CHƯƠNG 15 – GIA HỮU NHẤT BẢO (NHÀ CÓ BẢO VẬT) (THƯỢNG)
Trong thời gian ba ngày, Nguyên Bảo dưới sự trợ giúp của mọi người, xây dựng nên hàng loạt phòng tử kiên cố, nào là kiểu điền viên nông gia, nào là tiểu biệt thự, một dãy căn hộ cao cấp, còn có tiểu lâu hai tầng xa hoa theo phong cách trung cổ —— dùng làm văn phòng cho trú địa, làm cho ai nhìn thấy cũng thiếu chút nữa lọt tròng.
Bởi vì Thuật kiến tạo của Nguyên Bảo đã đạt tới Cao cấp 86%, cho nên kiến khởi phòng ốc cũng không dùng nhiều sức, một khi đã vẽ xong bản thiết kế thì muốn làm ra kiểu nhà gì cũng có thể, dù sao nơi này cũng là trò chơi, không phải hiện thực, nếu trong hiện thực lại có thể dễ dàng như vậy thì chỉ có có thể nói là ma pháp thần kỳ!
Thôn dân kinh hỉ, vui vẻ vây quanh Nguyên Bảo vừa cười vừa khóc, vài đầu mục của Ngạo Thị Thiên Hạ cũng ngàn vạn lần cảm khái, bọn họ tựa hồ đã đoạt vềmột bảo bối, Nguyên Bảo Nguyên Bảo, thật đúng là bảo mà! Chỉ mới qua ba ngày, trú địa đã có một sự thay đổi lớn, phòng tử được sửa chữa lại khang trang hơn còn xây dựng thêm nhiều phòng tử, cho dù toàn thể hội viên trong bang cùng trở về trú địa cũng có đầy đủ phòng ốc để đáp ứng, hơn nữa trong mỗi phòng đều có gia cụ mới tinh tươm, làm cho mọi người vui vẻ đến cực điểm.
Hơn nữa, trong ba ngày này, không chỉ có là kiến trúc thay đổi, điều làm cho Ngạo Thiên cùng Phạm Thiên thấy bất ngờ chính là có không ít NPC vì nghe tiếng mà tìm đến trú địa, còn chủ động yêu cầu được gia nhập Ngạo Thị Thiên Hạ; trong số bọn họ có thiết tượng, dược sư, công tượng, nông dân cùng viên nghệ sư (người làm vườn)những người hiểu biết về việc trồng trọt, còn có giáo thư tiên sinh, trong đó có không ít người là kỹ sư bậc cao cấp. Tựa hồ bởi vì Nguyên Bảo đã đến nơi này nên hấp dẫn được thêm rất nhiều NPC gia nhập, điều này làm cho ba vị bang chủ đại nhân, trong lòng trăm điều rối rắm, không biết nên nói gì cho phải!
Mấy ngày nay, Nguyên Bảo bề bộn nhiều việc, vội vàng kiến tạo thêm nhiều nhà ở, vội vàng tô điểm làm đẹp cho trú địa.Đợi đến khi hắn phát hiện trong thôn tựa hồ có thêm không ít NPC đã là năm ngày sau.Oa Oa Ngư cùng Phi Thiên Ngư cũng vẫn luôn ở bên cạnh hắn, làm trợ thủ cho hắn, bởi vậy cũng không chú ý nhiều đến những động tĩnh khác.
Mà hình như, các NPC đối đãi với Nguyên Bảo cũng không giống như đối với người khác, bọn họ hội thực cung kính, đồng thời lại thực thân thiết, nhiều lúc còn có thể cùng Nguyên Bảo ngoạn cười đùa; có khi, còn cùng Nguyên Bảo thảo luận một chút vấn đềkỹ thuật, trao đổi bàn luận, hoàn toàn nhìn không ra bọn họ là những thức thể được lập trình sẵn.
Cùng với sự đồng lòng cố gắng của mọi người, trú địa của Ngạo Thị Thiên Hạ đã có biến hóa cực lớn, cảm giác như là từ tiểu thôn biến thànhthị trấn: phòng ốc đẹp đẽ khang trang hơn, đường lộ cũng được mở rộng hơn, nhiều thương *** hơn, số lượng thôn dân cũng nhiều hơn; trong thôn khắp nơi cây xanh bao phủ, bóng mát rợp trời, hoa màu sum xuê, cây ăn quả thì nặng trĩu trái, không ít thành viên trong bang lần đầu tiên trở về còn tưởng đã đi nhầm nơi nào! (cái này càng chứng minh cái sự nghèo nàn của Ngạo Thị Thiên Hạ trước kia)
Cứ như vậy, chưa đầy một tuần, toàn thể bang chúng đều trở lại trú địa, chỉ số của trú địa liền đạt tới 100, phù hợp với điều kiện kiến thành!
