CHƯƠNG 13: CỐ Ý
[Mật] bạn nói với [Vũ Điệu Đom Đóm]: Giúp đỡ tí
[Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: Ra là chưa hòa giải…
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Vậy cám ơn nha
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Không sao
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Thật ra thì nên cám ơn sư phụ ấy, tớ có đánh ra đâu
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: A, vậy cám ơn sư phụ Bố Bố
[Đội ngũ] [Never]: …
[Mật] bạn nói với [Vũ Điệu Đom Đóm]: Cám ơn!
[Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: Không có gì
Bố Bố cùng Vũ Điệu Đom Đóm bên kia một xướng một họa khiến Never bị nghẹn mất lời. Bố Tranh trong lòng thầm khoan khoái, mặc dù cảm thấy có chút ấu trĩ nhưng vẫn thỏa mãn cười ha ha nửa ngày.
Nhớ đến anh… từ nãy giờ không có nói chuyện ở kênh đội. Bố Tranh mở qua công hội mới thấy cô ta ở trong kênh hội luyên thuyên, nói cái gì lần đầu tiên nghe được ở hang động có thể đánh ra trang phục cao cấp a. Sau đó lại vòng vo nói Bố Bố tại sao có thể làm thế, tự ý mang món đồ quý Never cho mình mà cung kính đi tặng người khác.
[Công hội] [Bố Bố]: Sao? Chẳng lẽ bộ quần áo kia không phải đánh quái ra à? Là sư phụ nói vậy mà
[Công hội] [Bố Bố]: Em tưởng không hiếm vậy chứ, sư phụ không có nói không thể tặng người khác
Bố Tranh giao đội trưởng lại cho Never, sau đó để acc treo theo sau Never, mở tự động đi theo, lốc cốc gõ chữ.
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Hội trưởng nói đó…
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Hội trưởng nói đó…
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: …
[Công hội] [thiên thần gãy cánh]: Lời hội trưởng đại nhân nói đều là chân lý! Nghi ngờ đều đi chết đi! Đúng là đánh quái rớt, không cần lắm lời nữa!
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Đồ nịnh hót
[Công hội] [Never]: Tôi quyết định sau công hội chiến ngày mai nhiệm vụ sắp xếp kho sẽ giao cho Càng lúc càng xa hoàn thành
[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: Mợ nớ, hội trưởng V5, bà rốt cuộc được giải phóng
[Công hội] [càng lúc càng xa]: …… Không phải vậy chứ
[Công hội] [Bố Bố]: Công hội chiến! Em cũng muốn tham gia
[Công hội] [Never]: Không được
[Công hội] [Bố Bố]: !!
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Cụp lông cụp lông, Bố Bố em còn nhỏ quá
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Cưng còn bé lắm~ chịu không nổi đâu~
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Đúng đó Bố Bố em nhỏ quá, đi công hội chiến nhất định sẽ tặng điểm cho quân địch a
Bố Tranh mắt trợn trắng, cậu là muốn đi gây rối muốn đi tặng điểm đấy!
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Chú em, chú không phải lại muốn đi làm loạn đấy chứ
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Tao thấy hội trưởng đủ đáng thương rồi, bộ trang phục kia là hơn năm trăm RMB [nhân dân tệ] a, mày thực sự không tiếc tặng cho người ta sao
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Tao cũng không phải con gái, cần trang phục mốt để làm gì
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Nếu anh ta tặng một bộ trang bị cực phẩm tao chắc chắn sẽ không đưa cho người khác
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: …
[Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: Bộ quần áo này khi nào thì giao dịch lại cho cậu
[Mật] bạn nói với [Vũ Điệu Đom Đóm]: Không cần trả lại cho tớ, tặng cậu thật mà
[Mật] [Vũ Điệu Đom Đóm] nói với bạn: …
Bố Tranh nơi này mật không ngừng, Never đã hầu như tiêu diệt hết tiểu quái trong phụ bản. Tiểu quái ở phụ bản Đoàn Xiếc Thú là một đám hề, đánh nhau không cần trình độ gì, chỉ là số lượng nhiều chút, cấp thấp đánh mệt mỏi, chứ cấp cao không khác gì cắt đậu hủ.
