CHƯƠNG 82, BOSS TOÀN THÂY
Tôi nhổ vào! Tôi vậy mà bào được xác BOSS!!!
Bữa cơm chiều hôm sau tại Lục Dị cốc vẫn là bốn món như cũ. Mà lần này cơm là cơm thật, mặc dù mọi người khá nhớ nhung món mì om ngày hôm qua, bày tỏ nỗi tương tư vĩ đại, nhưng ông chủ Kiều chỉ một câu: “Tôi muốn ăn cơm.” Thành ra cứ như thế này. Ai, đàn ông thương yêu vợ rõ là khiến người ta vui mừng khiến người ta thù hận!
Cải trắng kho tàu ăn phối với cơm rất hợp. Tuy đồ ăn không có thịt, gia vị cũng chỉ là dầu thực vật, thuộc loại thức ăn trắng nhách, nhưng do có nêm thêm bột hương liệu thịt hầm, cho nên về mặt hương vị tuyệt đối không thấy nhạt, thậm chí còn có thể cảm giác được chút vị thịt. Chủ yếu là bởi tỉ lệ đường muối và dầu được cân đo chính xác, lại ăn với cơm lại cực kỳ ngon miệng. Đương nhiên, nếu muốn cho cải trắng ngon hơn thì phải đổ thêm chút dầu nhằm xóa lượng nước dư thừa, song Tiểu Ngư lại không làm vậy, nước thịt chảy ra rất nhiều, đấy là thứ tốt để trộn cơm.
Thịt nhất định phải có, đám tham ăn này trong trò chơi đều là bọn không thịt không vui. Hơn nữa, ăn bao nhiêu trong trò chơi cũng không bị béo phì, biết bao nhiêu thiếu nữ muốn xinh đẹp giữ dáng nhưng thèm ăn đều bị hệ thống ngũ cảm ở nơi này quyến rũ tới, cũng có thể nói, bọn họ là tới ăn ngon uống ngon. Vì thế, món thứ hai hôm nay chính là gà hầm sốt cà chua.
Thịt đùi xắt thành khối, ướp xì dầu tầm năm sáu phút. Khi dầu đã được đun nóng, cho gà vào chiên sơ đến khi mặt ngoài chuyển màu, đồng thời loại đi một ít lượng nước, sau đó vớt bằng muôi để ráo dầu. Dầu đã dùng qua trong nồi nếu không tiếp tục dùng thì sẽ bị hệ thống thu về, hôm nay Tiểu Ngư không phải làm thêm món chiên dầu nào, cho nên tự nhiên phải đợi mười phút sau. Đổ một chút dầu [1] vào nồi sạch sẽ như mới, sau đó thả hành lá xắt khúc, miếng gừng xào sơ, lại thêm nước, muối và đường gia vị, cuối cùng cho gà vào. Đảo đảo một chốc thì lấy rượu gia vị, bốn lát cà chua mỏng đã lột bỏ phần vỏ, đóng vung nồi lại, chờ nước canh trong nồi sôi lên gần chín thêm bột gà là có thể múc ra. Thật ra nó khá dễ làm, cũng không mất quá nhiều thời gian.
[1] Dầu này là một loại dầu khác, làm từ bơ thực vật và ba mươi mấy loại thảo dược cộng thêm những cái tinh túy trong canh nguyên chất mà làm thành.
Ngó sen xào ớt cũng là một món ăn chay, nhưng mùi và hương vị cũng tuyệt đối không tệ. Thật ra nó là một món rau trộn, bọn họ vật vờ đánh quái hai ngày trong phó bản khó nhằn này, xác thực hẳn nên có đồ ăn thế này nhằm thay đổi khẩu vị, giải độc hạ hỏa. Gọt vỏ sen, xắt nhỏ, đun trong nước hơi sôi khoảng một chốc, sau đó vớt qua cho vào nước thật lạnh, lại vớt tiếp lên để ráo. Cũng xắt dưa chuột thành những cục to nhỏ xấp xỉ nhau, đổ chung chỗ với ngó sen. Dùng muối, đường trắng, giấm trắng, dầu vừng và dầu ớt trộn đều là có thể ăn. Đảm bảo chua ngọt giòn mềm, hương cay ngon miệng!