Trú địa, văn phòng băng hội, phòng hội nghị, những thành viên chủ chốt trong bang hội được mời tới dự hội nghị bàn thảo về chuyện kiến thành, Nguyên Bảo cũng bị Phạm Thiên lôi theo tham gia, còn để tay giữ chặt hắn ở bên người lúc an tọa, đề phòng bị lang thủ của Phần Thiên ngồi kế bên đoạt mất.
“Chỉ số của trú địa đã đạt đủ tiêu chuẩn, nhân số NPC cũng vượt quá 30%, còn thành viên trong bang đã vượt quá 1000 người từ lâu, cấp bậc của Ngạo cũng đã 96, chỉ cần tập trung luyện cấp thêm vài ngày có thể đạt tới cấp 100, hiện tại vấn đề quan trọng cần quan tâm là làm tăng điểm danh vọng cùng phải tìm ra Kiến Thành Lệnh!” Phạm Thiên ngắn gọn đem trọng điểm vấn đề nêu ra, sau đó nhìn xem phản ứng của mọi người.
“Điểm danh vọng có thể kiếm được thông qua thực hiện nhiệm vụ cao cấp, nhưng còn Kiến Thành Lệnh, trước mắt vẫn không có tin tức gì, chúng ta cũng có không ít đội ngũ chuyên sát BOSS, vẫn không có thu hoạch gì mới, còn chuyện mua từ trong tay người khác là không có khả năng!” Phần Thiên bổ sung, hai mắt vẫn đang trừng trừng nhìn Phạm Thiên, chỉ chờ có thời cơ sẽ đem Nguyên Bảo đoạt về bên mình.
Bang chủ đại nhân không lên tiếng, mọi người cũng nhất thời im lặng, Kiến Thành Lệnh a…
Nguyên Bảo có chút không được tự nhiên đích giơ tay lên, tỏ vẻ muốn lên tiếng.
“Bảo Bảo, có chuyện gì không?” Phạm Thiên ôn nhu hỏi, xoa xoatócNguyên Bảo, tiếp tục trừng mắt nhìn Phần Thiên, hắn cũng muốn ôm tiểu khả áimột cái.
“Này, mọi người đang tìm Kiến Thành Lệnh?” Nguyên Bảo nhẹ nhàng hỏi, trước giờ hắn đã quên bẵng lần trước đánh quái đã lượm được một khối bài tử có ba chữ Kiến Lệnh Thành, dù sao hiện giờ đã làm thành viên trong bang, cứ đem cho bọn hắn đi, mình giữ lại cũng vô dụng mà.
“Đúng vậy, Bảo Bảo chẳng lẽ có tin tức của lệnh bài?” Phạm Thiên quan sát biểu tình của Nguyên Bảo, nghi hoặc nói.
Nguyên Bảo gật đầu, dưới ánh mắt không thể tin của mọi người, từ trong yêu đái móc ra một khối hắc sắc có những đường viền ngân sắc, chính khối lệnh bài đã khiến cho cả bang hội phải tìm kiếm mòn mỏi N ngày cũng không có kết quả! Ba chữ “Kiến thành lệnh” to đùng trên mặt lệnh bài hình như đang cười nhạo mọi người vô năng, lóe lên ngân quang!
Toàn bộ cằm của mọi người đều rơi xuống đất, tròng mắt cũng lọt cả ra ngoài.
“Ách, Bảo Bảo, ngươi… ngươi từ đâu tìm được vậy?” Phạm Thiên tiếp nhận lệnh bài, có chút lắp bắp, không thể tin được đây là thật sự.
“Lúc trước ta đánh BOSS có được!”Nguyên Bảo thành thật trả lời.
“Ai?Vì sao chúng ta đánh mãi cũng không có a, Tiểu Nguyên Bảo đánh BOSS gì, cấp bao nhiêu?”Oa Oa Ngư kêu to, trên mặt đầy kinh ngạc.Nếu có thể dễ dàng như vậy liền đánh rơi ra, vậy bọn hắn ngày đêm không ngừng sát BOSS tính làm sao?
Mọi người cũng đều phi thường hiếu kỳ, muốn biết Nguyên Bảo đến tột cùng đánh quái gì, lại có thể tuôn ra Kiến Thành Lệnh!?
“Quỷ, cấp 150!”Nguyên Bảo công bố đáp án.
