Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 145: Chương 145: Khen thưởng hậu hĩnh




Ánh mắt toàn thể chúng đệ tử La gia đều hiếu kỳ, tập trung trên người trung niên áo hoa.

Thân thể trung niên áo hoa hơi béo, nhìn qua cực kỳ hòa khí, nhưng một đôi mắt trong trẻo đến cực điểm càng ẩn chứa nét cười. Đi tới trước mặt chúng đệ tử La gia, hắn vui vẻ cất giọng.

La gia, chính là thế gia lớn nhất tại Thiên Đô phủ ta… Hôm nay Chu mỗ vinh hạnh được đi tới doanh địa tu hành của La gia, thấy được các vị đệ tử La gia đầy mạnh mẽ, thực cảm thấy chuyến đi này không tệ.

Trung niên họ Chu cất giọng nói, vừa mở miệng một câu liền chiếm được cảm tình thật tốt của không ít đệ tử La gia.

Phụng mệnh tông chủ ngoại tông Đà Vân Tông, hôm nay Chu mỗ đến tham dự buổi lễ thông báo bài danh tích phân lịch lãm của các vị, cũng là chịu trách nhiệm gửi tới những phần thưởng xứng đáng… Chu mỗ cũng không nhiều lời vô ích nữa, hiện tại chính là công bố một chút về tình huống điểm tích phân chúng đệ tử La gia trong năm qua…

Trung niên họ Chu cười nói, lập tức lấy ra từ trong lòng một quyển trục.

Khi trung niên họ Chu lấy ra quyển trục kia, con mắt mọi người đều sáng lên, tập trung nhìn về phía quyển trục.

Năm ngoái là bài danh thứ ba, không biết năm nay sẽ bài danh thứ mấy đây?

Ta thấy khả năng sẽ lớn hơn một chút… Dù sao cũng chỉ có hai nhà Đường, Tống là đủ thực lực đè ép La gia ta chút đỉnh. Ngoài hai nhà này, các gia tộc nhỏ còn lại đều không có đủ lực cạnh tranh với La gia…

Ừm, ta thấy vẫn là thứ ba…

Đệ tử La gia nhất thời xôn xao nghị luận, nhưng dù sao duy đoán vẫn là suy đoán, chúng đệ tử vẫn đầy ánh mắt chờ mong nhìn về phía trung niên họ Chu…

Không cực chờ đợi một năm cho tới ngày này, đại bộ phận đệ tử La gia cũng không phải lần đầu tiên thạm dự lễ đánh giá chung cuối năm, tự nhiên cũng biết được quyển trục kia là kết quả điểm tích phân của một năm lịch lãm, còn ghi lại thứ tự bài danh của La gia, kèm theo đó là danh sách thưởng.

Đương nhiên, phần thưởng này không có khả năng trực tiếp phát xuống trên tay các tiểu tổ.

Phần thưởng này sẽ được chia cho La gia, sau đó trưởng bối trong La gia sẽ căn cứ vào điểm tích phân công hiến cao hay thấp của mỗi tiểu tổ, sau đó phân phát xuông cho các thành viên mỗi tiểu tổ tự tiến hành phân chia với nhau.

Trong ánh mắt chờ mong của chúng đệ tử La gia, trung niên áo hoa mở quyển trục, cúi đầu nhìn một hồi lâu, lúc này mới ngẩng đầu lên.

Năm nay La gia tổng công đạt 1394 tích phân, trong đông đảo các gia tộc lịch lãm Vân Khê Đảo năm nay, bài danh thứ ba.

Quả nhiên là thứ ba…

Chúng đệ tử La gia nghe vậy, cả đám đều thở dài một hơi. Trong biểu tình mơ hồ mang theo vài phần không cam lòng, rồi bộ dáng lại có phần bất đắc dĩ.

Không cam lòng… Nhưng có thể làm sao?

Trong tiếng thở dài của mọi người, gã trung niên họ Chu vẫn chưa ngừng thông báo.

Bài danh thứ ba, có thưởng.

Một thanh Thu Thủy Kiếm, trường kiếm Hoàng cấp thượng phẩm… Hai thanh Hổ Phách Đao, trường đao Hoàng cấp trung phẩm… Ba mai Linh Động Đan, đan dược nhất phẩm thượng giai… Hai mươi mai Tụ Khí Đan, đan dược nhất phẩm trng giai… Ba mươi mai Hổ Long Đan, đan dược nhất phẩm sơ giai… Ba mươi bính đao kiếm các loại bằng bách luyện tinh thiết… Vàng bạc nhiễn sức…

Phần thưởng của Đà Vân Tông lần này quả nhiên cực kỳ hậu hĩnh, cả một đoạn danh sách vật phẩm thật dài.

