CHƯƠNG 56: THIÊN VỊ (TRUNG)
Vì thế bốn người cứ ngồi dưới đất, dàn trận sẵn sàng đón địch.
Mười phút trôi qua.
[đội ngũ]
Thủy Tiên hòa thượng: nếu có thể chơi mạt chược thì tốt rồi. ╮(╯╰)╭
Suất suất suất: không đánh mạt chược được vậy đánh nhau đi?
Thủy Tiên hòa thượng: ta có được tự do chọn đối thủ không?
Suất suất suất: có thể.
Suất suất suất: ngươi chọn lão nhị bị lão nhị đánh, chọn Tiểu Thuyền cũng sẽ bị lão nhị đánh.
Thủy Tiên hòa thượng: ╭(╯^╰)╮ đừng tưởng nói thế ta sẽ chọn ngươi.
Suất suất suất: đánh nhau chỉ cần một bên muốn là được.
Thủy Tiên hòa thượng: Chiến Hồn, ngươi xem, hắn cứ khi dễ ta! /(T oT)/
Chiến Hồn Vô Cực: không cần khoe khoang.
Suất suất suất: đứng lên! Luyện tập!
Thủy Tiên hòa thượng đứng dậy, không đợi Suất suất suất ra tay đã ngã xuống, nằm rạp trên đất.
[đội ngũ]
Suất suất suất: –|||
Thủy Tiên hòa thượng: đừng nghĩ ta làm tư thế này vì sợ ngươi, chỉ vì ta muốn giúp ngươi.
Suất suất suất: …
Thủy Tiên hòa thượng: nếu ngươi giết ta, ta sẽ lại lên tiểu kèn đồng phá hư danh dự của ngươi. Như thế cả đời ngươi cũng đừng nghĩ đến việc kết hôn.
Suất suất suất: cảm ơn ngươi đã cho ta thêm một lý do hoàn hảo.
Thủy Tiên hòa thượng: …
Chiến Hồn Vô Cực bị mấy lời huyên thuyên của bọn Suất suất suất làm phiền, mở danh sách bạn tra tìm Đồ Hùng Hùng thì phát hiện đối phương đang chơi.
[tiểu kèn đồng]
Chiến Hồn Vô Cực: Đồ Hùng Hùng, nếu ngươi chọn làm rùa đen rút đầu đừng trách ta đuổi tận giết tuyệt!
Tin trên tiểu kèn đồng còn chưa bị đẩy xuống đã thấy một đệ tử phái Cửu Hoa chạy tới, trên đầu hiện rõ ba chữ “Đồ Hùng Hùng”.
Đối phương chưa đến trước mặt Chiến Hồn Vô Cực đã nhanh gọn giải quyết.
Đồ Hùng Hùng tựa hồ cũng không nghĩ sẽ bị giết nhanh như vậy, chưa kịp hoàn hồn, ngay cả di ngôn cũng chẳng lưu.
[phụ cận]
Chiến Hồn Vô Cực: lão bà, cứu người đi.
Tiểu Thuyền: hả?
Chiến Hồn Vô Cực: cứu người đi.
Kiều Dĩ Hàng đoán được ý định của hắn. Mặc dù không thích cách làm này nhưng giờ cũng chẳng tiện phản đối, Kiều Dĩ Hàng đành nhăn nhó dùng “Khởi tử hồi sinh” cứu sống Đồ Hùng Hùng.
Nhưng không đợi Đồ Hùng Hùng đứng vững, Chiến Hồn Vô Cực lại lập tức giết chết hắn.
…
[phụ cận]
Chiến Hồn Vô Cực: lão bà, lại cứu.
Tiểu Thuyền: cũng chẳng lợi gì, như thế đủ rồi.
Chiến Hồn Vô Cực: cứu.
Tiểu Thuyền: …
Hắn đành cứu tiếp.
Đồ Hùng Hùng chẳng hiểu là choáng váng hay lười động, ngoan ngoãn nằm im mặc bọn họ bày bố.
Vì thế, Đồ Hùng Hùng cứ đứng lên rồi lại nằm xuống như vậy chín lần. Đến lần thứ mười, Chiến Hồn Vô Cực cuối cùng cũng buông tha.
[phụ cận]
Chiến Hồn Vô Cực: hết lam rồi, đi thôi.
Tiểu Thuyền: …Ta cũng hết lam rồi.
[đội ngũ]
Thủy Tiên hòa thượng: đây là đôi vợ chồng vô sỉ nhất ta từng thấy.
Chiến Hồn Vô Cực: bọn ta vẫn còn chung đội đó.
Thủy Tiên hòa thượng: (⊙o⊙) ta quên mất.
Trong nháy mắt hắn đã bị đá ra khỏi đội. Một hồi ánh sáng chói lòa qua đi, Thủy Tiên hòa thượng biến thành thi thể nằm trên mặt đất.
[phụ cận]
Thủy Tiên hòa thượng: /(ㄒoㄒ)/ không phải nói ngươi hết lam rồi sao?
Chiến Hồn Vô Cực: đột nhiên nhớ tới ta đem theo dược bổ lam.
