Võng Du Chi Phi Thường Đạo (Quyển 1)

Chương 15: Chương 15




CHƯƠNG 15

“Ô, đau!”

Đột nhiên trong bóng đêm có một vật gì đó trông giống như dao găm phóng về phía cánh tay của Tuyết Sinh xẹt qua, làm hắn đau đến cả người đều run lên, thiếu chút nữa làm cho Thiên Thủy Linh Châu đang cầm trên tay cũng mém rơi xuống đất. Miệng vết thương rất sâu, bạch huyết nhanh chóng tuôn ra, từng giọt nhiểu xuống mặt đất.

Trong hắc vụ quả có cái gì đó kỳ quái, hơn nữa hiện tại đang công kích hắn, hiểu được điểm này Tuyết Sinh lập tức phóng ra Bích Thủy (vách tường nước) đến phòng ngự, bởi vì hắn nhìn không rõ địch nhân, nhưng địch nhân lại có thể nhìn thấy hắn, hiện tại trừ bỏ phải toàn lực phóng ngự, hắn thực sự không thể nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn.

Lần này hắn cố gắng tập trung cao độ chú ý xung quanh thì rõ ràng có thể nghe được một tiếng vang rất nhỏ…Là Phong Nhận Thuật!

Phong Nhận Thuật mặc dù pháp thuật cấp thấp nhất trong Phong Hệ, nhưng nếu địch nhân trong bóng đêm mà sử dụng pháp thuật này, lại có thể xem như là lực lượng cấm chú! Một đạo Phong Nhận xuyên qua Bích Thủy phòng ngự mà Tuyết Sinh dựng lên, xẹt qua đùi phải của hắn lưu lại một đạo vết thương thật sâu.

“Ô —” Tuyết Sinh không khỏi giật mình cùng với chút khiếp sợ, địch nhân của hắn dùng Phong Nhận Thuật ngưng tụ thành một dây nhỏ như sợi chỉ tạo thành “Gió đâm”. Bích Thủy của hắn có thể phóng ngự đối với những công kích cường đại nhưng lại không có biện pháp ngăn cản một vật thể nhỏ như kim, trong bóng đêm địch nhân của hắn đối với thuật nắm giữ của pháp thuật thật là đáng sợ!.

Sau đó, hơn mười đạo gió đâm gào thét xuyên thấu qua thân thể Tuyết Sinh, lực lượng mãnh liệt khiến cho vách tường nước của hắn nổi lên từng vòng tròn gợn sóng mỗi khi ngọn gió đâm xuyên qua, Bích Thủy cùa hắn hoàn toàn trở nên vô dụng.

Xem ra vừa rồi chẳng qua là thử mà thôi, hiện tại mới bắt đầu thât sự công kích.

Bích Thủy của hắn một khắc tan vỡ

Từ lúc tiến vào trò chơi đến giờ Tuyết Sinh chưa từng chịu qua thương tích nghiêm trọng nào, đau đớn mãnh liệt khiến cho hắn lập tức ngã xuống trên đất, máu từ hơn mười vết thương toàn thân không ngừng chảy xuống, hắn vốn không có nhiều máu lượng máu trong cơ thể một chút nữa là gần tới đáy, chỉ cần thêm một lần công kích nữa là có thể kết thúc sinh mệnh của hắn.

Tuyết Sinh cố gắng muốn đứng lên, tuy rằng hắn không có biện pháp phòng ngự, thậm chí địch nhân ở đâu làm sao hắn cũng không biết, nhưng là hắn không thể ngồi chờ chết. Rất đau, nhưng là cam chịu số mệnh cũng chết mà phản kháng cũng chết, vậy hắn tình nguyện chọn một cái chết tôn nghiêm.

Thời gian còn sống này, Tuyết Sinh nhịn không được lại nghĩ tới Thiên Hồng, nếu hắn không nóng vội má xông vào đây một mình, nếu là có Thiên Hồng ở đây nói không chừng còn có biện pháp, chính là hắn không hi vọng bản thân luôn nấp sau cánh chim người khác, vô luận thành bại, hắn ít nhất phải dùng lực lượng của mình cố gắng vượt qua!

Dùng hết khí lực toàn thân, Tuyết Sinh cuối cùng lung la lung lay đứng lên, dũng cảm đối mặt với địch nhân không biết.

Này là pháp thuật ba động!

Lần này chết chắn rồi, mới vừa đứng vững Tuyết Sinh gắt gao nhắm chặt hai mắt, chỉ hi vọng là thời gian chết không cần quá đau.

Một lát sau chẳng những cảm giác đau không cảm giác được, hơn nữa trên người còn ấm áp, cảm giác hình như là pháp thuật trị liệu? Tuyết Sinh nghi hoặc mở to mắt, thật là thuật trị liệu! Thương thế toàn thân hắn thế nhưng giờ tốt lên nhiều.

Cái người trong bóng đêm kia rốt cuộc là địch hay bạn? Tại sao trước đánh thương hắn, rồi sau đó lại chữa khỏi cho hắn? Tuyết Sinh cảm giác mình không thể hiểu đươc.

Hắn thử hướng vào trong bóng đêm hô “Nhĩ hảo, ta vừa rồi ở bên ngoài cảm giác được có người gọi ta, người đó là ngươi sao?”

Đợi một hồi lại không nghe thấy ai trả lời.

“Ngươi tại sao lại tấn công ta?’

Vẫn không có trả lời.

Thực buồn bực, rốt cuộc là cái chuyện gì a? Tuyết Sinh tò mò đi về phía trước từng bước…Tê một tiếng, lại là Phong Nhận Thuật!

Lại tới nữa, Tuyết Sinh che vết thương trên hai gò má của mình mà dở khóc dở cười, vậy rốt cuộc là muốn cái gì a?

