Võng Du Thiên Hạ

Chương 46: Chương 46: Một huyết




Rốt cuộc, Hoàng Thiên sức chịu đựng có giới hạn, tại Mộ Khuynh Thành ngầm đồng ý, Hoàng Thiên sau cùng lý trí bị ném đến sau đầu, đại não bị tình dục bao phủ, hắn chỉ có một ý niệm, chính là hắn muốn phát tiết, phát tiết đến trong lòng thân thể nữ nhân.

Hoàng Thiên tay trái chậm rãi từ phía dưới di chuyển lên, ở nàng vẫn còn ý loạn tình mê tình huống, cởi bỏ nàng bên ngoài áo dài. Mộ Khuynh Thành bên trên thân thể cũng chỉ còn lại có màu trắng áo lót.

Miệng hắn theo của nàng đôi môi anh đào di chuyển, từ từ hôn dần xuống bên dưới. Lướt qua cằm, cổ, xương quai xanh, đi tới giữa hai vú. Màu trắng áo lót chặt chẽ che đậy kín lại bộ ngực vốn dĩ đã bé đến thương cảm. Hoàng Thiên hôn dần theo lót ngực phần viền, sau đó đem đầu lưỡi mạnh mẽ mà chen vào bên trong.

Hoàng Thiên hai tay nắm giữ hai cái vú, đầu của hắn lúc này giống như bị hai vú kẹp lấy, chôn ở thật sâu giữa hai khe núi.

Qua vài phút, hắn mới dừng lại. Hai cánh tay theo lót ngực viền, di chuyển đến Mộ Khuynh Thành sau lưng, tìm kiếm thoáng một phát, liền quen tay hay việc mở ra áo lót ngực khuy cài. Hai tay đem áo lót từ trên người nàng lấy ra, mất đi áo lót bảo vệ cặp vú bạo lộ tại kẻ xâm lược ma trảo.

Trắng trẻo, căng tròn hai vú, bên trên đỉnh mọc ra hạt mê người anh đào nho nhỏ hồng hồng, Hoàng Thiên lại nhào tới. Miệng của hắn ngậm lấy một hạt anh đào khẽ mút, hai tay nhanh chóng thi triển ra nam nhân một trong số những tuyệt kĩ “ Bóp vú long trảo thủ “.

Hoàng Thiên đầu lưỡi cùng ngón tay mang đến cho Mộ Khuynh Thành từ trước nay chưa từng có khoái cảm, làm cho nàng không tự giác mà lắc lư bộ ngực, phảng phất muốn dùng chính mình trước ngực bảo bối nói cho hắn là hắn có thể táng thân tại nơi này.

Dần dần Hoàng Thiên dường như cũng không có thỏa mãn, mà là càng thêm tích cực chủ động khai phát mới địa phương. Nam nhân mà! Đối với khai phát thân thể nữ nhân đều là rất có hứng thú.

Hoàng Thiên miệng vẫn ngậm lấy nàng bên phải núm vú, tay trái cầm giữ lấy nàng bên phải vú, tay phải lại vụng trộm di chuyển, chuyển dời đến nàng bên phải trên mông lớn.

Xoa xoa, nắm bóp, lấy mông lớn, hơn nữa ngón tay xuôi theo chính giữa trượt vào Mộ Khuynh Thành khe đít. Tuy nhiên còn cách quần dài cùng đồ lót hai tầng vật liệu, nhưng là hắn mỗi lần đầu ngón tay đụng chạm lấy cấm kỵ đào nguyên khu vực đều sẽ khiến thân thể nàng run rẩy.

Ah...

Theo Mộ Khuynh Thành tiếng kêu, thân thể nàng run lên nhè nhẹ, nàng muốn kẹp chặt hai châm bảo hộ bộ vị trọng yếu của mình.

Nhưng nàng thật không ngờ tới là, vẫn đang trêu đùa mình Hoàng Thiên đã sớm ngờ đến phản ứng của nàng. Ở vừa rồi dùng tay quấy rối nàng thời điểm, thừa dịp nàng hơi chút không chú ý, đã cởi bỏ khuy quần dài của nàng. Nàng chỉ hơi cong người lên một chút hắn đã tận dụng cơ hội đem quần dài nàng kéo xuống một đoạn.

Bị hắn trêu chọc thảm bại Mộ Khuynh Thành thân thể chỉ có thể uốn éo lắc lư, ngoại trừ càng thêm kích thích hắn giác quan, cũng không làm ra được bất cứ tác dụng gì.

Vừa rồi “Ah” một tiếng về sau, nàng khép chặt miệng, đè nén kêu thành tiếng xúc động, nhưng là thân thể đã bị trước nay chưa từng có kích thích, nàng cũng không khỏi không kêu ra.