Thủy Tiên hòa thượng: Tiểu Thuyền cứu ta.
Tiểu Thuyền: ta nói hết lam là thật mà.
Thủy Tiên hòa thượng: … Ngươi quả nhiên là đôi vợ chồng !
Chiến Hồn Vô Cực: chút nữa gặp ở Đài Luận Võ.
Thủy Tiên hòa thượng: cùng , quá xứng đôi.
Đồ Hùng Hùng vẫn im lặng đứng bên đột nhiên mở miệng: Chiến Hồn Vô Cực.
…
Mấy người đang nói chuyện phiếm đều sửng sốt.
[phụ cận]
Chiến Hồn Vô Cực: ?
Đồ Hùng Hùng: không phải ngươi muốn PK?
Chiến Hồn Vô Cực: …
Đồ Hùng Hùng: đến đây đi.
Hắn nói giết liền ra tay, kỹ năng hoa lệ nháy mắt đánh tới chỗ Chiến Hồn Vô Cực. Chiến Hồn Vô Cực không nhúc nhích, đến lần thứ hai hắn xuất thủ mới ra hai chiêu.
Đồ Hùng Hùng lại nằm xuống.
[phụ cận]
Đồ Hùng Hùng: lại ván nữa không?
Đồ Hùng Hùng: muốn trận nữa chốc ta trở lại.
Chiến Hồn Vô Cực: không cần.
Đồ Hùng Hùng: thanh toán xong?
Chiến Hồn Vô Cực: đúng thế.
Nói xong Đồ Hùng Hùng biến mất, ngay sau đó Thủy Tiên hòa thượng cũng biến mất.
Còn lại ba người đối mặt nhau.
[đội ngũ]
Suất suất suất: tình hình như vậy chắc là lúc nãy hắn không có ở đây?
Chiến Hồn Vô Cực: đúng thế.
Suất suất suất: hắn mới cấp 65.
Lần này Chiến Hồn Vô Cực chẳng buồn mở miệng.
Suất suất suất im lặng. Hắn nghĩ Chiến Hồn Vô Cực lúc này hẳn rất buồn bực. Cấp của đối phương còn chưa bằng nửa mình, lúc PK thì đối phương lại không ở. Đây không chỉ tính là ỷ mạnh hiếp yếu mà còn là lợi dụng lúc người khác khó khăn.
Thủy Tiên hòa thượng xin gia nhập đội.
Chiến Hồn Vô Cực một lần nữa cho hắn thêm vào.
[đội ngũ]
Thủy Tiên hòa thượng: tường thuật trực tiếp, ta biết vì sao hắn không đánh trả rồi. Vì hắn lên ID chính!
Suất suất suất: chúng ta đoán được rồi.
Suất suất suất: ta rất tò mò sao hắn lại giết Tiểu Thuyền.
Thủy Tiên hòa thượng: ngươi chờ chút.
Một lúc sau.
[đội ngũ]
Thủy Tiên hòa thượng: hắn nói tâm tình không tốt vừa vặn thấy Tiểu Thuyền phô trương giàu có, nhất thời khó chịu nên giết người.
Suất suất suất: o(╯□╰)o Tiểu Thuyền, ngươi hẳn là nên đi xét lại nhân phẩm chút đi.
Tiểu Thuyền: …
Thủy Tiên hòa thượng: còn câu hỏi gì không?
Chiến Hồn Vô Cực: ta rất tò mò sao hắn lại PK thua Tiểu Thuyền được.
Nếu ngồi trước màn hình là Tiểu Chu chắc hắn không hỏi vấn đề này nhưng đây là Kiều Dĩ Hàng a. Tốt xấu gì cũng từng có tên trong bảng cao thủ, sao có thể bị người cấp thấp như vậy đánh bại nhanh thế?
[đội ngũ]
Thủy Tiên hòa thượng: hắn nói nàng quá yếu.
Suất suất suất: sao ngươi hỏi được kỹ vậy?
Thủy Tiên hòa thượng: à, lúc nãy hắn thấy ta cũng nằm trên đất nên cho rằng là huynh đệ đồng cảnh ngộ.
Thủy Tiên hòa thượng: … Thực ra cũng không sai. /(ㄒoㄒ)/
Tiểu Thuyền: đến Đài Luận Võ.
Thủy Tiên hòa thượng: ( ⊙ o ⊙) a! Không phải chứ? Ta chỉ có ý tốt thôi mà.
Tiểu Thuyền: ta muốn luyện PK.
Thủy Tiên hòa thượng: ngươi gọi Chiến Hồn ấy?
Tiểu Thuyền: cấp của hắn quá cao.
Kiều Dĩ Hàng thực ra sợ Trương Tri báo thù, đem hắn ra làm bao cát mà xử lý nên mới nói vậy. Nhưng hắn lại đánh giá thấp độ mong muốn bao cát của Trương Tri.
[đội ngũ]
Chiến Hồn Vô Cực: ta giúp ngươi, đi.
Tiểu Thuyền: (⊙o⊙) cấp của ta cùng Thủy Tiên hòa thượng khá gần.