Chờ một chút!

Vừa rồi lúc hắn ngã nhào trên mặt đất hình như trông thấy được… Đúng rồi! Trên mặt đất không biết chú văn màu đen lúc nào xuất hiện đem toàn bộ máu của hắn chảy xuống hút vào!

Nguyên lai, hành vi kỳ quái của vật này, chính là muốn hấp thu máu của hắn!.

555, tuy rằng biết không cần phải chết làm cho hắn thở nhẹ nhàng một hơi, nhưng dù sao cũng dẽ bị đau chết người a.

Ngay tại thời gian nguy hiểm này thì Thông Tấn Khí lại bất ngờ vang lên, Tuyết Sinh một bên tiếp tục chịu đựng từng trận Phong Nhận Thuật tập kích, một bên kết nối Thông Tấn Khí…() bộ đàm, máy truyền tin.

“Thiên Hồng?”

“Tuyết Sinh, ngươi hiện tại như thế nào rồi, có tốt không?” Trong máy bộ đàm truyền tới âm thanh lo lắng đầy thân thiết của Thiên Hồng.

“Hoàn hảo… ” Lời mới nói ra khỏi miệng, một ngọn gió lại đâm xuyên qua bả vai cũa hắn, Tuyết Sinh không nhịn được buột miệng kêu đau lên một tiếng.

“Tuyết Sinh!” Thiên Hồng lập tức minh bạch Tuyết Sinh nhất định đã xảy ra chuyện, chính là mình lại không có cách nào tiến vào chú văn kết giới, trong lòng nóng như lửa đốt.

Tuyết Sinh dùng sức đè lại miệng vết thương, hắn giận thật à, người này căn bản là dùng trò chơi mèo vờn chuột đến để trêu đùa hắn! “Ta nói một lần cuối cùng, ngươi mau lăn ra đây, bằng không ta không khách khí!” Tuyết Sinh cảm thấy được cơn tức giận muốn tuôn trào, khiến hắn phải kìm nén đến cả người run rẩy. Không ngoài sở liệu, hắn vẫn không nghe được tiếng trả lời.

“Hừ!” giá trị phẫn nộ của Tuyết Sinh lên đến đỉnh điểm, dù là bồ tát cũng không thể nhịn được nữa, hắn Đỗ Tuyết Sinh cũng không phải là người mặc người khi dễ!

Tuyết Sinh một chữ một chữ từ trong miệng niệm ra kỹ năng công kích duy nhất của bản thân.

“Kinh, đào, hãi, sóng!”

Nhất thời, quanh mình Tuyết Sinh lập tức được bao vây bên trong bởi một mãnh sóng nước cuồn cuộn vô biên vô hạn, sóng nước tham lam cắn nuốt hết thảy các vật thể xung quanh, biển cuồng bạo mãnh liệt phá hư mọi thứ nó đi qua…Đồng thời, đang ở ngoài cốc đoàn người Thiên Hồng bọn hắn củng nhìn thấy thủy triều thình lình xuất hiện bao phủ cả Bách Hoa cốc giống như ngày tận thế, làm sống cường đại đem những đóa hoa tươi tốt từng mãnh bị dập nát, ngày xưa tươi đẹp Bách Hoa cốc hôm nay bị hủy diệt phá hư.

“Tuyết Sinh —”

Thiên Hồng vừa thấy được trong Bách Hoa cốc xuất hiện dị biến, phản ứng đầu tiên là không thể đợi được nữa! Y không chút do dự trang bị thêm cho mình một cái “Chân nguyên hộ thể”, chuẩn bị xông vào, tuy rằng biết rõ phía trược cực độ nguy hiểm, nhưng Tuyết Sinh đang ở bên trong. Cho dù là âm tào địa phủ, thì y cũng nhất quyết xông vào một lần!

Thiên Hồng đang chuẩn bị xông vào trong, thì bên cạnh lại bay tới một đạo bạch quang, ở trên người hắn chân nguyên hộ thể hồng sắc hạ thêm một tầng vòng bảo hộ màu trắng, đây là Gây Tê đem chân nguyên hộ thể của mình cho y. Chân nguyên hộ thế là hai người bọn họ đồng học được cao cấp kỹ năng, có thể ở thời gian nhất định điều động chân khí tại thân thể ở mặt ngoài hình thành một tầng vòng bảo hộ, chân khí tiêu hao rất lớn, hơn nữa một ngày chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi.

Tự biết huynh đệ cũng không cần cái gì cảm tạ trong lời nói, hắn hướng Gây Tê gật đầu, như tên rời cung hướng về trong Bách Hoa cốc bay đi…—

Đã tiêu hao hết lực lượng Tuyết Sinh ngã xuống đất, gian nan ngẩng đầu lên, làn sóng có xu thế làm tan đi hắc vụ, tình cảnh trước mắt làm cho hắn khó có thể tin được, cái kia tấn công hắn trong bóng đêm không ngờ là một cái yêu mị nam tử! Người nọ một thân cẩm bảo lam tử sắc, dáng người cao gầy, diện mạo tinh xảo mê hoặc lòng người. Tuy rằng hắn lấy ngoại hình nhân loại xuất hiện, nhưng là không biết tại sao Tuyết Sinh liếc mắt một cái liền nhìn ra nguyên thể của hắn —

“Hồ… Điệp… ”

(các vị đại nhân, thỏa mãn đi! Tiểu nhân đã muốn dựa theo yêu cầu của các vị đại nhân làm ra một cái NPC hình người, 55555, nguyên tắc của ta a, bay! Ưu tiên độc giả, đáng thương tiểu tác giả đã muốn bỏ mình) (tác giả)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.