CHƯƠNG 70
☆, Sau cơn mưa trời lại sáng
Câu bảo bối thứ nhất Thiên Nguyên Sát Na vừa nói ra Kim Hạ liền hắc tuyến một cái, bảo bối thứ hai lại hắc thêm một cái, câu thứ ba đã muốn có ba đường hắc tuyến trồi ra.
“Được rồi, mẹ của anh cũng chưa nói với anh lời buồn nôn như vậy.” Khi hắn bắt đầu hiểu chuyện mẹ Kim liền gọi hắn là Kim Hạ hoặc là tiểu Hạ, gọi Kim Lăng mới có thể kêu bảo bối hoặc cục cưng.
“Thiểm Thiểm, anh đều đã tiếp nhận người nhà em tại sao em không tiếp hận người nhà anh?”
“Ba của anh không tiếp nhận em.”
“Ba của em cũng không tiếp nhận anh.”
“…”
“Thiểm Thiểm, đây là địa chỉ khách sạn em tới hay không tùy em, mẹ của anh sẽ chờ em.”
“Đợi một chút, anh không đi?”
“Nàng nói muốn một mình cùng em nói chuyện.”
“…”
“Không phải sợ, chỉ cần nàng thích em liền đối với em thực ôn nhu.”
“Thiên Nguyên, anh nhìn em xem em là người vui vẻ sao? Ngay cả ba mẹ sinh ra đều cảm thấy được em khiếm khuyết.”
“…”
Thiên Nguyên Sát Na lo lắng vấn đề này, Kim Hạ mặt than lạnh lùng, người có thể chấp nhận tính cách hắn thật không nhiều, hắn đến nay bạn bè rất ít đại bộ phận đều nói rõ tính cách hắn thiếu hụt —— lạnh lùng, không cùng người thâm giao, cùng ai cũng duy trì một khoảng cách.
Y đã thông báo với mẹ Triển tính cách Kim Hạ, mẹ Triển cũng chuẩn bị tâm lý thật tốt, nàng chính là muốn gặp người này, muốn biết người trong lòng con mình là dạng gì.
Ngụy Ngữ Mộng tiền nhiệm ấn tượng của nàng không tệ, ôn nhu đáng yêu bộ dạng nhu thuận nghe lời lại xinh đẹp, quan trọng nhất là con mình thích. Đứa con từ nhỏ đã mê phim hoạt hình tri kỷ bạn bè bên người ngày càng ít, trước đây y sa vào trong thế giới phim hoạt hình, các bạn bè cùng lứa không đến chơi với y. Lớn hơn một chút, bởi vì trong nhà có tiền người thân cận với y liền nhiều, nhưng những người đó đều bởi vì y có tiền mới chơi cùng y, chỉ đem y trở thành một người hào phóng rộng rãi phú đại gia mà không phải là bạn bè. Từ sơ trung đến cao trung y cũng không để tâm tới nữ giới, mẹ Triển cho là y mắt nhìn cao. Tuy rằng trường học không cho học sinh yêu sớm, nhưng mẹ Triển vẫn hi vọng thời kỳ trưởng thành của Thiên Nguyên Sát Na có thể có mối tình đầu tốt đẹp, cảm thấy cuộc sống như thế mới viên mãn.
Lên đại học, con trại gọi điện thoại cho nàng nói kết giao bạn gái , mẹ Triển cuối cùng thở phào một cái —— cuối cùng cũng có người đem con mình kéo về thế giới thật. Kết quả, hai người chia tay.
Trong lúc chia tay mẹ Triển giới thiệu cho Thiên Nguyên Sát Na rất nhiều cô gái, Thiên Nguyên Sát Na mỗi lần đều cực kỳ hứng thú đi gặp rồi lại thất vọng mà về. Nếu không phải y lúc trước hưng trí dâng trào, mẹ Triển nhất định sẽ cho rằng phương diện tính hướng của con mình có phải xảy ra vấn đề gì hay không, Nam Bác hàng xóm cách vách là đồng tính luyến nàng mới biết phương diện này – ý thức.
