Võng Du Chi Tam Quốc Vương Giả

Chương 91: Chương 91: Tiền cảnh của thị trường sách kỹ năng




Dương Thiên có chút sửng sốt,“thiên hạ đệ nhất trấn”? Đó không phải là mình sao? vội hỏi:“Đến tột cùng là chuyện gì?”

Phi liệng soái heo nói:“Ta nhất thời cũng không nói rõ được, ngươi tự xem một chút đi.”

Dương Thiên nghĩ không ra, liền logout để vào diễn đàn.

Trên diễn đàn, Dương Thiên quả nhiên thấy cái tit to tổ bố đang được stick: 50 vs 50000, thực lực khủng bố của thiên hạ đệ nhất trấn.

Dương Thiên lắp bắp kinh hãi, đoán chừng việc này đúng là có chút liên quan với mình, vội vàng kick vào. Á đù, lại còn thu phí, cũng không đắt, chỉ cần 5 nguyên. Dương Thiên akay lắm, nhưng cuối cùng cũng đành chịu giao tiền. Thiên hạ mặc dù còn chưa khai thông hối đoái tiền mặt, nhưng tài khoản trò chơi và tài khoản ngân hàng thì đã được khóa lại từ lúc mới vào game rồi.

Bên trong là một đoạn video, 50 tên lính mặc giáp vẩy cá, trong tay là trường thương điểm thép đoạt đứng ngạo nghễ trước văn phòng trưởng thôn. Phía đối phương là đội ngũ mấy vạn người, như nước thủy triều không ngừng trùng kích phòng tuyến, nhưng lại không có lấy một tia hiệu quả. Mặc dù đội ngũ mấy vạn người này chỉ là một đám ô hợp, thực lực thấp không nói, đã thế còn không hề có tí kỷ luật nào. Đến cả một điểm trận hình đều không có. Toàn bộ tràng diện là máu me be bét, chân tay bay tứ tung, rất đồ sộ.

Cả đoạn video dài đến nửa giờ, kết quả là phía đội ngũ mấy vạn người thất bại......

Dương Thiên xem video, khẽ cau mày. Hắn đã nhìn ra, cái đoạn video này chính là hôm Vọng Thiên Trấn bị thế lực thần bí tập kích, chỉ là không biết thằng nào rảnh rỗi lại đi quay lại rồi post lên thế này.

Tiếp tục nhìn xuống dưới, vô số comment. Có tin tưởng, có không tin, thậm chí có cả ghen ghét. Càng có người cho rằng cái đoạn video này là do thằng nào đó nhàn rỗi chế ra. Đương nhiên chuyện này rất ít người tin. Mặc dù hiện tại kỹ thuật xử lý video đã vô cùng tân tiến, nhưng kỹ thuật kiểm tra cũng phát triển chả kém, muốn chế ra một video không chút sơ hở, chỉ sợ không mấy ai làm nổi. Còn có một số người cho rằng đây là trò khôi hài do mấy vạn người vác ra diễn, nhưng lời này vừa nói ra đã bị người khác chửi cho không mở mồm nổi. Lý luận đưa ra rất đơn giản: Có bản lĩnh ngươi cũng đi mà diễn ra trò khôi hài như vậy đi? Cả đoạn video nhân số tử vong là hơn hai vạn. Xin hỏi là công hội nào nguyện ý bỏ ra một cái giá lớn như vậy chỉ để diễn một trò khôi hài?

Mặc dù có rất nhiều người không tin vào tính chân thật của đoạn video này, nhưng số người tin tưởng vào chuyện này cũng không ít. Lý trí nói với bọn họ rằng chuyện này là sự thật. Từ đó họ cũng dần minh bạch được chênh lệch giữa giai vị của binh sĩ trong Thiên Hạ. Dương Thiên có thể từ đống nhắn của bọn hắn để lại mà nhìn ra xu hướng thống trị của binh lính đẳng cấp cao trong thời gian tới......

Theo đó, hắn phỏng đoán chỉ sau một thời gian ngắn nữa thôi, sách kỹ năng khả năng cao là sẽ tăng giá rồi. Đặc biệt là sách kỹ năng sơ cấp, giá cả chắc chắn sẽ một đường tăng vọt. Bởi vì hiện tại đẳng cấp đám người chơi phần lớn ở vào 26,27 cấp, mà dưới tình huống không có danh ngạch chuyển chức võ tướng, sử dụng sách kỹ năng là đường tắt duy nhất để nhanh chóng đột phá ngũ giai binh. Không mất thời gian chờ cho trí lực đạt tới 50 điểm, tự lĩnh ngộ kỹ năng. Việc này diễn ra sẽ càng khẳng định thực lực cá nhân của hắn, xác lập được ưu thế giai đoạn sơ kỳ.

