CHƯƠNG 96: TRỌNG TRÁCH (THƯỢNG)
[tư trò chuyện]
Thủy Tiên hòa thượng: không phải ngươi nói gần đây rất bận sao?
Suất suất suất: xem kênh bang hội đi.
Kênh bang hội của Thiên Đạo Hữu Thường loạn xà ngầu.
Rất nhiều thành viên lão làng đã quy ẩn cũng trồi lên.
Trong mắt đa số thành viên, Thiên Đạo Hữu Thường được như hôm nay chính là vì có Thiên Đấu. Thiên Đấu rời đi như dưa góp chỉ có dấm chứ không có đường, chưa chắc bốc mùi những đã chẳng phải dưa góp nữa rồi.
[bang hội]
Công tử truy hoan: lão Đại, ngươi đi thì đi nhưng đừng xóa tài khoản. Coi như để chúng ta có cái để tưởng niệm.
Giai nhân quyện tú: lão Đại lúc rảnh nhớ về lại đó.
Bạo điều: chị dâu sinh nhớ lên thông báo.
Thiên Đấu: được, ta sẽ nhớ.
Thiên Ngoại Lưu Tinh Phi: /( T o T)/
Thủy Tiên hòa thượng: (⊙o⊙)xảy ra chuyện gì vậy?
Giọng 囧, hát 囧 ca, múa 囧 vũ: lão Đại, ngươi giữ tài khoản có giữ trang bị không?
Giai nhân quyện tú: xem phía trên đi.
Thiên Đấu: ừm, nếu muốn thì nói chuyện riêng.
…
[tư trò chuyện]
Thủy Tiên hòa thượng: (⊙o⊙) Thiên Đấu phải đi sao?
Suất suất suất: đúng thế. Lão Nhị nhắn tin cho ta bảo chị dâu sắp sinh rồi, bắt hắn phải bỏ game.
Thủy Tiên hòa thượng: sau này cũng không tới nữa sao?
Suất suất suất: vẫn giữ tài khoản.
Suất suất suất: chẳng phải ngươi thân với Lạc Tuyết Vô Âm còn gì? Nàng chưa nói gì à?
Thủy Tiên hòa thượng: sau khi kết hôn thì không liên lạc nữa rồi. Nàng lại không vào game nữa.
Thủy Tiên hòa thượng: Chiến Hồn lên làm hội trưởng hả?
Suất suất suất: ý của lão Đại là vậy nhưng lão Nhị từ chối rồi.
Thủy Tiên hòa thượng: gần đây hắn cũng có vẻ bận nhiều việc.
Suất suất suất: ừm.
Thủy Tiên hòa thượng: lúc nào ngươi hết bận?
Suất suất suất: cũng sớm thôi. Nhưng dù có được chính thức nhận vào làm cũng phải chạy chân sai vặt đi lên.
Thủy Tiên hòa thượng: /(ㄒoㄒ)/ đều đi, không ai chơi với ta rồi.
Suất suất suất: –||| trước kia lão Đại cũng chơi với ngươi sao?
Thủy Tiên hòa thượng: ╭(╯^╰)╮ ta quyết định rồi. Ta phải đi tìm mùa xuân thứ hai của cuộc đời mình.
Suất suất suất: ngươi đến 200 xuân còn có nói chi xuân thứ hai?
Thủy Tiên hòa thượng: đây gọi là có sức cuốn hút nghe không, ngươi ghen ghét cũng vô dụng.
Suất suất suất: –|||
Thủy Tiên hòa thượng: hôm nay mấy giờ ngươi out?
Suất suất suất: bây giờ.
Thủy Tiên hòa thượng: (⊙o⊙) nhanh vậy sao?
Suất suất suất: chạy ngược chạy xuôi cả ngày rồi, nếu không vì chuyện lão Đại, ta chẳng thèm lên.
Thủy Tiên hòa thượng: /(ㄒoㄒ)/ ngươi đối lão Đại tốt hơn ta!
Thủy Tiên hòa thượng: ╭(╯^╰)╮ ta quyết định, ta cũng muốn rời game!
Suất suất suất: lần sau cho ngươi cọ kinh nghiệm.
