CHƯƠNG 33: NAM NAM ÔM ẤP
Bố Tranh lau lau mặt, quả nhiên thao tác không tốt bằng Never, hơn nữa gần đây cậu mãi dùng acc cung tiễn thủ, ấn sai mấy kỹ năng, khiến cậu bực khủng khiếp.
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Nhanh! Khiêu chiến Never
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Không phải mày kêu tao đi cướp dâu chứ
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Đúng, nhanh!
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Tao đối với bà xã tao một lòng trung trinh!
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Mẹ nó mày cút đi, buồn nôn chết
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Vả lại tao cũng đánh không lại hội trưởng a còn nữa, mày tự đi cướp chính mày… Rất thú vị nha…
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: 凸, tao là muốn áp chế nhuệ khí của anh ta đấy
Có điều… sự thực vĩnh viễn đều tàn khốc, Bố Tranh muốn dùng Demon cướp đi Bố Bố tiện tay nâng cằm hếch mặt chà đạp lòng kiêu hãnh của Never, khiến anh ta mất mặt một lần…Thế nhưng kết quả…
Trong mấy giây cậu buồn bưc, bênBố Bố đã hiển thị dòng chữ tạo phụ bản thành công đợi tiến vào. Bố Tranh bĩu môi, đánh không lại không sao, lát nữa còn có hoạt động truyền thống giết chú rể, đến lúc đó Never còn không phải đứng một chỗ không thể đánh trả sao.
[Đội ngũ] [Never]: Vào thôi
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Vâng
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Hội phó bé nhỏđừng thương tâm, chị đây sẽ tìm một người tốt cho bé
[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: Hội phó thật đáng thương, không sao! Trong công hội chúng tacông chất lượng tốt rất nhiều! Cái tên hội trưởng khó chịu đó không tốt chút nào!
[Công hội] [Demon]: = = Đủ rồi nha
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Thiên sứ cậu thảm rồi, dám ở trước mặt hội phó nói xấu hội trưởng!
[Công hội] [Demon]: Rõ ràng là tôi đến cướp Bố Bố
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Miễn giải thích
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Miễn giải thích
[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: +10086
Bố Tranh hết chỗ nói, vì vậy im lặng giả chết. Phụ bản vừa mở ra, người vây quanh NPC đều tiến vào. Cậu đem Bố Bố ấn vào trước, sau đó thì mang Demon vào.
Sau màn hình chờ liền xuất hiện khung cảnh phụ bản, Bố Tranh có chút chút kinh ngạc. Never quả nhiên là kẻ có tiền, phụ bản này nhất định chọn loại hình xa hoa nhất.
Phụ bản kết hôn cũng chia làm ba bảy loại. Trước kia Demon kết hôn qua vài lần, nhưng thái độ đều không nghiêm túc lắm, hơn nữa cậu cũng không giống Never có tiền như vậy, vì vậy chỉ chọn khung cảnh hôn lễ trung cấp. Phụ bản hôn lễ cao cấp lần đầu cậu vào quả nhiên so với cái kia đẹp hơn rất nhiều, đương nhiên giá cả cũng mắc hơn không phải một hai đồng.
[Phụ cận] [Thần Keo Kiệt]: Tôi tới chủ trì a!
[Phụ cận] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Rõ ràng phải là em!
[Phụ cận] [Thần Keo Kiệt]: Khụ khụ!
[Phụ cận] [Thần Keo Kiệt]: Nhất bái thiên địa!
[Phụ cận] [Vũ Điệu Đom Đóm]: = =
[Phụ cận] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Đáng lẽ phải hỏi có đồng ý hay không chứ = =
[Phụ cận] [thiên sứ gãy cánh]: Phải a, nơi nay không có nến long phượng a!
Nến long phượng dùng cho hôn lễ truyền thống trung quốc.
[Phụ cận] [Bố Bố]: A! AnhThần Keo Kiệt là yêu thầm nên tới đây phá đám phải không!
[Phụ cận] [Never]: Có khả năng
[Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]:
[Phụ cận] [Thần Keo Kiệt]: Mẹ, cái đám mấy người
[Phụ cận] [Thần Keo Kiệt]: Bà xã bà xã em tin tưởng anh, anh chỉ có mình em
[Phụ cận] [Bố Bố]:
[Phụ cận] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Tiểu Bố Bố thật xấu
[Phụ cận] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Sếp lại còn phối hợp
Bố Tranh hừ hừ ca, y như đang đau răng, chỉnh Thần Keo Kiệt một chút liền cảm thấy toàn thân sung sướng, ai bảo vừa rồi không chịu giúp cậu.