Dương Thiên biết, một tiệm tạp hóa trong thành, mỗi ngày chỉ bán ra 200 quyển sơ cấp kỹ năng, 50 quyển trung cấp kỹ năng, 10 quyển cao cấp kỹ năng và 1 quyển đặc cấp kỹ năng. Số lượng này xa xa không thể thỏa mãn nhu cầu của mấy chục vạn người chơi. Cứ theo cách mà đám NPC gian thương đã làm trong quá khứ, chỉ cần đến thời điểm nào đó, một khi vật phẩm bán ra xuất hiện tình trạng cung không đủ cầu, vậy điều hiển nhiên là đám vật phẩm này sẽ ồ ạt lên giá. Về phần hiện tại sách kỹ năng bán trong shop hệ thống giá bao nhiêu, Dương Thiên thật đúng là không thèm quan tâm. Hiện tại trong kho hàng của hắn sách đã có trên 4.000 quyển sách kỹ năng các cấp cũng rồi. Định lúc nào giá cao một tí thì bán đi, cũng có thể ôm được một vố.

Hiện tại đám gamer cũng không như khi trò chơi vừa mới bắt đầu, ai nấy nghèo kiết xác rồi. Mỗi ngày một người trung bình cũng có thể kiếm được hơn 100 tiền đồng. Đương nhiên giết quái hình người thu nhập sẽ cao hơn, nhưng bọn này phần lớn là ở trong tụ cư điểm, nếu không có đại lượng người chơi hành động tập thể, căn bản là không dám động vào. Bằng không thì chết như thế nào cũng không biết. Đương nhiên trong lãnh địa của một số người chơi đã ngoài trung cấp cũng có vài nơi trú quân có quái hình người, nhưng số lượng này cũng chả đủ dùng. Hiện tại ngoại trừ Bạch Vân trấn của Dương Thiên, còn lại trong lãnh địa của ông nào chả có gần ngàn quân đoàn gamer. Đánh ra được trang bị có thể thỏa mãn nhu cầu đã là khó, nói gì đến sinh ra lợi ích kinh tế.

Cứ dựa theo thu nhập đấy mà tính toán, muốn mua một cuốn sách sơ cấp kỹ năng cũng không phải việc gì khó. Mà số lượng gamer khổng lồ như thế, mỗi ngày số sách kỹ năng chỉ cần vừa đổi mới đã bị mua không còn một mảnh. Về phần trữ hàng sách trung cấp hoặc cao hơn thì đến giờ vẫn chưa có ai có thể xa xỉ như vậy. Chẳng qua nếu như có người nguyện ý bán ra số sách kỹ năng này bằng nhân dân tệ thì may ra mới có người đủ lực mua mà tàng trữ.

Dương Thiên trước kia cũng đã cân nhắc qua việc thu mua sách kỹ năng, sau đó thao túng thị trường. Nhưng nhìn lại chính mình chỉ có một người, căn bản không có thời gian chạy đến từng thành một thu gom, cuối cùng đành bỏ ý nghĩ này đi. Huống chi hắn bây giờ có được gần 10 vạn binh lính thất giai trở lên, thật đúng là không việc gì phải quá để ý đến mấy trăm quyển sách kỹ năng kia.

Mà đối với chuyện sách kỹ năng, Dương Thiên cũng chỉ là nghĩ thoáng qua mà thôi. Hắn bây giờ là đang tính xem xử lý mấy thằng giám đánh lén mình thế nào. Mặc dù hiện tại còn chưa biết là ai, nhưng Dương Thiên tin tưởng không bao lâu nữa sẽ có đáp án. Kể cả mình không nóng nảy thì chắc chắn cũng sẽ có thằng sốt ruột.

Cuối cùng Dương Thiên nhìn qua một chút số tiền thu được từ cái clip này, lại đạt tới hơn 50 vạn. Thấy vậy Dương Thiên trợn mắt? Thầm nghĩ chính mình liệu có nên chuyển nghề sang làm clip kiếm tiền hay không đây?

Lần nữa tiến vào trò chơi, Dương Thiên pm cho Phi liệng soái heo, nói:“Ta vừa xem qua một chút, không có gì đặc biệt. Ngươi bên kia tình huống bây giờ thế nào rồi?”

Phi liệng soái heo nói:“Lão đại ngươi cứ yên tâm đi! Trong ba ngày nay ta đã đánh hạ ba cái thôn nhỏ. Nhưng thôn cũng chỉ là cấp một, nhân khẩu có ba bốn trăm người.”

Dương Thiên nghĩ nghĩ, nói :“Bây giờ ngươi trước cứ bắt đầu kiến thiết đặc cấp quân doanh đã..., Sau đó đem toàn bộ danh ngạch chuyển chức võ tướng dùng cho hết. Tiếp đó phá đi đặc cấp quân doanh. Như vậy đám võ tướng sẽ chuyển thành thất giai binh. Toàn lực bồi dưỡng thật nhiều thất giai binh, dùng tốc độ nhanh nhất mở rộng thành quả chiến đấu. Vấn đề trang bị hiện không nhìn đến, ta sẽ định kỳ cho ngươi đưa tới. Về phần nguyên vật liệu, tin tưởng ngươi có 1 hơn vạn thôn dân, cũng đủ ứng phó số tài nguyên cần để kiến tạo rồi.”

