Nếu lúc này Lâm nghe Aokiji nói nhất định sẽ hét lên sợ hãi, không nhờ Aokiji lại có thể đoán được kế hoạch tiếp theo của mình, mặc dù nếu chăm chú suy xét kỹ thì cũng sẽ đoán được một phần.
Nhưng đoán đúng trăm phần trăm hành động tiếp theo của Lâm như Aokiji là rất khó, từ các hành động lúc này của Lâm cho thấy, mặc dù hiện tại hắn giữ bí mật phương thuốc rất nghiêm ngặt.
Nhưng Lâm đã cho người dân đại quy mô dùng thuốc, thì cách ngày cách điều chế phương thuốc lộ ra đã không còn xa nữa.
“ liệu có thể thử hợp tác với Hắc Kiếm Sĩ được không?!”: một Thiếu Tướng hải quân thuộc phái bảo thủ lẩm bẩm nói nhỏ.
Có điều trong phòng lúc này mọi người đều đang im lặng, vị Thiếu Tướng này chỉ nói nhỏ một mình nhưng mọi người đều nghe rõ ràng.
Vị Thiếu Tướng kia đang lâm vào trong suy nghĩ đột nhiên cảm giác sởn tóc gáy, hắn hồi thần lại nhìn xung quanh thì phát hiện mục quang của tất cả mọi người nhìn chằm chằm mình.
Hắn có chút chột dạ khiếp khiếp lên tiếng hỏi: “ ta chỉ thuận miệng nói thôi, các ngươi nhìn ta như vậy làm gì a?!”
“ hừ!”: tiếng nói của hắn vừa dứt thì đồng loại mười mấy âm thanh hừ lạnh vang lên, làm cho vị Thiếu Tướng này xấu hổ cười cười, đồng thời trong lòng có chút ủy khuất.
Hắn chỉ là thuận miệng nói thôi a, thực chất hắn cũng biết muốn hợp tác với Lâm là không thể nào, đột nhiên lúc này hắn cảm giác có chút bi ai.
Trước đây cho dù là Tứ Hoàng cấp thế lực hải quân cũng chưa từng lâm vào bị động tới mức này, nhưng hiện tại chỉ một thế lực mới có Chuẩn Tứ Hoàng cấp thôi, còn chưa chính thức trở thành thực Tứ Hoàng cấp đâu.
Mà hải quân bọn họ khi đối phó với thế lực này năm lần bảy lượt thua trận không nói, còn bó tay bó chân, thực hắn càng ngày càng lo lắng tiền đồ của hải quân sẽ ra sao đây.
Lỡ may ngày nào đó lại toát ra cái Bạch Kiếm Sĩ hay Hoàng Kiếm Sĩ gì gì đó nữa, thì lúc đó có khi hải quân nên giải tán là vừa.
Sengoku nhìn thấy cảnh này cũng có chút bất đắc dĩ, lúc này Sengoku đột nhiên nghĩ lại, cố gắng của hắn mấy chục năm đến cùng là có đáng giá không a.
Hắn trước đây khi tiếp nhận chức Nguyên Soái cũng từng hùng tâm tráng chí, hắn muốn vực dậy hải quân, tìm lại địa vị bá chủ trên biển của hải quân như quá khứ.
Nhưng hắn càng cố gắng bao nhiêu, thì chính phủ thế giới cùng Thiên Long Nhân lại đạp đổ cố gắng đó bấy nhiêu, rất nhiều lần Sengoku có chút nản lòng thoái chí.
“ ai, có lẽ nên là lúc nhường lại vị trí cho người có năng lực hơn rồi!”: Sengoku lẩm bẩm trong lòng một tiếng, sau đó liếc mắt nhìn qua Aokiji, trong tâm của Sengoku thì người kế nghiệp hắn tốt nhất chính là Aokiji.
Nhất là hiện tại tiềm lực của Aokiji lại có tiến bộ, chỉ sợ vài năm nữa thì thực lực Aokiji sẽ có tiến bộ, khi đó thì so sánh với hắn cùng Grap Aokiji sẽ không kém quá nhiều.
Đỉnh phong Đại Tướng cùng Chuẩn Tứ Hoàng mặc dù chênh lệch không nhỏ, nhưng chưa đủ làm tới nghiền ép, cho dù vậy thì một Nguyên Soái hải quân có thực lực Chuẩn Tứ Hoàng vẫn tốt hơn nhiều chỉ là Đỉnh Phong Đại Tướng cấp.
