CHƯƠNG 48
☆, Giao đấu với Ảo Cảnh
Kim Hạ nói xong cũng đem đầu tựa vào trên bả vai y: “Đùa anh thôi.”
Hắn nhàm chán lấy con gái mình ra, xoay tròn Xiêm Y Xốc Xếch ba trăm sáu mươi độ, “Vòng tiếp theo chúc mọi người may mắn.”
Thiên Nguyên Sát Na lúc này không khuyên nữa, hai người đã chạm đến điểm mẫn cảm trong lòng, lúc này chỉ có trầm mặc.
Tứ kết đợt thứ hai, vẫn là tùy cơ đối chiến, lúc này đây, nữ thần may mắn rốt cục không chiếu cố Phái Thiên Sơn nữa, nó lại gặp gỡ công hội mạnh thứ hai – Ảo Cảnh.
Vừa có kết quả bốc thăm, Thiên Nguyên Sát Na lại ôm chặt bắp đùi Kim Hạ: “Xiêm Y Xốc Xếch đại thần, người không thể vứt bỏ chúng con như vậy a! ! ! !”
“…”
Phái Thiên Sơn lúc này dữ nhiều lành ít, Kim Hạ an ủi: “Mặc niệm.”
“Thiểm Thiểm!”
“Thịnh Thế Vương Triều lúc này cũng gặp phải cường địch, em phải trở về.”
Hiện tại tám đội được vào vòng trong không đội nào thủy hóa, dựa vào vận khí để thắng là không thể. Thủy hóa nhất mà nói là Phái Thiên Sơn, tuy có hơn một nửa thành viên là cao thủ trước kia của Quân Lâm Thiên Hạ. Nhưng chính là một bộ phận các em gái đến từ võng phối khiến Kim Hạ đối với Phái Thiên Sơn thủy chung không ôm hi vọng, các nàng chỉ có thể nghiêm trọng kéo nhân vật lui về sau, chỗ duy nhất tốt là có thể hồi máu, buff cho người khác, cũng bởi vậy các nàng nếu tiến về phía trước sẽ luôn bị đối thủ trước hết tiêu diệt thành vật hi sinh.
Kim Hạ lão làng ghét bỏ bang em gái kỹ thuật kém, Thiên Nguyên Sát Na nói hắn không lương tâm, mỗi lần chiến đấu đều nhờ các nàng đứng ở phía sau hắn giúp hắn hồi máu và buff, hắn mới có thể làm Đông Phương Bất Bại, khi quay đầu lại nói người ta kỹ thuật kém. Hắn nói: “Có Phong Tranh, một mình em ấy làm vú em cho em là đủ rồi, những người khác đều dư thừa.”
Kết quả Phong Tranh sau khi lên mạch liền nói với hắn: “Manh Nương đem hào cho em mượn, em làm vú em cho anh.”
“… Vậy Phi Hoa Lạc đâu?”
“Không lên, không có anh chơi còn gì vui. Hừ hừ, em lại tới nữa, đừng nghĩ bỏ được em!”
“Ân, theo sát anh cùng Thiên Nguyên, em một mình phụ trách hai người bọn anh, không thành vấn đề đi?”
“Quản y đi chết.”
“Thiên Nguyên, giáo dục.”
Thiên Nguyên Sát Na ho khan: “Phong Tranh a, anh đã nói với em rồi, bây giờ không phải là lúc đùa. Nếu anh chết, đến tháng 10 anh liền quất chết em!”
Loạn Thế Lưu Tinh cũng phụ hoạ: “Đúng vậy đúng vậy, vì vinh dự của chúng ta, vì thắng lợi của chúng ta, nhất định phải thắng, nhất định phải là đệ nhất!”
Đối với trò chơi luôn luôn không quan trọng lắm Hiên Phi cũng lên tinh thần, chỉ hận chính mình thao tác quá nát vụn, thật xin lỗi đồng đội: “Tôi sẽ cố gắng không kéo chân mọi người !”
Kim Hạ nói: “Có thể giết một người cũng là giết, đừng ở trong tầm tôi cản trở là được.”
