Tại thời điểm ngoạn gia đạt được cấp 150, có thể xin tiến vào lý tưởng đại lục, có được thẻ thông hành, ngoạn gia có thể tùy ý xuất nhập lý tưởng đại lục, đương nhiên, từ một đại lục này đến một cái đại lục kia sẽ rất tốn thời gian, cho nên trong ý nghĩ của ngoạn gia, sẽ không tùy tiện ly khai.
“Ngươi từ lý tưởng đại lục đến?” An Nặc có hơi kinh ngạc.
Lôi Na Tư cười cười: “Ta từ lý tưởng đại lục đến, cho nên rất tốn thời gian, để chúng ta 2 bên động tác mau một chút, chấm dứt mọi việc.”
Con mắt lam sắc của An Nặc nhìn nàng: “Như vậy — ngươi biết trong lý tưởng đại lục có một ngoạn gia là ‘Lily’ không ?”
“Lily?” Lôi Na Tư nhíu mày, “Úc, ta biết…” nàng bỗng nhiên ngừng lại, “Nột, nếu như ngươi có thể đánh bại ta, ta có thể nói tình hình thực tế của cô gái kia cho ngươi…”
Lôi Na Tư còn chưa nói xong, lưỡi đao của An Nặc cũng đã đưa tới, nàng phóng về phía sau,” Nha nha, đây là bắt đầu sao?”
An Nặc dùng đao chém ngang: “Không phải ngươi nói muốn mau chóng kết thúc sao?”
“Ta là nói qua như vậy…” Lôi Na Tư tiếp tục lui về sau né tranh lưỡi đao An Nặc, đao nhọn xẹt qua bờ vai nàng, lưỡi đao tạo ra kiếm khí đặc biệt, “Úc, khó gặp chuyển hoán thần binh a, nó tên là gì?” (Yu Ming: mọi người đừng khó hiểu cách dùng từ nha, đao mà tạo ra kiếm khí, ta nghĩ đao khác kiếm ở chỗ đao thì to, còn kiếm thì bản nhỏ mà dài thôi, kiếm khí là ý bảo khi chém, tạo ra luồng khí có thể gây ra sát thương a. \(^oo^)/ )
“Trầm Chi Nhận.” An Nặc lạnh lùng trả lời.
“Thực là xứng đôi.” Lôi Na Tư cười nói, dường như từ đầu đến cuối đều không đem công kích của An Nặc để ở trong lòng.
“…Dĩ nhiên là Kiếm Thánh cấp 215 a…An Nặc rốt cuộc chọc cái phiền phức gì…” Ám Dạ Vị Ương kinh ngạc nhìn.
“An Nặc cùng Kiếm Thánh căn bản không so đo a..” Tử La Lan thì thào nhìn tình hình chiến đấu, tùy rằng tình hình An Nặc hiện tại không rơi vào thế hạ phong, thế nhưng lại không chiếm được tiện nghi từ Lôi Na Tư, tối quan trọng là Lôi Na Tư còn chưa có sử dụng kỹ năng, thậm chí còn chưa có rút kiếm.
“Lôi Na Tư…” Kỵ Sĩ Chi Huyết thì thào kêu tên Lôi Na Tư.
Quyết đấu được 1 chút, người chung quanh vô phương sản sinh bất luận cái gì, nguyên do là bọn họ muốn giúp cũng không giúp được.
“Tiếp tục tính toán thương tổn của Lôi Na Tư.” Ôn Bá đối quyển sách kia kêu lên, kia căn bản không có phản bác, ngoan ngoãn bắt đầu tính toán.
“Không cần phải…” Kỵ Sĩ Chi Huyết nhẹ nhàng nói, “lực công kích của Lôi Na Tư tại Dã Vọng online bài danh thứ 5.”
“Cái gì…” Tử La Lan lăng lăng nhìn nữ nhân tóc đen kia.
“Kiếm của nàng rất nổi tiếng, ‘Cự Chi Kiếm’ — thanh kiếm kia là 1 trong 3 danh kiếm trong Dã Vọng online, đây là thần thoại Bắc Âu, thần kiếm vì chiến tranh mà sinh, là đem máu tươi đổi lấy bảo kiếm,” Kỵ Sĩ Chi Huyết nhẹ nhàng nói.
