Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên

Chương 20: Chương 20




CHƯƠNG 20 CHÚ CHÓ TIỂU HÒA

Nhiệm vụ Gấu tộc hoàn thành, Soái Ca thế gia cùng tiểu Hòa tìm được phương thức luyện cấp tốt nhất : giúp quái đánh quái. Có tiểu Hòa với kỹ năng bác sỹ thú y ở, quái vật bên phe mình thương vong giảm đi, Soái Ca thế gia cũng rơi vào thoải mái. Bất quá loại nhiệm vụ này không phải mỗi ngày đều có, vì thế mọi người an vị tại xe ngựa của Linh Linh đi chung quanh các chỗ tiếp nhận nhiệm vụ. Làm xong ba nhiệm vụ, Quái Vật Chi Hữu Tình của tiểu Hòa rốt cục thăng cấp.

Hôm nay luyện cấp xong, mọi người ngồi trên cỏ nghỉ ngơi ăn uống, tiểu Hòa dò xét một chút bảng thuộc tính.

Kỹ năng khác :

Từ Tâm Thủ Chi Thú Y: cấp 7, chữa thương cho quái vật dưới 70 cấp, xác xuất thành công15%( Tùy độ thuần thục mà đề cao, trước mắt độ thuần thục 5%). Vượt cấp trị liệu xác xuất thành công 5%.

Bác Sỹ Thú Y Chi Xá Thịt Tự Ưng: Lấy máu bản thân cứu sống quá vật, xác xuất thành công10%.

Thiên phú:

Quái Vật Chi Hữu Tình: cấp 5, quái vật dưới 50 cấp không thể chủ động công kích người chơi,10% tỷ lệ được đến quái vật dưới 50 cấp trợ giúp.

Đóng bảng thuộc tính, hộp thư đột nhiên vang lên, cư nhiên là thật lâu không gởi thư – Hạ Khinh Y. Tiểu Hòa chần chờ một chút, mở ra.

Hạ Khinh Y: Ngươi cùng một chỗ với Soái Ca thế gia?

Tiểu Hòa nhếch miệng: Vâng, cùng nhau luyện cấp.

Hạ Khinh Y: Cẩn thận chút.

Tiểu Hòa nhìn ba chữ kia một hồi, không tái hồi âm, đóng hộp tin.

Linh Linh ăn bát mì của mình nhưng nhìn bát người khác, hỏi tiểu Hòa:” Tiểu Hòa ngươi nghĩ gì vậy, không ăn thì đưa cho ta ăn.”

Tiểu Hòa bưng lên bát nói:” Ta suy nghĩ luyện cấp thực vất vả.”

Linh Linh nói:” Làm chuyện gì cũng đều vất vả hết.”

Tiểu Hòa :” Cho nên ỷ lại người khác là không đúng, người khác cũng thực vất vả.”

Linh Linh nghiêng đầu. Tuy rằng lời này rất đúng, chính là nghe lên như thế nào cũng tựa như tiểu hài tử  đang ở giận dỗi đâu.

” Cũng không đúng toàn bộ.” Linh Linh nói,” Nếu là bằng hữu, vậy không có vấn đề gì, có đến có đi, ai cũng có thời điểm thương tâm thất ý.”

Tiểu Hòa xuất thần suy nghĩ một hồi, ăn xong rồi nói với bọn Suất Suất Suất :” Ta có vài ngày không thể online.”

” Có việc?”

” Vâng.” Tiểu Hòa gật đầu.

Soái Ca thế gia tập thể buồn bực:” Chúng ta đây ăn cái gì a!”

Logout sau, tiểu Hòa giật mình phát hiện không khí trong nhà có chút dị thường. Hôm trước chính thức thu được thông báo trúng tuyển,cả nhà lại náo nhiệt một phen, bà nội mỗi ngày cười ha hả, nhưng hiện tại lại lão lệ tung hoành ngồi ở sô pha, cầm trong tay một quyển album cũ.

Tiểu Hòa đi qua, ôm lấy bà nội đang gạt nước mắt:” Bà nội làm sao vậy? Có con nè!”

” Ôi, lớn khẩu khí như vậy. Có con có ích lợi gì, sẽ làm bà nội quan tâm thôi.” Bà nội cười, cho hắn xem album trên tay, chỉ vào một tấm ảnh cũ bị nhàu nát chụp nhiều người:” Nhìn xem, đây cũng do con làm hảo sự.”