“…”
Hiên Phi ưu thương , kỳ thật hắn một Nguyên pháp sư, trang bị cũng là nguyên bộ Phi Hồng, vũ khí cũng +9, lực sát thương không kém, chính là mỗi lần dùng xong kỹ năng lại phải quay về hồi lam, đại quái tiểu quái bị hắn một trượng gõ bay, trận hình đều bị hắn phá hỏng, bởi vậy rất được Xiêm Y Xốc Xếch ghét bỏ. Lúc sau Xiêm Y Xốc Xếch nghiêm khắc mệnh lệnh hắn: đứng phía sau hồi lam cho tôi!
lam = mana : nội lực, thanh nội lực có màu xanh nên gọi là lam
Pháp sư có thể hồi lam, tốc độ hồi lam nhanh nhất trong các chức nghiệp, Hiên Phi thích lấy Trượng Tử gõ người, không thích trốn ở góc phòng lén lút hồi lam nhưng không còn cách nào khác vì tay tàn.
Nói về Lưu Tinh Phi Vũ, thân là Nam thích khách, năng lượng PK cao, riêng tấn công cao còn có thể ẩn thân, nhưng khi phó bản hướng liền khổ bức, ở trong công hội chiến hắn có chiến tích kém nhất trong năm người. Hắn kỹ thuật tốt, nhưng quần chiến không có ưu thế, liền chọn đi ám sát. Trừ lần đó ra, sự tồn tại của hắn không mạnh, bởi vậy không bị Xiêm Y Xốc Xếch ghét bỏ.
Đồng đội mà Kim Hạ vừa ý nhất chính là Phong Tranh, chức nghiệp nghiệp vú em này vốn là trợ thủ, huống chi là một vú em có kỹ thuật tốt, Phi Hoa Lạc ở Thịnh Thế Vương Triều được rất nhiều người chào đón, đi Tháp vinh quang có hắn đi theo, sẽ xoát rất an nhàn. Thời gian còn ở Bắc Kinh, hai người hầu như ngày ngày tiến tháp, trong lúc đó bồi dưỡng được sự ăn ý không cần nói bằng lời. Có Phong Tranh, Kim Hạ liền nói rõ ràng với Thiên Nguyên Sát Na: “Anh tìm mấy vú em đi theo, em cùng Phong Tranh tổ đội là được rồi.”
Thiên Nguyên Sát Na một phen ghìm chặt Kim Hạ: “Cạnh em có anh là đủ rồi.”
“Không hợp tác em sẽ đi Thịnh Thế Vương Triều .” Kim Hạ nhíu mày, nếu không phải vì sau khi kết thúc công hội chiến phải về Phái Thiên Sơn, hắn mới không giúp Thiên Nguyên Sát Na. Hành vi của hắn không thể nghi ngờ là bỏ quên vinh dự cá nhân Xiêm Y Xốc Xếch, thành toàn cho Phái Thiên Sơn. Hắn đối Phái Thiên Sơn không có bao nhiêu cảm tình, nhưng đó là nơi bọn họ thuộc về.
Trước khi công hội chiến bắt đầu Giới Sắc cũng không hề cắt đứt quan hệ mà Mật cho hắn, cầu hắn hạ thủ lưu tình, chuyện Duy Tâm là do Xiêm Y Xốc Xếch thao tác đã bị công khai, hội trưởng Thịnh Thế Vương Triều không nhịn được, không để ý Áp Mỗ La cầu tình đem Xiêm Y Xốc Xếch đá ra, kết quả phát hiện —— trong lúc công hội chiến, hội trưởng không có quyền hạn đá người.
Cuối cùng là Áp Mỗ La thuyết phục y: Tiểu Xốc Xếch không tham chiến chúng ta thắng hắn cũng sẽ không được thưởng danh hiệu hay vật phẩm trang sức, kể cả kỹ năng công hội chiến…tôi nghĩ sau khi công hội chiến kết thúc hắn sẽ rời đi.
Giới Sắc một bên khóc một bên rít gào Xiêm Y Xốc Xếch không lương tâm, lúc trước nhẫn tâm từ bỏ hắn hiện tại lại tàn nhẫn thương tổn hắn.
【 Mật 】 Duy Tâm: Nghe ý tứ của cậu, là chắc chắn Ảo Cảnh thất bại?
【 Mật 】 Giới Sắc: Phi! ! ! Bọn tui mới không thua! Nhưng… nhất định sẽ bị cậu ngược thê thảm(ㄒoㄒ)
【 Mật 】 Duy Tâm: Ân.
Đây là sự tự tin của kẻ mạnh.
