!! Giật chồng của ta! Thư Hiệp cưỡng chế ly hôn , còn lui bang, các ngươi không biết sao?

[Say ‘Gần nhau ] Không phải chứ?! Chúng ta mới vừa lên đến liền vào tổ đội của hắn đi Thiếu thất a, không biết đã xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy. Ta phải đi nói với chồng của ta.

[ Phiêu Vũ ] Ân, ta không để cho tên nhân yêu kia yên! ! Rồi sẽ có một ngày phải đuổi hắn cút ra khỏi Thiên Long! Hắn không xứng.

[Say ‘Gần nhau ] Chồng, Nhẹ cười nghiêng thế gian trong đội kia là nhân yêu, Nhị Vũ  nói hắn là muốn làm tiểu tam, câu dẫn Thư Hiệp, hiện tại Thư Hiệp đã cùng Nhị Vũ  cưỡng chế ly hôn . Hèn gì ta cảm thấy như thế nào mà không thấy Nhị Vũ  ở trong đội ngũ. 

[Say ‘Triền miên ] Ai ya ~ lại có loại sự tình này a? Thế mà tên nhân yêu kia còn chết tiệt khó ưa như vậy. Vậy phải làm thế nào đây? 

[Say ‘Gần nhau ] Nghĩ cái biện pháp chỉnh hắn chết luôn đi, thực ghê tởm, Thư Hiệp chính là người bình thường a~.

[Say ‘Triền miên ] Ừ, chính là vậy.

Lúc này bọn hắn đã đánh tới cửa ải Mộ Dung Phục rồi . Trước khi giết trang tụ hiền xong, Nhẹ cười bị dính trạng thái xấu vòng tròn núi vây quanh, không đúng, là bị lão Trang coi trọng, lão chạy đuổi theo cậu, khiến cho cậu luôn ở Quỷ Môn quan bồi hồi, mỗi khi Băng Ngạo Thiên dẫn đi cừu hận của trang tụ hiền từ người cậu, Nhẹ cười mới một lần lại một lần vượt qua kiếp nạn. Tô Bắc Bằng thật là cảm động a…  cũng chỉ biết giúp Băng Ngạo Thiên buff thêm máu .

Không khí có điểm vi diệu, Lăng Quân Diệu ngửi được mùi vị nguy hiểm.

【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ]… Lão bà, ngươi cũng phải để ý đến máu của ta a. 

Tô Bắc Bằng nhìn cũng không muốn nhìn y, nhìn xem máu dày đến thế này, CMN chứ, rớt mười vạn máu vẫn còn đó mấy chục vạn máu. Một cái Thanh tâm liền đầy.

Mộ Dung Phục ở trong Thiên Long là một boss rất gian trá, bất kể là Yến tử ổ hay là Thiếu thất sơn, hắn đều cũng có một kỹ năng phản phệ lại thương tổn. Nói cách khác, ngươi đánh cho hắn càng đau, hắn khiến cho ngươi rớt càng nhiều máu. Bất đồng chính là, Yến tử ổ là một chọi một, mà Thiếu thất sơn thì lại là nhằm vào một người, nếu hắn nhắm ngay ai, lúc này dù ai đánh Mộ Dung Phục, tên Mộ dung cũng đem thương tổn toàn bộ bắn ngược đến người kia.

Nhẹ cười như cũ đứng một bên đứng ngó, chỉ cần thuận tay buff buff cho cái Minh Giáo Hỏa Uy da mỏng một vài cái thanh tâm là xong.

【 Đội ngũ 】[Say ‘Triền miên ] Chậc chậc, đứng ngó thật sự là thoải mái mà ~ lão bà, chúng ta cũng đứng, đừng đánh nữa đi. Nhìn xem nàng thật sung sướng, không thêm máu cũng không đánh, còn xem mình là nữ vương ấy.

【 Đội ngũ 】[Say ‘Gần nhau ] Ừ, chúng ta cũng đừng đánh nữa.

Mọi người rùng cả mình. Đàn ông đàn ang mà nói chuyện thật ẻo lả, đặt ở Thanh triều, chính là một tên thái giám đi.

Thư Hiệp thấy có người nói Nhẹ cười, nổi giận.

【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Ngươi nói ai hả? 

【 Đội ngũ 】[Say ‘Gần nhau ] Một cây củ cải một cái hố, ai nhảy thì chính là người đó.

【 Đội ngũ 】[ Băng Ngạo Thiên Hạ ] Thật là cái tên đàn bà làm người ta phát ngại.

【 Đội ngũ 】[ Hỏa Uy ] Nàng là lão bà của đội trưởng, máu cùng trang bị đều chẳng ra gì, các ngươi như vậy không phải rõ ràng kêu nàng đi chịu chết sao? 

【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Các ngươi mắt mù? Không phải ta thêm máu, các ngươi đã chết sớm một trăm lần, nói chuyện không có lương tâm!

