Võng Du Chi Tối Cường Tiểu Đội

Chương 44: Chương 44




CHƯƠNG 46 : ĐÂY LÀ LÀM CÁI LÔNG GÌ ??

 

Quả nhiên lúc Không Không Không đấu với Pháp sư thì nhận ra rằng thực lực của cô đã tiến xa vượt bậc , chỉ mới chiêu đầu tiên thôi là đã tràn ngập khí phách rồi . Hoa Hoa đầu tiên cướp được thời cơ công kích , ra tay chính là ngọn lửa địa ngục , thêm vào JP trang bị cùng ma công cao của Pháp sư khiến cho Không Không Không bị đánh tới thê thảm . May mắn Mục sư da dày , vì thế hắn tung ra một đòn muốn đánh lạc hướng rồi sau đó quăng cây lôi điện hướng chỗ đối phương đang đứng . 

 

Ý ?? Đối phương cư nhiên lại không ở , Pháp sư kia đi đâu mất rồi ? Đang suy nghĩ bỗng nhiên bên trái xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ , Không Không Không không né kịp thế là bị đánh một chưởng dính sâu vào vách tường , tạm dừng 1 giây sau mới có thể phản ứng lại được , việc đầu tiên hắn làm là chạy nhanh ra khỏi vòng vây , bay ra đằng sau Hoa Hoa để chuẩn bị tiến hành công kích 

 

Đáng tiếc Hoa Hoa bây giờ không còn là con nai vàng ngơ ngác ngày xưa nữa . Sau khi trải qua mật độ luyện tập dày đặc cùng với Tư Ba Đạt thì không có chuyện chạy theo nữa mà bây giờ mới cảm thấy vừa chạy vừa đánh mới là vương đạo . Sau một kích thành công nàng cũng không dừng lại , không ngừng biến hóa , vừa chạy vừa đợi thuật làm lạnh thời gian 

 

Không Không Không cũng học theo chiêu pháp của các cao thủ khác – Thả diều mà đánh , vừa rồi quả thật là hắn đã khinh địch. Được vậy thì hắn chìu theo , haizz nhưng mà quên đi , hắn là Mục sư , mà đối với Mục sư thì chơi chiêu này có vẻ khó

 

“Lương Bì chúng ta đổi đối thủ đi . Kiếm Thánh đưa cho tôi “ 

 

“Không đổi “ 

 

“Luận gia đánh không lại Pháp sư kia , sẽ bị giết đó , aaaaaaaa “ 

 

“Vậy thì chúc mừng cậu ” – Thanh âm lạnh lùng mà trong trẻo của Lương Bì truyền đến 

 

Dụ dỗ thất bại khiến Không Không Không khóc không nên lời , chỉ đành phải cùng Pháp sư kia dằn co tiếp . Một bên ma công cao có vô số chiêu công kích , còn một bên huyết hậu cao có vô số chiêu phòng ngự 

 

Chuyền sang chiến trường bên kia . Tiểu Tra đang tính thù cũ lẫn thù mới lên người Lưu Niên , đáng tiếc Lưu Niên là người thông minh , đã một lần nhìn thấy công kích của hắn rồi thì sẽ biết được toàn bộ chiêu pháp , cho nên tiểu Tra cũng không có cách trả thù . Hơn nữa nếu không phải lần trước Rex đứng sau chém Lưu Niên một nhát thì không chừng phần thắng sẽ đảo ngược lại 

 

Thần Tiễn kia thật đúng là chấp nhất mà . Lưu Niên chạy né trái né phải nhưng mà vẫn không công kích . Xem đi , bắn không trúng đúng không , bắn tôi đi , cậu bắn tôi đi ! Lưu Niên ở trong lòng hò hét , trong lòng cũng đã rõ một số hoạt động của đối phương . TIểu Tra nhìn tên Chiến Thần chạy tới chạy lui như đang đùa giỡn mình , khiến hắn hận không thể đem cây cung trong tay đổi thành khẩu AK47 bắn cho đối phương thành cái sàng 

 

“Trạch Trạch “ 

 

“A? Chuyện gì ? ” – Vương Vũ Trạch đột nhiên bị đánh gãy , vừa rồi cậu đang kể với sư huynh  về tuổi thơ của mình, hình như là đến chuyện năm lớp hai tiểu học bị chó rượt thì phải 

 

“Như thế nào PK thắng được Chiến Thần ? “

 

“Anh đang PK với Chiến Thần ? “ 

 

“Ừ “ 

 

“Hắc hắc ” – Đối phương cười xấu xa – ” Xem ra là cao thủ rồi , nếu không sao anh lại đến cầu cứu em “ 

 

“Anh muốn thắng “ 

 

“Có phải anh sử dụng không đúng phương pháp không  ? ” – Vương Vũ Trạch suy nghĩ một chút – ” Anh thử một bên bắn tên ra , một bên chạy đến kế bên hắn , sau đó thì nhảy lên , đối với Chiến Thần mà nói thì đó là góc chết . Tiếp theo thì tự mình pháp huy , nhớ rõ những phương pháp khi xưa anh đã sử dụng , đừng quên phải nhảy lên “

 

“Ừ “ 

 

“Tốc chiến tốc thắng , phương pháp này chỉ có thể sử dụng một lần , nhớ rõ phải nhân lúc đối phương lơ là cảnh giác thì đánh hắn trở tay không kịp , đây gọi là tập kích bất ngờ “ 

