Võng Du Chi Phi Thường Đạo (Quyển 1)

Chương 2: Chương 2




CHƯƠNG 2

Đỗ Tuyết Sinh cẩn thận khép lại sách trong tay, thật to duỗi lưng một cái, thở dài. Này trong thư phòng đầy rẫy các loại sách, là những di vật của cha mẹ khi cònsống lưu lại cho hắn. Từ khi song thân đột nhiên ngoài ý muốn qua đời, hắn cảm thấy thân thể dường như mất đi cái gì đó, thường thường ngồi ngẩn người cả ngày, làm việc cũng vậy, làm cho tiểu đệ đệ Vân Sinh lo lắng không thôi. Kỳ thật bi thương đã dần dần phai nhạt chính là cảm thấy cuộc sống không còn mục tiêu để theo đuổi mà thôi, xem như là lấy cớ để nhàn hạ đi, hắn vốn là một người lười, chình là hiện tại càng lười hơn.Lười biếng cũng tốt, suy sút cũng tốt, dù thế nào đi nữa hắn là một người không có cầu tiến, thì dù là cái dạng nào cũng không sao.

Tuyết Sinh cười khổ, may mắm chiếm được tuyệt bút tiền bồi thường (chắc các bạn cũng biết tiền này là do người chết di sản để lại và nhà nước bồi thường thêm – ta chém),cũng đủ làm cho cuộc sống của hai huynh đệ cả đời không lo cái ăn cái mặc, bằng không hắn đâ dễ dàng có lòng mà thanh thản ở trong này tự buồn rầu, than thầm.

Phòng ở to như vậy, lãnh lãnh thanh thanh (lạnh lẽo, vắng vẽ, trong sạch), chỉ khi Vân Sinh trở lại, thì căn phòng mới có chút sinh khí.

“A Tuyết, ăn cơm đi”

Vân Sinh cầm lấy một cái nồi từ phòng bếp nhô đầu ra.

Hắn cùng ca ca tú lệ nhỏ nhắn hoàn toàn bất đồng, tuy rằng dung mạo có bảy phần tương tự, nhưng ở trên mặt của y thì hiện ra hơi thở thoải mái, tiêu sái (phóng khoáng, tự nhiên), tuổi tuy rằng kém hơn, nhưng thân thể của y trưởng thành so với Tuyết Sinh hơn một nữa, cũng bởi vì thế y tổng không chịu kêu “ca”, luôn kêu “A Tuyết, A Tuyết” để gọi Tuyết Sinh.

Vân Sinh hướng miệng mãnh liệt ăn hai ngụm cơm, nâng tau gấp một cái chân gà bỏ vào bát Tuyết Sinh “A Tuyết, người là lúc trước đã nhỏ rồi, cũng nên ăn uống điều độ chút đi”

“Ta ăn không vô” Tuyết Sinh ghét đem chân gà ném trở về.

Văn Sinh mặt nhăn mày nhíu, hạ đũa xuống nói “A Tuyết, ngươi như vậy không phải biện pháp. Phấn chấn lên, tìm chuyện gì khác làm quên đi.”

“Ngươi để cho ta đi tìm việc làm”

“Việc làm có hay không cũng không sao cả, dù sao chúng ta không thiếu tiền, nhưng là ngươi cũng phải tìm cái gì tiêu khiển đi, ngươi không phải có mấy bằng hữu giao tình rất tốt sao, sao phải cứ ở nhà tự buồn phiền phá hủy mình”

“Được rồi” Tuyết Sinh thờ dài, hắn đã làm cho Văn Sinh lo lắng quá nhiều “Vậy ngươi nói ta như thế nào tiêu khiển? Ta lại không muốn xuất môn” (ra ngoài)

Văn Sinh lập tức cao hứng phấn chấn nói “Tốt lắm để ta lo! Võng du hôm nay mới chính thức đưa vào hoạt động, ta đã mua hai cái mũ giáp, chúng ta bắt đầu sự ngiệp ngoạn gia đi. Nhiều đồng học của ta đều tham gia trò chơi, nghe nói ai cũng đều thấy thú vị”

“Hảo hảo hảo”

Hóa ra tiểu tử này sớm đã có dự tính. Tuyết Sinh tuy rằng đề không nổi hưng trí, nhưng cũng không đành lòng phá hủy tâm tình của y.