Thủy Tiên hòa thượng: (^^) khi nào?
Suất suất suất: cuối tuần đi.
Thủy Tiên hòa thượng: tám giờ sáng đến tám giờ tối.
Suất suất suất: ++ chẳng khác gì đi làm cả.
Thủy Tiên hòa thượng: /(T o T)/ ta phải rời game!
Suất suất suất: cuối tuần gặp, ta out trước. Bye.
Thủy Tiên hòa thượng: /(T o T)/ nói thêm mấy câu đi.
Suất suất suất: nói cái gì?
Thủy Tiên hòa thượng: ờ, ngươi nghĩ hội trưởng mới sẽ là ai?
Suất suất suất: …
Nửa tiếng sau —-
Vẫn như cũ [tư trò chuyện]:
Suất suất suất: loại chuyện này chúng ta lên QQ đi? Ta lên bằng điện thoại.
Thủy Tiên hòa thượng: /(T o T)/ lần nào nói chuyện điện thoại ngươi đều ngủ.
Suất suất suất: ………Làm ơn để ta ngủ đi.
Thủy Tiên hòa thượng: nhưng ngươi còn chưa nói cho ta biết hội trưởng mới là ai.
Suất suất suất: là cái….. cái gì đấy nhàn mà ngươi vừa nói đấy?
Thủy Tiên hòa thượng: Mộ Dung Vân Nhàn?
Suất suất suất: chính hắn!
Thủy Tiên hòa thượng: o(╯□╰)o nhưng hắn là người của Mộ Dung thế gia.
Suất suất suất: …
Đêm dài dằng dặc, điện ổn định, mạng bình thường.
“Xông lên nào! Đội mạo hiểm thần tiên“ cuối cùng cũng được phát sóng trong sự chờ mong của ngàn vạn người.
Hai ngày hai đêm bị cắt gọt thành chương trình hai tiếng, chia đôi ra chiếu vào thứ bảy và chủ nhật.
Kiều Dĩ Hàng vì tối thứ bảy phải đi hát nên bỏ lỡ tập đầu, chỉ là từ Tiểu Chu nghe được hội fan của hắn và Trương Giai Giai đã được thành lập, từ nay trong hồ sơ tình yêu chính thức có thêm Trương Giai Giai. Dù scandal này là do đài truyền hình cố tình sắp xếp, fan cùng người xem đài đều rất thích thú.
“Xông lên nào! Đội mạo hiểm thần tiên“ có rating cao. NCC vui mừng khôn xiết, lập tức mời Kiều Dĩ Hàng tham gia chương trình đêm Trung thu.
Ngay cả BLX vốn đối địch với NCC cũng nhắc tới Kiều Dĩ Hàng trong bản tin giải trí 7 giờ tối, cũng dùng hình ảnh mặt trời giữa trưa để hình dung độ nổi của hắn bây giờ. Tin tốt dồn dập đến kéo Kiều Dĩ Hàng ra khỏi bóng ma thất bại trong bộ phim nổi tiếng hồi trước.
Còn hơn tương lai tươi sáng của Kiều Dĩ Hàng, kẻ ngồi trước TV vừa xem “Xông lên nào! Đội mạo hiểm thần tiên“ vừa căm giận gặm sandwich – Trương Tri hiển nhiên là thấy mất mát nhiều lắm.
Album “Quả hạnh phúc” đã chế tác xong nhưng sắp tới Tết Trung thu, EF quyết định hoãn lại nửa tháng, phát hành đúng dịp lễ. Trừ chuyện này, các đĩa khác của EF đều gắn danh của La Thiếu Thần, căn bản không có chỗ cho Trương Tri nhúng tay nên mấy ngày này hắn nhàn như được nghỉ lễ.
“A! Nóng!” Trương Giai Giai trên màn hình cau mày rụt tay lại.
“Cẩn thận.” Kiều Dĩ Hàng lấy hai cái lót tay, chậm rãi bưng nồi đến trước mặt Trương Giai Giai, ôn nhu nói, “Đến, nếm thử xem.”
Trương Giai Giai mỉm cười nhìn hắn, lấy thìa nhẹ nhàng múc một muỗng.
“Thế nào?” Kiều Dĩ Hàng nhìn nàng mong đợi.