Từ khi biết đối thủ là Ảo Cảnh, Phái Thiên Sơn trước sau như uống phải máu gà như hồi còn là Quân Lâm Thiên Hạ, thề phải nhất quyết rửa sạch mối nhục trước kia. Tuy rằng Thiên Nguyên Sát Na là người khởi xướng làm cho Ảo Cảnh và Quân Lâm Thiên Hạ sống mái với nhau, nhưng lúc hai bên đánh nhau, Thiên Nguyên Sát Na cùng Xiêm Y Xốc Xếch vợ chồng son này chưa từng ra mặt qua, bởi vậy {mục tiêu -oán hận} của Quân Lâm Thiên Hạ đều tụ tập chém giết trên người Ảo Cảnh.
Bởi vậy công hội chiến ngay từ đầu, tình hình chiến đấu rất gay cấn. Cừu nhân gặp lại trên chiến trường hết sức đỏ mắt, nhóm cao thủ của Phái Thiên Sơn chống lại nhóm cao thủ của Ảo Cảnh, sức chiến đấu so với bình thường không chỉ cao hơn một bậc.
Nội tâm của những cao thủ ở Phái Thiên Sơn rít gào: Bọn họ từng là Quân Lâm Thiên Hạ! Bọn họ từng là công hội đệ nhất! Thực lực của bọn họ không thể nghi ngờ! Từng đứng ở đỉnh đầu Quân Lâm Thiên Hạ bọn họ không thèm so đo với loại công hội loạn xạ này !
Bọn họ hận Ảo Cảnh, hận ba đại công hội liên thủ tiêu diệt Quân Lâm Thiên Hạ. Bọn họ lúc trước giống như Xiêm Y Xốc Xếch, cảm thấy Phái Thiên Sơn có thể chui vào thi tứ kết đã rất cường đại, nhưng bọn họ lần đầu tiên cảm thấy được như vậy vẫn không đủ, chỉ có giành được đệ nhất mới có thể tìm về vinh quang từng có!
Đúng vậy, nếu Phái Thiên Sơn đoạt giải quán quân, bọn họ vẫn là Quân Lâm Thiên Hạ!
Phái Thiên Sơn bốc cháy ý chí chiến đấu trước nay chưa từng có, phát huy trình độ vượt qua cả thực lực, cùng Ảo Cảnh đấu ngang nhau.
Phải biết rằng, ở vòng đấu loại bọn họ giao đấu Thịnh Thế Vương Triều điểm không hề tuột, kết quả thua cũng không khó coi, đạt tiêu chuẩn tuy hơi thấp so với Thịnh Thế Vương Triều, nhưng phần thắng như thế nào cũng nắm chắc vài phần. Hiện giờ lại có Duy Tâm đại thần trấn thủ, bọn họ nhất định sẽ thắng!
Hệ thống Kênh không ngừng hiện lên thông báo, cục diện trước mắt khó phân thắng bại. Phái Thiên Sơn nhóm muội tử chết tương đối nhiều, mỗi lần giết chết một em gái, các hán tử của Ảo Cảnh đều phải lên loa giải thích, nói một câu “Huynh không đành lòng giết muội là muội bức huynh phải ra tay chớ có trách trong lòng huynh đây chỉ có trò chơi” . Các em gái Phái Thiên Sơn cùng Ảo Cảnh quan hệ rất tốt, cùng nhau tổ đội, rất nhiều người biết nhau, cho dù như vậy, Ảo Cảnh giết họ cũng không nương tay.
Manh Nương theo sát Duy Tâm, thanh âm của Phong Tranh không ngừng ở bên tai Kim Hạ nhắc tới: “Chạy chậm một chút muốn chết phải không, không kịp thêm lam nữa!”
Duy Tâm cử động maximum, phối hợp theo thao tác của Kim Hạ, cả người ở trong chiến đấu giống như bay lượn, Phong Tranh kỹ thuật không tới cảnh giới này, thường xuyên không cẩn thận bị lạc mất hắn. Duy Tâm một thân vàng óng lấp lánh dị thường, dù lúc hỗn chiến cũng dễ dàng nhận ra, kẻ địch lại đem nàng trở thành mục tiêu đầu tiên phải xử lý, đây cũng là lí do Thiên Nguyên Sát Na muốn an bài một đống vú em cho hắn, bởi vì kẻ địch của Duy Tâm một lớp lại một lớp, không nhiều vú em sợ rằng hồi máu theo không kịp, giải trừ trạnf thái chậm trễ.