” Không phải con xé, một chút ấn tượng đều không có.” Tiểu Hòa không thừa nhận.

” Không phải con xé. Nhìn xem, dấu răng, là con cắn.”

Tiểu Hòa nhìn kỹ , không thể tin được:” Khi đó con mấy tuổi a?”

” Hai ba tuổi đi, quậy đắc phải chết, vừa biết đi liền nơi nơi loạn đi, còn thích loạn cắn loạn gặm.” Bà nội nói xong mị hí mắt, kỳ thật nàng vẫn mãn thích xem hai ba tuổi tiểu tôn tử tròn tròn mập mạp quyệt cái tiểu mông nơi nơi loạn đi, nắm đến còn nhẹ nhàng đánh vào mông nhỏ trắng noản nộn, cũng là một trong những lạc thú.

” Con mới trước đây thực quậy sao?” Tiểu Hòa sau khi tự hỏi nghiêm túc nói:” Bà nội, xem ra thiên tính của con bị các người bóp chết.”

” Là dã tính.” Bà nội tài ăn nói tốt lắm, mới sẽ không thua tiểu tôn tử.

” Bà nội đây là bà?” Tiểu Hòa chỉ vào ảnh một cô gái thắt hai bím tóc tuốt góc bên trái.

” Ừ.” Bà nội gật đầu.

” Nguyên lai bà nội trước kia là bộ dạng này, ai đây?” Tiểu Hòa chỉ vào bên cạnh một người cùng bà nội có vài phần tương tự.

” Là chị của bà.”

Tiểu Hòa giật mình :” Sao con chưa từng gặp mặt?”

Bà nội thương cảm nói:” Thất lạc vài chục năm. Mấy tháng trước nghe nói ở nước Mỹ, hiện tại rốt cục có tin tức, bà nội vừa mới cùng nàng gọi điện thoại. Ai~, hương khói nhà nàng nghe nói cũng không tốt.”

Quý gia thân thích kỳ thật rất đơn bạc. Gia đình của bà nội bên này cũng không ai. Ông nội là con trai độc nhất, thân thích phía trên cũng rất ít đi lại. Ông ngoại bà ngoại đều là phần tử trí thức di cư từ bên ngoài đại lục, sau khi lạc địa sinh căn cũng rất ít quay về gia hương xa xôi. Lí Hồng cùng Quý Bình đều là con một, cho nên tới thời của tiểu Hòa, sáu vị cha mẹ vây quanh một đứa nhỏ. May mắn tất cả mọi người đều làm ngành giáo dục, biết đứa nhỏ không thể quá sủng, có đôi khi còn cố ý nghiêm khắc một chút.  Tiểu Hòa quý tử cũng không phụ kỳ vọng mọi người, bộ dạng chính trực lại đơn thuần, không có một tia nuông chiều cùng tùy hứng.

Bà nội mấy tháng trước mới nghe được tin tức  chị mình. Người chị này cũng không buông tha cho tìm em gái, chính là trước kia nhà nước chưa mở cửa nên không tốt tìm, chờ đến lúc mở cửa thì đã quá vài chục năm. Bà nội lại sửa đổi tên họ……

May mắn, may mắn, rốt cục vẫn tìm được rồi, tìm được khi còn sống.

Người trẻ tuổi lúc gọi điện cho bà nội, thái độ lễ phép lại chu đáo:” Bà cô, có thể tìm được ngài thật sự quá tốt. Bà nội cháu vẫn luôn nhớ mong ngài, hiện tại cuối cùng đạt thành tâm nguyện.”

Tiếp theo lại thành tâm mời cả nhà Quý bà nội đi nước Mỹ. Quý bà nội trước đó đã nhìn xa, sớm làm tốt hộ chiếu, tự nhiên lập tức đáp ứng, nói sẽ dẫn theo tiểu tôn tử đi. Người trẻ tuổi đại khái đối với cùng thế hệ khá tò mò, hỏi tên tuổi vân vân.

Tiểu Hòa nghe bà nội nói muốn dẫn hắn đi nước Mỹ, mặc dù không thích xuất môn, nhưng lại tò mò với họ hàng phương xa mời nhận thức, hỏi:” Chúng ta khi nào thì đi?”

” Sắp tới đi. Vé máy bay, thị thực chưa chuẩn bị tốt.”