“Quỷ?” Oa Oa Ngư thét chói tai, “Hơn nữa cấp 150?” Hắn trợn mắt lên trừng Nguyên Bảo, “Tiểu Nguyên Bảo ngươi lúc ấy có phải là đang phát sốt không, sao lại dám một mình đánh quái cấp 150, còn là một con quỷ nữa?”
“Ngươi mới phát sốt mà!” Nguyên Bảo bất mãn, ấn tượng của hắn với Quỷ Đầu Mộ Thiên cũng không tệ lắm mà!
“Bảo Bảo, ta bây giờ mới phát hiện, ngươi thật không ngoan nga!”Phạm Thiên cảm khái nói, thử nghĩ, người bình thường có ai lại dám một mình sát BOSS cấp 150 đâu? Chính là tiểu khả ái này lại hết lần này đến lần khác làm nhiều chuyện dọa đến người khác, xem ra, hình tượng nhu thuận của Bảo Bảo cũng là gạt người mất thôi! (Em nó ngoan thật mà)
“Đúng vậy, chúng ta trước kiađều giống nhau đã nhìn lầm rồi, Bảo Bảo ngươi thật sự là tiểu gia hỏa làm cho người ta xuất hồ ý liêu (bất ngờ, thình lình gây ngạc nhiên)!” Phần Thiên cũng là vẻ mặt cảm thán, âm thầm kiểm điểm lại khả năng nhìn người của mình.
“Ta cảm thấy ở cùng tiểu Nguyên Bảo, chúng ta giống như đều thực vô năng!” Phó Chi Nhất Tiếu cảm khái nhìn Nguyên Bảo, bọn họ người nhiều như vậy sát N ngày, ngay cả thân ảnh của lệnh bài còn chưa được nhìn qua, màtiểu tử này chỉ có một mình lại tìm sát được, còn có cái gì khiến người ta buồn bực hơn không? !
“Đúng vậy, ta cũng có loại cảm giác này!” Thập Bộ cũng nâng cằm nói, tổng hợp lại đủ loại tình huống, bọn họ cả đống người lại đánh không lại một mình Tiểu Nguyên Bảo, ai, thở dài!
… Ai, toàn thể bang chúng bị đả kích tâm lý lớn!
“Cái kia, có vấn đề gì không đúng sao?” Nguyên Bảo không rõ vì cái gì biểu tình của tất cả mọi người đều giống như ăn phải thứ gì không tốt, bởi vì Kiến Thành Lệnh? Hay bởi vì hắn đã giết một con BOSS quỷ?
“Không việc gì, không việc gì!” Phạm Thiên sờ sờđầu của hắn, trấn an nói, cố gắng khôi phục lại biểu tình bình thường, “Cám ơn Bảo Bảo, đã giải quyết dùm chúng ta siêu nan giải vấn đề, Bảo Bảo rất giỏi!”
“Ân, Nguyên Bảo, cám ơn ngươi!” Bang chủ đại nhân cũng chân thành hướng Nguyên Bảo nói lời cảm ơn!
“Mọi người không cần khách khí như thế, ta cũng là thành viên trong bang mà, không phải sao?” Nguyên Bảo nói thật tự nhiên.
“Cho nên mới nói chỉ có Bảo Bảo là đáng yêu nhất, làm cho người ta không tự chủ được mà yêu thích!” Phạm Thiên ôm chặt Nguyên Bảo, ở trên người hắn không ngừng cọ a cọ, làm cho Nguyên Bảo nhớ tới sủng vật tiểu lang Mặc Mặc, nó cũng thích ở trên người hắn cọ a cọ, tuy nhiên thường xuyên vì cọ hắn mà không cẩn thận đem hắn áp đảo, bởi vì thể hình chủ tớ kém nhau quá xa.
“Ta cũng muốn ôm tiểu khả ái!” Phần Thiên không cam lòng cùng Phạm Thiên tranh đoạt Nguyên Bảo.
“Ta cũng muốn, ta cũng muốn!” Oa Oa Ngư kêu to, cũng vọt qua.
“Đừng bỏ lại ta nha!” Phi Thiên Ngư cũng chịu thua kém, gia nhập trận chiến.
“Còn có ta ——” Nãi Trà cũng theo mọi người nhào vào.
Bang chủ đại nhân ở một bên nhìn, trên đầu nổi đầy gân xanh, mấy người đó quấn với nhau thành một đoàn, không phân rõ địch ta! Những người khác trên mặt đầy hắc tuyến, nguyên lai thành viên chủ chốt của đại bang Ngạo Thị Thiên Hạ lại có tính cách thế này a, nếu như để ngoại nhân nhìn thấy, thể nào cũng cười đến rụng răng!
