CHƯƠNG 49:
Chỗ Nguyệt Lão lúc này đã chật ních người đến nhận thiệp mời, Tình Nghĩa là một bang lớn trong server, cảnh tượng mấy trăm bang chúng đứng chung một chỗ cũng rất là đồ sộ. Thế nhưng ngay cách đó không xa vẫn đứng 1 người, lãnh lãnh thanh thanh mà đứng, cùng với đoàn người náo nhiệt hình thành đối lập rõ rệt.
Phục Hổ Thiếu Gia nắm chặt đại thương Trần Ảnh trong tay, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm cô dâu chú rể đứng bên cạnh Nguyệt Lão.
Chú rể kia, chú rể tên là Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc kia, đêm qua còn cùng mình cùng xoát phó bản, cùng đi Hoa Hải nói chuyện phím, cùng truy sát bang chúng Hoa Mãn Lâu … thế nhưng hôm nay lại mặc vào hỉ phục, trong lòng ôm một người khác … giống như hoàn toàn không nhận ra mình.
Mặc dù sớm đã có tin tức, nhưng Phục Hổ vẫn cảm thấy mọi thứ đến có chút trở tay không kịp, giống như mộng đẹp còn chưa tới trong khoảnh khắc lại đột nhiên bị 1 chậu nước lạnh tạt xuống, bị ép thanh tỉnh.
Nước mắt dần dần làm mờ đi tầm nhìn, trong đầu xuất hiện tình cảnh lần đầu gặp mặt Thủy Thiên.
Khi đó cấp bậc còn thấp, mọi người đem việc xoát kỳ xem như xoát kinh nghiệm tốt lắm, mỗi lần đến 8 giờ rưỡi, địa phương xoát kỳ ở Tô Châu tạp vô cùng. Khi đó trong nhà còn chưa đổi lại máy tính, cho nên Phục Hổ bị tạp tại trong đám người động cũng không động được, thật vất vả mới thấy tin 40+ xoát kì vào tổ đội, Phục Hổ lập tức động chuột khó khăn điểm xin, rất nhanh thì bên kia thông qua, đội trưởng lúc đó là Thủy Thiên cấp bậc cùng mình không sai biệt lắm. Chậm rãi đội ngũ đầy, Thủy Thiên kêu mọi người đến chỗ lĩnh song tập hợp, Phục Hổ thấy thế cũng vội cưỡi tiên hạc chạy đi lĩnh song. Thế nhưng chuyện tình thường là càng gấp càng loạn, Phục Hổ mở tiểu bản đồ điểm cả buổi người cũng không đi được vài bước, tạp đến cậu thẳng dậm chân. Mà lúc này các đội viên khác đều đã lĩnh hảo song đứng chung 1 chỗ, mọi người nhìn thấy Phục Hổ chậm chạp chưa tới, đều nhao nhao biểu thị bất mãn, “TTTTTT….” tin tức không ngừng gởi đến, đều muốn Thủy Thiên đem Phục Hổ đá ra.
Phục Hổ bị tổn thương tâm, bởi vì trước đó cũng thường vì mình bị tạp mà bị đội trưởng đá bay, lần này hẳn là lại bị đá đi, vậy đành phải lần nữa tiến vào tổ khác … Azz, thật tạp. Nhưng chuyện bất ngờ đã xảy ra, Thủy Thiên không chỉ không đá cậu, ngược lại còn trấn an cậu đừng nóng vội, từ từ sẽ đến … ai lại dong dài thì đá người đó, Phục Hổ khó có thể tin mà nhìn tin tức đội ngũ, ngoạn trò chơi tới nay lần đầu tiên thấy cảm động như thế…
Sau đó 2 người thêm bạn tốt làm thành hảo huynh đệ, bởi vì 2 người đều đối với trò chơi rất nhiệt huyết, cho nên mỗi ngày đều hẹn cùng nhau thăng cấp xoát phó bản, đã sớm hình thành ăn ý không cần phải nói cũng hiểu. Mà Phục Hổ cũng vì Thủy Thiên tranh thủ thay đổi máy tính trong nhà, thậm chí ngay cả võng tuyến đều đổi thành 10M. Sau này, cấp bậc của 2 người cao lên thì cùng nhau đánh kiếm ngọc, khi đó 2 người toàn thân đều là ngọc cấp 3, trong server, 2 người như hình với bóng cũng trở thành 1 trong những đề tài mọi người bàn tán, đều nói nếu như 2 người là khác phái hẳn là đã sớm kết hôn.