Tuyết Sinh lười biếng dương dương (dương dương tự đắc) dựa vào trên giường nhìn Văn Sinh bên trên đùa nghịch máy tính, dù sao có Văn Sinh, không cần hắn phải hổ trợ, hơn nữa, hắn khả năng giúp có lẽ sẽ trở thành trở ngại.

Văn Sinh trông hưng phấn thấy rõ, còn đến nửa giời nữa mới bắt đầu, thế nhưng y lại sớm đem máy tính cùng mũ giáp kiểm tra tới lui mấy lần.

“Đúng rồi, a Tuyết, đợi lát nữa ngươi muốn lấy tên gì? Đến lúc đó để ta có thể dễ tìm ngươi”

“Tốt lắm, ta muốn gọi kêu ‘Vạn Lí Vân’.” (tức là vạn lý, rất xa)

“Thịnh hành Thiên Lý, ‘Thiên Lí Phong’ cũng được đi, ‘Vạn Lí Vân’ không khỏi cảm thấy chẳng ra cái gì cả

“Ta có cách của ta. Lão cha không phải hay gọi ngươi là ‘vui vẻ’. “

“… ” Không phản bác được

“Não Ba Du Pháp phân hình hoàn thành… Vòng số phân hình hoàn thành… Thỉnh ngoạn gia nhập cước số vào… Thỉnh đưa số tài khoản vào… Thỉnh nhập mật mã vào… ”

Liên tiếp điện tử vang lên thanh âm nhấc nhở quấy đến nổi tâm tình tuyết sinh đang hảo cũng muốn phiền chán.

Cuối cùng…“Hoan nghênh gia nhập , bởi vì ngày là lần đầu tiên sử dụng, thỉnh làm theo các bước hướng dẫn sáng lập nhân vật.”

“Tên nhân vật?”

“Thiên Thu Tuyết”

“Hiệu chỉnh dung mạo… ”

“Không thay đổi.”

“Lực chọn nhân tộc hay là yêu tộc”

Tuyết Sinh có điểm ngạc nhiên, bởi vì không có hứng thú, cho nên cũng không xem sách giới thiệu trò chơi liền đăng nhập vào hệ thống, dù tới đây thì coi như xong, liền tự mình lựa chọn thôi. Làm người rất không có y nghĩa, liền rõ ràng hô — “Yêu tộc”

(đáng thương diễn viên bước lên con tàu cướp biển)

“Bên trái bàn quay lựa chọn thuộc tính cơ bản, bên phải lựa chọn loại hình chủng tộc, ấn xuống “Bắt đầu” để chuyển động, ấn xuống “Đình chỉ” để kết thúc”

Tuyết Sinh đã muốn cảm thấy có chút phiền, rõ ràng hai tay đè xuống hai cái “Bắt đầu”, chờ thật lâu hai cái bàn quay mới bắt đầu chuyển động, lại đồng thời đè xuống “Đình chỉ”

Đinh một tiếng, hai cái bàn quay đồng thời dừng lại, Tuyết Sinh tập trung nhìn vào, thiên a, đây là cái thuộc tính gì a!

Tính danh: Thiên Thu Tuyết

Giới Tính: Nam

Chủng tộc: Hoa yêu

Thuộc tính bắt đầu

thể lực: 3

lực lượng : 1

sinh lực: 10

nhanh nhẹn: 0

mị lực:11

Thể lực 3! Lực lượng 1!

Quả thực yếu đuối

Càng thêm đáng sợ là nhanh nhẹn lại là 0? Chẳng lẻ không thể động đậy được, còn có thể cho người sống hay không? (em đâu phải người em là hoa mà ‘hoa yêu’hahhaa)

Mị lực là 11, hoàn toàn là đồ bỏ đi trong những đồ bỏ đi (tức là rác rưởi trong rác rưởi). Hơn nữa còn cái gì là “Hoa Yêu”, tổng làm cho người ta cảm giác *** đãng như hồ ly tinh, rất tổn thương lòng tự trọng của nam nhân a.