Đảo mắt mấy năm trôi qua, sắp đến 30 tuổi mà bạn gái gì cũng không thấy, mẹ Triển tâm tình ngũ vị tạp trần, nàng một mặt yêu cầu con trai nhất định phải đối vợ mình chung tình không thể hoa tâm lạm tình, một phương diện khác lại cảm thấy con trai lớn như vậy ở phương diện kia lại không có nhu cầu có phải hay không không bình thường…
Tiếp theo, Ngụy Ngữ Mộng đã trở về. Sau đó mẹ Triển đối với nàng đã không còn thích lắm, cô bé ngày xưa đã trưởng thành, hiểu biết khờ dại năm đó bị thời gian phai mờ thành hư vinh lõi đời, không có gì hay không có gì không tốt, nhưng chỉ cần con mình thích là được rồi… Chính là con trai đối với nàng tựa hồ cũng không thích lắm, hai người cũng chưa từng cùng nhau về nhà vấn an nàng.
Ngụy Ngữ Mộng nói với nàng Triển Nguyên có một dàn bạn bè gay, sợ y bị bọn họ dạy hư.
Mẹ Triển nghĩ đến Nam Bác, suy nghĩ lung tung lợi hại hơn. Con trai thích phối âm, đại học năm hai cả ngày vào trong xã đoàn phối âm gì đó, ở trong phòng luyện tập đọc diễn cảm cùng người nói chuyện, nàng nghĩ con trai lại có thêm một sở thích kỳ lạ, kết quả… cái võng phối gì kia lại có nhiều gay như vậy !
Có tư tưởng chuẩn bị nguyên vẹn, mẹ Triển đã biết con mình đang cùng một người nam nhân ở chung, nghe nói là cấp dưới của nó, nàng cho người đi chụp ảnh nam nhân kia về… Khi đó nàng liền đoán được nếu là người nam nhân này, con trai nàng cong tuyệt không kỳ quái.
Mẹ Triển biết con trai lúc còn nhỏ có thích một người tên là Lăng Ba Lệ, xưng là nữ thần của nó, thời kì thanh xuân, đối nữ thần tình yêu cuồng nhiệt, khi đó nó thấy vạn vật của thiên hạ so ra đều kém nữ thần của nó tới mấy phần. Tuy rằng nó sau này nhớ tới đoạn lịch sử của mình nghĩ lại mà kinh, nhưng nội tâm yêu thích đối với nữ thần luôn luôn không thay đổi.
Rei Ayanami trong anime Neon Genesis Evangelion
Y thích loại hình gì mẹ Triển xem như minh bạch rồi.
Năm đó Ngụy Ngữ Mộng bởi vì cos Lăng Ba Lệ mà chiếm được sự chú ý của y, hiện tại lại thích Kim Hạ trời sinh băng sơn mỹ nhân như vậy liền có thể hiểu được.
Con trai nói Thiểm Thiểm hướng nội, lời nói có chút hạn chế, nếu có chỗ nào không tốt nàng đừng trách cứ, sau khi được cập nhật thông tin cùng những cô gái ba Triển qua lại, mẹ Triển đối với các cô gái cùng với băng sơn mỹ nhân đều đã có quyết định, nàng chuẩn bị tâm lý thật tốt nghênh chiến Kim Hạ.
Kim Hạ dù người này đối với người khác mặt lạnh, đối với đồng nghiệp và mẹ y cũng sẽ đưa ra khuôn mặt tươi cười, tuy cười không sáng lạn lắm nhưng ít ra làm cho người ta biết hắn đang mỉm cười.
“Dì hảo.”
“…”
Mẹ Triển ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Kim Hạ: Đứa nhỏ này đang cười?
Nàng cho người ta chụp vô số ảnh, trong tấm ảnh mặt Kim Hạ đều không chút thay đổi, chỉ sợ đối với con mình, vẻ mặt của hắn cũng không phong phú. Nàng đem bộ mặt cơ thể Kim Hạ thuộc loại hoại tử, người trẻ tuổi cá tính… Nhưng biết hài tử này cười cũng đáng yêu. Ấn tượng đầu tiên này cũng rất tốt.
Kim Hạ nhìn mẹ Triển, đó là một phụ nhân duyên dáng sang trọng, không thể so tuổi trẻ xinh đẹp với mẹ hắn, nhưng khí chất thì mẹ Kim vứt qua mấy ngã tư đường. Một người từ nhỏ cẩm y ngọc thực đàn Piano khiêu vũ lớn lên, một người gia đình công nhân mới ra đời tập thể dục theo đài lớn lên, khí chất có điểm chênh lệch cũng thực bình thường. Mà hiện tại mẹ Triển còn trấn thủ ở trong công ty chưởng quản đại cục, mẹ Kim mỗi ngày thì cùng người chà xát mạt chược, uy nghiêm trên người mẹ Triển khiến cho Kim Hạ cảm nhận được đây là một người không dễ ở chung, Thiên Nguyên Sát Na nói cái gì mẹ của anh thực ôn nhu đều là gạt người, còn không có lún đồng tiền ôn nhu ở đâu.