Phục Hổ cũng rất bội phục thao tác của Thủy Thiên, mỗi lần đánh hắn đều có thể phát huy tác dụng lớn nhất của hòa thượng, không chỉ dẫn quái tích cực, mà còn đem quái rống đến gắt gao, tuyệt không lan đến đội hữu khác, cho nên cùng Thủy Thiên xoát phó bản hay luyện cấp đều hiệt suất và thoải mái hơn.
Phục Hổ khi đó cũng không biết mình đối với Thủy Thiên rốt cuộc là tình cảm gì, chỉ biết mỗi ngày đều muốn gặp hắn, cùng hắn ở chung 1 chỗ, cho dù đôi bên không nói lời nào cảm giác cũng tốt lắm. Hai người nhận thức lâu như vậy, tới nay chỉ mới nháo qua 1 lần chiến tranh lạnh, kỳ thực nghiêm túc mà nói cũng chỉ là Phục Hổ đơn phương mà thôi. Đó chính là lần 2 người thêm QQ, việc trước tiên là chạy vào thông tin của hắn, trong khung thông tin tương đối trống, chỉ có 1 cái thông tin ‘gia đình’. Tâm Phục Hổ đập mạnh một cái, lưỡng lự cả buổi mới điểm vào. Trong đó là một bức ảnh gia đình hạnh phúc, trong hình là một người đàn ông cao lớn đẹp trai đang ôm một người phụ nữ xinh đẹp, mà người phụ nữ kia thì đang nắm 1 tiểu nam hài khả ái.
Phục Hổ không dám suy nghĩ nhiều, cậu rất sợ mỹ cảnh trong lòng mình sẽ sụp đổ. Thế nhưng hiếu kì thường lớn hơn tất cả, rốt cuộc có một ngày cậu cũng cố lấy can đảm hỏi Thủy Thiên người đàn ông trong thông tin kia có phải là hắn hay không … Hi vọng đạt được đáp án phủ định a, thế nhưng hiện thực chính là tàn khốc như thế, Thủy Thiên đã hơn 30 tuổi, mà 2 người trong ảnh chụp của hắn đúng là vợ và con hắn.
Lúc biết rõ sự thật, Phục Hổ không có khóc = =. Cậu còn có ý định cùng Thủy Thiên giật lại khoảng cách, đối với truy hỏi của Thủy Thiên cũng bỏ mặc. Thế nhưng niềm kiêu hãnh cũng không kiên trì được bao lâu … rất nhanh cậu đã bị nỗi nhớ nhung Thủy Thiên đánh bại … không có Thủy Thiên làm sao còn có thể chơi tiếp? Không có người kia bên người làm sao mới có thể vui vẻ?
Phục Hổ khuất phục … cuối cùng về bên cạnh Thủy Thiên …
Đột nhiên, mật ngữ của Thủy Thiên cắt ngang hồi ức của Phục Hổ.
[Mật ngữ] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc nói với bạn: tới nhận thiếp mời.
[Mật ngữ] Bạn nói với Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: tôi không đi.
[Mật ngữ] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc nói với bạn: hôn lễ của tôi cậu nhất định phải đến, tôi cần lời chúc phúc của cậu.
[Mật ngữ] Bạn nói với Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: ha ha ha … Thủy Thiên, anh là đang làm khó dễ đúng không? Lẽ nào anh không biết tình cảm của tôi đối với anh sao?? Anh muốn tôi chúc phúc anh?? Đó là không có khả năng !!!
[Mật ngữ] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc nói với bạn: Phục Hổ, ngoan ngoãn, tiếp giao dịch.