Tuyết Sinh đang lúc uể oải, lại nghe thanh âm điện tử nhắc nhở “Chúc mừng ngài! Bởi vì ngày là chủng tộc hoa yêu, hơn nữa mới bắt đầu mị lực đã vượt qua cực đại 10, hoạt hóa che dấu chủng tộc —”Thiên Phủ Ngọc Liên”, duy nhất có tính che dấu chủng tộc

Tuyết Sinh nghe xong không khỏi nhíu mày, cái này cũng là cái đồ bỏ đi cư nhiên còn cái gì “che dấu chủng tộc”, rất không có thiên lý đi? Nhưng là theo lẽ thường mà nói gặp phải ngoạn gia có tính “che dấu chủng tộc” là nhất định có lợi, xem trước một chút, không tốt thì tiếp tục rèn luyện.

Một trận bạch quang êm dịu hiện lên, Tuyết Sinh – hiện tại nên gọi là “Thiên Thu Tuyết”, hắn mở to đôi mắt thời gian phát hiện mình đang ờ một cái sơn cốc nhỏ, cách đó không xa có một gian nhà gỗ nhỏ, bốn phía xung quanh được bao quanh bởi những cây cối xanh um, màu xanh hoa cỏ như tấm, trong cốc có một cái hồ nước nhỏ ánh lên những dao động li ti. Hắn không khỏi sợ hãi tha, phong cảnh đẹp như vậy trong hiện thực đã thực hiếm thấy, trong trò chơi này có thể làm như đúc, gió nhẹ phe phe63y, cỏ cây thơm mát.

Đang lâm vào trạng thái mê say, đột nhiên nghe một tiếng ôn nhu nữ nhân nói nhỏ “Hài tử… hài tử… ”

Tuyết Sinh phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện bên người đứng một đôi thần tiên giống như thanh niên nam nữ

Nàng kia mỉm cười nói “Hài tử, chúc mừng ngươi tu thành nhân thân”

“Các người là ai?”

Nam tử chân thành nói “Hài tử, xin ngươi tha thứ cho chúng ta”

Tuyết Sinh không hiểu ra sao “Kêu ta tha thứ ngươi cái gì a?”

Nữ tử than nhẹ, nói “Ta gọi là Hồng Nghê, đây là phu quân của ta Tường Thiên. Chúng ta muốn hướng ngươi giải thích chính là có liên quan đến lai lịch của ngươi… ”

Điều nảy chẳng lẽ cũng là ẩn tàng nhiệm vụ sao? Tuyết Sinh kiềm chế lại tính khí của mình nhẫn nhịn mà nghe hai người kể chuyện xưa, này hai vợ chồng than ngắn thở dài nói nữa ngày, tổng kết lại đơn giản ngắn gọn là

Nàng kia là tiên tử Thiên giới, nam tử lại là phàm nhân, nhưng nguyên nhân là hai người thương mến nhau. Nữ tử vì muốn cùng nam tử song túc song phi (như hình với bóng), liền từ Thiên giới trộm ra “thiên phủ ngọc liên”, lấy đóa hoa luyện chế tiên đan để trợ giúp nam tử phi thăng. Kết quả chính là tiên đan luyện thành, nhưng là vốn sắp tu thành chính quả “thiên thủ ngọc liên” (Tuyết mọc rễ vốn không chịu thừa nhận đó là hắn) chẳng những tứ chi bị thương nặng, mà từ thiên giời bị sa vào yêu giới (là từ hoa tiên chuyển thành hoa yêu nha ấy mà ta thích hoa yêu ^^). Cho nên bọn hắn thương lượng quyết định ở chỗ này chờ “thiên phủ ngọc liên” tu thành hình người hơn nữa muốn bồi thường sau đó tiếp tục phi thăng Thiên giới.