Tiểu Hòa gật đầu. Nói như vậy sự tình còn kịp làm.

Sáng sớm hôm sau tiểu Hòa login, trực tiếp chui vào xe ngựa của quan dịch đi Kim Lăng. Ngày hôm qua trước khi logout hắn đã cài đặt chế độ ẩn thân, cho nên hiện tại hắn login, Soái Ca thế gia nhìn không tới.

Xuống xe ngựa, nhìn Kim Lăng thành cảnh vật vẫn như trước, tiểu Hòa trong lòng có chút hoài niệm. Mặc dù tại nơi này đã trải qua rất nhiều chuyện tình không thoải mái, nhưng chuyện tình làm cho người ta vui vẻ lại càng nhiều : như  mở quán mì, thu dưỡng hai ‘quả cầu lông’, sau lại cùng Soái Ca thế gia ở đây luyện cấp……

Tiểu Hòa đi đến địa phương bán mì trước kia. Quán hồn đồn của lão Trương cư nhiên vẫn còn tại, bất quá quy mô mở rộng, thâu gom cả phần đất của quán mì Tiểu Hòa, còn mua thêm 2 npc công nhân lao động đơn giản.

Lão Trương đang vội, tiểu Hòa không đi quấy rầy hắn, chỉ cùng npc làm công kêu một chén hồn đồn mới. Bàn Tiểu Hòa ngồi có ba người chơi khác ngồi chung đang tán gẫu rất sôi nổi, chủ đề là về chuyện Thủy Thiên Các kiến thành.

Mấy ngày hôm trước tiểu Hòa lục tục nghe được Thủy Thiên Các sắp tới sẽ kiến thành, nhưng không chi tiết lắm. Kim Lăng không hổ là đại bản doanh của Thủy Thiên Các, tin tức có  rất nhiều. Ba người chơi này là chuẩn bị đi làm thủ vệ ngoài thành cho Thủy Thiên Các. Nguyệt Tại Thủy Thiên luôn luôn hào phóng, thù lao cho cao thủ bên ngoài các thực dày.

Hồn đồn bưng lên, tiểu Hòa không yên lòng qua loa ăn xong, chào hỏi lão Trương. Lão Trương nhìn đến hắn thì thật sự kinh hỉ, đáng tiếc trên đầu còn nhiều sự tình lắm. Hàn huyên vài câu tiểu Hòa phải đi, lão Trương lưu luyến không rời, dặn hắn nhớ thường xuyên đến chơi, tiền ăn hồn đồn đương nhiên không lấy.

Tuy rằng theo người ta nói chuyện phiếm biết được đại khái vị trí thành mới của Thủy Thiên Các, nhưng đi như thế nào đây? Đi bộ thì quá xa, mướn xe ngựa thì mục tiêu lộ quá lớn.

Đang do dự, bỗng nhiên nghe được một nam nhân trung niên lớn giọng gọi hắn:” Bản lữ quán mới gần nhất tổ chức một ngày đi tân thành của Thủy Thiên Các , tham quan du lịch thành thị lớn nhất hoa lệ nhất  giang hồ của người chơi, chỉ cần 100 kim tệ, bao ngươi đi một vòng. Người mới giảm còn 60% !”

Không ít người chơi đều bị hấp dẫn.

” Chắc lừa đảo rồi!”

” Đúng vậy, đúng vậy, thành thị người ta còn chưa mở ra, như thế nào sẽ cho chúng ta vào thăm, vạn nhất lẫn vào gian tế làm sao bây giờ?”

” Các ngươi biết cái gì?” nam nhân kia xem thường, phản bác lại,” Lão tử có người quen.”

” Di, người này hình như là npc!”

” Đúng nha, đúng nha.”

“Npc hẳn là sẽ không gạt người.” Lời này khẳng định là của tay mới .

” Thế có bao ăn không?”

” Bao!”

Bởi vì là npc, độ tín nhiệm của mọi người bay lên không ít, đã có mấy người mới chơi đưa ra sáu mươi kim tệ. Người chơi mới có đặc điểm là luôn tò mò mọi thứ, đối với npc thì vô cùng tín nhiệm.

Tiểu Hòa do dự một chút, cũng giao một trăm kim.