Món cuối cùng để bảo đảm số lượng, Tiểu Ngư làm món thịt cừu hầm củ cải. Nước trong đổ lên thịt cừu, gạt đi bọt nước, thả hồi hương, tiêu, gừng, hành, vỏ quế, lá thơm, hầm chừng mười phút thì trực tiếp bỏ củ cải trắng xắt thành khối vào, hầm tiếp cho đến khi củ cải mềm xuống tỏa hương vị ngọt ngào thì coi như là hoàn thành. Quả là một món dân gian vừa ngon lại vừa đơn giản. Hồng Điệp Tri Thu nhìn mà gật gù liên tục, trong lòng hạ quyết tâm, lát nữa out trò chơi phải đi siêu thị mua thịt cừu và củ cải, tự tay nấu một nồi cho Đại Hổ nếm thử xem sao.
Cho nên nói vợ tốt cũng có thể bồi dưỡng.
Đường chạy tới lão Tứ là một con đường núi chạy lên. Tiểu quái trong núi có hổ có báo, tuy không thể bào đinh, nhưng mọi người mừng rỡ phát hiện ngọn núi này không hề thiếu dược liệu gỗ và nguyên liệu nấu ăn có thể thu thập được. Ví dụ như nấm, ví dụ như ngũ vị tử [2], củ khởi [3] vân vân vân. Tuy cấp độ không cao lắm, nhưng mấy thứ này đều là thứ bình thường dùng khá nhiều, cho nên Tiểu Ngư, Thanh Ninh, Tiểu Bố Đinh và Không Cho Sờ bốn người phụ trách mảng chặt gỗ, lấy thảo dược, hái nguyên liệu nấu ăn. Còn những người liên quan khác thì bắt đầu thanh trừng tiểu quái. Tiểu Ngư nghĩ, cảm giác vừa hái nấm lấy rau dại còn có thể thăng cấp thật sự là thích chết đi được.
[2] + [3]: Đều là một loại thuốc Đông Y
Núi không cao, quan trọng nhất là đường núi cũng không dốc thẳng, hơn nữa còn đi chút dừng một chút, đánh quái nhặt đồ, tuy mất thời gian, nhưng cảm giác vẫn tương đối thích ý.
Bộ dáng con BOSS thứ tư dễ nhìn hơn mấy con trước nhiều lắm, đó là một con khổng tước khổng lồ tên Đại Phong. Toàn thân khổng tước màu lam, lông phim dưới làn ánh mắt trời phản quang lên trông rất đẹp mắt. Bọn con gái trong đoàn đều bị hình dạng con BOSS này làm quắn quéo cả lên. Thật ra Tiểu Ngư không dám nói, trong óc hắn đều nghĩ: con khổng tước bự như vậy, nếu bào đinh sẽ được bao nhiêu thịt khổng tước! Nghe nói mấy trăm năm trước, cũng có người nuôi khổng tước ăn thịt, chỉ tiếc khổng tước bây giờ đều chỉ sống trong khu bảo hộ. Thật sự rất muốn nếm thử nha!
“BOSS này là quái nội công, hơn nữa là nội công âm tính. Càn Khôn em nhất định phải giải buff. BOSS này nghe nói dễ đánh, phương thức công kích của nó chủ yếu có ba loại, dùng miệng mổ, vỗ cánh thả ra một loạt dao gió, sau khi xòe đuôi sẽ có mưa lông chim giáng xuống. Có điều hai kỹ năng quần công của nó đều là 180o trước mặt, nên tất cả class đánh xa đều đứng phía sau nó, luôn luôn phải đứng phía sau. Ngoài ra, khi tới gần BOSS năm thước sẽ có một buff gọi là “Khoe Sắc”, sẽ đề cao trị số thương tổn nhận phải, đây là lúc cần Thiệu Hoa dùng [Đấu Bách Hoa] giải nó. Tiểu Ngư, em với Thanh Ninh đã học chưa?”