“Cứ như vậy?” Tuyết Sinh vô lực ngồi chồm hổm trên mặt đất, nhìn trong hồ “Thính cứ” thấy bản thể của chính mình là tinh khiết Bạch Liên hoa, chuyện xưa đơn giản như thế mà phải nói đến nửa ngày, thực chịu không nổi, hắn sợ nhất là phiền toái.

“Ngươi có thể tha thứ cho chúng ta sao?” hai vợ chồng kia nắm chặt tay nhau, vội vàng nhìn Tuyết Sinh.

“Hảo hảo hảo, ta tha thứ cho các ngươi” Nhanh lên phi thăng đi, mặc ngươi yêu như thế nào bay như thế nào, đừng có dài dòng nữa.

“Thật tốt quá!” hai vợ chồng như trút được gánh nặng.

Hệ thống thanh âm nhắc nhở “Chúc mừng ngoạn gia Thiên Thu Tuyết hoàn thành ẩn tàng nhiệm vụ ‘Thiên thượng nhân gian’, thưởng cho công đức giá trị 2000″

Hắn nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng…“Đúng rồi” Hồng Nghê còn nói “Vì bồi thường ngươi, ta truyền cho ngươi ‘thu thập thuật’, ‘biện dược thuật’ (phân định dược vật), ‘Thuật luyện đan’… ”

“Đây là vòng tay Càn Khôn, tặng cho ngươi… ”

“Đây là linh thạch ngọc dịch, cũng cho ngươi… ”

“Còn có cái này Tuyền kì ngọc phù, Thiên thủy linh châu… ”

Tuyết Sinh bị nhét đầy tay gì đó, giật mình không biết phản ứng như thế nào mới tốt, liên tiếp không ngừng “Chúc mừng ngoạn gia Thiên Thu Tuyết được… ” hệ thống thanh âm nhắc nhở biến cho đầu hắn choáng váng hoa mắt.

“Như vậy chúng ta đi đây” Hồng Nghê lưu luyến không rời nói “Ngươi bây giời còn rất yếu, ở nhân gian sẽ thực vất vả, hơn nữa trước khi ngươi đạt được cấp 10 thì không thể rời đi bản thể hóa xa, ta ở trong sơn cốc này bày ra kết giới, quái vật gì cũng vào không được, chờ ngươi đủ 10 cấp là có thể ra bên ngoài, nhưng là ngạn vạn lần phải cẩn thận a”

…Đợi hai người cuối cùng hóa thành kim quang bay lên trời mà đi, Tuyết Sinh thật sự nhịn không được ngồi phịch trên mặt đất.

Hai người kia, quả thực là ném bom không mệt mỏi a!

Mặt cỏ thật mềm, còn mang theo mùi thơm, Tuyết Sinh nằm trên mặt cỏ thiếu chút nữa là ngủ, đột nhiên nhớ tới còn chưa có tìm được Văn Sinh, vội vàng chuyển sang mở kênh mật, kết quả. — “Ngài đang ở chỗ địa điểm nào, sao không đánh hộp thoại”

Hôn mê!

Quên đi, Tuyết Sinh duỗi lưng một cái, đã tới đây thì an tâm hảo mà ở lại, xem trước một chút đã lấy được cái thứ gì tốt đi

Bời vì là làm nhiệm vụ thưởng cho, nên toàn bộ vật phẩm đều không cần giám định, bằng không thì thảm rồi.

Tuyết Sinh ánh mắt đảo qua, lập tức bị món đồ hiện ra quần áo ngân quang hấp dẫn, cầm lên vừa nhìn…Tên vật phẩm: đầy sao tia sáng kì dị

Thuộc loại: Phòng ngự

phụ trọng: 0

thuộc tính: gia tăng phòng ngự 100%, 30% xác suất né tránh, 10% xác suất bắn ngược (phản xạ lại) thương tổn không hạn chế cấp bậc (vật phẩm tiên nhân, nhân tộc không thể sử dụng)

Di? Tuyết Sinh có chút giật mình, theo như kinh nghiệm trước kia chơi võng du mà nói, vật phẩm thượng hạng như vậy là rất hiếm thấy, mình may mắn thật, hơn nữa phụ trọng là 0, vừa lúc thích hợp với hắn do nhân vật lực lượng yếu kém này (kỳ thật cho dù có tăng thêm 100% phòng ngự, tuyết tuyết phòng ngự cũng cực là đáng thương, một con quái bên ngoài cấp thấp, tùy tiện có thể đem hắn giết. 30% né tránh lại giống như là đồ trang sức, bởi vì Tuyết nhanh nhẹn là 0. Đổ mồ hôi!!!–!)