“Vì sao ngươi … biết?” Tử La Lan hoài nghi nhìn Kỵ Sĩ Chi Huyết.
“A, La Lan thỏ thỏ, người có thể nào nhìn ta đáng sợ như thế chứ?” Kỵ Sĩ Chi Huyết ủy khuất đem Tử La Lan nâng lên cao, “ngươi quên ta là du ngâm thi nhân sao?”
“…Thế nhưng…” Tử La Lan do dự nhìn dung mạo thanh niên kia, chính là thoạt nhìn như Kỵ Sĩ Chi Huyết đơn thuần, nhưng chẳng biết vì sao vừa rồi không cho cảm giác như thế.
“Được rồi, xem ra chúng ta không cách nào giúp được An nặc,” Kỵ Sĩ Chi Huyết lần nữa đem Tử La Lan vào trong ngực, “cho nên không thể làm gì khác hơn là đợi quyết đấu kết thúc.”
“Nhưng mà An Nặc hắn….” Tử La Lan nhìn 2 bóng người trong khu đấu, nếu như mình có năng lực, hắn làm sao có thể để An Nặc chịu sỉ nhục thất bại.
“Không sao, La Lan, ta sẽ khiến Lôi Na Tư trả đại giới, “Kỹ Sĩ Chi Huyết ôn nhu nói, “cho nên công tác dỗ dành An Nặc sẽ giao cho ngươi.”
Tử La Lan ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục nhìn chăm chăm khu đấu tràng.
Kiếm sĩ cấp 215 cùng hắc sắc giả diện hơn 50, đáp án quyết đấu này căn bản không có gì phải lo lắng.
Nếu như kỹ năng ‘tuyết’ có thế dùng tiếp, An Nặc còn có thể có chút phần thắng, kỹ năng ‘tuyết’ chỉ có thể dùng sau 12 tiếng nữa.
Quyết đấu lần này, An Nặc chỉ có thể dùng năng lực hiện có.
“Tốc độ ngươi không tệ, không giống hắc sắc giả diện hơn cấp 50 ” Lôi Na Tư vừa dễ dàng tránh né công kích An Nặc vừa nói, “xem ra tốc độ ngươi trong hiện thực không chậm, hơn nữa còn trang bị đồ gia tốc đi.”
An Nặc lần này không trả lời, hắn chỉ chuyên tâm công kich người trước mắt.
“Tư thế của ngươi không tệ, thế nhưng xem ra kinh nghiệm thực chiến chưa đủ, tại trong hiện thực, kiếm thuật hẳn là nghiệp dư đi?” Lôi Na Tư tiếp tục nói, giọng điệu thoải mái trước sau như một, tiện thể nghiêng đầu tránh né lưỡi đao của An Nặc.
“Lần chạm trán vừa rồi, ta phát hiện tay phải của ngươi rất khẩn trương, giống như phải cầm vật gì vậy, ta đoán, đó là một bả kiếm,” sợi tóc hắc sắc của Lôi Na Tư bị An Nặc tước 1 đoạn, thế nhưng giọng điệu của nàng mảy may không thay đổi, “tuổi tác ngươi không hợp với mức độ cẩn thận cùng lão luyện, e rằng đây là bởi vì sinh hoạt của ngươi trong hiện thực có chút căng thẳng — điều kiện sinh hoạt của ngươi rất khắc nghiệt sao, có cái gì ảnh hưởng đến sinh hoạt của ngươi, làm cho ngươi cảm thấy rất không an…”
Đích thực là có cái gì làm cho An Nặc bất an, Tử La Lan nghĩ, một bà mẹ kế, một em gái bị mất tích trong trò chơi, cùng tài sản đáng kể.
“Rất nhiều người nghĩ Lôi Na Tư là một nhà tâm lý học, nàng dù sao cũng có thể từ một chi tiết nhỏ nhặt suy đoán ra cái gì đó,” Kỵ Sĩ Chi Huyết nhẹ nhàng nói, “đối với kiếm sĩ mà nói, những điều này… cũng là trợ lực không tệ.”