Trương Giai Giai hướng hắn dựng thẳng ngón tay cái: “Ngon cực kỳ!”
……
Vô luận từ góc độ nào, đây đều là cặp đôi tuấn nam mỹ nữ, hoàn hảo đến mức có thể biên tập lại làm quảng cáo.
Nhưng càng hoàn mỹ càng làm cho sandwhich trong miệng Trương Tri chua ngoét.
Cửa mở ra.
Kiều Dĩ Hàng bước vào thấy phòng khách tối om, thuận tay bật đèn: “Sao lại tắt đèn?”
Trương Tri không thèm quay lại, lạnh lùng đáp: “Sợ chói quá mù mắt.”
“Hả?” Kiều Dĩ Hàng mù mờ đóng cửa đi vào, thấy hình ảnh mình cùng Trương Giai Giai đang cùng nhau rửa nồi mới tỉnh ngộ, “Đó là do biên kịch an bài.”
Trương Tri ngẩng đầu, trừng hắn: “Anh không phải là ca sĩ sao?”
“Tôi là một ca sĩ phát triển toàn diện.” Kiều Dĩ Hàng nhếch môi, cho hắn một nụ cười có lệ, xoay người đi vào phòng thay quần áo để tắm.
Trương Tri chờ thân ảnh hắn biến mất hoàn toàn mới thu hồi ánh mắt, tiếp tục trừng mắt nhìn cặp đôi đang cười sán lạn trên màn hình, cố gắng nhét hết sandwhich vào miệng nhấm nhấm nuốt nuốt….
Kiều Dĩ Hàng thò đầu ra từ phòng ngủ, trong tay cầm theo một cái quần lót, “Quần của cậu.”
Trương Tri nhìn, bình tĩnh nói: “Tôi biết. Cám ơn, thả lại vào máy giặt giùm.”
“Thả lại?” Kiều Dĩ Hàng trừng mắt, “Chẳng nhẽ cậu nghĩ là tôi đặc biệt mò nó ra khỏi máy giặt để đem đi dạo hả?”
Trương Tri nghi hoặc: “Nó không ở trong đấy sao?”
“Nó không ở đấy, anh em huynh đệ ngày hôm qua hôm kia của nó cũng không ở đấy.” Kiều Dĩ Hàng trừng mắt, “Cậu hiểu tôi muốn nói gì rồi chứ?”
Trương Tri cau mày: “Tăng tiền nhà?”
Kiều Dĩ Hàng chớp chớp mắt: “Được, quyết định thế đi. Tiền nhà tăng lên một vạn hai.”
Trương Tri: “…..”
Tiền lương hắn không thấp. Trương Phục Huân vì muốn hắn toàn tâm toàn ý cho công việc ở EF nên tiền lương rất cao.
Hai vạn một tháng, cuối năm chia hoa hồng, bao luôn nhà cùng xe nên tiền nhà một vạn hai vẫn còn trong khả năng chi trả của hắn. Khó nhận là tốc độ tăng tiền thuê như vậy, thêm bốn lần nữa thì trực tiếp nộp luôn tài khoản lương lên là được.
Có lẽ hắn nên tìm luật sư đến làm hợp đồng thuê nhà cố định?
Trương Tri ngồi trong phòng làm việc, nhìn điện thoại do dự.
Tiếng gõ cửa vang lên, không đợi hắn trả lời, thư ký bối rối đẩy cửa tiến vào: “Trương phó tổng giám, có chuyện rồi.”
Trương Tri thuận miệng hỏi: “Chuyện gì?”
“La tổng giám từ chức rồi.” Thư ký hoảng hốt. La Thiếu Thần với EF tựa như Cao Cần với Y Mã, chính là không thể thiếu được.
Tổng giám đốc một năm đổi mười người cũng chỉ thành chuyện phiếm sau giờ cơm trưa, như gió thoảng qua tai nhưng La Thiếu Thần từ chức thì chắc chắn là tin dữ.
Trương Tri đương nhiên biết tính nghiêm trọng của chuyện này: “Nhân vật chính đâu?”
Thư ký vội tránh đường: “Vẫn ở trong phòng làm việc.”