Tiểu Ngư xem xét kỹ năng của mình, sau đó gật đầu với Kiều Lân: “Học rồi, có điều chưa từng dùng qua. Được không?”
Thanh Ninh ngược lại không thèm xem xét, trực tiếp gật đầu. “Em cũng học rồi, cũng giống Tiểu Ngư chưa từng dùng.”
Kiều Lân nói: “Không sao, kỹ năng này có thể giải ngay. Nhớ phải để ý buff bốn người cận chiến, vừa phát hiện phải lập tức giải liền, nếu không lượng công kích BOSS vẫn sẽ bình thường. Không Cho Sờ, bây giờ bắt đầu cậu trị liệu, Tiểu Thu chuyển sang công kích, tiện thể nhớ phóng Bái Nguyệt cho con BOSS, BOSS ăn cái này sẽ ở trạng thái rớt máu liên tục. Được rồi, nhanh nhanh ăn buff, sau đó bắt đầu!”
Một tiếng rưỡi giải quyết, lần này không ai chết cả, Tiểu Ngư và Thanh Ninh buff giải rất đúng lúc, nhận được lời khen của bốn chàng cận chiến. Dĩ nhiên, thu hoạch BOSS này cũng không nhỏ. Ba thùng tinh cương, hai long cốt, một áo Ngạo Chiến, lại còn rớt bá đao của Ngạo Chiến. Một túi phi tiêu vừa hay bổ sung chỗ trống trang bị của Tiểu Bố Đinh. Bọn họ còn được một cái tay áo Thiệu Hoa, có điều thuộc tính không quá tốt, cho nên trực tiếp đưa Hồng Điệp Tri Thu mặc.
Mọi người vừa thấy vật phẩm BOSS rớt bị phân phát hết ráo trọi xong thi thể vẫn còn đấy, tập thể liền kích động. Nhất là Tiểu Ngư, trước nghi đánh BOSS cậu đã nghĩ nếu có thể bào đinh thì thật tốt, bây giờ rốt cuộc có thể khiến cậu đạt như ý nguyện rồi! Chỉ tiếc mấy thứ bào đinh được tuy không tốt, nhưng lại không phải là nguyên liệu nấu ăn. Hai tổ lông khổng tước để may chuyên dụng, một tổ đá khổng tước gia tăng xác xuất tinh luyện thành công. Lông khổng tước Tiểu Ngư qua tay cho Không Cho Sờ chuyên tu may mặc, đá khổng tước cậu giữ lại cho mình. Cậu còn nhớ Lân còn có hai trang bị đánh chưa được. Chờ đánh được thì đống đá này có chỗ dùng rồi!
BOSS thứ năm cũng thuộc họ nhà rắn. Cơ mà rắn này ở trong nước. Hồ nước chính là khu chiến đấu, bọn họ nếu muốn đánh quái nhất định phải nhảy xuống nước. Dù không cần bước vào thủy địa, nhưng trong nước, tốc độ di chuyển của họ sẽ giảm 10%, chiêu [Phi Ngư] hoàn toàn không có hiệu quả. Cũng may, đấu pháp của nó không quá khó khăn, tuy là quái nội công, nhưng ngoại trừ giũ đuôi công kích 45o thì chính là lốc xoáy đột ngột xuất hiện giữa hồ, nếu bị cuốn vào sẽ bị kéo vào trong nước một phút đồng hồ, tốc độ rớt máu cực kỳ nhanh, hơn nữa sẽ xuất hiện cảm giác nghẹt thở, cho nên cái này còn buồn bực hơn cả việc bị đuôi quất tới.
