CHƯƠNG 17: CÁI NÀY LÀ TÌNH CẢM TRONG SÁNG NHẤT
Editor|Jung Tiểu Kú
Vũ Trụ Thần Thoại sau ngày logout đó, thật sự không online nữa.
Tịch Lạc Ninh đang trong lúc nghỉ phép, tự nhiên muốn chơi trò chơi cho thỏa thích. Nhưng Vũ Trụ Thần Thoại không có ở đây, anh cũng chẳng có hứng thăng cấp, liền nhớ đến Vô Danh kiếm mà Vũ Trụ Thần Thoại muốn mà chưa tìm được.
Gần đây thường lên acc thợ săn, giúp Vũ Trụ Thần Thoại tạo Kiếm Vô Danh, nhưng tỷ lệ thành công của Kiếm Vô Danh rất thấp, tài liệu thì hao phí quá nhiều, dù bọn Công Tử Phong Lưu đã giúp chuẩn bị tài liệu cho.
Điều kiện cần là phải tạo một bộ trang phục cho bọn họ, còn yêu cầu khảm thêm sao vào nữa.
Tịch Lạc Ninh không có việc gì làm, cũng đã đồng ý.
Hoa Sen gần đây ngoại trừ nói chuyện phiếm thì luôn lượn lờ quanh Lam Mộng Điệp, quyết tâm đem ôm người về, căn bản chẳng quan tâm bọn họ. Trái lại Shin-chan lại đi theo bọn họ, giúp đỡ việc chuẩn bị tài liệu.
Gần đây người trong bang chưa max level, nhưng cũng chán cày phó bản rồi, tìm không được chuyện gì làm đều lên kênh bang nói chuyện phiếm.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Sao lại cảm thấy không khí trong bang rất trầm. Có chuyện gì sao?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Hoa Nhi nha, không phát hiện đại thần cùng bang chủ không ở đây sao?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: nằm úp sấp không có chút sức nào cả!
[Bang] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Gái Shin, đại thần cùng bang chủ không có ở đây, cậu làm gì mà không có sức chứ hả?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Cút ngay. Phong Lưu, đồ nhân yêu chết tiệt!!! Không có tình yêu dịu êm của đại thần cùng chị dâu khiến tui thật nhàm chán mà!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: …
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Gái Shin, đây là mắc bệnh cuồng tình yêu của đại thần và chị dâu sao?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Há, căn bệnh thật thú vị!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Chết thật. Tui nhìn thấy hình ảnh chị dâu cô đơn mà cảm động đó chứ. Aizz!
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Đại thần vừa đi, chị dâu cũng không online, cậu làm sao thấy được thân ảnh cô đơn của chị ấy chứ… Gái Shin, cậu mắc chứng ảo tưởng sao? Chính là bệnh tâm thần trong truyền thuyết đó đó.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chiếp không hổ là Thần Thám. Một câu trúng phóc luôn!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Hoa Hoa Nhi, mời nhìn ánh mắt khinh thường của tui. Khinh bỉ cậu! Nịnh hót! Cút đi tìm em gái Lam của cậu đi.
[Bang] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Gái Shin, vào đội dẫn tui với Suất Suất thiếu nam thăng cấp.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Không đi. Ai muốn thấy hai người tán tỉnh chứ.
[Bang] [Phong Lưu Tìm Chết Đi]: Ai thèm tán tỉnh với cậu ta chứ!!!!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: … Mời nhìn tên của cậu. Hoàn toàn là phiên bản hiện thực của yêu nhau lắm cắn nhau đau mờ!
[Bang] [Phong Lưu Tìm Chết Đi]: Gái Shin, mời cậu đi chết đi là vừa.
[Bang] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Gái Shin, mời cậu đi chết đi là vừa.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Gian phu *** phu, hứ!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Nghiêm trọng hoài nghi Gái Shin muốn yêu rồi!
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Muốn yêu +1
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Muốn yêu +2
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Muốn yêu +10086
…
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: … Cà Phê, cậu đang trả thù sao?
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: No no, chỉ là thấy bọn họ nói rất đúng.
Tịch Lạc Ninh cười lạnh.
Anh mặc dù vẫn luôn bận rộn chuẩn bị trang bị, không rảnh nói chuyện phiếm nhưng vẫn một mực liếc kênh bang.
Nếu đã dám ở trước mắt anh trêu anh, nên chuẩn bị tư tưởng tốt.
[Bang] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Gái Shin, cậu học ở đâu mà dám không nghe lời thế?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: /(ㄒoㄒ)/
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: xoa cằm cảm thấy, cảm thấy Gái Shin rất sợ Cà Phê. Đây không phải độc quyền của Hoa Hoa Nhi sao?
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Sắc bén nha.Tiếu Tiếu huynh, Hoa Hoa Nhi sợ Cà Phê, là bởi vì thường bị kéo đến Kính Hồ hành hạ đến chết đi sống lại, sau vô số lần tạo thành bản năng chạy trốn.