“Thiểm Thiểm, cô gọi cháu như vậy được không?”
“Ân, có thể.”
“Cháu cùng Tiểu Nguyên quen biết đã bao lâu?”
“Không biết.”
“…”
“Có một đoạn thời gian rất dài đều là cháu biết y nhưng y không biết cháu, này phải nói như thế nào?”
“Như vậy, cháu thương y đã bao lâu?”
“Không biết.”
“…”
“Vấn đề này thực buồn nôn, cháu không muốn trả lời, nhưng nhất định sẽ không lâu dài bằng dì.”
Là ai nói Thiểm Thiểm nhà y trầm mặc ít nói không thú vị ? Mẹ Triển quyết định trở về phải chất vấn thằng con mình, tại sao hình dung Thiểm Thiểm nhà nó cùng hình tượng bây giờ không khớp.
“Tiểu Nguyên nó thích là được, nó thích phim hoạt hình mãi không lớn, cô đối với cháu yêu cầu cũng không cao, chỉ cần chân tâm thật ý đối với nó tốt, hai người cùng một chỗ vui vẻ thì quả thật tốt rồi.” Mẹ Triển dừng một chút, “Trong lòng cô, hạnh phúc của con trai mình so với bất cứ cái gì đều quan trọng hơn. Cháu sẽ cho nó hạnh phúc sao?”
“…”
Vấn đề này mẹ Triển xác thực hỏi khó Kim Hạ, quyền quyết định tựa hồ không nằm trên tay hắn, vì thế hắn liền nói thẳng: “Chúng ta hiện tại quả thật rất tốt, chuyện sau này ai nói cũng không chính xác, cháu không cho rằng trên đời này có tình yêu tồn tại muôn thuở, hợp thì đến không hợp thì tán. Nếu y không thương cháu cùng cháu một chỗ sẽ không hạnh phúc, cháu sẽ rời y.”
Lúc trước hắn cứ tưởng ba mẹ Triển sẽ có cảnh tượng gậy đánh uyên ương, không nghĩ tới mẹ Triển sáng suốt như vậy, ủng hộ của nàng có lẽ là từ sự trả thù đối với ba Triển, nhưng càng hi vọng con mình được hạnh phúc, chỉ cần cuộc sống con trai được tốt, quản tình nhân của y là nam hay là nữ, hay là nhân vật giả thuyết trên trang giấy.
“Cháu cùng Tiểu Nguyên ở trong trò chơi quen nhau? Thường xuyên chơi trò chơi? Nghe nói cháu trò chơi chơi rất khá, đều sắp vượt qua tiêu chuẩn ngoạn gia?”
“Tạm được đi, chỉ dựa vào trò chơi cháu cũng có thể sống, nhưng nuôi gia đình lại không được, mua nhà càng đừng nghĩ.”
“Cháu muốn mua nhà?”
“Ân… Dùng tiền của chính mình.” Không muốn để mẹ Triển hiểu lầm hắn tham tiền Thiên Nguyên Sát Na, Kim Hạ đặc biệt nhấn mạnh.
“Cô không phải ý kia. Cô có kinh doanh bất động sản, nếu cháu muốn mua nhà cô có thể cho cháu chiết khấu ưu đãi.”
“Cháu giai đoạn hiện tại còn chưa mua nổi, qua vài năm rồi nói sau.”
Một bữa cơm Kim Hạ ăn mệt đến hoảng, để mẹ Triển xác định ấn tượng với mình cũng không tệ, Kim Hạ trở về tiệm Internet. Hắn đang suy nghĩ mẹ Triển mời hắn đi ra ngoài là có ý gì? Chỉ là muốn hắn cam đoan cho con trai mình hạnh phúc không cô phụ con trai mình? Chỗ nào cùng chỗ nào. Hắn cùng Thiên Nguyên có cô phụ cũng không tới phiên hắn. Có lẽ chính là có thể xác định, người này có thật là chân ái của Thiên Nguyên hay không, có mưu đồ khác hay không, nên muốn tận mắt xác nhận.
Kim Hạ không khỏi nghĩ lệch lạc thêm, sau đó phun tào: Cùng người có tiền kết giao chính là phiền toái.