Tiểu Ngư lần đầu tiên chết ở dưới nước, cảm giác ấy thật sự là buồn bực không thấu. Tuy nằm chết ở đáy nước không còn cảm thấy bị nghẹt thở gì, nhưng dưới góc độ của cậu, từ đáy nước nhìn lên cái gì cũng vặn vẹo mơ hồ không rõ. Đặc biệt khi nói chuyện thì sẽ bị biến giọng, khiến cậu suýt tưởng mình vừa mở mồm sẽ bị dội nước vào họng. Đương nhiên loại lo lắng này không có khả năng trở thành sự thật, nhưng thật sự rất khó chịu!
Người chết không chỉ có cậu. Bi thảm nhất chính là Trình Đại Hổ và Kiều Lân lần lượt bị vật ngã. Nguyên nhân là không thể, loại tốc độ di động này thật sự rất khảo nghiệm ý thức dự đoán thao thác của con người. Hai người họ ấy là loại cận chiến trong cận chiến, thân là T phải có giác ngộ bị chết bất cứ lúc nào. Có điều Giải Giáp lại không chống đỡ được, khi phát hiện Không Cho Sờ, Tiểu Bố Đinh và Càn Khôn cũng chết luôn liền nhanh chóng bơi ra khu chiến đấu. May mà còn có Hồng Điệp Tri Thu và Thanh Ninh. Nếu không toàn bộ mọi người phải chạy xác thì rất khổ.
Trải qua ba lượt suýt diệt cả đoàn, là một người chưa max cấp vừa ngã xuống và một chàng Đường môn đánh chết lão Ngũ. Mất đến năm tiếng, mọi người đều mệt nhoài nằm bò dưới đất.
May mắn, con BOSS này tương đối hào phòng. Ba thùng vàng, năm cái long cốt, hai quần trị liệu Thiệu Hoa, một thanh trường kiếm Chính Dương, một cây sáo công kích Thiệu Hoa, mỗi người còn được chia một viên trữ tàng thạch ba mươi ô, đều là chưa buộc định, có thể đem đi bán được. Vì thế Tiểu Ngư lại mừng mừng rỡ rỡ đạt được khỏa thạch nọ của ông chủ Kiều, dung lượng hành trang của cậu càng rộng hơn.
Con BOSS cuối cùng tại Lục Dị cốc tên là Khủng Trư, thật ra chính là một con heo rừng cực kỳ to lớn. Hàm răng dài lồi ra bên ngoài, mồm vừa há, chiếc răng nhọn như thấp thoáng lộ vẻ sắc bén. Chẳng qua khiến người ta á khẩu chính là, con lợn rừng bự như vậy, thế mà vuốt lại dài như loài chim, bốn móng nhọn dài gắn lưỡi câu lớn gãi qua gãi lại trên mặt đất, thật khiến người người ớn lạnh.
Con BOSS này là quái thuần công kích vật lý. Chỉ có hai kỹ năng, cào cắn và va chạm. Cào cắn chỉ nhằm vào mục tiêu cừu hận cao nhất, cũng chính là T, sẽ sinh ra một buff tiêu cực – Khát Máu. Mỗi phút rớt 15% máu, không thể giải trừ. Mà phạm vi va chạm là trong đường thẳng tới mục tiêu, tương đối dễ trốn, có điều vì thế mà da heo trên người BOSS đều như giáp trụ, chỉ có công kích vào bộ mặt mới có thể rớt máu bình thường, công kích nơi khác thì trị số thụ thương của BOSS sẽ giảm 40%. Con BOSS vừa máu trâu tốc độ lại mau thế này, tuyệt đối chẳng có ai đồng ý tốn nhiều thời gian với nó.
Vốn dĩ bọn họ định giải quyết xong BOSS thứ năm rồi nghỉ ngơi, nhưng do thời gian hiện thực sắp tới giờ cơm chiều, cho nên ông chủ Kiều quyết định suốt đêm giải quyết chiến đấu, ăn xong cơm chiều quay về còn có thể làm thêm vài chuyện khác. Dù sao sau khi nhận thành tựu thông quan, hôm sau anh lại tới đánh tiếp cũng được, hơn nữa vì có kinh nghiệm lần đầu, lần thứ hai phối hợp sẽ thuận lợi hơn. Vì thế mọi người đều gật đầu đồng ý, cứ như vậy mà trực tiếp thanh trừng đám tiểu quái xông tới.