[Bang] [Phong Lưu Tìm Chết Đi]: Chiếp anh Tiếu Tiếu, ngực tiểu tiểu.
(Chỗ này nói cho có vần thôi, chứ kiểu anh Tiếu Tiếu, lòng dạ thì hẹp hòi ấy)
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Tiểu Sửu, hãy đỡ cái xác này Nói sao đây, nói gì đây … quả thật có cảm giác quá hợp mà.
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Chiếp thực sự rất quá hợp.
[Bang] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Bắt nạt chồng người ta, giết không tha! (╰╯ )#
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: … Vợ che chở chồng sao?
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Không phải chồng che chở vợ hả?
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –! Thương Hải trước đây trong sáng bao nhiêu, bây giờ … chậc chậc!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Gào thét Anh zai Thương Hải trong sáng đã một đi không quay trở lại rồi. Nhớ năm nào đó trước đây, vẫn còn trong sáng cho rằng Tàn Thuốc cùng Thần Thám là anh em. Bây giờ đã biết cách trêu chọc người khác rồi.
[Bang] [Phong Lưu Tìm Chết Đi]: Đều vì đám người thối nát các cậu.
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Tiểu Sửu, cậu cũng là một trong đám người thối nát này đó. Trước đây còn hô hào đòi tìm MM, kết quả tìm một tên nhân yêu, gia nhập đại quân đồng tính, đối tượng lại còn là Phong Lưu. Chậc chậc.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Cái này gọi là tsundere.
[Bang] [Lam Mộng Điệp]: Một đám đàn ông suốt ngày chỉ biết đồng tính, các người không thấy buồn nôn sao?
Một câu nói này của Lam Mộng Điệp ở lại thật lâu trên kênh bang, cả buổi chả ai nói chuyện.
Mọi người trong bang vẫn đều nói đùa với nhau như vậy, thỉnh thoảng cũng có người thắc mắc, nhưng không có người nào thực sự cảm thấy không đúng cả.
Dù sao cũng chỉ là trò chơi, hơn nữa trong này con gái cũng ít, người bang bọn họ lại càng ít. Ngoại trừ nhân yêu cũng chỉ có một đứa con gái là Lam Mộng Điệp. Tất nhiên phải tự mua vui cho mình rồi.
Những người khác có thể coi Lam Mộng Điệp chỉ là một cô nhóc, không biết nói chuyện mà dễ dàng bỏ qua cho cô… thậm chí tha thứ cô. Tịch Lạc Ninh lại không phải người như thế.
Tùy hứng cũng phải có mức độ thôi chứ, chơi trò chơi mà quá nghiêm túc thì rất không thú vị, nhưng chơi trò chơi còn bị khinh bỉ thì càng không có ý nghĩa hơn.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Ở đâu ra một con nhóc ngu ngốc như vậy, chạy tới đây ngang ngược như vậy!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Lam MM, mọi người chẳng qua chỉ đang nói đùa, em đừng coi là thật.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Lam MM, người khác nói đùa trở ngại gì cô hả?
[Bang] [Lam Mộng Điệp]: Nói đùa?
Lam Mộng Điệp chắc là một cô bé bị làm hư, người còn nhỏ không hiểu những chuyện này. Vào bang lâu như vậy vẫn chưa ý kiến ý cò. Bây giờ nói ra đoán chắc là không thể nhịn được nữa, cho nên mới gào lên nghênh ngang như thế.
[Bang] [Phong Lưu Tìm Chết Đi]: Lam MM thật trong sáng, thật đáng yêu. Nếu không đi theo ca ca đi? Đảm bảo mạnh mẽ hơn Hoa Sen ca ca của em.
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Lam MM sao có thể bị đám người bỉ ổi các người vấy bẩn chứ, vẫn là theo Thương Hải ca ca đi!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Lam MM…
…
Đã có người thứ nhất, toàn bộ đều ăn theo làm Lam MM vui vẻ. Dù sao đầu năm nay em gái cũng khó tìm, đặc biệt là trong trò chơi.
Lam Mộng Điệp ngược lại có thể rất dễ nhìn, thuận tiện nói xin lỗi, làm nũng, sẽ khiến đám đàn ông bỉ ổi này hận không thể hóa thân thành sói.
Tịch Lạc Ninh vì một cảnh này rất im lặng, nhưng lại cảm thấy vì một cô bé trong trò chơi mà cãi nhau cũng không đáng.
Ngược lại Công Tử Phong Lưu gửi mật đến cho Tịch Lạc Ninh.
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Cậu sao thế?
Tịch Lạc Ninh sửng sốt. Anh vẫn mơ hồ suy đoán tính hướng của Phong Lưu Công Tử, cảm giác cậu ấy là đồng loại, nhưng chỉ dừng lại ở giai đoạn suy đoán.
Không nghĩ tới Lam Mộng Điệp tùy tùy tiện tiện nói một câu này, lại khiến anh khùng lên rồi cậu ấy trồi lên mặt nước, tự động qua đây.
Tịch Lạc Ninh nhìn kênh bang phái, nhìn lời của Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung với Lam Mộng Điệp, nhếch miệng cười.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Ừ. Bị thương hả?