Sau khi mặc vào, mới cảm thấy được tiên khí như thoát khỏi cỏi trần, vật liệu mai mặc tinh thuần trên có ám văn màu bạc, hơi hơi lóe ra dị quang, hơn nữa càng làm cho người ta giật mình không thể thốt lên là “Không chê vào đâu được”! Hoàn toàn không thấy dấu vết của đường may.

Mặt khác còn có một cái vòng tay Càn Khôn, phụ trọng chỉ có 3, đã co 1000 không gian trữ vật, còn có +10 sinh lực. Bởi vì ‘Thiên Thu Tuyết” lực lượng chỉ có, phụ trọng là lực lượng tăng gấp 10 lần chính là 10, định trước hắn là tuyệt đối không thể mang vác cái gì nặng, một tay chính tông trói gà không chặt, nay có vòng tay liền giải quyết vấn đề này.

Tuyết Sinh đem những vật còn lại lấy ra xem hết, phát hiện đại bộ phận đó là những nguyên liệu linh tinh gì đó, xem ra cũng rất trân quý, liền một mực nhét vào trong vòng tay Càn Khôn.

Làm xong chuyện này, hắn mới phát hiện một cái vấn đề đáng sợ là: hắn trước khi đạt được cấp 10 không thể rời đi bản thể quá xa (cam chịu thôi vì nhanh nhẹn là 0) — sơn cốc này có kết giới — không có khả năng tiến vào — không có cách ly khai sơn cốc — không thể đánh quái — làm sao có thể lên cấp 10 a?

(vì có kết giới nên không có quái tiến vào được mà em cũng không thể đi ra ngoài nên lấy quái đâu mà đánh thăng lên cấp 10… tội nghiệp em tui ==)

Tuyết Sinh lập tức logout ra khỏi trò chơi, dù thế nào đi nữa hắn đối với dốt đặc cán mai hay là ra hỏi Văn Sinh.

Ca ca giống như hắn vậy, luôn ỷ lại đệ đệ thật là hiếm có.

Nổ lực đem Văn Sinh kéo ra khỏi trò chơi, lại chọc đến Văn Sinh khóc thét “Ta van ngươi, ta đang đánh thạt cao hứng, ta lập tức sẽ thăng cấp rồi, a Tuyết ngươi buông tha ta đi… Cái gì, ngươi chọn yêu tộc? Mau xóa hào (hiệu) của ngươi đi, ta còn có thể mang ngươi… Đừng có hỏi ta được chưa, chính ngươi có lên mạng nhìn cho kỹ không?”

Ở Văn Sinh lần nữa cầu xin tha thứ, Tuyết Sinh đành buồn bực chạy trở về phòng của mình, ở trên máy tính kiểm tra nội dung Thật sự là không nhìn là không biết, vừa nhìn đã giật mình

Tòm tòi những bài post có liên quan đến Yêu tộc, một mảnh đập vào mắt kinh tâm ,, ,…Có… như thế nào đáng sợ như vậy?

Tuyết Sinh không yên bất an tìm được một số bài đang liên quan đến thực hệ yêu tộc, đúng với chữ tiêu đề huyết lệ, chú ý từng cái tránh chọn cài điểm mở.

Toàn văn bài post như sau:

Nội trắc là may mắn

Yêu tộc là sai lẩm,

Yêu tộc là bất hạnh,

Thụ yêu là bi thương thảm!