“Câm miệng.” thanh âm An Nặc tựa như khối băng rơi trên mặt đất, tản ra hàn khí nhè nhẹ. Hắn một đao đâm về phía Lôi Na Tư, Lôi Na Tư hướng bên cạnh nhảy tới, mới vừa nhảy đến bên cạnh, lại phát hiện Trầm Chi Nhận của An Nặc đối vai trái mình chém tới.
Ngay trong nháy mắt này, tay phải Lôi Na Tư với ra sau cầm lấy chuôi kiếm, hướng vị trí bên cạnh xê dịch.
Mũi đao Trầm Chi Nhận chém vào mặt cự kiếm. Bởi vì An Nặc dùng khí lực cực đại, nên Lôi Na Tư bị đẩy về phía sau, lưỡi đao Trầm Chi Nhận liền dọc theo mặt kiếm tước xuống.
Lưỡi đao sắt nhọn cùng mặt kiếm cứng rắn trong lúc đó sát ra tia lửa rất nhỏ, chớp mắt tức diệt.
Nguyên bản cự kiếm Lôi Na Tư bị vải bao lấy, bởi Trầm Chi Nhận sắc bén từ trên xuống, vải bao vây bị nứt ra, lộ ra hình dạng kiếm.
Tại bên ngoài tràng thi đấu, Tử La Lan nhíu mày, đúng vậy, Cự Chi Kiếm trong ấn tượng chính là cái dạng này.
Đó là một thanh kiếm dài 2 thước, trong truyền thuyết, cái chuôi cự kiếm này không phải do nhân loại rèn. Trong kinh thánh, nó bị hồng thủy nhấn chìm, vũ khí cự tộc phản bội thần linh.
Tử La Lan nhớ kĩ cự kiếm kia, lúc Khắc Lạp Khắc trong trò chơi sáng tạo ra, hắn ở bên cạnh, hắn nhìn nó từ một đống số liệu lập thể, biến thành một thanh kiếm tồn tại trong truyền thuyết.
Mũi kiếm từ sắt thép chế thành, mặt lưỡi kiếm cực rộng, phía trên có đường vân mỹ lệ, bởi vì được dung nhập từ các loại kim loại hiếm nên càng cứng rắn, đồng thời dưới ánh mặt trời hiện ra đường văn tinh tế, chuôi kiếm bằng bằng có khảm bảo thạch, những bảo thạch này ẩn chứa lực lượng ma pháp, cuối chuôi kiếm có vòng tròn, tạo dáng trang trí.
Nó là do yêu tinh cùng người lùn rèn, những chủng tộc trong truyền thuyết đã biến mất, mà nhân loại vẫn như cũ sử dụng vũ khí của bọn họ lưu lại.
Lôi Na Tư nhẹ nhàng cầm chuôi kiếm này, mặc dù vũ khí trong trò chơi đã nhẹ đi rất nhiều, thế nhưng với nữ nhân mà nói thì thật là quá nặng, mà Lôi Na Tư xem ra cũng không thèm để ý.
“Thật kinh ngạc, Lôi Na Tư cư nhiên rút kiếm.” Kỵ Sĩ Chi Huyết nhàn nhạt nói.
“Có ý tứ gì?” Tử La Lan trong lòng ngực quay đầu trừng mắt nhìn.
“Kiếm sĩ đặc biệt coi thường cuồng chiến sĩ, nhận thức vì dục vọng giết chóc của bọn họ là dã thú,” Kỹ Sĩ Chi Huyết ôn nhu nói, “cho nên ngoại trừ các kiếm sĩ quan niệm khi giết người, lưỡi kiếm bọn họ đều ở trong vỏ.”
“Cho nên…” Tử La Lan vô cùng kinh ngạc, đem lực chú ý phóng tới lần nữa.
“Lôi Na Tử cảm thấy đã tới thời điểm kết thúc.” Kỵ Sĩ Chi Huyết tại phía sau Tử La Lan ôn nhu nói.
Lôi Na Tư cầm chuôi cự kiếm này trong tay, nhưng tốc độ vẫn như cũ không có chậm lại “kiếm của ngươi không tệ, nền móng trong hiện thực không tệ, không làm kiếm sĩ thật là đáng tiếc.”
Kiếm Lôi Na Tư từ trên chém xuống, khi Trầm Chi Nhận của An Nặc vừa tiếp xúc đến mũi cự kiếm, cổ tay An Nặc khẽ lật, mũi đao dán cự kiếm trượt về phía trước, trong nhảy mắt, hạ lực đạo cự kiếm.
