Trần Văn Lâm không khỏi có chút im lặng, rồi đương nhiên nói: Cảm thấy xinh đẹp, nhìn không được sao. Em ăn mặc tỉ mỉ như vậy, không phải để người khác ngắm là gì? Mai Hiểu Tuyết ngẫm lại có chút đúng, bản thân nàng là gương mặt thương hiệu của Bang Hội Thăng Long, chuyên về quảng cáo hình ảnh, đúng là mặc đồ cho người khác nhìn.
Nhưng cũng không đến mức bết bát như vậy, trước kia nàng là một ca sĩ, mặc dù không nổi lắm, nhưng cũng biết chơi game online, kỹ năng cũng có thể xem là khá hơn so với khối người. Lại thêm vào thân cao 1 mét 70 centi, số đo ba vòng đều vô cùng hoàn hảo, cặp chân thon dài trong khiến vô số chị em ước ao ghen tị, khuôn mặt V line xinh đẹp. Nên ngay từ khi Thần công bố Yriel thế giới, Mai Hiểu Tuyết nàng ngay lập tức được tập đoàn Thăng Long liên hệ, trở thành gương mặt đại diện của Bang Hội Thăng Long, xem như là một kiểu thu hút thành viên nam giới.
Hiện tại Mai Hiểu Tuyết nàng đã được xem như Nữ Thần, so với mấy ngôi sao, diễn viên, ca sĩ, người mẫu, hoa hậu gì gì đó còn nổi tiếng hơn. Được rất nhiều người hâm mộ, mà tính cách có phần cá tính và thẳng thắn của nàng lại càng được người khác tung hô lên mây. Nàng hoàn toàn có thể tự tin tuyên bố rằng, ở đất nước Đại Nam này có ít nhất ba mươi phần trăm dân số là người hâm mộ nàng, đương nhiên đa phần trong đó là đàn ông.
Mai Hiểu Tuyết kiêu ngạo hừ một tiếng: Hừ, nể tình Iris, ta không chấp nhặt với anh. Trần Văn Lâm hơi bó tay, nhìn sang Iris Volkirha hỏi: Iris, em biết ai gọi là Mai Hiểu Tuyết không? Iris Volkirha nghi hoặc nói: Không phải là chị ấy sao? Chúng ta mới gặp mà, đương nhiên là biết. Mai Hiểu Tuyết hai tay nắm chặt nói: Hừ, còn giả vờ. Iris không biết thì còn hiểu được. Còn anh mà không biết là có phần hơi lạ. Trần Văn Lâm mặt mũi vô tội nói: Làm sao anh lại phải biết em nhỉ? Có bắt buộc à? Mà em là ai? Mai Hiểu Tuyết gần như gầm lên: Mai Hiểu Tuyết, Phó Bang Chủ Bang Hội Thăng Long. Trần Văn Lâm liếc nhìn Iris Volkirha gật đầu một cái. Cô bé Loli hiểu ý vội vàng móc điện thoại mà Bùi Phương Thảo mua cho mình ra, định tìm kiếm thêm thông tin, thì lại nghe Mai Hiểu Tuyết nói: Chỉ cần tìm từ khóa “Mai Hiểu Tuyết” là được rồi. Thật quá đau lòng. Mai Hiểu Tuyết lúc này cảm thấy bị tổn thương thật sự, không ngờ trên đất nước này, còn có nam giới chưa biết đến mình. Thà như là ông lão, hay là đứa nhóc nào đó, thì còn chấp nhận được. Đằng này lại là một người ở độ tuổi trên hai mươi một chút, lại không biết chút nào về mình. Lúc này cho dù có tự luyến đến thế nào, thì nàng cũng biết hai người kia đúng là không biết về mình tí nào.
Iris Volkirha lấy điện thoại ra nhỏ giọng nói: Mai Hiểu Tuyết. Trần Văn Lâm cũng liếc nhìn qua, cô nàng này đúng là nổi tiếng thật. Bang Hội Thăng Long thì hắn đương nhiên biết, là Bang Hội đứng đầu đất nước này, so với Bang Hội Đại Nghĩa mạnh hơn khá nhiều. Mà Bang Hội Thăng Long là Bang Hội duy nhất của đất nước Đại Nam lọt vào top 30 Bang Hội mạnh nhất thế giới.