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Một chút xíu.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Trò chơi thôi mà, huống chi đằng kia còn là thẳng nam.
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Vẫn cho là cậu ấy cùng loại, không nghĩ tới … một lời khó nói hết. Cậu thì sao? Với Vũ Trụ có thật không?
Tịch Lạc Ninh lại sửng sốt.
Anh vẫn một mực coi Vũ Trụ Thần Thoại là bạn bè trong game, nghĩ muốn hưởng thụ trò chơi mà thôi.
Nhưng Vũ Trụ Thần Thoại đem anh đến vùng đất tuyết kia, lại còn mấy ngày nay không online, Tịch Lạc Ninh không phủ nhận trong lòng có chút không thoải mái. Không có Vũ Trụ Thần Thoại, trò chơi khiến anh cảm thấy chán chẳng có chút sức nào nữa.
Nhưng mà, điều này không có nghĩa anh có tình cảm sâu nặng với Vũ Trụ Thần Thoại.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Không có, trò chơi thôi mà
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Vũ Trụ chắc là đồng loại. Anh ấy đối với cậu chỉ sợ … Cậu đã có suy nghĩ kia, tốt nhất nên nói rõ ràng với anh ấy.
Tịch Lạc Ninh phun, sao cậu ấy nhìn ra được Vũ Trụ Thần Thoại có loại cảm giác đặc biệt với anh chứ? Huống chi Địch Vân cực phẩm cũng không ngây thơ đến nỗi yêu qua mạng đâu?
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: –!
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Tui từ lúc vào trò chơi, vẫn cùng chơi với anh ấy, biết rõ anh ấy là một người rất nghiêm túc, sẽ không tùy tiện yêu cầu người khác kết hôn đâu.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: … Đây là vì nhiệm vụ vợ chồng.
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Quan hệ giữa anh ấy và Tiêu Sái tốt như vậy, tại sao không tìm cậu ta chơi nhiệm vụ vợ chồng chứ? Cho dù không phải Tiêu Sái, cũng có thể là tui hoặc bọn Tàn Thuốc… Cậu lúc trước chẳng quen một chút nào cả, tại sao lại tìm cậu? Chắc chắn cũng có chút ý với cậu, thế nhưng không sâu sắc, bằng không dựa vào tính cách của anh ấy sẽ không không thể hiện ra ngoài.
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Nghe nói gia thế nhà Vũ Trụ rất tốt, người cũng không tồi, nếu như cậu chưa có bạn, cũng có thể suy nghĩ một chút. Không hợp liền tan thôi!
…
Tịch Lạc Ninh nhìn những lời Công Tử Phong Lưu nói mà im lặng, nếu như tìm bạn, Địch Vân đích xác là một lựa chọn tốt.
Địch Vân ngoại trừ tính tình không tốt, những cái khác đều rất tốt.
Cũng
xứng vai xứng vế với anh, mùi vị cũng tương tự, lớn lên cũng tốt, anh ta lại không phách lối… Nhưng anh ta dù ngàn tốt vạn tốt, nhưng chỉ vì cái tính tình hiện tại, cũng đủ để Tịch Lạc Ninh không chấp nhận rồi. Hiện tại, anh đã có ý định tìm người để ổn định, mà không phải muốn tìm người để mỗi ngày nháo loạn long trời lở đất.
Hai người làm bạn bè hoặc có thể làm bạn tốt trong trò chơi cách một màn hình máy tính muốn phóng hỏa cũng không thể được làtốt nhất.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: –! Trò chơi thôi mà, vậy cậu có định tiếp tục theo đuổi Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung nào đó không?
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Được rồi, không chọc vào thẳng nam.
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Acc này lại biếm vào lãnh cung thôi. Có chút không nỡ.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Không quyết đoán!
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Không phải không quyết đoán mà là cần quá trình thích ứng.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Cũng không biết người đối diện là ai, cần gì phải cho đi tình yêu sâu đậm như vậy. Lừa ai đó?
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Cậu không hiểu. Cũng bởi vì không biết đối diện là ai, mới bạo gan yêu như vậy. Thất tình rồi, đóng máy vi tính lại, người nào còn biết người nào chứ? Thất tình lại đổi trò chơi, lại giả bộ là một anh hùng. Trong hiện thực mới không dám tùy tiện cho đi tình cảm. Như vậy rất dễ vạn kiếp bất phục.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Cậu gọi cái này là tình yêu sao?
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Cái này là tình cảm trong sáng nhất.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: Bốc phét vừa thôi.
[Mật] [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam] nói với bạn: Nhưng tình cảm là thật. Trước hết để tui yên lặng liếm miệng vết thương của mình đã. Đi đây.
[Mật] Bạn nói với [Yêu Nhất Suất Thiếu Nam]: … Mau cút đi!
Công Tử Phong Lưu quả thật lặn luôn, hôm sau cũng không online.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Qua mấy chương nữa, Địch đại thần sẽ xuất hiện