Có điều Sengoku biết, chuyện đời Nguyên Soái hải quân tiếp theo còn không phải do mình quyết định được, mà quyền quyết định nằm trong tay Ngũ Lão Tinh.
“ hợp tác với Hắc Kiếm Sĩ là không thể nào, như vậy đi, theo như ý Aokiji cũng được, ta sẽ thử cùng Ngũ Lão Tinh bàn bạc một chút, xem xem có thể để Vegapunk nghiên cứu một loại thuốc cùng loại không!”
Cuối cùng Sengoku vẫn phải lên tiếng phá vỡ sự trầm mặc này, trong giọng nói của Sengoku đầy sự bất đắc dĩ, Sengoku cảm giác từ trước đến giờ hải quân chưa có vị Nguyên Soái nào uất ức như mình a.
“ đúng rồi, lát nữa liên lạc với Garp ở Tân Thế Giới, để hắn dừng lại thu dọn một chút trở về bản bộ báo cáo a, Tsuru cũng phải thông báo một tiếng, gọi Tsuru nhan trở lại bản bộ!”
Sengoku như chợt nhớ ra cái gì rồi phân phó, một vị Thiếu Tướng phụ trách chuyện liên tạc với các cao tầng hải quân đứng dậy lên liến nói: “ Tuân Lệnh!”
“ Aokiji ngươi cũng nên dưỡng thương xong rồi a, hiện tại lập tức trở lại chức vị cho ta!”: nói xong Sengoku quay qua nhìn Aokiji quát lớn.
Thật chịu hết nổi tên này, trước đó hắn biết Aokiji chỉ bị thương ngoài da thôi, với thể chất của Đại Tướng cấp cường giả, thì nhiều lắm là sáng hôm sau hoàn toàn khỏi hẳn.
Nhưng tên này vì muốn trốn việc mà thẳng thắng nghỉ hơn một tháng trời, trước đó Sengoku vì cho rằng nhiều lần thất bại nên tâm tình của Aokiji hơi chút sa sút, cho nên cũng nhắm một con mắt mở một con mắt.
Dù sao tên này mặc dù xin nghỉ những bản thân cũng ở bản bộ a, xem như hắn cũng còn tọa trấn ở bản bộ rồi, vì vậy Sengoku cũng không quá quan tâm.
Nhưng hiện tại khác rồi, cho nên Sengoku lập tức quyết định để Aokiji trở lại cương vị mới được, không thể để tên này tiếp tục tiêu dao nữa.
Nghe Nguyên Soái nói tới mình, ban đầu Aokiji có chút bất ngờ, sau đó nghe Nguyên Soái nói hết thì vẻ mặt hơi chút xấu hổ gật đầu nói: “ Tốt, không có vấn đề gì, lập tức trở lại cương vị!”
...
Mặc kệ hải quân ồn ào náo nhiệt ra sao, và đang bàn luận phải đối phó với Lâm như thế nào, thì lúc này Quân Cách Mạng cũng nhận được tin tức này.
Bởi vì trước đó Sabo dự tính tìm tới Lâm thử xem có cơ hội hợp tác hay không, nhưng vì nhất thời nửa khắc cũng chưa thế rút thân ra được.
Cho dù lúc này Sabo còn chưa trở thành Tổng Tham Mưu Trưởng của Quân Cách Mạng, nhưng công việc của hắn cũng cực kỳ bận rộn, nhất là khoảng thời gian này Quân Cách Mạng hoạt động rất thường xuyên.
Làm cho công việc mà Sabo phải phụ trách đột ngột gia tăng gấp mười lần, cuối cùng Sabo không có thời gian lên đường tới Đảo Cá Voi.
Cũng may lúc đó Sabo không lên đường đi, nếu không thì hắn tới Đảo Cá Voi cũng không gặp được Lâm, có điều trải qua một tháng gấp rút sắp xếp công việc, Sabo cũng đã có thể rút ra đầy đủ thời gian rảnh rồi.
Nhưng còn chưa chờ Sabo lên đường, thì tin tức về hành động của Lâm cũng ầm ầm truyền tới, Sabo cũng như người khác, án binh bất động chờ kết quả.
Hiện tại kết quả đã chính xác rồi, Sabo càng quyết tâm muốn cùng Lâm có hợp tác, bởi vậy Sabo lập tức liên lạc với Thủ Lĩnh Dragon xin phép được ngay lập tức lên đường đi tới Đảo Cá Voi.