Cự kiếm thoáng cái cắm vào mặt đất thật sâu, chém nát mặt đất, vẫn rơi vào thật sâu trong đất. ( ui trời, có cần phải tả vậy không. )
Lúc này An Nặc nâng đao bổ về phía Lôi Na Tư, tay của Lôi Na Tư cũng không buông kiếm ra, thân thể nghiêng về phía sau. Có lẽ là bị vây trong nguyên tắc hành vi kiếm sĩ, Lôi Na Tư vẫn không chịu buông ra cự kiếm của mình, đây cũng khiến cho hành động của nàng bị hạn chế (Yu Ming: kiếm còn người còn, kiếm mất người vong)
An Nặc lần nữa bổ về phía nàng, nàng thoáng cái đem kiếm từ trong đất rút lên, thân kiếm cắt ngang trước mặt, để chặn công kích của An Nặc.
“Thích!” Lôi Na Tư bởi vì công kích của An Nặc mà lui về sau từng bước, chặn lại đao An Nặc.
“Đây rốt cuộc là… phản kích sao?” Tử La Lan ở bên ngoài thì thào nói.
“Người cầm Cự Chi Kiếm cũng rất phí sức, huống chi là nữ nhân,” Kỵ Sĩ Chi Huyết nhẹ nhàng nói, “An Nặc hiện tại dùng lực lượng của mình áp đảo Cự Chi Kiếm, giống như Lôi Na Tư bây giờ thừa nhận lực lượng của An Nặc, e rằng rất khó khăn đây.”
“An Nặc sẽ thắng không?” Tử La Lan nuốt nước bọt quay đầu hỏi Kỵ Sĩ Chi Huyết.
“Hiện tại Lôi Na Tử không có sử dụng ma pháp, kỹ năng cùng sủng vật, 2 người đơn thuần là dùng kỹ thuật quyết đấu, chỉ có thể nhìn sức chịu đựng cùng kỹ xảo.” Kỵ Sĩ Chi Huyết nói, “tuy rằng kinh nghiệm thực chiến của An Nặc không đủ, thế nhưng Lôi Na Tư dùng Cự Chi Kiếm có chút phí sức.”
“Cho nên nói, cơ hội 2 bên ngang nhau?” Tử La Lan nói lên.
Kỵ Sĩ Chi Huyết nhìn Tử La Lan một cái: “Không nghĩ tới An Nặc có Trầm Chi Nhận danh tiếng ni, bất quá chuyển hoán thần binh dường như không có tác dụng gì…”
Nó đương nhiên là có tác dụng, Tử La Lan nghĩ ở trong lòng, chỉ là hiện tại không cách nào dùng mà thôi.
Chỉ có điều từ tình hình quyết đấu mà xem, An Nặc đã làm không tệ, mặc dù Lôi Na Tư hiện nay cũng không có dùng kỹ năng cùng sủng vật, thế nhưng dù sao cũng là Kiếm Thánh cấp 215.
Tay Lôi Na Tư cầm Cự Chi Kiếm, nhìn về phía An Nặc, lúc lưỡi kiếm tiếp xúc đến thân thể An Nặc, An Nặc thoáng cái trước mặt Lôi Na Tư tiêu thất.
Kiếm Lôi Na Tư chợt hướng về bên trái, chỉ nghe thấy thanh âm thiết khí vang lên, nguyên lại An Nặc từ bên cạnh đâm nghiêng qua. Nếu không phải phản ứng của Lôi Na Tư mau, tay trái có thể đã bị chém đứt.
Dù không có bị chém tới, nhưng bởi vì An Nặc đâm ở góc độ khéo léo, trên tay Lôi Na Tư chính là vẫn bị thương.
“Huyễn ảnh kỹ?” khẩu khí Lôi Na Tư có chút kinh ngạc, “kỹ năng hắc sắc giả diện quả nhiên không tệ.”
An Nặc lần nữa chém qua, Lôi Na Tư lại đem cự kiếm chắn ngang bên cạnh, chỉ trong nháy mắt, An Nặc trước mặt đã tiêu thất, mà Trầm Chi Nhận bên cạnh Lôi Na Tư đâm vào thân cự kiếm.
