Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 138: Chương 138: Sắp đến mục tiêu




Đến thế giới này gần mười năm, nhưng số lần hắn xuất hiện chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay a, nếu nói đánh ngã Shiki gây nên hiệu ứng thay đổi cốt truyện thì càng không thể.

Shiki người này ẩn núp gần hai mươi năm rồi, ảnh hưởng của lão đối với thế giới đã hoàn toàn xuống tới mức thấp nhất, hoặc có thể nói hoàn toàn không có luôn.

Với danh vọng hiện tại của lão, chỉ ảnh hưởng được một ít vô danh tiểu tốt hải tặc thôi, bởi vậy cái chết của lão hoàn toàn không ảnh hưởng chút nào đến cốt truyện cả.

Còn những hành động của hắn trước đó ở đông hải, ảnh hưởng thì sẽ có một chút, nhưng đây chỉ có chút ảnh hưởng đến dân thường thôi.

Với lại bọn họ ẩn núp rất tốt, hầu như bêu danh đều bị hải tặc đội nồi giùm bọn họ, nên Lâm dám chắc những việc bọn hắn làm ở đông hải, sẽ không ảnh hưởng gì đến cốt truyện cả.

Thực chất hắn không biết, hiện tại Ace đang còn bế quan khai phá trái mera mera của hắn, Lâm cứ nghĩ là Ace tiến quân Grand Line, sau đó mới đạt được trái ác quỷ.

Nhưng hắn bị lầm lẫn, tạo nên Ace một bên rung đùi đắc ý tu luyện, làm cho Lâm thấp thỏm bất an chờ đợi hắn xuất hiện, chưa gì Lâm đã bị Ace hố một đợt.

Dù trong tâm có chút lo lắng, nhưng Lâm cũng không sợ hãi cốt truyện thay đổi, mặc dù ít đi một chút tiên tri, nhưng có một số thứ sẽ không thể thay đổi được.

Đó là thông tin của các nhân vật chủ yếu trong One Piece, dù cho sau này tình tiết bởi vì sự xuất hiện của Lâm, mà thế giới này càng biến thành loạn hơn nữa, thì hắn cũng hoàn toàn không sợ.

Chỉ cần biết được thông tin của hầu hết các nhân vật chính, là hắn có để bày ra rất nhiều cách đối phó bọn họ, với lại chỉ cần hắn đủ mạnh, thì cho dù không biết chút thông tin nào về đối thủ.

Lâm cũng hoàn toàn ứng phó được, bất cứ âm mưu nào khi đụng phải thực lực cách biệt tuyệt đối, thì hoàn toàn là công dã tràng mà thôi.

Tình tiết thay đổi hay không cũng không có quá nhiều vấn đề, chỉ cần sau này hành động cảnh giác một chút là được, tránh bởi vì nguyên tác mà làm cho hắn suy đoán sai lầm là được.

Mặc cho trong lòng có chút lo lắng, nhưng bọn họ vẫn tiến lên phía trước, trải qua bốn năm ngày cấp tốc tiến lên, thì đội ngũ đã sắp đến mục tiêu.

Đoạn đường này bọn họ gặp phải mấy chi hải tặc đoàn người mới, và cũng có một số băng hải tặc là người cũ, nhưng có lẽ do sợ hãi phía trước không dám tiến lên.

Nên chỉ quanh quẩn trong cái hải vực này hoạt động, bọn họ có thể tính toán làm một đám thất bại, còn lại thì có lẽ vừa mới từ tứ hải tiến quân Grand Line.

Chắc bởi vì tứ hải đều tập trung tới Grand Line hết, nên chỉ đi hai ngày bọn họ gặp phải hải tặc cũng bắt đầu nhiều lên.

Không giống như tứ hải, bốn năm ngày, một tuần lễ chưa chắc gặp phải một chiếc thuyền, nơi này một ngày bọn họ có thể đụng tới hai ba đợt thuyền chiến.

Mà mục tiêu của bọn họ cũng là hòn đảo Lâm muốn tới, vì tránh cho rắc rối không cần thiết Lâm ra lệnh tiêu diệt đi mấy chi hải tặc này.

Hắn ban đầu cho quân đội tấn công lên thuyền, sau đó đánh cho bọn họ mất chiến lực rồi bắt tất cả lại, sau khi tra hỏi chỉ khi những hải tặc đó từng cướp bóc, hoặc tấn công qua thôn làng thì lập tức tàn sát sạch.

Nếu chỉ ra khơi vì tự do thám hiểm thôi thì hắn sẽ thả bọn họ, nhưng Lâm chỉ chán nản phát hiện, những đoàn hải tặc giống như Luffy hay là Shank tóc đỏ.

Chỉ ra khơi để thám hiểm hoàn toàn thuộc loại quý hiếm, sắp tuyệt chủng cái loại này, bọn họ gặp phải hải tặc đều đã từng nhuốm qua máu tươi của dân thường, việc ác bất tận, hoàn toàn đánh mất nhân tính.

Nên Lâm hoàn toàn không có gánh nặng trong lòng khi tiêu diệt những người này, mặc dù hắn không phải người tốt, nhưng hắn cũng có giới hạn của mình.

Hắn có thể lừa dối người khác trợ giúp bản thân làm việc, nhưng hắn chưa từng bắt ép họ, dù hắn lừa dối bọn họ về mục tiêu thực sự của bản thân.

Nhưng xuất phát từ ý tốt trợ giúp người cần giúp cũng là thực sự, mục đích của hắn khác mọi người, nhưng ích lợi không hề xung đột lẫn nhau.

Nếu bỏ qua tổng thành tích khi trò chơi kết thúc, thì mục tiêu của hắn cùng mọi người hoàn toàn không khác gì nhau cả.

Và thêm nữa tôn chỉ của tổ chức bọn hắn là trợ giúp cho người bình thường là chính, cho nên gặp phải những tên bại hoại này giết sạch là được.

Trước khi đến đảo thì bọn hắn cũng đã liên lạc với quân tiên phong, dù sao đội ngũ bọn họ tính luôn quân tiên phong cũng đã đạt ngàn người.

Nếu không chuẩn bị nơi ở trước, thì sẽ phải lại ăn ngủ trên thuyền mấy ngày, gần một tháng ru rú trên thuyền Lâm cảm giác cả người rất không thoải mái.

Không đến mức sau này lên thuyền sẽ cảm giác buồn nôn, nhưng nếu sống trên thuyền vài ngày nửa tháng nữa, Lâm có thể cảm giác mình sẽ phát điên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.