Vốn là “Ân... Ân... Ân...”

Nhỏ bé tiếng kêu, rồi sau đó miệng cũng khống chế không nổi mà mở ra, thanh âm cũng từ “Ân” đổi thành rồi” ah“. Rồi về sau, thanh âm mỗi lúc một lớn.

May mắn hai người bọn họ bây giờ là trong Khoang tàu, khoang tàu cách âm hiệu quả không tệ, nếu không lúc này qua đường người chắc chắn sẽ phát hiện ra nhiệt tình như vậy tiếng kêu.

Hoàng Thiên nhìn thời cơ không sai biệt lắm, tay phải theo rốn hướng phía dưới di chuyển, xuyên qua bên hông quần lót cuối cùng phòng tuyến, chạm tới một mảnh thưa thưa bãi cỏ. Cảm nhận được trong đào nguyên nước chảy róc rách thành suối, hắn bàn tay lại bắt đầu như trước bận rộn “Công tác“.

Mộ Khuynh Thành chau mày, miệng nhỏ hơi mở, giống như là muốn hô “Ah”, nhưng là nàng vẫn kìm nén được.

Tay của nàng một mực ôm lấy Hoàng Thiên đầu, gắt gao đè vào chính mình trên vú

Hai chân nàng đạp trên mép giường, eo nhỏ không ngừng uốn lượn.

Vài phút sau, nàng đột nhiên một tiếng kiệt lực hét lớn “YAA.A.A.., ah...”

Nàng kéo cong lên thân thể xụi lơ xuống, chân cũng vô lực mà duỗi ra, khuôn mặt khôi phục bình tĩnh, mũi cùng trán đều lóe ra thật nhỏ mồ hôi. Bên trên mặt đỏ ửng càng thêm chói lọi, trên mặt vệt đỏ một mực lan tràn đến ngực cùng bụng nàng.

Lúc này Mộ Khuynh Thành lộ ra vô lực lười biếng thần sắc, thậm chí có một chút thất thần.

Giờ phút này, Hoàng Thiên y nguyên ở giữa hai chân nàng bàn tay còn có thể cảm được nàng sau khi kích tình dư vị. Hai đùi ngẫu nhiên có chút run run, nàng hơn hai mươi năm xử nữ bông hoa rốt cục lần thứ nhất tách ra, cánh hoa chậm rãi khép mở, bên trong đào nguyên chảy ra ẩm ướt trơn bóng chất nhầy. Thậm chí mới đầu theo Hoàng Thiên quan sát, nơi đó còn có thể phun ra một lượng như một dòng nước nho nhỏ.

Mộ Khuynh Thành ở không có chính thức bắt đầu bị phá thân, bị nam nhân không hiểu thấu “Tay kỹ” đạt đến nữ nhân trong đời lần thứ nhất cao trào.

Hoàng Thiên bàn tay ở Mộ Khuynh Thành giữa hai chân lấy ra, đưa tay đến trước mặt mình, chỉ thấy trên bàn tay hơi mờ có chút màu ngà sữa sền sệt nữ tính dịch thể, giữa ngón tay dính vài dợi tơ sáng li ti, còn có vài sợi màu đen lông.

Hắn đưa tay đến chóp mũi, ngửi ngửi, một cổ có chút nói không rõ đạo không rõ kỳ dị hương vị bay thẳng lên đại não. Nhưng mà loại này nữ tính nơi riêng tư phát ra chỉ một mình hắn có được, hương vị khiến cho hắn cảm thấy vô cùng yêu thích, vô cùng kích thích.

Lè lưỡi liếm liếm trên tay chất lỏng, Hoàng Thiên chép chép miệng, hương vị coi như không tệ, có cổ nhàn nhạt vị ngọt. ( Này gắt vãi lol)

Đồ tốt đương nhiên muốn mọi người cùng nhau chia xẻ hắc hắc, Hoàng Thiên khoé miệng hiện lên nụ cười xấu xa, ngón tay lại hướng về phía Đào nguyên của nàng quét quét, sau đó nhẹ quệt lên môi nàng.

Mộ Khuynh Thành mặc dù một mực nhắm hai mắt, nhưng là từ thân thể cảm giác cùng hé mắt nhìn trộm, nàng biết rõ nhất cử nhất động của hắn.

Tuy nhiên trên tay hắn đồ vật là của mình, nhưng là liên tưởng tới chất lỏng bài tiết cơ quan, Mộ Khuynh Thành vô cùng thẹn thùng, không có biện pháp đối mặt, đành phải quay đầu trốn tránh.

kbuôbuôbubuôbôbubuôbkbuôbuôbubuôbôbubuôbkbuôbuôbubuôbôbubkbuôbuôbubuôbôbubuôbkbuôbuôbubuôbôbu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.