 

“Ừ”

 

Tiểu Tra vừa thả lỏng một chút liền nắm chặt cung tên . Lưu Niên còn đang chạy tới chạy lui , có thể hắn vẫn chưa ý thức được nội dung vở kịch đã được thay đổi , vẫn còn đang chìm đắm trong việc trêu chọc Tra Tra . Tiểu Tra một bên bắn tên một bên phát toàn lực chạy về phía Lưu Niên , còn cách khoảng 4,5 thước hắn liền tăng tốc , xoay một cái nhảy lên bắn một phát khiến cho Lưu Niên không kịp hiểu tình hình gì đã ngã gục xuống đất 

 

Đợi đến khi Lưu Niên phản ứng lại thì phát hiện máu đã không còn nhiều , liền nhanh chóng cầm búa chạy về phía Thần Tiễn . Tiểu Tra tiếp tục lăn lộn , né tránh đi công kích của hắn , đồng thời lợi dụng một khoảng trống mà bắn thêm một phát 

 

Ngay lúc này 8 chữ GAME OVER thật to xuất hiện trên màn hình của Lưu Niên , nhìn thấy thân ảnh biến trắng đen khiến hắn tức giận mà nện một quyền lên bàn phím . Không phải là kỹ thuật không bằng người mà là do hắn quá khinh địch . Sau khi phát hỏa xong hắn mới dần bình tâm mà suy nghĩ , bắt đầu nghi ngờ , cảm thấy chiêu thức tấn công này có điểm quen thuộc … Con mie nó , cái chiêu này không phải thằng nhóc Vương Vũ Trạch kia thích nhất sao ? Tên Thần Tiễn này không phải là đang ở chung với nó chứ ? Nhưng mà đấu pháp kia hình như cũng không giống lắm … nhưng chính là cái phong cách bám chặt người không buông của nó đây mà . Không lẽ là bị nhập ?? Đột nhiên cảm thấy một trận gió lạnh thổi sau lưng , hắn lại một lần nữa nhanh chóng cầm lấy điện thoại gọi cho đối phương nhưng mà vẫn như trước không thông được . Mie nó làm cái lông gì vậy , nấu cháo điện thoại nãy giờ vẫn chưa xong ? 

 

“Thắng ? “

 

“Ừ , cám ơn “ 

 

“Đừng khách sáo ” – Người nào đó đắc ý , chỉ tùy tiện chỉ vài câu mà đã thắng rồi , mình quả nhiên là thiên tài –  ” Ai bảo tên Chiến Thần kia không biết sống chết mà đến khiêu chiến với Tiêu Tiêu nhà em chứ , ngược chết nó “ 

 

“Ừ” – Nghe thấy đối phương nói , nguyên bản nội tâm đang vui vẻ vì thắng trận lại lần nữa trở về bình thường 

 

“Em vẫn tiếp tục kể nha , vẫn là hồi tiểu học , học chung lớp có thằng nhóc siêu béo , lại còn rất hài hước nữa , nó cư nhiên ……” 

 

Sở Tiêu Thiệu mỉm cười lắng nghe đứa nhỏ bên kia thao thao bất tuyệt kể chuyện từ nhỏ đến lớn của mình cho hắn nghe . Người này thật sự lợi hại , ngay cả chuyện lông gà vỏ tỏi cậu cũng nhớ mà lôi ra nói , hơn nữa càng nói càng hăng hái ,nhưng mà có điều làm hắn khó chịu , đó là thường xuyên xuất hiện cái tên làm hắn cảm thấy căm ghét 

 

“Khụ khụ khụ “ 

 

“Còn ho ? “

 

“Không sao … “ 

 

“Em nghỉ ngơi đi “ 

 

“Không có gì , chỉ có điều cổ họng có chút khô … “ 

 

“Kêu bạn học rớt nước dùm em đi “ 

 

“Nó ra ngoài rồi ” – Người nào đó giả vờ đáng thương – ” Cũng không có ai chăm sóc em ….”

 

“Chờ anh “ 

 

“Ừ”

 

Vì thế Sở Tiêu Thiệu 1 giờ trước vừa mới trở lại ký túc xá thì nay đã xách áo khoác lên chạy ra ngoài 

 

Mà lúc này bên Phong Tử lại đang dầu sôi lửa bỏng , Hoa Hoa bên kia xem ra nhất thời đã gây được sức ép giành chiến thắng , còn tiểu Tra ? Cư nhiên cũng thắng ? Hơn nữa lại không nói năng gì mà logout , chỉ còn mình hắn , Ông đây giết mày và Lương Bì hai bên ba người . Lương Bì MM đang tỏ ra vẻ ngoài lạnh lùng , dĩ nhiên đối với địch nhân thì Phong Tử vẫn có chút tự tin , vì mình cũng là cao thủ đấy thôi 

 

Nhưng mà …

 

Sát Sát ….

 

Cậu đây là muốn làm cái lông gì ???????

 

Không được ngăn chặn kỹ năng của tôiiiiiii …

 

Không được đem Lương Bì dẫn tới…

 

Cũng không được dừng lại quá gần tôi như vậy ….

 

Tôi không muốn mình bị song sát đâu 

 

Con mie nó , cậu là nằm vùng của đối phương có phải hay không ??

 

Nhất định là thế rồi …

 

Lão tử thật toẹt con mie nó vọng 

 

Rõ ràng là các người cùng nhau bàn mưu giết tôi mà

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.