Hôm kia ta may mắn tham gia trong vòng một khắc ta mừng như điên, làm gì trời cao đố kị anh tài, lại làm cho ta chọn nhầm “yêu tộc” bước lên con tàu cướp biển! Đáng thương một tiểu sinh như ta một người phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái người gặp người thích… (bỏ bớt một hàng 180 tự ==|||) đường đường dễ nhìn, thế nhưng một lần sảy chân để hận nghìn đời, sa vào một gốc cây “ngọc thụ lâm phong” bạch dương thụ yêu!

Phải làm thực vật hệ yêu tộc, lại phải luyện đủ 10 cấp mới có thể đi ra khỏi ngoài phạm vi bản thể 100 mét hoạt động như thế là đối đãi không công bằng a! Thật sự là trời muốn ta vong mà. Cho nên tiểu sinh chỉ phải nằm gai nếm mật, thi triển tuyệt kỷ vô địch chi hấp tinh đại pháp, tận lực câu dẫn các quái vật giống cái đến cùng ta “thải âm bổ dương” (mồ hôi, tiểu tử biến thái, luyện cấp luyện cấp nha, ngươi nói ghê tởm thế làm gì)

Như thế dưa vào bán rẻ tiếng cười, trăm cay nghìn đắng luyện đến 9 cấp. Một ngày nọ, một con quái thật lớn 15 cấp Dã Trư gây ra mối hận đoạt thê tử, nhắm ngay nhược điểm trên thân thể ta một đầu đánh tới, tim và mật muốn lạnh đi, chạy trốn thì vô lực, chỉ nghe răng rắc một tiếng cái eo yếu ớt của ta (mèn thân cây thì nói thân cây bày đặt eo với chả éo) một cái phân thành hai đoạn, một đời kỳ tài tiểu bạch dương như vậy là hồn Quy ly hận thiên (chết mà hận trời)

Ô hô, cảm thán cho một cái yêu tộc bạc mệnh, ta bi thương mà nước mắt ràn rụa

Con mẹ nó, lão tử không bao giờ… nữa làm yêu quái tộc!

Thê thảm như thế?

Tuyết Sinh cảm thấy được mồ hôi trên lưng mình chảy xuống, ngẫm lại chính mình nhanh nhẹn 0, không biết cái này có phải là đi lên vết xe đổ của “tiểu bạch dương” không?

Ngẫm lại có chút không cam lòng, Tuyết Sinh nghĩ muốn tồn tại một cách bình thường, nếu đã đặt ra như vậy thì phải nghĩ ra một biện pháp đúng đắn giải quyết, không thể vì vậy mà lãng phí, khó mà có được một loại hình chủng tộc che dấu.

Hạ quyết tâm, Đỗ Tuyết Sinh lại lần nữa đăng nhập vào

Vẫn là sơn cốc nhỏ khi hắn logout, Tuyết Sinh thử đi xung quanh một lần, quả nhiên đúng như lời ngoạn gia kia nói, chỉ có thể hoạt động trong phạm vi trăm mét, muốn tiếp tục đi ra ngoài, liền có một cổ lực đạo cường đại giữ chặt hắn, căn bản không thể bước ra khỏi bước nào.

Tuyết Sinh nhụt chí trở lại bên hồ ngồi xuống, nhàm chán mở ra hệ thống hạng mục nhìn sang. Có một chút kỹ năng, hắn lắp bắp kinh hãi, theo lý thuyết tay mới muốn tới cấp 10 phải đến tìm thôn trưởng tại Tân Thủ Môn để lĩnh hai loại kỹ năng, nhưng là “Thiên Thu Tuyết” kỹ năng chủng tộc đã có vài loại, điều này chẳng là cũng là năng lực che dấu chủng tộc?

Kỹ năng chiến đấu

Trị liệu: kỹ năng sơ cấp hạ đẳng độ thuần thục 0/100 [lượng bổ huyết do trị số sinh lực quyết định]

Quấn quanh: kỹ năng sơ cấp hạ đẳng thuần thục 0/100 [lấy bộ rễ thực vật cùng thân cành quấn quanh địch nhân, khiến địch nhân mất đi năng lực hành động]

Cướp lấy: kỹ năng sơ cấp trung đẳng độ thuần thục 0/100 [cướp đoạt thể lực hoặc phép màu của địch nhân, xác suất thành công cùng lượng cướp lấy do cấp bậc cùng năng lực quyết định].