“Oa, hảo thống khổ!” Nguyên Bảo thật gian nanmới thoát khỏi đám người kia, vỗ vỗ ngưc. Nguyên lại được hâm mộ thái quá cũng là một kiểu thống khổ, hắn cuối cùng hiểu được vì cái gì mà các minh tinh trên TV mỗi lần xuất môn đều phải mang theothật nhiều bảo tiêu, bởi vì muốn an toàn thoát khỏi vòng vây người hâm mộ cũng không phải chuyện dễ dàng!
“Bảo Bảo không có việc gì chứ?” Thập Bộ đưa cho hắn một ly trà, an ủi nói.
“Hoàn hảo!”Nguyên Bảo như trước còn có chút sợ hãi, nhìn về phía đám người đang không ngừng chiến đấu, thầm nghĩ, chẳng lẽ bọn họ không thấy hắn đã thoát ra sao, vì sao vẫn cứ tranh giành?Vì thế Bảo Bảo hoài nghi, bọn họ có phải chỉ dùng hắn làm cái cớ, kỳ thực mà muốn nhân cơ hội đánh nhau mà thôi?
“Ngồi bên này đi!” Bang chủ đại nhân kéo Nguyên Bảoqua, cho hắn ngồi bên cạnh mình, như vậy những người khác muốn động thủ, cũng phải nhìn xem sắc mặtbang chủ.
Nguyên Bảo thì rất vừa lòng vị trí này, vì thế uống trà, ăn điểm tâm, thưởng thức mấy người kia ẩu đả. (Tác giả: Ô, Bảo Bảo đi theo bọn họ học xấu! Khóc! Thanh: Ta cũng muốn khóc. Phong: khóc gì mà khóc, ủng hộ em nó, ngồi xem đánh nhau cho sướng, hoho)
Rốt cục ——
“Được rồi, mấy người các ngươi, đều dừng tay cho ta!” Bang chủ đại nhân không thể nhẫn nhịn được nữa hét lớn một tiếng, làm cho mấy kẻ kia đều tự tách ra, “Nhờ phúc của Bảo Bảo, chúng ta không phải tái tìm kiếm Kiến Thành Lệnh, hiện tại chỉ còn vấn đề điểm danh vọng, vậy nên, Phạm, Phần…” Ngạo Thiên Đại bang chủ đột nhiên cười, “Kính nhờ các ngươi ở trong vòng 3 ngày đem danh vọng đạt tới một vạn!”
Uy lực của nụ cười này quả thực kinh người, chính là làm cho toàn bộ băng hóa! Thử nghĩ, một người bình thường khuôn mặt như băng sơn không chút thay đổi, đột nhiên lãnh lãnh cười một cái, hậu quả cũng không cần phải nói, không phải thanh mộc xuân phong gì cả mà là so với bình thường còn băng lạnh hơn mà thôi!
Bởi vậy, Phạm Thiên vuốt vuốt tóc, chỉnh lý y bào, hừ một tiếng tỏ vẽ đã nghe thấy; còn Phần Thiên thìtrảo trảo tóc, xoa xoa cằm, cười mỉa hai tiếng xem như đã đáp ứng.
Mà những người bên cạnh vẫn như trước bị băng hóa, còn chưa thể giải đông, Nguyên Bảo cũng bị vẻ tươi cười của Ngạo Thiên dọa đến, hắn rốt cục đã biết cái gì là băng sơn lãnh tiếu!
Phạm Thiên cùng Phần Thiên hướng về phía Nguyên Bảo ánh mắt ai oán, đáng tiếc Nguyên Bảo không muốn lần nữa bị đóng băng, vì thế lôi Oa Oa Ngư cùng Phi Thiên Ngư nói: “Chúng ta đi tiếp nhận nhiệm vụ đi!” Sau đó chạy ra khỏi đại sảnh hội nghị, kết quả đổi lấy Oa Oa Ngư cùng Phi Thiên Ngư bị hai Phó bang chủ dùng nhãn quang băng đao tuyết kiếm đuổi giết!
Bên ngoài tiểu lâu, Nguyên Bảo bên môi vẫn mang nét cười, vừa nghĩ tới tình cảnh vừa rồi, hắn liền thấy tức cười. Nguyên lai, hắn đã thay đổi nhiều như vậy rồi, tuy rằng thời gian cùng mọi người ở chung không lâu lắm, nhưng lại chịu nhiều ảnh hưởng từ bọn họ, hắn đã học được cách vui đùa, ân, cảm giác rất được!