Nam nhân kéo đến một chiếc xe ngựa cũ nát. Mọi người đến bên cạnh xe, kháng nghị xe ngựa cũ nát, trung niên nam nhân nói:” Chỉ một trăm kim tệ còn muốn ngồi xe ngựa tốt à.”

Mọi người lúc này mới ngậm miệng. Một trăm kim có thể du lịch một ngày và bao ăn thì quá lợi rồi.

Xe ngựa xuất phát, uớc chừng qua nửa canh giờ, mới nhìn đến bóng dáng Thủy Thiên thành. Lần này Thủy Thiên Các lấy được chính là Lệnh bài kiến thành cấp hoàng kim, quy mô quả nhiên so với Ứng Hối thành lớn hơn rất nhiều.

Xe ngựa ở bên ngoài thành đi bộ một vòng, nam nhân xuống xe nói,” Các ngươi chờ một chút, ta đi cùng huynh đệ ta nói một tiếng.”

” Phải không vậy? Ngươi chạy thì làm sao bây giờ?”

Nam nhân xem thường:” Xe ngựa của ta không phải vẫn ở sao?”

Mọi người gật đầu. Ừ há, xe ngựa nhìn như thế nào cũng đáng giá mấy ngàn kim.

Mã phu đi được một lúc lâu không thấy trở về. Trong xe ngựa vừa nhỏ vừa đông nên mọi người liền đều xuống xe hoạt động tay chân. Tiểu Hòa đã sớm đi xuống dưới, đang nghĩ ngợi làm thế nào để chuồn êm không bị phát hiện, thì chợt nghe đến một tay mới hô to,” Con ngựa chạy kìa!”

Một đám người trợn mắt há hốc mồm nhìn xe ngựa càng chạy càng xa, cách mấy trăm thước ngoài kia có npc mã phu đang chờ xe ngựa……

Tiểu Hòa thật sự muốn cười, nhưng là xem mọi người thần sắc ảo não, không dám cười ra.

Một đám người không có biện pháp. Thủy Thiên thành tuyệt đối không cho tiến vào. Cũng có người thử may mắn đến hỏi, bị lấy cớ kiến thành nguy hiểm đuổi trở về, hơn nữa xe ngựa của Thủy Thiên thành đang bận rộn, không thể cho bọn hắn mượn dùng.

Vì thế mọi người đành phải đi bộ trở về. Tiểu Hòa thừa dịp mọi người không chú ý, dần dần dừng ở mặt sau, tránh ở một khu rừng nhỏ cách Thủy Thiên thành ba dặm đường.

Tiểu Hòa tuyệt đối không phải vô ý, chính là chờ chờ chờ…… đang chờ rồi ngủ luôn.

Chờ đên khi hắn bị cây đuốc chiếu sáng tỉnh dậy, mở to mắt cái gì cũng chưa thấy rõ, lại bị một thú nhân một quyền đánh hôn mê.

Thời điểm tỉnh lại tiếp theo, tiểu Hòa đã muốn ở trong một lều quân đội lớn. Thú nhân đem hắn đẩy ngã trên mặt đất, lớn tiếng nói:” Tướng quân, chúng ta quơ được một gian tế.”

” Ta không phải gian tế.” Tiểu Hòa băng bó chỗ bị thú nhân đánh. Tuy rằng không cảm giác đau, nhưng cũng rất choáng a.

” Ở đâu quơ được hắn?” Quái vật đầu rồng tướng quân căn bản không để ý tiểu Hòa.

” Trên cây! Hắn ở trên cây ngủ!” Thú nhân lớn tiếng nói, thanh âm như sét đánh.

Tiểu Hòa sửa ô cái lổ tai.

” Ta có thể cứu sống quái vật! Cho ngươi xem thuộc tính của ta.” Tiểu Hòa đem bảng thuộc tính cho quái vật tướng quân xem.

Tướng quân đầu rồng trầm ngâm nhìn hắn, tiểu Hòa thoải mái thản nhiên để nó xem, một bên trong lòng tán thưởng, trò chơi thực sự rất thật, cư nhiên quái vật còn có trí tuệ như vậy.

” Tướng quân, không phải tộc của ta, ta thấy khả nghi.” quái vật phụ tá đầu trâu ở bên tai tướng quân nói.

” Không ngại. Người này là bạn bè của tộc ta. Quân ta trước trận đánh đang thiếu nhân tài loại này, dẫn hắn đi hảo hảo nghỉ ngơi, bốn canh giờ sau chuẩn bị công thành.”