Thư Hiệp minh bạch rồi, cậu lúc này mới nhớ tới là  tỷ muội kết bái của Phiêu Vũ, hiện tại hai vợ chồng hắn sợ là hướng về phía Nhẹ cười.

【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Không đánh liền cút ra khỏi đội ngũ đi.

Uy nghiêm vẫn luôn tồn tại, Triền miên và Gần nhau không dám đứng lần nữa, tiếp tục đánh Mộ Dung biểu ca.

Tô Bắc Bằng là cái người rất… cực đoan, đối với cậu ra sao, cậu sẽ trả lại kẻ đó gấp trăm lần, dám sỉ nhục cậu… Chờ xem, cậu sẽ dùng tất cả thủ đoạn để trả thù ! Vì thế, khi biểu ca giở trò phóng kỹ năng phản đòn —— mục tiêu nhân vật: . Moa ha ha ha… Cơ hội báo thù đến đây.

Nhẹ cười quanh thân nở rộ từng chùm hoa mai, một cái Cửu âm thần trảo phóng ra nhưng không đủ, tiếp tục bổ cái Tây Tử Bồng Tâm… Tốt lắm, cái tên ẻo lả Triền miên liền xuống đất. Nhẹ cười cũng thoải mái .

【 Đội ngũ 】[Say’ gần nhau ] Mie, ngươi không phải ở đó đứng ngó sao? Đánh cái gì mà đánh! Ngươi là cái thứ phạm tiện gì a? !

【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Ngươi thử hung dữ một lần nữa xem. Lão bà của ta là tay mới, lỡ tay cũng thực bình thường.

【 Đội ngũ 】[ Hỏa Uy ] Ai xoát phó bản mà không chết qua một lần, đứng lên là được, làm gì mà phải nặng lời trách móc người khác. 

【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Nàng nói không sai, ta là thứ phạm tiện. Bởi vì ta không tiện, nàng lại tiện hơn ta, vậy ta phải càng tiện hơn nàng như vậy mới tốt. 



Mọi người lặng im, Nhẹ cười hoa hoa lệ lệ thắng.

Triền miên nằm ở chỗ đó, Nhẹ cười cũng không thèm hồi sinh hắn. Thẳng đến Mộ Dung Phục tung ra trạng thái Kính Hoa Thủy Nguyệt, cậu mới hồi sinh Triền miên. Không thể không nói, Tô Bắc Bằng thật sự rất xấu xa, lúc Mộ Dung biểu ca có trạng thái Kính Hoa Thủy Nguyệt, Nga Mi là không thể thêm máu, bằng không máu biểu ca cũng sẽ cùng nhau khôi phục. Vì thế Triền miên lại một lần nữa nằm.

【 Đội ngũ 】[Say’ triền miên ]. . .

【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Ngươi còn dám nói ta không cứu ngươi sao?

Đúng là có cứu, nhưng so với không cứu còn thảm hại hơn…

Ở trước máy vi tính Lăng Quân Diệu cười đến rất sang sảng, thiếu chút nữa hù dọa Tô Tô đang ở phòng khách xem phim hoạt hình. Ba ba mấy ngày nay thật là càng ngày càng lạ , thường thường lộ ra nụ cười âm hiểm, hoặc cười ha ha một mình…

Cuối cùng còn một cửa là Đinh Xuân Thu. Sẽ gọi về Huyết Chú vu cổ cho hắn thêm máu, đồng thời đối với người chơi xung quanh tạo thành thương tổn. Lúc này, mọi người vừa mới bắt đầu chạy trái trái phải phải, theo lộ tuyến chạy cách Huyết Chú vu cổ, vừa đánh vừa chạy, dọc theo lộ tuyến hình chữ nhật chạy vòng, đồng thời người trúng độc phải chạy ra xa đồng đội, điểm ấy là rất trọng yếu.

Kỳ thật cũng rất thuận lợi… Ân, thật sự cũng rất thuận lợi. Tuy rằng Nhẹ cười có lần không thấy rõ mình là ‘Chia sẻ thương tổn’ mà không phải ‘Cùng phó hoàng tuyền’ chạy trốn cách mọi người rất xa nên chết đến hai lần, thì ngoài ra thuận lợi đem Đinh Xuân Thu máu mài tới chỉ còn có da .

Khụ… vợ chồng Triền miên máu cũng mài còn tới da giống như vậy. Nhẹ cười nhìn cũng không nhìn hai người bọn họ, cấp ba người khác thêm máu tràn đầy, vì thế trước vài giây lúc Đinh Xuân Thu ngã sấp, hai người vợ chồng bọn họ cũng ngã. Tô Bắc Bằng thoả mãn nhặt được bao bao, triệu hồi ra phi phượng, mông chim đều không lưu lại một cái cho hai tiện nhân trên mặt đất, nghênh ngang rời đi.

Tốt lắm, Lăng Quân Diệu lại cười đến rung trời rung đất …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.