Ký sinh: kỹ năng đặc thù không thể thăng cấp tiêu hao toàn bộ trị số phép màu 2/3 trị số sinh mệnh [theo miệng vết thương của vật chủ xâm nhập vào, cùng vật chủ đồng hóa, thời gian ký sinh càng dài thì đồng hóa càng cao. Kẻ ký sinh có thể hưởng lợi 20% kinh nghiệm của vật chủ. Nếu đã bị vật chủ bài xích mà thoát ly, hoặc là tự hành thoát ly thì đồng hóa sẽ giảm 20% cùng song phương đồng thời rớt ra 1 cấp giá trị kinh nghiệm]

Phục hồi (chữa trị): kỹ năng đặc thù không thể thăng cấp [lấy trị số tiêu hao pháp thuật hoặc trị số sinh mệnh bù cho thân thể ký chủ (vật bị sinh vật ký sinh )bị thương tổn]

Hấp thực: kỹ năng đặc thù không thể thăng cấp [có thể hấp thu trị số kinh nghiệm hoặc trị số phép màu của vật chủ, xác xuất thành công là 100%]

Trong đó “phục hồi” cùng “hấp thực” là kỹ năng phụ chúc cho “Ký sinh”, bây giờ là màu xám, chứng tỏ kỹ năng này chưa thể sử dụng.

Đây là cái gì kỹ năng! Tuyết Sinh lăc đầu, quả thực là ký sinh trùng, thực mất mặt. Hơn nữa cơ hồ không thể tính là kỹ năng công kích, rất khó luyện cấp. Xem ra chủng tộc này muốn thăng cấp biện pháp tốt nhất là tìm vật chủ cấp cao, nhưng biện pháp như thế thật mất thể diện, hắn không thể làm được… Chờ một chút! Tuyết Sinh tinh quang chợt lóe, nếu vật chủ lúc này là Văn Sinh thì… Đây không phải là phi thường hoàn mỹ sao? (ôi em đúng là người ăn bám đệ đệ mà)

Hắc hắc… Tuyết Sinh không khỏi bưng lấy miệng cười trộm.

Đồng thời, Văn Sinh đang ở Tân Thủ Môn ra sức giết quái đánh hai cái hắc xì, thiếu chút nữa bị tiểu sơn dương ở Tân Thủ Môn đánh rụng.

Mang theo tâm tình kinh hỉ, Tuyết Sinh tiếp tục hướng xuống nhìn lại, sau kỹ năng chiến đấu là một số kỹ năng cuộc sống.

Kỹ năng cuộc sống:

Thu thập thuật : kỹ năng sơ cấp hạ đẳng độ thuần thục 0/100 [có thể thu thập loại vật phẩm của thực vật hoặc động vật]

Phân dược thuật: kỹ năng sơ cấp hạ đẳng độ thuần thục 0/100 [nhận biết tên cùng tính chất của các loại dược liệu]

Thuật luyện đan: kỹ năng sơ cấp thượng đẳng độ thuần thục 0/100 [có thể luyện chế dược vật, điều kiện tiên quyết là hội học được phân dược thuật]

thật tốt quá, luyện được kỹ năng cuộc sống cũng có thể thăng cấp. Tuyết Sinh thở dai thật to một hơi nhẹ nhõm, may mắn không cần dẫm vào vết xe đổ của “tiểu bạch dương”

Vừa rồi ở trong sơn cốc đi một vòng thì phát hiện rất nhiều thảo dược, rất rõ ràng là người có nghề trồng trọt, hơn nữa phòng tuy là nhỏ, nhưng là đồ vật cuộc sống đầy đủ mọi thứ, hơn nữa cũng có lò luyện đan, vậy hai vợ chồng dài dòng cuối cùng cung để lại cho hắn một con đường sống.

Làm người cần phúc hậu, đọc sách cần hiểu biết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.