Môn đăng hộ đối đúng là chân lý mãi mãi không thể thay đổi, hắn con trai một gia đình tiền lương công nhân trèo cao khó tránh sẽ bị người nghi kỵ là hắn là nhìn trúng người có tiền, bị người kỳ thị “Đây là một tên tham hư vinh” “Vì tiền ngay cả hoa cúc cũng bán” . Trước kia ở công ty chi nhánh N thị, quan hệ của hắn cùng Thiên Nguyên Sát Na bị một số người đoán được, đã có người ở sau lưng nghị luận hắn như vậy.
Kỳ thật sau khi hắn cùng Thiên Nguyên Sát Na kết giao liền chuẩn bị tâm lý tốt, đây cũng là lý do tại sao hắn bình thường cùng Thiên Nguyên đi ăn cơm kiên trì chia AA. Hắn cùng những bạn bè khác đi ăn cơm tiền cũng không chia được như vậy, thời đại học cùng bạn bè đi ăn số lần hắn mời nhiều nhất, hắn dựa vào trò chơi buôn bán kiếm chút tiền tiêu vặt.
chia 5/5
Kim Hạ ở trên tiền tài luôn luôn hào phóng với bằng hữu, không thích chiếm tiện nghi người khác, với ai cũng muốn tự hiểu rõ, không thích nợ nầng ai. Phong Tranh liền thích nói hắn quá khách khí, Kim Hạ nói đối với em cũng muốn khách khí.
Nhớ tới trên bàn cơm mẹ Triển hỏi hắn: “Còn liên lạc với Nam Bác không?”
Có ý tứ gì…
Mẹ Triển đang âm thầm điều tra hắn sao?
Thật sự là tiền nhiều nhàn rỗi mà. Nhưng như thế là trong tình huống dự đoán của hắn, bởi vậy hắn bình tĩnh trả lời: “Cháu cùng y không quen.”
Mẹ Triển dịu dàng cười: “Y từng cùng cô đề cập qua, nói cháu là một người đáng quý trọng.”
“…”
“Nhưng cô cảm thấy được một người chỉ cần tâm địa không xấu tật xấu khác cũng có thể, cho nên cô đối vợ yêu cầu không cao, chỉ cần con trai thích là được rồi.”
“…”
Kim Hạ không thích nàng lần nữa cường điệu chỉ cần con trai nàng thích, cứ như trừ bỏ phần Thiên Nguyên thích mặt khác sẽ thỏa mản nàng, nhưng đối với trưởng bối không thể vô lễ, cũng không phải mẹ ruột, vì thế đành phải ở bên yên lặng nghe. Hắn cuối cùng minh bạch bảo bối của mẹ Triển là như thế nào, bảo bối “Chỉ cần con trai thích” là có thể chấp nhận con dâu là một nam nhân.
Nhưng mẹ của mình thì không? Chỉ sợ nàng không đem những lời này giắt ngoài miệng, nhưng dùng thái độ chứng minh hắn thích cũng so với bất cứ điều gì quan trọng hơn.
Thiên Nguyên Sát Na gọi điện thoại tới hỏi tình huống, y thực muốn biết Kim Hạ có thích mẹ y hay không, Kim Hạ trả lời: “Mẹ anh lúc còn trẻ nhất định là đại mỹ nhân.”
“…”
“Có lẽ nàng sẽ trở thành nữ nhân thứ ba mà ba em thích.” (số 1: mẹ em Hạ, số 2 : Kim Lăng)
“…” Thiên Nguyên Sát Na hiểu, “Thiểm Thiểm, em không thích.”
“Không phải, vô cảm mà thôi.”
“Không có việc gì, sau này tiếp xúc nhiều em sẽ thích nàng.”
“… Em có thích nàng hay không rất quan trọng sao? Lại không cần mỗi ngày đối mặt.”
“Anh chỉ là hi vọng em chấp nhận người nhà của anh.”
“Bọn họ có thể chấp nhận em, không chấp nhận em cũng sẽ không ép anh cùng bọn họ đoạn tuyệt quan hệ.”
“…”
“Bọn họ không chấp nhận em sẽ bức anh kết hôn.” Kim Hạ lời nói có gai cũng là lời nói thật, vừa nghĩ tới hắn phải tiếp tục ứng phó mẹ Triển hắn đã muốn tra tấn Thiên Nguyên Sát Na, “Cho nên anh vẫn là trở về cảm hoá ba của anh đi.”
Kim Hạ biết mình nói những lời này có chút đả thương người, nhưng hắn nói thật: “Thiên Nguyên, cuộc sống là chuyện của hai người, em không muốn cùng người nhà của anh cùng nhau sống.”
. : .