Hóa ra không biết từ lúc nào Thủy Thiên đã cưỡi Tử Điện đi tới bên cạnh cậu, mà trong lòng hắn lại ôm Phong Tín Tử, lão bà trong trò chơi của hắn, lão bà đồng sàng cộng chẩm trong thực tế của hắn.
[Mật ngữ] Bạn nói với Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: anh hiện tại là có ý gì? Anh đừng có khinh người quá đáng !!!
[Mật ngữ] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc nói với bạn: mau tiếp, hồi nữa cùng đi lễ đường.
[Mật ngữ] Bạn nói với Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: tôi hỏi anh, anh là có ý gì! Anh đem chị ta sang đây là có ý gì!!
[Mật ngữ] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc nói với bạn: cô ấy là vợ tôi.
[Mật ngữ] Bạn nói với Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: ha ha ha… Thủy Thiên, tôi vốn tưởng tôi sẽ không hận anh.
[Mật ngữ] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc nói với bạn: giờ cậu hận tôi?
[Mật ngữ] Bạn nói với Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: đương nhiên, ha ha ha … tôi hận anh, Thủy Thiên!! Anh đối với tôi hơi quá đáng!!
[Mật ngữ] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc nói với bạn: Phục Hổ, trong hiện thực chúng ta không thể đối mặt, cậu đã quên trước đó tôi đã nói gì sao?
[Mật ngữ] Bạn nói với Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Đã quên!! Tất cả đều đã quên!!! Anh còn muốn gạt tôi sao? Tôi ở trong lòng anh rốt cuộc là cái gì tôi giờ đã rõ ràng!! Anh cút, mang theo lão bà của anh!!
[Mật ngữ] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc nói với bạn: Phục Hổ, quen biết đã mấy năm nếu nói không có là gạt cậu, nếu cậu không kiên định …
[Mật ngữ] Bạn nói với Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Thủy Thiên, anh rốt cuộc là lấy lập trường gì cùng tôi nói những lời này … tôi dựa vào cái gì phải nghe lời anh??
Đúng lúc này, lạt bá thúc dục vào lễ đường cũng được xoát lên.
[Lạt bá] Bạch Dạ: chú rể cô dâu đi đâu rồi!! Một đống người chúng ta đang chờ vào lễ đường đây!!!!
[Lạt bá] Bạch Dạ: chú rể cô dâu đi đầu rồi!! Một đống người chúng ta đang chờ vào lễ đường đây!!!!
[Lạt bá] Bạch Dạ: chú rể cô dâu đi đầu rồi!! Một đống người chúng ta đang chờ vào lễ đường đây!!!!
[Mật ngữ] Bạn nói với Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: anh mau đi đi, nhiều người đang chờ anh như vậy.
[Mật ngữ] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc nói với bạn: cậu thật không đi??
Thủy Thiên đợi thật lâu cũng không đợi được câu trả lời, Phục Hổ đứng ở đó chùi kiếm trong tay, nhưng không hề nhìn hắn. Thủy Thiên thở dài, mang theo lão bà hướng về lễ đường chạy đi. Phục Hổ thấy Thủy Thiên đã đi, cũng bắt động động chuột chậm rãi hướng về phía vị trí lễ đường đi qua.
Sau khi diễu hành hoàn tất, lễ đường mở cửa, bang chúng Tình Nghĩa đều nhao nhao vào lễ đường, trong lễ đường tiếng chém giết phóng pháo hoa liên tục không ngừng, nhưng Thủy Thiên lại đờ người ra …Hôn lễ như vậy hắn tuyệt đối không vui, trong lòng nghĩ chính là người kia đang ở bên ngoài lễ đường, người kia hiện tại đang suy nghĩ gì … Lần này là thật hận đi …
Nghĩ nghĩ, Thủy Thiên thấy tin tức rời bang và lạt bá của Phục Hổ …
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: chúc mừng bang chủ Tình Nghĩa Sơn Trang, người bạn tốt nhất trong trò chơi của tôi —— Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc, kết hôn vui vẻ.