Trường kiếm Hoàng cấp thượng phẩm… Chậc chậc, đây chính là thứ tốt có tiền cũng không mua được a…

Đẳng cấp binh khi từ cao xuống thấp, phân biệt là bốn giai phẩm Thiên, Địa, Huyền Hoàng… Đao kiếm có thể được xếp phẩm giai, đều là thứ cực khó có được! Ta nghe nói, đại bộ phận trưởng bối trong gia tộc đều sử dụng đao nhận là Hoàng cấp thượng phẩm…

Đáng tiếc, những binh khí này có nghĩ cũng chẳng tới lượt, khẳng định sẽ bị các trưởng bối trong gia tộc thu lấy… Linh động đan càng không cần suy nghĩ tới, không tới phiên chúng ta… Nhưng thật ra Tụ khí đan kia, nếu có thể cho ta một quả thì tốt rồi…

Đúng vậy, mấy loại đao kiếm nhập hàng phẩm giai hay Linh động đan, chúng ta có muốn cũng đừng nghĩ tới… Nhưng thật ra Tụ khí đan kia thì có vài phần hi vọng.

Các đệ tử La gia đều nhỏ giọng nghị luận…

Phần thưởng cho vị trí thứ ba, các danh ngạch đứng đầu như đao kiếm vào hàng phẩm giai, hàng năm sẽ có biến hóa, còn những phần thưởng khác thì không hề thay đổi… Không ít đệ tử La gia đều đã nghe qua hai ba lần, lần này nghe lại tự nhiên cũng không quá mức dụng tâm.

Nghe xong hết danh sách phần thưởng cũng có thể hiểu được, cơ hội lịch lãm Vân Khê Đảo quan trọng cỡ nào với một gia tộc.

Nên biết, đao kiếm được nhập hàng phẩm giai và chỗ đan dược kia là những thứ cực kỳ khó có được… Cũng không phải có tiền cũng không mua được, thế nhưng giá cả đều vô cùng đắt đỏ, tuyệt đối vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người. Về phần các loại đan dược như Linh động đan, Tụ khí đan, Hổ long đan… Càng là thứ có tiền cũng khó mua được.

Một thanh binh khí tốt có vai trò rất quan trọng trong lúc chiến đấu. Chỉ cần lấy một vị dụ đơn giản nhất… Ngươi dùng một thanh đao kiếm bình thường, muốn phá vỡ được phòng ngự trên đầu một yêu thú cần phải dùng tới bảy phần lực lượng. Nhưng nếu ngươi sử dụng đao kiếm nhập phẩm giai, có khi chỉ cần dùng tới hai phần lực lượng là đủ rồi… Như vậy chẳng phải sẽ tiết kiệm được rất nhiều thể lực sao? Chẳng phải sẽ có thể năng cao sức chiến đấu của ngươi? Chẳng phải nâng cao phần lới cơ hội chiến thắng và tỷ lệ giữ mạng cho ngươi trong lúc chiến đấu với yêu thú?

Hơn nữa đao kiếm nhập phẩm giai càng bền chắc hơn nhiều so với đao kiếm bình thường… Một vài cường giả có thực lực cường hãn, chân khí mạnh mẽ, đao kiếm bình thường khó có thể chịu đựng nổi… Nếu như trong lúc đối chiến, bởi vì thi triển một chiêu thứ nào đó dẫn tới binh khí vỡ vụn… Chỉ cần suy nghĩ một chút liều hiểu được đây là chuyện tình nguy hiểm như thế nào?

Nhưng binh khí nhập phẩm giai sẽ giảm đi thật nhiều tỷ lệ phát sinh loại chuyện này. Chúng có thể chịu đựng được thực khí quán chú càng mạnh hơn, khiến võ giả phát huy ra lực lượng càng mạnh hơn…

Một gia tộc nếu muốn phát triển vững vàng ổn định, nhân tâm ngưng tụ là một điểm, tiếp đó là những cường giả có đủ phân lượng, có thể chống đỡ cho cục diện của gia tộc… Số lượng cao thủ, rất nhiều khi là nhân tố quyết định cho uy vọng và địa vị của một gia tộc tại địa phương sinh sống.



Khi danh sách phát thưởng được công bố hoàn tất, trung niên họ Chu một lần nữa cuốn gọn lại quyển trục, sau đó cười nói với La Thiên Hưng ở bên cạnh:

Thiên Hưng huynh, xác nhận lại đi.

Nói xong, liền chuyển quyển trục trong tay đưa cho La Thiên Hưng.

Chu huynh nói đùa.

La Thiên Hưng lộ ra vẻ tươi cười, mới miệng nói. Nhưng tay cũng tiếp nhận quyển trục đối phương đưa tới, sau đó quay đầu nhìn về phía Nhã Nhi vẫn không nói chuyện, cười nói:

Nhã Nhi, giao cho ngươi thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.