Chiến Hồn Vô Cực: hắn có Suất suất suất xử lý.
Suất suất suất: chốc nữa ta muốn đi Thập Ác Lao.
Thủy Tiên hòa thượng: ta đi với ngươi!
Tiểu Thuyền: …
Chiến Hồn Vô Cực: lão bà, ta đi với ngươi.
Kiều Dĩ Hàng rất hối hận. PK khả dĩ len lén mà luyện, đâu nhất thiết phải nói ra chứ?
Chuông di động đột nhiên vang lên, hắn thấy hai chữ Cao Cần liền vô ý thức tắt loa.
Nhận điện thoại, hắn giả bộ ung dung: “Cao đổng?”
“Đang chơi game?”
“Không, đang vận động một chút.” Kiều Dĩ Hàng cố tình thở hồng hộc.
“Vận động trên giường?”
Kiều Dĩ Hàng 囧: “… Không phải.”
“Đi uống một chén.”
Đây thực là một cơ hội thoát thân trời cho. Hắn cười tủm tỉm đáp ứng: “Được.”
“Nhớ kỹ đem tiền theo.”
“…”
Kiều Dĩ Hàng quay trở lại game, đắc ý đánh ra biểu tượng khóc lóc thảm thiết.
[đội ngũ]
Chiến Hồn Vô Cực: sao vậy?
Tiểu Thuyền: không thể đi Đài Luận Võ. Giám đốc bảo ta đi đưa tài liệu.
Kiều Dĩ Hàng biết thân phận đối phương nhưng vẫn nói dối. Dù sao kẻ kia cũng không có ý định vạch trần, tội gì hắn phải suy nghĩ nhiều đâu?
Trương Tri đã chết lặng trước lời nói dối đầy lỗ hổng của hắn, chỉ thuận miệng nhắc nhở cẩn thận an toàn rồi để mặc hắn logout.
Chờ Tiểu Thuyền hoàn toàn biến mất, hắn ra khỏi phòng làm việc, ra lệnh cho thư ký đang hoang mang nghe điện thoại: “Tìm hiểu một chút hành trình mấy ngày gần đây của Kiều Dĩ Hàng.”
Cao Cần hẹn tại một quán bar không nổi danh, khách ít nhưng lại ăn điểm ở khung cảnh thanh nhã. Bọn họ đặt một chỗ riêng ở góc khuất, bốn phía là rèm trúc cộng với ánh đèn ảm đạm che khuất cảnh bên trong.
Kiều Dĩ Hàng đến thì bên trong đã có ba người ngồi.
Từ phải qua trái lần lượt là Cao Cần, Phong Á Luân cùng Trầm Thận Nguyên.
“Sư huynh.” Trầm Thận Nguyên rất nhanh nhẹn, thấy hắn tới liền lập tức đứng dậy đón.
Kiều Dĩ Hàng gật đầu, vươn tay: “Hoan nghênh gia nhập Y Mã.”
Trầm Thận Nguyên mỉm cười, trên gương mặt lộ ra hai lúm đồng tiền: “Sau này nhờ sư huynh chỉ giáo thêm.”
Hai người chào hỏi xong thì ngồi xuống.
Mọi người đều gọi nước chanh. Ngồi đây đều là người nổi tiếng, Cao Cần mặc dù không phải sao nhưng còn nổi tiếng hơn Trầm Thận Nguyên, Kiều Dĩ Hàng nên chẳng ai mạo hiểm uống rượu.
Kỳ thực Kiều Dĩ Hàng nhìn thấy Trầm Thận Nguyên liền biết Cao Cần đang muốn tạo cơ hội để xây dựng tình cảm cho bọn họ. Dù sao Y Mã và Duy Kiệt khác nhau, nghệ sĩ hợp đồng của bọn họ khá nhiều, tốt xấu lẫn lộn, có thể phất lên cũng ít. Trầm Thận Nguyên tuy giờ chưa nổi nhưng thế phát triển không tệ. Nhìn hắn chuẩn bị vào vai chính cho “Cây hạnh phúc II” là biết hắn chính là nghệ sĩ tiếp theo Y Mã định lăng-xê.
Tuy nói làng giải trí là nơi sóng sau đè sóng trước nhưng Kiều Dĩ Hàng cũng không lo lắng cho địa vị của mình.
Thứ nhất hắn hiện giờ như mặt trời ban trưa, nói đi xuống dốc vẫn còn quá sớm. Thứ hai, Y Mã cũng không phải loại công ty có mới nới cũ, nếu thế Phong Á Luân đã chẳng có địa vị ngày hôm nay.
Tổng thể mà xét, lần gặp gỡ này có thể nói là hài hòa.
Uống hơn phân nửa, Phong Á Luân cùng Cao Cần đi toa-lét, lưu lại Trầm Thận Nguyên cùng Kiều Dĩ Hàng.
Trầm Thận Nguyên đột nhiên nghiêng người qua, nhỏ giọng hỏi: “Sư huynh cũng chơi “Bát nháo giang hồ” đúng không?
Kiều Dĩ Hàng nhíu mày: “Cũng?”
Trầm Thận Nguyên cười ám muội.
———-