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: đây là lời chúc phúc anh muốn đi? Tôi đã đưa lên. Sau này chúng ta không còn quan hệ.
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: Đương nhiên, đã 5 năm … thẳng đến giờ phút này tôi cũng không có hối hận vì đã quen biết anh, anh là một người bạn rất đáng tín nhiệm.
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: độ hảo hữu là 9999 mà, thường hay có người trêu chọc tôi và anh có độ hảo hữu thật cao đủ để kết hôn hơn mười lần, xóa đi quả thật rất đáng tiếc, thế nhưng … nhắm mắt lại điểm 1 cái là có thể, đúng không?
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: tôi chưa từng thấy cảm giác của mình chuẩn như thế, mấy ngày trước tôi đã cảm thấy anh không thích hợp, cho nên tôi đã đem trang bị, BB tất cả đều giải khóa.
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: đôi hài này, JP nội công 8* … lúc anh làm được có biết bao người ra giá cao a, thế nhưng anh lại đưa cho tôi, tôi vì không cô phụ anh nên lập tức nạp tiền ép đầy ngọc.
[Lạt bá] BB Giáo Chủ: Phục Hổ … cậu đang làm gì, đừng làm chuyện điên rồ!!!!
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: khóa sớm đã mở, bán cho tạp hóa cũng có hơn 10 ngân mà, tôi bán.
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: còn có cái giới chỉ này, cũng là anh làm, Vũ Đương 8* … nhớ lúc anh đưa cho tôi đã nói cái gì không? Tuy chỉ là nói giỡn, nhưng tôi lại nhớ rất rõ ràng … anh nói đeo nhẫn của anh thì chính là gả cho anh!
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: cũng có thể bán được cho tạp hóa, hơn 10 ngân, bán.
[Lạt bá] Bạch Dạ: Cậu điên rồi, hà tất gì!!! Cậu mau dừng tay!!!!
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: bảo bảo này là anh giúp tôi một mạch lên 10, nhớ không? Linh khí tư chất 4500 coi như là JP trong server đi? Còn có anh đã giúp tôi học kỹ năng. Tôi đem nó phóng sinh … bởi vì rất chiếm khuông.
“Ca TTTT lòng em đang đổ máu a …. …” Quái A Di đang đứng ở bên cạnh Phục Hổ, nhìn trang bị và đám trân thú của cậu đang giảm dần.
“Thật khờ.” Lâm Mặc Trạch nhìn thoáng qua màn hình của Lâm Ngưng rồi trầm mặc, không thèm nói nữa.
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: hồi sinh nhật năm ngoái anh tặng 1 bộ tiên lữ cho tôi, sau đó ra hệ thống nhuộm màu tôi thích, tôi thích lam sắc nhưng vẫn không nhuộm được … kết quả anh log hào tôi làm vài lần thì ra, lúc đó tôi thật cao hứng, thế nhưng hiện giờ nhìn nó sao lại thấy khó coi như vậy? Ném …
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: tôi luôn nói anh mạnh hơn tôi, tôi có gì làm không được chỉ cần anh vừa xuất hiện là có thể giải quyết toàn bộ, ha ha ha…
[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Phục Hổ, xin lỗi, đừng làm chuyện điên rồ …
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: tôi đã làm những việc ngốc gì? Hiện tại những điều này không còn đáng 1 đồng!!! Giống như anh!!!
[Lạt bá] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: Bạn bè cũng không thể làm sao?
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: ha ha ha, không thể. Cùng làm bạn bè thật sự là 1 chuyện xa xỉ.
[Lạt bá] Phục Hổ thiếu gia: được rồi, lạt bá cuối cùng … tôi out, tiếp tục lễ kết hôn của anh đi thôi!!!
Sau khi Phục Hổ xoát xong lạt bá thì tiêu sái logout, lễ đường cũng trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người lăng lăng đứng đó không biết làm gì.
Mà hồng sắc tiên diễm trong lễ đường lúc này cũng chỉ lộ ra như thế.
_________________________
Yu Ming: không biết có ai thích nhân vật Phục Hổ không nhỉ O.o