Lần này đến An Nặc cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc, sau đó thả người đẩy ra.
Lôi Na Tư vểnh vểnh khóe miệng: “Loại kỹ năng này đã dùng qua một lần sẽ không dùng …còn có cái khác không?”
“Cái gì…” Tử La Lan ngạc nhiên kêu ra tiếng.
Kỵ Sĩ Chi Huyết nhẹ nhàng vuốt ve cái cánh mềm mại của Tử La Lan: “Lôi Na Tư dù sao cũng là Kiếm Thánh a.”
“Kiếm Thánh…?”
“Đúng vậy, cái danh xưng này không thể tùy tiện đạt được.” Kỵ Sĩ Chi Huyết ôn nhu nói.
“Ta lần này không biết xấu hổ tìm cách đến quyết đấu cùng ngươi,” Lôi Na Tư cuối đầu cười rộ lên, “không có biện pháp, ta thiếu người cái nhân tình, cư nhiên từ lý tưởng đại lục chạy tới sát một người mới hơn 50 cấp, ta nghĩ sau này người khẳng định nói xấu ta không ít, bất quá ….có lẽ ta giúp ngươi tìm Phổ Lộ Ngang Đức là được.”
“Phổ Lộ Ngang Đức?” An Nặc nhìn Lôi Na Tư, nhớ tới GM Tạp Thác Nhĩ ngân phát kia đã đề cập qua tổ chức này, tuy y không một chút nào muốn giúp, nhưng vẫn là hỏi, “kia là cái gì?”
“Không lâu nữa thì ngươi sẽ biết, Lilith cũng là người ở bên trong,” Lôi Na Tư nói, con ngươi hắc sắc vẫn một dáng đùa giỡn, “ngươi muốn tìm Lily sao? Ta lúc đầu không dự tính nói cho ngươi, thế nhưng ta phát hiện ngươi là một người không tệ, cho nên cho dù ngươi không thắng được ta, ta cũng sẽ nói cho ngươi.”
“Có đúng không?” An Nặc lần nữa dao động.
Lôi Na Tư thiêu thiêu mi: “Cho nên hiện tại, ngươi có thể không cố kị theo ta đi?”
“Có thể,” An Nặc ngắn gọn nói.
“Ta cũng có thể, nói không chừng sau này có thể trở thành bằng hữu,” Lôi Na Tư cười cười, dáng người ung dung, “coi như từ lý tưởng đại lục đi ra lần này, cũng có thu hoạch nha.”
Tử La Lan xem ra, kiếm kỹ của Lôi Na Tư không chê vào đâu được, chỉ là kỹ xảo thì trong hiện thực cũng có thể bài danh, thật không rõ rốt cuộc thân thủ nữ nhân lợi hại như thế nào, đem Cự Chi Kiếm cầm trong tay, cũng xem như không bôi nhọ nó.
Tuy rằng An Nặc thất bại, nhưng Tử La Lan chính là cảm thấy một trận co rút đau đớn.
Có một số việc luôn luôn bất lực, tựa như nói đến kỹ năng trong Dã Vọng online, bất kể An Nặc có bao nhiêu lợi hại, cũng tránh không được thất bại.
Đương nhiên từ chuyện này, xem trận quyết đấu, làm bị thương Lôi Na Tư danh tiếng, Tử La Lan không chút nghi ngờ, ngày thứ 2 trên diễn đàn sẽ bị chỉ trích cỡ nào.
Bất quá, nếu Lôi Na Tư đã làm như vậy, nàng tất nhiên có thể tiếp nhận hậu quả.
“Chúng ta có thể không đem chuyện này công khai ra ngoài.” Kỵ Sĩ Chi Huyết bỗng nhiên nói.
“Xin đừng như vậy,” Lôi Na Tư trừng mắt Kỵ Sĩ Chi Huyết, “ta đã chuẩn bị tiếp thu kết quả này, hơn nữa sẽ không thiếu người cái nhân tình!”
Nàng kiên quyết từ chối Kỵ Sĩ Chi Huyết, Tử La Lan bởi vì nàng thương tổn An Nặc mà tức giận, nhưng cũng hiểu được nàng là người dũng cảm gánh chịu hậu quả.