Dù là Phong Tranh hay Kim Hạ đều đánh giá thấp giá trị {mục tiêu – oán hận} khi hỗn chiến của Duy Tâm, khi một quân đoàn vú em đi theo Kim Hạ lo máu cho hắn lại lo hao phí tốn lam, hắn chỉ cần quan tâm kỹ năng làm lạnh của mình xong chưa. Hiện tại một mình Phong Tranh, hắn đột nhiên ý thức được… một mình Phong Tranh không đủ lam để giải quyết việc hắn không ngừng bị kẻ địch vây khốn, tốc độ Phong Tranh hồi máu cho hắn theo không kịp tốc độ kẻ địch đánh hắnmất máu… Duy Tâm tình huống không ổn, bốn phương tám hướng bị vây khốn, cho dù bị Thiên Sơn đệ tử công kích, đảo loạn chiến cuộc, bọn họ đều quyết tâm nhất định phải đem Duy Tâm xử lý trước tiên, liều mạng với nàng.
làm lạnh : khi một kỹ năng vừa xuất ra thì cần thời gian hồi phục để xuất ra chiêu tiếp theo
Bất đắc dĩ, Duy Tâm chỉ có thể không ngừng dùng Di Thuấn, sau đó bay nhanh thoát ra khỏi vòng vây.
di chuyển trong tích tắc
“Kháo, anh chạy nhanh như vậy! Chờ em một chút a!” Phong Tranh kêu to.
“Ha ha.” Thiên Nguyên Sát Na đắc ý cười to, “Không có nhóm muội tử đáng yêu của chúng ta là không được, hừ hừ, cho em xem nhẹ các nàng!”
“…” Kim Hạ bình tĩnh hỏi, “Đội ngũ ở đâu?”
Thiên Nguyên Sát Na báo toạ độ.
Phong Tranh điểm Manh Nương đi theo, lúc này mới đuổi kịp tốc độ Duy Tâm. Phía sau hai người là truy binh của Ảo Cảnh, phía sau nữa là Phái Thiên Sơn đệ tử, bọn họ hoàn thành mệnh lệnh, cố ý thả chậm tốc độ.
Gần gần…
Ở trong phạm vi tầm nhìn Duy Tâm, hắn chứng kiến Thiên Nguyên Điện Hạ hăng hái đứng ở trên một đống phế tích, giống như đại chỉ huy nhìn xuống chiến trường, sau đó giơ tay, hiệu lệnh: nhóm muội tử, bắn!
Từng đạo Thánh Quang chiếu vào trên đầu Duy Tâm.
Duy Tâm cột máu liền đầy lại, xoay người đại khai sát giới.
Trong lúc chiến đấu trên người Duy Tâm luôn lấp lánh, đây không phải là vì bộ trang phục Thánh quang Thiên Sứ, mà là do các vú em liên tục không ngừng dùng kỹ năng hồi máu cho hắn —— Thánh Quang Trì Thuật.
Hỗn chiến thì thường không thấy rõ địch hay ta, nhưng vấn đề này không tồn tại trên người Duy Tâm —— trong số mọi người ai so với nàng nổi bậc hơn? Nhóm muội tử tiếp tục tung kỹ năng không ngừng. Lần này Kim Hạ không bao giờ … oán hận các nàng hồi máu tràn lan làm lãng phí lam nữa, bởi vì nếu như Duy Tâm không được liên tục thêm máu, thì chắc chắn sẽ ngã xuống ngay lập tức.
Thấy tình cảnh này, Phong Tranh cực độ bất bình.
“Thiểm Thiểm, không được bỏ xuống em.”
“Cách anh xa một chút, đừng đi theo quấy rối.”
“Đám kia nữ nhân chỉ dám đứng xa xa thêm máu cho anh, các nàng dám đến gần buff cho anh sao!”
Thánh Quang Trì Thuật là thuật sơ cấp, không phải là không có hiệu quả tốt, nhưng cần gần người mới có thể phóng thích, các em gái này một khi đến gần Duy Tâm cơ bản liền làm vật hi sinh , cho nên bọn họ luôn luôn đứng xa hồi máu cho Duy Tâm.
Phong Tranh vì muốn chứng minh mình cùng bọn họ khác nhau, sống chết muốn đứng cạnh Duy Tâm buff cho nàng, sau đó Thiên Nguyên Điện Hạ từ trên trời giáng xuống: Ta tới đây
Một phần Thánh Quang chia lên trên đầu Thiên Nguyên Điện Hạ, đáng thương sự cho sự quyết tâm của Manh Nương lặng yên không tiếng động làm vật hi sinh …
. : .