Kế tiếp trong phụ bản náo nhiệt như mở hội, không biết ai phóng pháo hoa trước, sau đó dường như không thể dừng lại. Tất cả mọi người đều bắt đầu phóng, trên màn hình lấp lóe lấp lóe, chữ gì cũng không thấy rõ, muốn tìm người cũng tìm không ra.
Trong phụ bản giết người sẽ không bị dịch chuyển ra ngoài, nhiều nhất là nằm trên mặt đất, có thể được kéo dậy, hơn nữa sẽ không biến thành hồng danh, cho nên tất cả mọi người nhân cơ hội này PK một chút. Cô dâu đương nhiên sẽ không bị đánh, chú rể thì thảm, bị đánh cũng không thể đánh lại.
[Phụ cận] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Tớ nói hai người cắm cọc ở đây làm gì a
[Phụ cận] [Phong Hoa Tuyết Nguyệt]: Đúng, yêu cầu cho xem ôm ấp gia tăng tình cảm
[Phụ cận] [Vũ Điệu Đom Đóm]:
Trong Triệu Hoán cũng có động tác hai người cái gì ôm cái gì hôn a, chỉ cần một bên khởi xướng động tác, bên kia không tắt lựa chọn động tác thì có thể hoàn thành. Trước kia lúc Bố Tranh trêu ghẹo người ta đương nhiên cũng dùng qua, nhưng bây giờ cậu không có thời gian. Cửa sổ Bố Bố bị cậu thu lại thành một khối nhỏ đặt ở góc trên màn hình bên trái, cậu đang dùng Demon, chuẩn bị đi giết chú rể cho hả giận.
Vậy nên khi cậu thấy ôm ôm ấp ấp gì đó, theo bản năng liền nhấn động tác ôm một cái, nghĩ bật hai acc thật phiền phức…
[Phụ cận] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Oa oa oa, em không thể bình tĩnh a!
[Phụ cận] [thiên sứ gãy cánh]: OMG
[Phụ cận] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Chụp chụp chụp hình! Chụp ngay!
Mẹ ơi, con ấn nhầm !!! Không phải cố ý !!
Khi Bố Tranh kịp phản ứng đã hoàn toàn hóa đá, da mặt có dày đi nữa cũng thoáng cái đỏ ửng, này này quá mất mặt… Trên màn hình, đại kỵ sĩ của cậu đang ôm chằm lấy Never…
Bật hai acc quả nhiên là chuyện phiền phức…
Bố Tranh vội vàng nhấn vào chỗ nào đó, để Demon buông Never ra chạy đi nơi khác. Nhưng điểm điểm chuột, Demon vẫn ôm Never, không phản ứng. Bố Tranh liền sốt ruột, lại điểm mấy cái, cũng không có phản ứng gì, hai người cứ như dán vào nhau.
Bố Tranh ngây ngốc một chút, mới phát hiện đã rớt mạng, khung nói chuyện phiếm bên cạnh cũng không hiện ra thêm gì nữa. Quả nhiên qua chừng 10s, hai cửa sổ đều hiển thị đứt kết nối với máy chủ. Tắt đi mở lại, cả danh sách server cũng không load được, nhìn một cái mới thấy, không có kết nối mạng…
Bố Tranh buồn bực, rút dây mạng ra cắm lại, vẫn không có, đổi thành wifi cũng không có, cuối cùng chỉ có thể quăng đó. Cậu chịu không nổi lau lau mặt, giờ thì hay rồi, Demon cùng Bố Bố đồng thời biến mất, không biết trong phụ bản náo nhiệt thành cái dạng gì nữa… Cậu lại không có điện thoại của Never và mấy người khác, cả liên lạc cũng không có cách nào…
Trong lòng cậu không yên a, sợ người ta nhìn ra Demon và Bố Bố là một người. Có điều, phản ứng đầu tiên của mọi người trong phụ bản không phải nghĩ rằng Bố Bố và Demon là một người, mà là…
[Phụ cận] [thiên sứ gãy cánh]: Ái da, Demon thẹn thùng chạy mất rồi
[Phụ cận] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Bố Bố đâu
[Phụ cận] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Không thấy
[Phụ cận] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Chắc không phải tức giận rời đi chứ
[Phụ cận] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Hội trưởng bọn con sai rồi