Top 30, nghe thì có vẻ thấp, nhưng thật sự là cực kỳ cao rồi. Một phần cũng là nhờ người dân Đại Nam ra sức ủng hộ, hầu hết những tuyển thủ xuất sắc nhất đất nước đều chọn Bang Hội Thăng Long gia nhập, nên mới có thể mạnh được như vậy. Chứ tập đoàn Thăng Long mặc dù giàu, nhưng so với những tập đoàn hàng đầu thế giới kém quá xa, muốn vào top 100 còn khó.
Trần Văn Lâm không nhầm thì Bang Hội Thăng Long cũng ở khu Seval, ở Vương Quốc nào thì hắn cũng không rõ, nhưng hình như cũng nằm ở khu vực phía nam khu Seval. Có thể coi như là gần nhau.
Với việc sự kiện Vương Quốc Đại Chiến sắp đến gần, những Bang Hội bên ngoài hai Vương Quốc White Wing và Vương Quốc Thrink cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này. Chắc chắn Bang Hội Thăng Long cũng sẽ có mặt trong đó.
Tìm một thế lực để hợp tác, cũng là điều mà Trần Văn Lâm hắn suy nghĩ cũng đã lâu. Thật ra thì Bang Hội Đại Nghĩa cũng là một đối tượng tốt, nhưng có điều hai bên quá gần nhau, lại không ai muốn làm kẻ dưới, nên việc trở thành đồng minh là điều gần như không thể, một núi không thể có hai hổ, hắn sớm muộn gì cũng phải tìm cách thôn tính Bang Hội Đại Nghĩa, hoặc bị thôn tính ngược lại.
Bang Hội Thăng Long hẳn là một lựa chọn tốt, không quá gần, cũng không quá xa. Thêm vào Bang Hội Thăng Long gần như được xen là bộ mặt hiện tại của Đại Nam, việc hợp tác với một Bang Hội trong nước, để cả hai cùng phát triển, nếu như có thể sánh ngang với những Bang Hội khủng bố như Emperor, Dragon,....... Thì càng tốt.
Trần Văn Lâm đang muốn tìm kiếm cớ, hoặc là cơ hội mở miệng để bàn chuyện riêng với Mai Hiểu Tuyết thì bỗng nhiên hắn cảm giác được có nguy hiểm xung quanh đây. Hắn vội vàng lật bàn gỗ lên, nhanh chóng kéo Iris Volkirha lao về phía Mai Hiểu Tuyết, dùng mặt bàn che chắn.
Phốc phốc phốc.
Ba mũi tên cắm lên mặt trên của bàn, Trần Văn Lâm cũng không đoán được bọn chúng có bao nhiêu người, nhưng hắn nhận ra được đám người này đến đây không phải để giết người, mà là để bắt người. Loại mũi tên mà chúng sử dụng, là dùng để gây mê, chứ không phải mũi tên có tính sát thương cao.
Khách hàng xung quanh cũng chạy nháo nhào, tìm cách thoát thân ra ngoài. Có không ít người thoát đi được, nhưng cũng có người bị dính tên gây mê, đành phải nằm ở lại.
Trần Văn Lâm núp sau bàn, nghe thấy ngôn ngữ của Hoa Bắc Đế Quốc, trong lòng không khỏi giận dữ. Hắn là nhân vật duy nhất đạt đến cấp độ trên 60, bị một lũ 40 làm phiền, tất nhiên là cảm thấy bực bội. Hắn quay sang nhìn hai người Iris Volkirha nói: Ở yên đây. Rắc.
Trần Văn Lâm bẻ gãy một cái chân bàn, hắn biết mình cần phải lao ra, trước khi đám người kia vào vị trí, đến khi bị bao vây thì rất khó mà đánh bại được đám người này.
Dùng yếu tố bất ngờ, Trần Văn Lâm lao đến một tên ở gần mình nhất, cách không đến 5 mét.
60% thuộc tính của cấp 65, chênh lệch hơn rất nhiều so với 40% của cấp 4x. Ở thời điểm hiện tại, ngoại trừ một số thành viên tinh anh của các Bang Hội top đầu đạt đến cấp 50 trở lên, đa số những người còn lại vẫn đang nằm ở cấp 4x. Nên có thể nói, sức mạnh của Trần Văn Lâm ở ngoài đời vượt trội so với những người còn lại.