“Lilith đâu….” huyết lượng An Nặc mặc dù đang giảm, nhưng vẫn còn một chút, vô pháp tiến lên công kích lần nữa, cho nên hắn chỉ an tĩnh đứng nơi đó, hỏi Lôi Na Tư.
Lôi Na Tư do dự một chút, đi tới bên cạnh An Nặc, tại bờ vai An Nặc nhẹ nhàng nói.
Những lời này ngoại trừ An Nặc không kẻ nào nghe thấy.
Lôi Na Tư vừa nói xong câu đó, huyết lượng An Nặc đã đi đến đáy, thoáng cái tiêu thất.
“Ngươi nói với hắn cái gì đó?” Kỵ Sĩ Chi Huyết trừng mắt Lôi Na Tư.
Lôi Na Tư đi tới, đứng thẳng vai: “Ta chỉ là nói, Lilith tiêu thất thật lâu.”
Tử La Lan vẫn định bụng nghe thêm, thân thể đã không tự chủ tiêu thất, cuối cùng một mảnh đen kịt.
Khi nhìn lại lần nữa, nó đã đứng trước mặt An Nặc.
Huyết lượng An Nặc đã đầy, y nhìn qua có chút chưa phục hồi tinh thần lại.
“An Nặc!” Tử La Lan kêu lên, sau đó vỗ cánh bay đến bờ vai An Nặc. “An Nặc, ngươi không sao chứ.”
An Nặc khó hiểu nhìn Tử La Lan một cái: “Có một ngày ta sẽ đánh bại nàng ta.”
“Nàng là Kiếm Thánh…” Tử La Lan nhỏ giọng nói.
“Hơn nữa là một nữ nhân,” An Nặc một bộ giọng điệu cừu hận, “ta bại bởi một nữ nhân…tuy rằng kiếm sĩ nàng quả thực không tệ.”
“Được rồi, An Nặc, sẽ có một ngày như vậy.” Tử La Lan vừa nói, vừa nghĩ từ an ủi, sau đó phát hiện mình không thoải mái, hắn quyết định đem trọng tâm câu chuyện dời đi.
“Được rồi, chuyện Lily có đầu mối không?” Tử La Lan hỏi.
“Lôi Na Tư nói nàng đã biến mất trong tổ chức thật lâu,” An Nặc trầm ngâm một hồi nói, “nghe nói chỉ có những người tối cao trong Phổ Lộ Ngang Đức mới biết được.”
“Không có khả năng…đây là tình huống gì chứ?” Tử La Lan kinh ngạc mở to mắt, “sẽ không có ai mất tích trong trò chơi, An Nặc, đây chẳng qua là một cái trò chơi, không phải là NY…”
An Nặc bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời: “E rằng … đây không phải là trò chơi đơn thuần.”
“Có ý tứ gì!” Tử La Lan kêu lên, trong trò chơi chỉ cần có ID, là có thể tra được. Tựa như Tạp Thác Nhĩ nói, chỉ cần là trong trò chơi, hắn có thể tìm ra mọi người, “ID là Lily chứ?”
“Không biết, tất cả mọi người kêu nàng là Lily, biết đâu trong trò chơi dùng tên khác…” An Nặc nói, “Lôi Na Tư không có khả năng nói cho ta biết nhiều, cho nên ta phải nhanh một chút đi lý tưởng đại lục, nghe nói tổng bộ Phổ Lộ Ngang Đức ở nơi này.”
An Nặc vừa dứt lời, đồng hồ ở tay y vang lên, là Kỵ Sĩ Chi Huyết phát tới tin tức.
Tối mai làm nhiệm vụ Hoa Đô di tích.
“Úc, ta nên log out,” An Nặc khe khẽ nói.
Sau đó thân thể y xám trắng, tại trước mặt Tử La Lan chậm rãi tiêu thất.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: trong mấy chương này, Kỵ Sĩ Chi Huyết đã biến đổi rất nhiều, chậm rãi tiếp cận tính cách nguyên bản, đương nhiên tính cách bản thân hắn cũng đã thay đổi rất nhiều.
Ta rất thích tỷ tỷ Lôi Na Tư a, nên như thế, nàng hiện tại trở lại lý tưởng đại lục, sau này sẽ cùng La Lan trở thành hảo bằng hữu úc~