Và Dragon cũng đã cho phép Sabo có thể lên đường, bởi vì nơi này cách Đảo Cá Voi vẫn có chút xa, cho nên Sabo phải chuẩn bị một chút mới có thể lên đường.
Lần này đi theo Sabo có hai vị đồng bạn cùng một ít thành viên của Quân Cách Mạng, người thứ nhất không ai khác đó là Koala, hai người cùng nhau lớn lên trong Quân Cách Mạng.
Người thứ hai chính là Hack, một người cá mạnh mẽ, hai người hiện tại chính là cánh tay phải cùng cánh tay trái của Sabo, và sau này cũng thế.
“ Sabo, lần này tới Đảo Cá Voi ngươi định làm thế nào?!”: Hack đứng bên cạnh Sabo nhìn thuyền đang vận chuyển vật tư để ra khơi, miệng thì hỏi Sabo đang bên cạnh.
“ còn chưa biết nữa, phải chính thức gặp mặt Hắc Kiếm Sĩ thì mới biết nên làm như thế nào, hiện tại mặc dù ta cũng có một chút chuẩn bị, nhưng rất có thể chút chuẩn bị này không có tác dụng gì, chẵng bằng gặp mặt đối phương rồi tùy cơ ứng biến vậy!”
Sabo cũng đang nhìn các thành viên vận chuyển hàng hóa, thì nghe Hack nói, thần sắc hơi chậm lại cuối cùng cũng nói.
Hắn quả thực không chắc, lần này có thể thuận lợi hay không, trước đó chỉ cho rằng hợp tác với Lâm chỉ là cho Quân Cách Mạng thêm một đồng minh thôi.
Nhưng khi Rèn Thể Dịch xuất hiện, thì Sabo lập tức thấy được cơ hội, mặc dù không dám chắc sẽ như dự đoán của hắn, nhưng nếu thực có thể hợp tác với Lâm, thì sự trợ giúp đối với Quân Cách Mạng vẫn rất lớn.
“ hi vọng đi, ngươi có quyết định liền tốt, ngươi nói chúng ta xuất hiện liệu có bị Hắc Kiếm Sĩ tóm rồi đưa cho hải quân không?!”: Hack nghe Sabo có chuẩn bị thì cũng không nói nhiều, có điều lúc Hack định im lặng thì như chợt nhớ cái gì tiếp tục hỏi Sabo.
Sabo nghe Hack hỏi vậy thì đột nhiên lại cười to nói: “ Hack ngài quá coi thường Hắc Kiếm Sĩ rồi, ngài nên tìm hiểu nhiều một ít tư liệu về Hắc Kiếm Sĩ mà đọc, như vậy thì ngài sẽ không hỏi một câu như vậy!”
Sabo nói xong thì cũng im lặng không nói nữa, hắn nói Hack tìm thêm tư liệu về Lâm mà đọc cũng không phải không có lý do.
Sabo từ khi quan tâm tới Lâm vẫn hết sức bội phục người này, dù người này sợ có khi còn trẻ hơn hắn một vài tuổi, nhưng những hành động mà người này làm tới hiện tại để Sabo rất bội phục.
Nhất là người này giải cứu người dân ở Đảo Cá Voi, và chỉ trong thời gian ngắn phát triển Đảo Cá Voi không kém một cái cỡ trung Vương Quốc.
Người này hiện tại che chở cho rất nhiều dân chúng, những người dân này trước đó đều là nạn dân, những nạn dân này chính là vì chiến tranh, cửa mất nhà tan mà tập trung lại.
Hiện tại những nạn dân này có cuộc sống rất tốt, không thiếu ăn không thiếu mặc, hiện tại còn được dùng thuốc cải thiện thể chất kéo dài tuổi thọ, đây là những lý do Sabo bội phục Lâm người này.
“ được rồi hai người các ngươi nhanh lên chuẩn bị, than ngắn thở dài không khác gì phụ nữ!”: trong lúc hai người đang ra vẻ trầm tư suy nghĩ, thì một thanh âm trách móc ngọt ngào vang lên bên tai của hai người.
Sabo cùng Hack lấy lại tinh thần, thì lập tức biết âm thanh này là của hai, quả nhiên sau lung hai người suất hiện Koala, hiện tại Koala còn chưa trưởng thành tốt như mấy năm sau.
Nhưng tổng thể nói hiện tại Koala cũng là một mỹ nhân bại hoại, chỗ nên lồi cũng lồi, chỗ nên lõm cũng đã lõm, dáng người ma quỷ đã bước đầu thành hình.