Bành.
Dùng chân bàn đập thẳng vào vai đối phương, nhanh tay cướp lấy cây nỏ nhỏ trên tay người bắt cóc này.
Hưu hưu.
Hai mũi tên bắn ra, làm hôn mê ngay lập tức hai người khác. *** ( Mau rút). ** (Diệt khẩu). Khi biết không thể hoàn thành nhiệm vụ, đám người còn lại ngay lập tức rút lui, đồng thời lấy ra mũi tên thật, bắn thẳng vào cổ họng ba người bị Trần Văn Lâm hạ gục, không để lại chút nhân chứng nào.
.........
Trần Văn Lâm liếc nhìn phía chiếc bàn đổ, nhẹ giọng nói: Ổn rồi. Đi ra đi. Mai Hiểu Tuyết kéo Iris Volkirha đi ra ngoài, nàng có vẻ bình tĩnh, không có gì quá sợ hãi, nhìn thấy ba người đã chết hừ lạnh một tiếng: Đám Bắc Hoa Đế Quốc này đúng là tai thính. Nhanh như vậy đã tìm tới. Trần Văn Lâm nghi hoặc liếc nhìn nàng hỏi: Bọn chúng mục tiêu là em? Mai Hiểu Tuyết gật đầu nói: Không chỉ một, mà mấy thành viên cao tầng của Bang Hội Thăng Long đều trở thành mục tiêu của đám người này Trần Văn Lâm: Không sợ hay sao mà dám đi ra một mình? Mai Hiểu Tuyết thở dài nói: Người ta cũng đây có biết nha. Chỉ là Phó Bang Chủ trên danh nghĩa thôi, làm gì biết được mấy thông tin cơ mật của Bang Hội. Mà anh cũng thật là giỏi đấy, anh mạnh như thế, chắc cấp cũng cao lắm nhỉ? Sao không thấy nổi ta? Hay anh làm cho bên Bang Hội của nước khác? Trần Văn Lâm bình tĩnh nói: Chuyện này không cần bàn. Bao giờ người của Bang Hội đến đón em? Mai Hiểu Tuyết vuốt vuốt tóc bên tai nói: Chắc cũng sắp đến rồi. Mà chúng ta rời đi thôi, ở ngoài kia lắm người chụp hình quá. .......... Phó Bang Chủ, không sao chứ Mai Hiểu Tuyết lắc đầu nói: Không sao, đây là Trần Văn Lâm, người cứu ta lúc nãy. Nhìn thấy một đám hơn hai chục người, ai nấy đều là tinh anh, dáng vẻ chuyên nghiệp xuất hiện đón Mai Hiểu Tuyết, Trần Văn Lâm trong mắt không khỏi lóe lên vẻ tán thưởng, mấy người này được đào tạo cực kỳ bài bản, không cần hắn phải lo lắng.
Một người trong đó tiến đến nói: Cảm ơn anh đã cứu giúp Phó Bang Chủ Trần Văn Lâm không để tâm lắm nói: Không có vấn đề gì. Tiện tay thôi. Nhưng người kia lại nói tiếp: Hơi phiền phức một chút, nhưng liệu anh Trần Văn Lâm có thể theo chúng tôi về gặp Bang Chủ một chuyến được không? Chỉ là vì xác nhận một chút việc. Xong việc anh có thể đi liền. Trần Văn Lâm hai mắt hơi nheo lại, mặc dù có ý là muốn điều tra hắn, nhưng cách nói chuyện cũng không làm người ta chán ghét, tiện thể hắn cũng muốn gặp Bang Chủ Thăng Long để bàn một chút chuyện. Gật đầu nói: Dẫn đường đi. Đằng nào cũng rảnh. Mai Hiểu Tuyết có chút tức giận nhìn mấy người kia nói: Này, đó là người cứu tôi. Các người lại muốn bắt người ta về điều tra là thế nào? Phó Bang Chủ, đây là chỉ thị của Bang Chủ. Ngươi.... Trần Văn Lâm ngắt lời Mai Hiểu Tuyết nói: Không sao đâu. Tiện thể anh cũng có chuyện muốn gặp Bang Chủ Thăng Long một chút.