Uy lực Khủng Trư không hề khiến mọi người thất vọng, vừa nhào vào chưa được mười phút, Hồng Điệp Tri Thu đã nằm chết, làm cho Trình Đại Hổ đau lòng không thôi, nhưng thân là chủ T, không thể phân tâm được, bằng không chẳng những không chuyên nghiệp, lại còn có thể bị vợ nhà mắng ngu ngốc. Bất quá ông chủ Kiều nhanh chóng hô ngừng, mọi người vội vàng thoát ly chiến đấu. Không Cho Sờ kéo Hồng Điệp Tri Thu, Trình Đại Hổ gấp gáp chạy qua ôm eo vợ mình: “Có đau không?”
Hồng Điệp Tri Thu hắc tuyến: “Đau cái gì, anh đừng có ăn theo buồn nôn trước mặt bọn họ. Tiểu Ngư đỏ mặt bây giờ.”
Tiểu Ngư ngửa mặt lên trời kêu oan: “Đại ca, liên quan gì tới tôi!! Vợ chồng hai người ân ái tôi mắc gì phải đỏ mặt!”
Ông chủ Kiều phát biểu: “Đúng thế! Bà xã tôi sao lại vì cậu mà đỏ mặt được? Chúng tôi đã rất đằm thắm rồi, nào, hôn một cái!”
Tiểu Ngư xoay thân cho Kiều Lân một đấm: “Anh đủ rồi nha! Nhanh nhanh đánh nghiêm túc đi!”
Dưới tiếng gầm thét của hoàng hậu nương nương, bệ hạ một lần nữa điều chỉnh phương án tác chiến, để Hồng Điệp Tri Thu và Không Cho Sờ xuất lực, những người khác trừ cận chiến đều ở phạm vi chính diện, dù mất 40% cũng phải giữ không ai tử vong, chà cũng phải chà chết nó!
Chiến thuật thành công, hiệu quả rất không tồi. Chỉ là khi con Khủng Trư vểnh vểnh đầu, thời gian đã qua hết bốn tiếng, còn trang bị trên người Trình Đại Hổ và Kiều Lân đã sắp đỏ, những người khác cũng không khá khẩm hơn bao nhiêu, đã chuyển sang màu vàng. Một chuyến hành trình này, phỏng chừng tiền thưởng đám BOSS phải giao hết cho cửa hàng hệ thống, lừa bịp rồi! Quay đầu nhìn sang Thanh Ninh và Tiểu Ngư, bởi vì trang bị kém, tiền dư ngược lại còn rất nhiều, thật hâm mộ ghen tị nha!
Đồ rớt xuống từ BOSS cuối cực kỳ bình thường. Hai trang bị Đại Bi, một trang bị Ngạo Chiến đều bán đi. Hạp châm trị liệu của Tịch Vân cốc là tốt nhất, cũng là đồ Không Cho Sờ cần. Còn món Chính Dương không tốt như cái Tiểu Bố Đinh đang đeo, nhưng cũng cho cô bé nốt. Những thứ khác ngoại trừ mười kim của BOSS, gì thùng gì trang sức vân vân cũng chẳng có. Thật sự là con quái cùi.
Thế nhưng, con BOSS này cũng khiến mọi người mừng rỡ. Đó chính là sau khi phân phát đồ xong, mọi người phát hiện BOSS này ở trạng thái bào đinh được. Vì thế Tiểu Ngư kích động bước lên phía trước, kết quả khiến cậu nhỏ bàng hoàng. “Tôi nhổ vào! Tôi vậy mà bào được xác BOSS!!!”
Một con lợn rừng bự thì làm được món ngon nào đây ~~~~ chảy nước miếng.