Sau khi đánh xong tiểu quái qua một vòng lửa, phía trước chính là phần khó khăn nhất, xiếc đi dây trong truyền thuyết…
Giữa hai đài cao dùng một sợ dây thép nối liền, độ cao đủ để té xuống nằm ngay đơ. Cho dù bạn da dày ngã không chết, tiểu quái phía dưới cũng sẽ như ong vỡ tổ gặm chết bạn. Hơn nữa sau khi té xuống, điểm hồi sinh không ở cửa phụ bản mà là ở trong đám tiểu quái kia, nếu muốn đi lên thì phải tiêu diệt hết tất cả tiểu quái, một người khẳng định không thể được, trừ khi mọi người cùng nhau xuống… Cho nên rất nhiều người rớt xuống trực tiếp bỏ phụ bản, lập tức đi ra…
Bố Tranh nuốt vào ngụm nước miếng, cậu đối với việc này không thành thạo. Xiếc đi dây phải nhắm chính xác mà xông qua, xuất phát lệch một chút, đi đến một nửa nhất định sẽ té xuống…
[Hệ thống] [Never] muốn mời bạn cùng cưỡi thú! Xin hồi âm!
[Đội ngũ] [Never]: Anh kéo em qua
Trên màn hình lập tức nhảy ra một khung đối thoại, Bố Tranh liền nhìn Never phía trước đã lên thú cưỡi. Nghĩ nghĩ rồi nhấn xác định, nhân công miễn phí thật bớt việc.
[Đội ngũ] [nhớ đến anh…]: Hội trưởng em cũng không qua được làm sao bây giờ
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Không qua được thì trực tiếp bỏ phụ bản lui đội
[Đội ngũ] [Bố Bố]: = 口 =
Nói rất đúng! Nội tâm nho nhỏ của Bố Tranh thoáng kích động, Vũ Điệu Đom Đóm đã nói ra tiếng lòng của cậu.
Never là người đầu tiên đi, không chút lo lắng mà bước qua… Bố Tranh còn đang tưởng tượng, nếu anh ta té xuống sẽ có thể cười nhạo một trận, có điều không có cơ hội. Ngay sau đó là Nhớ đến anh…, dù sao cũng là người đã chơi qua acc max cấp, mặc dù ở giữa chút nữa té xuống nhưng rất đáng tiếc vẫn đi qua được.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: = 口 = Quá giỏi !!
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Hí hí
Vũ Điệu Đóm Đóm ở trên dây thép chạy được một nửa thì tăng tốc, nhanh chóng sử dụng một kỹ năng quần công của cung tiễn thủ, lộn vòng trên không bắn ra vũ tiễn đồng thời vọt lên phía trước một khoảng, khi đáp xuống đất vừa vặn qua dây thép.
[Đội ngũ] [Never]: Đi thôi
Never cũng không giải trừ trạng thái cùng Bố Bố cưỡi thú, trực tiếp nhấn tổ đội đi theo. Bố Tranh ngay sau đó thấy được trong đội Vũ Điệu Đom Đóm mắng chửi, nhất thời không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng đợi đến khi hiểu được hoàn toàn hóa đá… Vũ Điệu Đom Đóm đã rớt xuống…
Lúc Bố Tranh phản ứng lại, ảnh nhân vật của Vũ Điệu Đom Đóm trong đội ngũ đã xám. Trái phải trước sau đã hết thấy được bóng dáng của Vũ Điệu Đom Đóm ?! Hóa ra Never mở đi theo, có hơi chuyển động một chút, Vũ Điệu Đom Đóm đứng trên đài cao trực tiếp bị quăng xuống phía dưới…
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Chết tiệt !!
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: ??? Anh đây là cố ý đúng không!
[Đội ngũ] [Bố Bố]: cậu sao thế = 口 =
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Ông không thèm quần áo của vợ anh nhá
[Đội ngũ] [Bố Bố]: = =
[Đội ngũ] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Chiết tiệttttt, dưới đây một đống châu chấu! Ông đứng lên nhất định chết chắc a
[Đội ngũ] [Never]: Thật có lỗi, cậu đứng quá sát rìa, không để ý