......

Cùng Phi liệng soái heo nói chuyện một lúc, Dương Thiên đi đến tòa tiệm may chung cực duy nhất trong lãnh địa.

Lưu Tương từ xa nhìn thấy Dương Thiên, cười nói :“Trưởng trấn đại nhân bận rộn, hôm nay thế nào lại rảnh rỗi đến cái cửa hàng be bé của ta đi dạo a?”

Dương Thiên cười nói :“Không thể không quan tâm a! Trong lãnh địa chỉ có mỗi cái tiệm may “be bé” này đạt tới chung cực, chả may Lưu đại tỷ ngươi lười biếng, vậy là ta lỗ lớn rồi.”

Lưu Tương cũng biết Dương Thiên hay nói giỡn, cười nói :“Trưởng trấn nói gì thế? Ta Lưu Tương mặc dù không phải nam nhi thân cao chín xích, nhưng thân chịu đại ân của trưởng trấn, có thể nào không hết lòng làm việc vì trưởng trấn, vì lãnh địa quê hương ta đây? nếu không nhờ được trưởng trấn một tay bồi dưỡng, chỉ bằng ta một người con gái yếu ớt làm sao có được thành tựu như ngày hôm nay?”

Dương Thiên cười cười, cũng không dây dưa quá nhiều ở chủ đề này nữa, nói :“Ta hôm nay tới là có một vật muốn cho ngươi, để xem có thể làm ra thứ tốt gì không?”

Lưu Tương lấy làm kỳ, trước kia cũng không nghe nói qua trưởng trấn tự tay mang tới cho ai cái gì đó, nói:“Thỉnh trưởng trấn trước lấy ra xem một chút đã.”

Dương Thiên lấy da Thiết Giáp tê trong balo ra, đưa cho Lưu Tương, nói :“Ừ......, chính là thứ này. Ngươi xem có thể làm ra giáp gia loại gì?”

Lưu Tương cầm lấy, trên mặt hiện lên vẻ kinh hỉ, nói:“Trưởng trấn, đây chính là bảo vật khó có được a! Ngài lấy được từ chỗ nào?”

Dương Thiên nói:“Cái đồ chơi này kiếm được cũng không dễ, ta hiện tại cũng chỉ có khoảng 10 tấm, ngươi nên dùng tiết kiệm. Ngươi trước nhìn xem thứ này có thể làm ra cái đồ gì đã?”

Lưu Tương thế nhưng là vương cấp thợ may, đối với mấy cái này biết quá rõ. Không cần nghĩ ngợi nói:“Như tài liệu phẩm cấp này ít nhất cũng phải đại sư thợ may mới có thể sử dụng. Đến bản thân ta cũng chưa từng được dùng tài liệu cao phẩm chế tác trang bị, bởi vậy hiện tại sử dụng những tài liệu này ta chỉ có thể chế thành giáp da cấp Hắc Thiết. Nếu có bản vẽ hoặc là ta lĩnh ngộ được kỹ thuật cao cấp xong, có lẽ có thể chế tạo ra giáp da cấp Thanh Đồng.”

Bản vẽ? Dương Thiên đối với thứ này cũng không phải lạ gì, nhưng bản vẽ chế tạo trang bị Dương Thiên lại chưa từng nghe qua, hắn vẫn cho là trang bị chế tác thì chỉ cần đẳng cấp đạt tới là được, không nghĩ tới trong đó còn có nhiều đạo như vậy. Xem ra ngắn ngủn một năm thời gian, hiểu biết đối với trò chơi cũng chỉ thuộc dạng vỡ lòng.

Dương Thiên nói:“Ta hiện tại cũng không có năng lực chuẩn bị cho ngươi bản vẽ chế tác, xem ra chỉ có thể cung cấp cho ngươi chút tài liệu này để luyện tập, hi vọng một ngày nào đó ngươi có thể nắm giữ kỹ thuật cao cấp.”

Lời có vẻ khiêm tốn, thế nhưng hiện tại có năng lực nói lời “khiêm tốn” như vậy chắc cũng chỉ có Dương Thiên mà thôi.

Lưu Tương tự nhiên là hưng phấn đồng ý, nói:“Đa tạ chúa công thành toàn!”

Một câu “Chúa công”, lại làm cho Dương Thiên có chút kích động. Thôn dân trong thuộc địa là tương đương với tá điền. Một khi lãnh địa bị chiếm lĩnh, số dân này sẽ đầu hàng lãnh chúa mới. Thế nhưng NPC đã nhận chủ thì không như vậy, nếu như độ trung thành đủ cao, NPC đã nhận chủ coi như bị bắt làm tù binh cũng sẽ không đầu hàng.

Trước mình dịch bộ này ở Bạch Ngọc Sách, giờ mình chuyển sang dịch ở đây. Các bạn copy truyện vui lòng ghi tên người dịch và nguồn banlong.us giùm mình nhé. Xin cám ơn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.