Thú nhân lớn tiếng nói:” Tuân lệnh!”

Dễ dàng như vậy a! Tiểu Hòa đi theo thú nhân đi ra lều lớn, vẫn còn nghi hoặc, bất quá mặc kệ, như vậy vận khí đã tốt lắm, bằng không đụng tới quái vật hơn 50 cấp thì không biết sẽ làm sao.

Đi ra lều trại, tiểu Hòa nhìn đến thủ vệ lều trại là quái vật cao lớn , không khỏi nhãn tình sáng lên, kêu to:” Quái vật đại thúc!”

Hiển nhiên là quái vật cha của Cầu Lông Ngắn và Mắt To!

Tiểu Hòa lúc trước có mang Cầu Lông Ngắn cùng Mắt To đi tìm cha mẹ chúng nó. Chính là chúng nó giống như đã chuyển nhà, không còn xuất hiện tại huyệt động kia. Sau lại biết Mộng Du Giang Hồ có thể nói quái vật cùng npc cũng đều có sứ mệnh, hoàn thành nhiệm vụ xong sẽ đi làm một khác dạng, tỷ như tiểu Hoàng ở Tân Thủ thôn chờ đợi người chơi ăn hết 100 con cá thì có thể đi vào thành học bài.

Tiểu Hòa vội vàng đem Cầu Lông Ngắn và Mắt To phóng xuất, hai tiểu tử kia vừa ra tới liền chạy về phía cha chúng :” Chít chít tức…… Chít chít……”

Quái vật đại thúc kinh ngạc lại trách cứ nhìn tiểu Hòa nói:” Sao chúng nó còn không có thể nói?”

Tiểu Hòa sửng sốt:” Chúng nó có thể nói chuyện sao?”

” Cấp bậc tới dị biến là có thể.”

Tiểu Hòa xấu hổ, thời gian mang tiểu quái vật đi luyện cấp thật sự quá ít.

Động tĩnh bên ngoài lều lớn quấy nhiễu tướng quân bên trong. Phụ tá đầu trâu chạy đến hỏi, quái vật đại thúc kêu tiểu Hòa ở bên ngoài chờ, sau đó bản thân đi vào, một hồi sau phụ tá đầu trâu bảo tiểu Hòa đi vào.

Lại thấy Tướng quân đầu long, tiểu Hòa phát hiện thái độ nó tốt hơn rất nhiều, sau đó chợt nghe hệ thống nêu lên: Quái vật tướng quân hướng ngươi phát ra lời mời, tham gia nhiệm vụ tấn công Thủy Thiên thành, nhận hay không?

Nhận hay không? Này không phải mời tổ đội sao?  Cùng quái vật tổ đội?

Tiểu Hòa lăng lăng lựa chọn “nhận”. Sau đó chợt nghe hệ thống nêu lên, Quái Vật Chi Hữu Tình thăng cấp!

Như vậy liền thăng cấp? Cái gì cũng không có làm mà.

Tiểu Hòa mở ra bảng thuộc tính xem, phát hiện không chỉ có thăng cấp, còn có dị biến.

Quái Vật Chi Hữu Tình: cấp 6, quái vật dưới 60 cấp không thể chủ động công kích người chơi,10% tỷ lệ được đến quái vật dưới 60 cấp trợ giúp.

Hữu tình chi mượn huyết: Bản thân huyết lượng không đủ có thể hướng quái vật mượn huyết.

Hữu tình chi mượn kĩ: Mượn quái vật kỹ năng

Hữu tình chi thú biến: Thú biến,, thời gian duy trì 12 canh giờ.

Tiểu Hòa lăng lăng nhìn kỹ năng này. Mấy cái trước còn hiểu, thú biến là ý tứ gì? Biến thành dã thú?

Tiểu Hòa tò mò sử dụng thử, sau đó hào quang màu sắc rực rỡ hiện lên, tiểu Hòa không thấy, trên mặt đất xuất hiện một đống quần áo. Đống quần áo kia lắc a lắc, động a động, sau đó một tiểu bạch cẩu lông xù như bông từ trong quần áo đầu óc choáng váng chui ra.

Tiểu Bạch cẩu ngây thơ trượt đôi mắt tròn to mê hoặc trát trát, sau đó nâng lên một chân ngắn ngủn, ngây dại nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.